10
Xử lý xong vết thương, June quay người đóng tủ thuốc, điện thoại View vẫn để một bên chợt rung lên, là Orm Kornnaphat gọi đến.
View đơn giản thô bạo cúp điện thoại, gửi tin nhắn cho Orm. "Tự đón xe đến nhà mình."
Orm hỏi cô. "Cậu đang sửa xe hả? Thế tớ đến chỗ sửa xe."
"Đừng đến." View chỉ trả lời hai chữ, bởi vì June đã đóng xong tủ thuốc, đang quay lại đây.
Vừa rồi cô nhờ June nói với nhân viên bảo hiểm, không hoàn toàn là giả, chẳng qua cũng không toàn bộ là thật.
Hai ngày trước, Orm gọi cho View, nói bên đó chán quá nên về nước chơi, còn muốn tới nhà cô ở nhờ mấy ngày, mắt phải View liền bắt đầu giật giật.
Trời mới tảng sáng, sau khi vượt qua cái ổ voi trên đường, xe View bắt đầu cảnh báo lốp không ổn.
Chiều nay cô đi thăm một vị trưởng bối, mới lái từ nhà trưởng bối ra không lâu thì một cái bánh bị bể. Nhà trưởng bối ở vùng ngoại ô, View liền xuống xe dù hơi khó khăn nhưng vẫn tự mình thay săm xe. Mở cốp sau ra nhìn, lốp dự bị không căng, chỉ có thể tạm thời thay lốp, sau đó phải đến cửa hàng đổi lần nữa. View làm xong, đang đến tiệm sửa chữa gần nhất, lúc sắp đến thì lại qua một cái ổ voi, áp đo lường lốp xe lại cảnh báo liên hồi.
View dừng lại xem, lại bể một bánh, cô đang định tìm người đến đưa xe đi thì June gửi tin nhắn cho cô.
Cô và June nói chuyện xong liền nhìn xe mình, trong lòng đột nhiên linh quang chợt lóe, lên xe đi tiếp, đi qua điểm sửa chữa cũng không dừng, lúc gần đến nhà June, cái bánh bể kia đã bị mài đến trục xe, cảnh báo vang lên không ngừng.
View xuống xe nhìn nhìn, thấy cũng giống tình huống bất ngờ thật, liền lập tức gửi tin nhắn cho June.
Không biết là hoạ hay phúc, có lúc gặp vận rủi là vì chuẩn bị cho vận may sắp tới.
Chỉ bể có hai cái bánh xe, View liền danh chính ngôn thuận bước vào cửa nhà June.
June rửa sạch tay đi đến, thấy View tư thế vô cùng gò bó ngồi trên tấm thảm trải sàn. June ngồi xuống đối diện, nhìn cô vẫn luôn sừng sững bất động, trong lòng nói đại tiểu thư chính là đại tiểu thư, cái gì cũng cần có người hầu hạ, liền lấy bánh ngọt vừa mới cất ra, đưa cho View. "Không ăn sao?"
View liếc mắt nhìn June một cái, cúi đầu ăn vài miếng, liền viết cho June. "Điều ước của bạn là gì?"
June không rõ lắm View hỏi cái này làm gì, điều ước của nàng là không có một xu quan hệ với View, nàng lắc đầu một cái, nói. "Không có."
View cũng không ép nàng nữa, buông bút xuống, tiếp tục ăn.
Hai người im lặng ăn bánh ngọt, điện thoại View lần nữa vang lên, cô cầm lên nhìn một chút, đưa cho June, June nhìn thấy người liên lạc là nhân viên bảo hiểm, liền nhận nghe, đối phương nói mình đến chỗ để xe rồi, bảo June và View xuống đây.
June cúp điện thoại, điện thoại View lại đột nhiên chấn động nữa, June bị giật mình tay run một cái nhấn nút nghe, đối phương hỏi nàng. "Cậu có ở nhà không thế?"
"A... Cái kia..." June ngẩn ngơ, giơ điện thoại ra xa xem, trên điện thoại di động là chữ "Orm" liền nhìn View, do dự hỏi cô. "Phải giúp cô tiếp điện thoại sao?"
View cũng nhìn thấy tên Orm, biểu tình trên khuôn mặt khựng lại một chút, đưa tay phải ra với June.
June không hiểu cô có ý gì, mà người bên kia cũng quỷ dị trầm mặc một hồi, mới hỏi. "Nè cô là ai vậy?"
View đợi vài giây, thấy June không phản ứng kịp, liền duỗi tay nắm lấy cổ tay June lấy đi điện thoại di động, nhấn kết thúc cuộc gọi, gửi tin cho đối phương, sau đó đứng lên.
June theo View xuống lầu, đụng phải nhân viên bảo hiểm, View ký vào tờ khai, nhân viên bảo hiểm liền đem xe của cô chở đi.
"Được rồi." June đứng ở rìa đường, nói với View. "Vậy cô bây giờ đón xe trở về sao?"
View lại gõ chữ cho nàng. "Cùng tôi ăn một bữa cơm đi."
June cũng không muốn một mình ở cạnh View quá lâu, lắc đầu một cái, nói. "Không cần đâu, tôi muốn lên tầng đi ngủ."
"Coi như là tôi cám ơn bạn!" View không cho nàng đi, lại gõ chữ cho nàng.
June ngẩng đầu nhìn View, nhìn thẳng vào con mắt của cô để từ chối. "Không cần, tôi cũng không giúp cô được cái gì, không cần cảm ơn, hơn nữa tôi có chút mệt."
View nhìn June chốc lát, gật gật đầu, vừa vặn ven đường chạy tới một chiếc taxi trống, cô liền phất tay với June, ngồi lên xe.
June đi lên nhà, không có View, căn phòng liền trống rỗng hơn, June thậm chí còn cảm thấy nhà mình lớn hơn không ít đấy.
Nàng rót chén nước, cắt cho mình một miếng bánh ngọt nhỏ, chậm rãi ăn. Lúc này, Cún Con gửi tin đến cho nàng, hỏi June, đã thắp nến chưa?
June suy nghĩ một chút, vẫn trả lời cô. "Thắp rồi."
"Ước gì vậy?" Cún Con hỏi.
June cảm thấy hôm nay mình bị hỏi về điều ước hơi bị nhiều, kỳ thực biết thì thế nào, cho dù điều ước của nàng quả thật là về Cún Con thì sao chứ, Cún Con cũng không nhất định có thể giúp gì được.
Cho nên nàng liền nói với Cún Con. "Ước rất nhiều, nhưng có lẽ đều không thực hiện được."
"Chị nói em nghe." Cún Con cố chấp trả lời.
June nhìn tin nhắn của Cún Con mà sững sờ trong chốc lát, mới từng chữ từng chữ gõ. "Hi vọng những chuyện hứa hẹn với người nào đó, có thể làm được một hai việc."
Qua không bao lâu, Cún Con liền gọi điện cho nàng.
June nhận.
"Người nào đó chị nói là em sao?" Cún Con trực tiếp hỏi June.
Trước khi June giúp View vừa mới nói chuyện với Cún Con, giờ nghe lại cảm thấy như rất lâu rồi không nghe được thanh âm của Cún Con.
Chỉ là nghe được giọng nói, June lại cảm thấy trong lòng có rất nhiều thương tâm, không cam lòng không nói thành lời.
Cún Con có lẽ đang ở bên ngoài, có tiếng gió, có lá cây lay động cùng tiếng ô tô chạy, rất có khả năng là ở Seattle, khiến June có chút nhớ nhung.
Nàng cũng muốn như người đi đường đi qua bên người Cún Con, nhìn bộ dáng Cún Con gọi điện thoại cho nàng, mới có hi vọng nhìn thấy một chút suy nghĩ chân thật của Cún Con đối với nàng.
"Phải thì sao?" June hỏi ngược lại Cún Con.
"Nếu như phải..." Cún Con nói. "Em sẽ làm cùng chị!"
"Làm gì chứ ?" June rầu rĩ.
"Không phải muốn xem bộ phim ba tháng sau chiếu kia sao, để em dẫn chị đi nội thành xem." Cún Con từng việc một nói với June. "Đi thủy cung, cùng xem cá, cùng đi dạo chợ, cùng ăn cơm tình nhân, buổi tối mang chị tản bộ ở quanh trường, cùng nhau làm một lần đi."
Từ khi quen biết đến bây giờ, June chưa từng nghe cô một hơi nói nhiều lời như vậy.
June lẳng lặng nghe, tim đập thình thịch bởi vì Cún Con nhớ kỹ mà đập loạn xạ, tâm tình hỏng bét một tuần nay cũng biến đâu mất.
Không nghĩ tới Cún Con thường ngày âm trầm, tán gẫu với mình lại cái gì cũng nhớ kỹ, cũng không biết đơn thuần là trí nhớ tốt hay là vẫn luôn nghiêm túc lắng nghe.
June phát hiện mình quả thật quá dễ dỗ, bởi vì nàng đột nhiên lại vui vẻ đến muốn bay lên, cảm thấy cái sinh nhật này cũng không có tệ như vậy.
Cún Con báo cáo xong các hạng mục công việc, June khẽ khàng hỏi. "Vậy em nói xem chúng ta làm gì trước tiên?"
"Trước tiên gặp mặt đi!" Cún Con nói.
Đáp án của Cún Con tìm không ra sai lầm, June liền nở nụ cười, cực kỳ mong đợi nói với Cún Con. "Được, trước tiên gặp mặt nhau đã."
Nàng lại hỏi Cún Con. "Em bây giờ đang trên đường sao, tan học rồi?"
"Ừm." Cún Con đơn giản đáp.
"Bên kia có lạnh không?" June nói.
"Không lạnh. " Cún Con trả lời. "Chỗ chị lạnh à?"
"Rất lạnh, chị ở bên ngoài xếp hàng gần nửa tiếng mua bánh ngọt." June lại nhõng nhẽo. "Vừa nãy xuống tầng, gió còn lớn hơn cả buổi chiều, có điều bánh ngọt ăn ngon lắm!"
June thử thăm dò nói tên tiệm bánh, hỏi Cún Con từng ăn chưa.
Cún Con hôm nay giống như đột nhiên thông suốt, nói với June là mình chưa từng ăn, còn nói. "Gặp mặt em dẫn chị đi ăn."
"Vậy ai là người xếp hàng?" June cúi đầu cầm dĩa đâm đâm bánh ngọt, nàng cắn môi, làm sao cũng không khống chế được nụ cười nở rộ trên môi.
"Em xếp hàng!" Cún Con nói. "Chị ngồi trong xe chờ, em sẽ đi xếp hàng."
_._
View đang đi trên đường.
Cô bảo tài xế taxi dừng ở ven đường, chỗ cách nhà một km rồi xuống xe, vừa trò chuyện với June, vừa đi về nhà.
View nghĩ, không chừng gió thổi có thể khiến cô tỉnh táo hơn một chút.
Có trong một giây, View rất muốn nói thật, đó là lúc June hỏi cô có lạnh hay không.
Thế nhưng ảo giác quá đẹp, một giây sau, View lại bắt đầu lưu luyến tình cảm hư huyễn không bền chắc này, lưu luyến cảm giác June vì thái độ của cô mà thấp tha thấp thỏm, vì cô xa lánh mà ưu phiền.
Lừa dối tuần hoàn lặp lại, giống như chất gây nghiện.
View đã nếm thử qua.
Trong thế giới của June, không có người như View.
June tán gẫu với Cún Con, đem việc giúp View nói thành "Vừa nãy xuống lầu". Trong lòng View biết, June không phải sợ Cún Con hiểu lầm, nàng đơn thuần cho rằng điều này chỉ là nhạc đệm, không đáng nhắc tới.
Muốn đổi trắng thay đen, biến Cún Con trong lòng June thành View, là việc không thể thực hiện được, bởi vì June không muốn, là rõ rành rành không muốn.
Hôm nay là sinh nhật June mà bản thân View quanh co lòng vòng không mời nổi June ăn một bữa ăn khuya, không thể làm gì khác hơn là để Cún Con xuất hiện khiến June dễ chịu hơn một chút.
Cái khác thì chờ qua hôm nay rồi quyết định.
Đi tới bên một chiếc đèn đường rất cao, View ngừng lại, nghe June nói.
Không khí rất lạnh, June lại thấy ấm áp lắm, June đã khôi phục bộ dạng nhiệt tình như tuần trước, nói với View. "Nếu nguyện vọng này thực hiện được, vậy chị quyết định ước một lần nữa."
"Được!" View nói với June. "Lại thắp nến một lần nữa."
"Nhưng nếu thắp lại thì có mất linh không?" June lại bắt đầu xoắn xuýt.
"Không sao." View cực kỳ hào phóng, cô nói. "Chỉ cần không phải muốn sao muốn trăng, em đều có thể làm được, chị đều có thể ước."
Qua một hồi, June nhẹ nhàng nói với View. "Nếu như muốn trăng thật thì sao?"
"..." View bị June như vậy làm mê mẩn, khoác lác cũng vô sự tự thông, hạ bút thành văn. "Thì em nỗ lực hái trăng xuống cho chị!"
June ở bên đầu kia rất vui vẻ cười rộ lên, nói Cún Con quê mùa quá rồi, hỏi cô có phải xem mấy quyển bảo điển tình yêu thập kỷ 90 trong phòng trò chuyện trên mạng hay không. View không thừa nhận, June bèn nói sang việc khác, được một lúc thì cả hai tạm biệt, tắt máy.
Đi vào trong sân, View nhìn thấy một người ngồi xổm trước cửa nhà cô.
Orm mở đèn hành lang, ngồi xổm trên bậc thang uống lon nước như kẻ lang thang. Thấy View đi tới, Orm quăng lon vào thùng rác, hỏi View. "Ây dà, đi hẹn hò với Bé Heo Hầm về rồi hử?"
View chấn động, nhìn chằm chằm Orm, nghĩ đến vừa nãy June nhận điện thoại của Orm, nửa ngày mới mắng một câu.
Orm cũng sững sờ, cô tỉ mỉ quan sát sắc mặt của View. "Đệt! Không phải thật sự là chị ta đấy chứ?"
View đẩy Orm ra, mở cửa nhà, Orm theo cô vào trong, cô đành hỏi Orm. "Có chuyện gì?"
"..." Orm lắc lắc đầu. "Vốn nghĩ đang ở thành phố thì thử hẹn hò với chị ta xem sao..."
View bật đèn, quay sang mặt không thay đổi nhìn Orm, Orm bị ánh mắt của cô dọa sợ, vội vã xua tay giải thích. "Mình đùa thôi, đùa thôi."
"Về đây làm gì?" View hỏi.
"Sao lại không hoan nghênh mình thế?" Orm lảng tránh vấn đề của View, không khách khí đi tới tủ rượu trong phòng ăn chọn một bình rượu, rồi lại đi lấy thùng đá, cùng View uống. "Không phải, cậu nói cậu gặp mặt rồi mà lại không mang về đây, rốt cuộc có thích người ta không đấy?"
View nhận cốc, uống được một ngụm thì chuông nhà cô vang lên, View đứng dậy đi mở cửa.
View đặt điện thoại di động một bên quầy bar, cô vừa đi, màn hình liền sáng, Orm đến gần xem, là một tin nhắn đến từ app nào đó kia.
Orm luôn luôn tay tiện, cũng biết mật mã của View, cô liếc mắt nhìn hành lang một cái, mơ hồ nghe thấy giọng View trò chuyện với người khác, cảm thấy View trong thời gian ngắn sẽ không trở lại, liền trực tiếp cầm điện thoại di động lên, mở ra xem.
Cô nhấn vào app, chỉ thấy Bé Heo Hầm nhắn cho View. "Cún Con, chị muốn tới gặp em!"
Giọng nói của Bé Heo Hầm thật sự rất dễ nghe, Orm nghe hai lần, không trượt lên xem ghi chép tán gẫu của hai người, chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn mà trả lời. "Lúc nào?"
"Luận văn của chị sắp viết xong, tuần này cũng không cần đến lớp. Em ngày nào cũng bận sao?"
Orm uống một ngụm rượu, tập trung tinh thần trả lời. "Chị đến rồi em sẽ không bận."
"Thật hay giả thế?" Bé Heo hầm nghe vậy rất cao hứng, qua vài giây, lại gửi tới một tin nhắn thoại. "Vậy chị liền mua vé, ngày mai đi!"
Orm không biết nàng mua vé gì, có thể là vé xe, có điều cô vẫn nhớ lại ngữ khí của View, trả lời Bé Heo Hầm. "Được, em chờ chị."
Không lâu lắm, View ôm một hộp quà trở lại, là hàng xóm mới đưa đến.
Orm khoanh chân ngồi ở một bên, nhìn View ngồi xuống, liền ho khan một tiếng, tranh công nói. "Mình đã đem Baby Mủ Tủn của cậu lừa tới đây cho cậu rồi."
View sửng sốt một chút, hỏi cô. "Cái gì?"
Orm chỉ chỉ điện thoại của View bên cạnh, nói. "Tự cậu xem đi."
View cầm lên nhìn thoáng, sắc mặt đột ngột thay đổi.
June tâm tình rất tốt, nàng tùy tiện liếc mắt nhìn web chính thức của công ty hàng không, lướt đến vé giá đặc biệt ngày mai đến Seattle, sau khi hỏi Cún Con xong, mua lại, nàng tuần này muốn tới Seattle chơi ba ngày.
Ở nhà sắp xếp lại ít thứ, June không nhịn được ngồi bên giường, hỏi Cún Con. "Em ở nơi nào, ngày mai thật sự không bận học sao, bằng không cho chị địa chỉ, chị tự đến khách sạn của em."
June đợi một lát không thấy Cún Con trả lời, bèn tiếp tục sắp xếp đồ đạc.
Dù rất muốn gặp mặt, nhưng trong lòng June vẫn có chút khẩn trương cùng sợ sệt, dù sao trên internet luôn có người đăng tin bị bạn trên mạng lừa tình lừa tiền gì đó, nàng thậm chí chưa từng thấy mặt Cún Con, theo một nghĩa nào đó mà nói, hai người còn có thể tính là người xa lạ.
June có chút lo âu, dừng tay đang gấp quần áo, có chút xoắn xuýt hỏi Cún Con. "Trước khi gặp mặt có thể gọi video một chút không?"
Cún Con đột nhiên gọi tới cho nàng, June nhận, Cún Con hỏi nàng. "Chị mua vé máy bay chưa?"
"Rồi." June nói.
"Số hiệu là gì?" Cún Con lại hỏi.
June liếc mắt nhìn đơn đặt hàng, đọc số hiệu chuyến bay cho Cún Con, lại nói dự tính lúc hạ cánh, Cún Con trầm mặc.
"Làm sao vậy?" June cảm thấy tâm tình Cún Con không đúng, liền hỏi cô. "Thời gian không tiện sao?"
"Ừ." Cún Con nói rất chậm, giống như đang nén giận. "Em ngày mai không thể tới đón chị."
Vừa rồi người này còn nói June đến thì sẽ không bận, hiện tại lại nói thời gian không tiện, June tâm lý chênh lệch rất lớn, cũng do dự hơn một chút.
Nàng dừng một chút, thử hỏi Cún Con. "Cún Con, em có phải là không muốn chị tới hay không?"
Cún Con không lên tiếng.
June khó nói được tâm tình mình bây giờ là gì, nếu phải hình dung, thì hẳn là có chút chán nản.
"Vậy chị hủy vé máy bay." June nói.
Trên thực tế vé máy bay nàng mua không thể hủy, nhưng lúc này cũng chẳng còn lí do thoái thác nào khác.
"Không cần. " Cún Con một lát sau mới mở miệng nói. "Không phải không muốn chị tới."
June cúp điện thoại, tâm trầm xuống hơn nửa, mong đợi gặp mặt ngày mai không còn nhiều như nửa tiếng trước.
Nàng cảm thấy trong mấy phút ngắn ngủi trò chuyện với nàng ban nãy, Cún Con giống như đã hạ quyết tâm nào đó, mà đến tột cùng là quyết tâm gì, June lại chẳng chút đầu mối.
Dù sao vé cũng đã mua rồi, vậy thì đi thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro