vietduong124
Chương 342.
Thần thạch nở!
Tác giả: Mộng Nhập Thần Cơ.
Dịch : lieu.
Nguồn: www.tangthuvien.com.
- Ồ? Công tử không hợp tác với ta? Không ngờ đường đường là một cao thủ vượt qua hai lần lôi kiếp, niệm sinh điện mang mà vẫn cố chấp như vậy? Trong giới tu đạo chúng ta, chỉ giảng cứu về lợi ích vĩnh hằng. Công tử lại khiến cho ta cảm thấy chẳng khác nào loại thư sinh cố chấp, tuy nhiên xem ra cũng rất có khí phách. Rất nhiều năm trước cũng có người đứng trước mặt ta thể hiện khí phách giống như công tử vậy. Đáng tiếc người đó cuối cùng cũng đã chết rồi.
Nghe Hồng Dịch nói, Thiên Xà vương Tinh Mâu không vui không giận, mà dùng một loại ngữ khí đìu hiu nói.
Loại giọng nói này khiến cho Hồng Dịch nhớ tới chiếc trâm gài tóc bằng sừng tê giác lấy được trong đống đồ trang sức của Nguyên Phi. Phía trên chiếc trâm gài tóc này có khắc hình một con rắn nho nhỏ đáng yêu cùng vài dòng chữ.
- Nếu như công tử không muốn làm bia đỡ kiếm cho ta, vậy thì cũng đừng trách ta. Ta đành phải dùng toàn lực phong ấn công tử vậy. Sau đó đem công tử về Huyền Thiên quán, luyện hoá thần hồn công tử, dùng làm pháp bảo, như vậy cũng không khác gì bia đỡ kiếm. Trên đời này không có thứ pháp bảo gì có thể đỡ được kiếm khí của Bàn Hoàng Sinh Linh kiếm thế nhưng pháp bảo được rèn từ linh hồn của cao thủ luyện Quá Khứ kinh thì có khả năng chống đỡ được. Chẳng qua là quá hao tâm tốn sức.
Tinh Mâu nhìn Hồng Dịch rồi lại nói.
- Nói như vậy là ngươi quyết tâm muốn trở thành địch nhân của ta rồi sao?
Hồng Dịch nhìn Thiên Xà vương Tinh Mâu trước mắt, cảm nhận được một cỗ ý chí không lay động của đối phương.
- Đương nhiên rồi. Nếu như công tử đáp ứng làm bia đỡ kiếm cho ta thì ta còn thả cho công tử một đường sống. hiện giờ công tử lại không đồng y, ta tự nhiên sẽ không bỏ qua cho công tử. Càn Khôn Bố Đại, ba đại kinh thư Quá Khứ, Hiện Thế, Vị Lai của Đại Thiện Tự đều tụ tập trên một thân của công tử. Hiện giờ tuy rằng pháp lực của công tử rất cao cường nhưng ta vẫn có thể áp chế được. Nếu như lỡ ra để cho công tử vượt qua ba lần lôi kiếp, khi đó ta sẽ không làm được gì nữa. Bằng vào tốc độ này, hơn mười năm sau không có gì bảo đảm công tử sẽ không trở thành một Mộng Thần Cơ thứ hai.
Nói xong, Thiên Xà vương Tinh Mâu vung cánh tay phải lên. Nhất thời khắp toàn bộ sườn núi liền bị một tấm màn bóng tối phô thiên cái địa bao phủ. Khí tức của loại bóng tối này so với ban nãy còn nồng đậm hơn, hơn nữa ở trung tâm của bóng tối loáng thoáng hiện ra một pho tượng đạo tôn.
Pho tượng đạo tôn này vừa hiển ra liền khiến cho Hồng Dịch chấn động trong lòng.
- Huyền Thiên Đạo Tôn!
Đúng vậy. Là Huyền Thiên đạo tôn, là cội nguồn của bóng tối. Là người sinh ra bóng tối. Là vị thần tối cao của Huyền Thiên Quán. Huyền Thiên Đạo Tôn!
- Vừa rồi ta mới chỉ sử dụng phân nửa lực lượng để phong ấn công tử. Kết quả là để cho công tử có cơ hội thoát ra bên ngoài. Lần này ta lại phong ấn công tử một lần nữa, để xem xem lần này Càn Khôn Bố Đại của công tử có thể thoát ra được hay không?
Tinh Mâu vừa nói, trên tay của nàng liền hiện ra một đoá hoa Mạn Đà La đen nhánh, đồng thời trên một vạn niệm cuồn cuộn bay ra, hoá thành Mạn Đà La trận đồ.
- Mạn Đà La trận là loại pháp trận mà người tu hành thời thượng cổ cùng nhau kết lại mà thành. Người tu hành đứng ở trong đó đề phòng ngoại ma tập kích. Còn Hắc Ám Mạn Đà La Thai Tàng Đại Kết Giới chính là kết giới mà Huyền Thiên Đạo Tôn tu hành. Vừa rồi ta phong ấn công tử cũng không dùng Huyền Thiên Đạo Tôn trấn áp trận nhãn, khiến cho công tử có thể phát động Càn Khôn Bố Đại xuyên phá hư không, trốn thoát ra bên ngoài. Hiện giờ ta muốn nhìn xem công tử làm thế nào để thoát ra nữa đây.
Tinh Mâu vừa nói xong thì cũng là lúc trên một vạn khối thần niệm kết thành trận đồ. Không gian bỗng chốc xoay chuyển.
- Đây là toàn bộ lực lượng của Thiên Xà vương, toàn bộ lực lượng của cao thủ bốn lần lôi kiếp sao? Nếu như là cao thủ tám lần lôi kiếp như Mộng Thần Cơ thì lực lượng cường đại đến thế nào đây? Đạo thuật sẽ thần kỳ tới mức nào đây?
Vào thời điểm Huyền Thiên đạo tôn xuất hiện, Hồng Dịch liền cảm thấy bóng tối xung quanh dường như được thực thể hoá hơn rất nhiều, áp lực tăng vọt, khiến cho vầng ánh sáng hộ thể quanh người liên tục phát ra những âm thanh răng rắc.
Thậm chí tám đại thần linh lúc bị tấm màn bóng tối tựa như những bức tường dày đặc ép vào cũng điên cuồng phát ra những âm thanh gào thét, tựa như đang phải gánh chịu sức nặng vô cùng vô tận của bóng tối.
Trong lòng vô cùng cấp bách, Hồng Dịch liền hét lớn một tiếng, lần thứ hai thi triển thủ đoạn cực mạnh của bản thân. Càn Khôn Bố Đại trong tay liền rung lên, một vết nứt hiện ra giữa không gian, thân thể nhanh chóng chui vào bên trong.
Ầm ầm!
Khe nứt khép lại. Luồng ánh sáng trong suốt vừa đình chui vào hư không, thế nhưng đúng lúc này, Huyền Thiên đạo tôn trấn thủ ở trung tâm trận đồ liền hơi vươn tay ra, đâm vào hư không trong tấm màn bóng tối, tựa như đưa tay vào dòng nước bắt cá.
Xì!
Càn Khôn Bố Đại vừa định xuyên phá tiến vào hư không lại bị Huyền Thiên Đạo Tôn lôi lại.
Càn Khôn Bố Đại liên tục nhảy lên tựa như một con cá lớn, mãnh liệt giãy dụa. Từng luồng ánh sáng trong suốt trên thân túi liên tục bắn ra bốn phía. Thế nhưng trên thân thể của Huyền Thiên đạo tôn lập tức bắn ra một loạt chùm khí tức hắc ám nồng đậm, chỉ khẽ lưu chuyển liền đè ép toàn bộ luồng ánh sáng trong suốt xuống bên dưới.
- Thai Tàng!
Ngay khi vừa từ trong hư không tóm được Càn Khôn Bố Đại, Huyền Thiên đạo tôn ở trung tâm trận đồ liền mở miện phun ra hai chữ.
Hai chữ này không phải là ngôn ngữ của Đại Kiền, cũng không phải ngôn ngữ của Vân Mộng hay Hoả La quốc, tràn ngập khí tức thời viễn cổ, âm tiết tuy rằng cổ quái, tuy rằng tang thương, thế nhưng trong lòng Hồng Dịch lại hiện lên một cách rất rõ ràng, rất minh mạch. Âm thanh thậm chí xuyên qua cả Càn Khôn Bố Đại, truyền vào bên trong.
Thanh âm này vừa xuất ra, toàn bộ trận đồ liền khẽ xoáy tròn, cấp tốc co rút về trung tâm, chẳng khác nào vũ trụ huỷ diệt, trở về với bóng tối.
Ở trung tâm trận đồ vẫn là một khối thuỷ tinh đen hình tròn, Tuy nhiên khối thuỷ tinh hình tròn này so với vừa này còn lớn hơn gấp đôi. Hơn nữa ở chính giữa khối thuỷ tinh đen này, bên trong lớp sương mù đen kịt là một pho tượng Huyền Thiên đạo tôn đang ngồi ngay ngắn.
Pho tượng đạo tôn này tựa như bị vây ở trong một thế giới vô cùng vô tận, bị ngăn cách tầng tầng lớp lớp với thế giới hiện thực.
Trên tay pho tượng đạo tôn này đang nâng Càn Khôn Bố Đại.
Càn Khôn Bố Đại vốn có kích thước rất lớn, vậy mà hiện giờ ở trong khối thuỷ tinh đen này chỉ lớn bằng một nắm đấm, bị Huyền Thiên đạo tôn giữ trong lòng bàn tay. Vô luận giãy dụa thế nào cũng bị tấm màn bóng tối của đạo tôn cản lại, không cách nào thoát ra được.
Thiên Xà vương Tinh Mâu nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài, chỉ ngón tay về phía trước. Khối thuỷ tinh liền khẽ xoay tròn, bay vào lòng bàn tay của nàng.
- Không hay rồi!
Trong Càn Khôn Bố Đại, từng luồng ánh sáng trong suốt lưu chuyển, toàn bộ chìm trong một mảng yên bình.
Hồng Dịch ngồi trong không gian ánh sáng, từ mi tâm liên tục có thần niệm bắn ra bốn phía, từng khối từng khối thần niệm lóng lánh cuồn cuộn tuôn ra, bay lượn giữa không gian trăm dặm bên trong Càn Khôn Bố Đại.
Mỗi một lần thần niệm lưu chuyển, Càn Khôn Bố Đại liền mãnh liệt chấn động, tựa như vừa mới bay vút lên cao. Thế nhưng ngay khi Càn Khôn Bố Đại vừa lao lên thì từ trong hư không vô tận bỗng nhiên có một cỗ lực lượng phô thiên cái địa mãnh liệt từ bên ngoài dồn ép xuống. Thậm chí luồng ánh sáng trong suốt trong Càn Khôn Bố Đại còn có một vài tia khí đen của bóng tối lưu chuyển, chẳng khác nào nước mực ngấm vào trong băng đá.
Toàn bộ không gian trong Càn Khôn Bố Đại giống như bị bóng tối xâm nhập.
- Không thể xuyên qua hư không! Đạo thuật của Thiên Xà vương không ngờ tới cảnh giới cao như vậy. Hắc Ám Mạn Đà La Thai Tàng Đại Kết Giới không hổ là thuật phong ấn cường đại nhất của Huyền Thiên quán, có thể phong ấn được ta. Quả thật rất lợi hại.
Hồng Dịch liên tục thi triển đạo thuật thế nhưng Càn Khôn Bố Đại vẫn không hề nhúc nhích. Lúc này hắn đã biết bản thân không có khả năng chạy thoát được nữa rồi.
Thiên Xà vương vốn đã vượt qua bốn lần lôi kiếp, là nhân vật trong truyền thuyết. Hơn nữa lại còn thi triển ra thuật phong ấn cường đại nhất. Toàn bộ đạo thuật của Hồng Dịch quả thật không hề có chút tác dụng gì trước mặt Hắc Ám Mạn Đà La Thai Tàng Đại Kết Giới của Thiên Xà vương. Loại đạo thuật như vậy, so với vô thượng đạo thuật của Thái Thượng đạo là Thái Vũ Tháp, Trụ Cực Chuông hay tam đại kinh thư Quá Khứ, Hiện Thế, Vị Lai của Đại Thiện Tự cũng không hề thua kém chút nào.
Loại đạo thuật này được cường giả cấp bậc như Thiên Xà vương tự tay thi triển ra, càng phát huy được uy lực vô cùng vô tận. Chân Không Đại Thủ Ấn của Hồng Dịch cũng không tu luyện thuần thục được như vậy.
- Nếu như ta có được bản gốc của Vị Lai Vô Sinh kinh, luyện thành chín vòng hào quang, đạt tới cảnh giới Bất Hủ Nguyên Thần, kết hợp với pháp ấn của Hiện Thế Như Lai kinh, ước chừng chỉ cần một chưởng cũng đủ để phá nát cái đại kết giới này. Thế nhưng hiện giờ hoàn toàn không có khả năng làm được việc như vậy.
Hồng Dịch đứng dậy, đưa mắt nhìn lên bầu trời. Loáng thoáng trong không gian, xuyên qua lớp màn ánh sáng trong suốt của Càn Khôn Bố Đại, hắn có thể nhìn thấy một pho tượng Huyền Thiên Đạo Tôn khổng lồ đang đứng sừng sững.
Tuy rằng Thiên Xà vương hiện tại không cách nào đột phá được Càn Khôn Bố Đại, tiến vào bên trong bắt hắn. Thế nhưng nếu như để cho nàng ta mang Càn Khôn Bố Đại trở về Huyền Thiên quán thì gay go.
Bằng vào thực lực của Huyền Thiên Quán, rất nhiều quỷ tiên trưởng lão, lại có cả Huyền Thiên quán chủ cùng với vô số pháp bảo kết hợp với đại trận, khẳng định rằng có thể luyện hoá được Càn Khôn Bố Đại. Sau đó sẽ đem bản thân luyện hoá luôn!
Thế nhưng lúc này Hồng Dịch cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể trừng mắt nhìn Thiên Xà vương Tinh Mâu mang Càn Khôn Bố Đại cùng bản thân trở về Huyền Thiên Quán.
Tuy là như vậy, thế nhưng trong lòng Hồng Dịch lại không có chút hoảng loạn nào, cũng không cảm thấy chán nản vì thất bại. Trái lại ý niệm trong đầu kịch liệt xoay chuyển.
Đột nhiên, trong tâm linh của hắn, một suy nghĩ chợt loé lên.
- Túng kế thì phải tùng quyền, cũng chỉ còn cách này mà thôi.
Trong thoáng chốc linh quang chợt loé lên trong lòng của Hồng Dịch cũng là do ánh mắt của hắn nhìn thấy thiên trụ thạch sừng sững đứng ở trung tâm của Càn Khôn Bố Đại.
Ở trung tâm của Càn Khôn Bố Đại là một chiếc lồng ánh sáng hình vuông, bên trong nhốt Ưu Lộ Lai Đặc, Dao Nguyệt Như, Dao Nguyệt Đình, Thạch Địch vương tử cùng với Chân Không đạo nhân và đại thái giám võ thánh Âm Liên Hoa.
Những người này hiện giờ đều bị phong ấn ở trong đó.
Thiên trụ thạch vẫn là một khối đá ngọc như trước, cao một thước; khối thai nhi ở bên trong tựa như trái tim đang khẽ đập, trong khi hô hấp mơ hồ phát ra những âm thanh rất khẽ.
Trên bề mặt thần thạch có chín lỗ, theo nhịp hô hấp của khối bào thai này, từng luồng khí tức thơm ngát giống như những luồng mây tím liên tục phun lên. So với khí tức của võ thánh còn tinh thuần hơn nhiều, tựa như linh chi vạn năm vậy.
Ở phía trên khối đá còn có một trận đồ ánh sáng.
Trung tâm trận đồ có đặt một khối ngọc nho nhỏ. Phía trên khối ngọc liên tục phóng ra những tia thiểm điện nhỏ như những sợi tơ.
Khối ngọc này chính là pháp khí mà thượng cổ thánh hoàng Đô dùng để tế cúng, Tiên Đô Ngọc Hoàng. Vào đợt sấm xuân lần trước, khi Hồng Dịch độ lôi kiếp cùng nhân cơ hội bổ xung thiểm điện vào trong đó.
Thiên trụ thần thạch cần có lực lượng của sấm sét mới có thể phá đá xuất thế.
Hiện giờ Hồng Dịch dùng Tiên Đô Ngọc Hoàng trấn áp ở phía trên cũng là muốn trì hoãn quá trình nở ra của khối thần thạch này, muốn từ trong khối linh thai huyền diệu này tìm biện pháp khu trừ tinh thần lạc ấn của Vô Địch hầu để lại.
Thế nhưng vào lúc này, khối linh thai bỗng nhiên biến thành tri kỷ của Hồng Dịch! Phải nhanh chóng luyện hoá nó thành thân ngoại chi thân! Phải cho nó phá đá xuất thế thì mới có khả năng nghênh chiến với Thiên Xà vương!
Ý niệm khẽ động, Hồng Dịch liền chỉ tay búng về phía Tiên Đô Ngọc Hoàng.
Ầm ầm!
Từ trên Tiên Đô Ngọc Hoàng, một đạo sấm sét thô to bỗng nhiên oanh kích lên khối thiên trụ thạch.
Bên trong khối đá, linh thai tựa hồ cảm giác được điều gì đó liền mãnh liệt hé mắt ra!
Chương 343.
Nhân tiên phân thân!
Tác giả: Mộng Nhập Thần Cơ.
Dịch : lieu.
Nguồn: www.tangthuvien.com.
Oa!
Đạo sấm sét từ trên Tiên Đô Ngọc Hoàng vừa đánh xuống, linh thai bên trong Thiên Trụ Thần Thạch liền mãnh liệt mở mắt ra, chín lỗ huyệt khiếu trên tảng đá phóng xuất ra một thứ âm thanh vô cùng cổ quái.
Trong cỗ âm thanh này bao hàm một loại huyết khí dương cương cường đại vô cùng tận, chấn động toàn bộ không gian bên trong Càn Khôn Bố Đại.
Thanh âm chẳng khác nào cuồng phong, hướng về phía trước quét mạnh một cái, một ít luồng ánh sáng trong suốt khi gặp phải đợt sóng âm này nhất thời phát ra một loạt những tiếng rắc rắc rạn nứt, tựa như chỉ bằng vào luồng sóng âm phát ra từ trong linh thai của thần thạch cũng đủ xé rách toàn bộ không gian của Càn Khôn Bố Đại.
- Không hay rồi!
Hồng Dịch biến sắc, miệng thổ khí, thần niệm khẽ động. Trong chớp mắt toàn bộ luồng ánh sáng trong suốt của Càn Khôn Bố Đại lập tức cuồn cuộn tụ tập lại, lượng ánh sáng xung quanh thiên trụ thần thạch trở nên đậm đặc hơn gấp mười lần, cường ngạnh ngăn chặn lại khí thế cường đại của luồng sóng âm khổng lồ, khiến cho nó không thể bộc phát ra bên ngoài.
Khối linh thai thần thạch này trải qua ngàn năm vạn năm thai nghén, cơ duyên xảo hợp mới dưỡng dục thành linh thai, trong đó ẩn chứa trăm huyệt khiếu thông cùng với năng lực tương hỗ câu thông với vô số tinh tú của đại thiên thế giới, đạt tới cảnh giới nhân tiên, uy lực vô cùng, vượt qua phép tắc thông thường, một khi để nó phá đá xuất thế thì khó có thể áp chế được.
Huống chi hiện giờ trong thân thể của khối linh thai này lại có lạc ấn tinh thần cực kì sâu đậm của Vô Địch hầu.
- Thần Tiêu thiên tôn, trợ giúp ta. Thiên Lôi Cương! Tiên Đô Luật Lệnh Tiên Chương! Lôi Đạo Vinh Xương!
Gầm lên một tiếng, cả người ngồi thẳng xuống mặt đất, thân thể không chút nhúc nhích, mấy nghìn khối thần niệm từ trên người của Hồng Dịch cuồn cuộn tuôn ra, không bảo lưu một chút gì.
Hiện giờ toàn bộ thân thể hắn đã không còn một sợi tơ thần niệm nào cả, cho dù là một tia nhỏ nhất. Hoàn toàn đã biến thành một cái xác không hồn.
Bốn nghìn tám trăm khối thần niệm tựa như bốn nghìn tám trăm viên kim cương trong suốt sáng lấp lánh, hào quang bắn ra bốn phía cuồn cuộn phóng xuất. Sau đó tập trung lại trong không gian của Càn Khôn Bố Đại, dần dần ngưng tụ thành một hình người đầu đội vương miện bằng sấm sét, thân mặc đạo bào, chân đạp mây điện, đôi mắt tựa như hai khối điện chớp hình cầu cấu tạo mà thành. Đây chính là Thần Tiêu Đạo Tôn!
Hồng Dịch muốn khống chế toàn bộ điện chớp bên trong Tiên Đô Ngọc Hoàng để chuyển hoá hoàn toàn thần hồn thành Thần Tiêu Đạo Tôn.
Thần Tiêu Đạo Tôn chính là hoá thân của sấm sét điện chớp.
- Xem ra đúng là ta không bằng Thiên Xà vương. Mỗi một khối thần niệm của nàng ta đều cường đại hơn ta rất nhiều, đạt tới cảnh giới nhất niệm nhất thế giới, hơn nữa số lượng thần niệm còn nhiều gấp ba lần của ta.
Một chiêu thi triển toàn lực này, Hồng Dịch đã mang toàn bộ lượng thần niệm của bản thân xuất ra bên ngoài. Hồng Dịch biết hiện giờ bản thân tối đa cũng chỉ có bốn nghìn tám trăm khối thần niệm. Còn Thiên Xà vương Tinh Mâu, vào lúc thi triển Hắc Ám Mạn Đà La Thai Tàng Đại Kết Giới ban nãy, từ trong thân thể của nàng ta xuất ra trên một vạn khối thần niệm.
Truyền thuyết kể lại rằng, cường giả dương thần, thần hồn có đến bốn trăm tám mươi triệu khối thần niệm, mỗi một thần niệm đều là một thế giới rộng lớn không thể tưởng tượng được, lực lượng vô cùng vô tận, bản lĩnh xuyên trời, ngao du thái hư, nắm giữ tinh tú nhật nguyệt.
Đương nhiên những thần niệm này hoàn toàn không phải là tạp niệm mà là những khối thần niệm chân thực do bản tính phân hoá mà thành.
Hồng Dịch biết bản thân tu hành còn quá kém cỏi, so với dương thần đại đạo còn xa tít mù tắp, không thể tính hết đựơc.
Rít rít rít rít!
Đạo sấm sét khổng lồ sáng bừng lên, bao vây toàn bộ thiên trụ thần thạch vào bên trong.
Một loạt những âm thanh rít rít, rít rít, choán đầy hư không, mạnh mẽ hùng hồn, chẳng khác nào thanh âm của một khối sắt thép cứng rắn nhất thế gian đang bị bẻ gập lại, rung lên dữ dội. Nghe thứ âm thanh này, cho dù là võ thánh đỉnh cấp có cơ thể cường hãn nhất cũng nhịn không nổi mà sởn cả gai ốc, cơ thể tê dại.
Đây chính là âm thanh của sấm sét.
Cùng lúc đó, từ trong miệng của Thần Tiêu Đạo Tôn do toàn bộ linh hồn của Hồng Dịch biến thành cũng phát ra một loạt những âm thanh "rít rít rít rít" giống hệt như vậy, cùng âm thanh của sấm sét điện chớp hội tụ cùng một chỗ, đan xen vào nhau, vang dội khắp không gian.
Trong màn âm thanh đan xen này, hoá thân Thần Tiêu Đạo Tôn của Hồng Dịch đưa hai tay ra, co lại thành trảo, trong nháy mắt nâng bổng toàn bộ thiên trụ thần thạch lên trên.
Ngay lập tức một tia điện chớp quấn quanh lấy khối đá. Thần Tiêu Đạo Tôn liền mở miệng phun ra một đạo khí lưu, kết hợp với luồng ánh sáng trong suốt của Càn Khôn Bố Đại, mang cả Thiên Trụ thần thạch cùng những đạo sấm sét điên cuồng dữ dội ở phía trên Tiên Đô Ngọc Hoàng vây vào bên trong.
- Vạn vật trong đất trời, hễ là người có chín huyệt khiếu đều có thể thành tiên. Sấm chớp sinh ra thiên địa, trong mênh mông hư vô, sấm sét có sinh có tử, có chín trọng lôi kiếp. Linh hồn có chín khiếu, chín chín về một (cửu cửu quy nhất, một quẻ trong Dịch kinh), thần giao (thuồng luồng, giao long) hoá Long Thần. Thần Tiêu Lôi Long, tập trung về ta, độ hoá linh thai.
Âm thanh hùng hồn từ trong miệng của Thần Tiêu Đạo Tôn truyền ra bên ngoài.
Kinh nghĩa tối cao của Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp từ trong thần niệm của Hồng Dịch, bằng vào hình thức văn tự được biểu đạt ra bên ngoài.
Toàn bộ không gian bên trong Càn Khôn Bố Đại liền sinh ra một cỗ thần niệm khổng lồ bập bềnh dập dờn. Cỗ thần niệm này, cỗ ý cảnh này biểu đạt sự siêu thoát huyền diệu của vạn vật sinh linh trong đất trời.
Vạn vật sinh linh trong đất trời, kẻ nào có chín huyệt khiếu đều có thể trở thành nhân tiên. Người không đủ chín huyệt khiếu, đoạt xá biến hoá, đổi lại bằng thể xác có chín huyệt khiếu, cũng có khả năng trở thành nhân tiên!
Lôi kiếp có chín tầng.
Đạo của chín chín quy về một này là bao trùm toàn bộ đạo lý trong thiên hạ, là sự huyền diệu để sinh linh siêu thoát thăng thiên.
Lần này Hồng Dịch cũng đã hiểu ra, tại sao thân ngoại chi thân của Mộng Thần Cơ lại là Cửu Hoả Viêm Long.
Cửu (chín) là con số chí tôn trong thiên hạ.
Hoàng đế chính là cửu ngũ chí tôn.
Thượng đế chính là cửu cửu chí tôn.
Trong lễ pháp thời thượng cổ, giới thánh hoàng đều được xưng hô là cửu cửu chí tôn (cửu cửu là 99). Cho tới mấy nghìn năm trước đây, vào thời trung cổ, khi giới chư tử thịnh hành, lễ pháp được coi trọng, hoàng đế bị tước đoạt mất "bốn" con số xưng hiệu, chỉ còn được xưng hô là cửu ngũ chí tôn (cửu ngũ là 95).
Vào thời điểm lĩnh hội sự huyền diệu những "con số" cực điểm của thiên địa, một sự huyền ảo kỳ diệu xuyên suốt dòng lịch sử bỗng nhiên choán đầy trong thần niệm của Hồng Dịch.
Trong kinh văn của Hồng Dịch phát ra, toàn bộ Thần Tiêu Đạo Tôn dường như cũng có chút biến hoá, trong thoáng chốc biến thành chín con trăn điện khổng lồ, phát ra ánh sáng màu bạc lóng lánh, quấn chặt lấy Thiên Trụ Thần Thạch.
Chín con trăn điện do Thần Tiêu Đạo Tôn biến thành này, toàn thân đều có vảy cứng, miệng lớn răng sắc, trên đầu có một chiếc bướu nho nhỏ, giống như có thứ gì đó nhô lên vậy, mà ở hai bên phần bụng cũng có hai chiếc bướu ánh sáng nhô lên. Trông chẳng khác gì ở những nơi đó sắp có sừng hay móng vuốt sắp thò ra vậy.
Rắn lớn sắp mọc sừng, nhô ra móng vuốt, đó chính là "Rồng".
Chín con trăn điện do Thần Tiêu Đạo Tôn hoá thành, mang theo những tia chớp sấm sét khổng lồ quấn chặt lấy thần thạch. Sau đó lực lượng vô cùng vô tận của sấm sét lại mang chín con trăn điện này bao vây lại vào bên trong.
Nhất thời, chín con trăn điện rít lên điên cuồng, phát ra những thanh âm kinh tâm động phách, tựa như thiên địa vào ngày tận thế.
Những cỗ lực khổng lồ do Tiên Đô Ngọc Hoàng phóng ra, gần như hơn một nửa đều bị chín con trăn điện này hấp thụ hoàn toàn. Trong tiếng rít gào dữ dội của chín con rắn điện, phần bướu ở đầu, ở hai bên bụng của chúng liền hơi nứt ra.
Rắc rắc!
Một chùm điện chớp từ trên trán của chín con trăn điện bắn ra, lộ ra một vết nứt hình tứ diện, từ trong vết nứt đó, một cặp sừng giống hệt như sừng hươu nhô ra khỏi đầu, cùng lúc đó, ở hai bên bụng của chín con trăn điện, bốn chiếc móng vuốt cũng nhô ra bên ngoài.
Chín con trăn điện, hoá thân của Thần Tiêu Đạo Tôn, sau khi hấp thu đủ lực lượng sấm sét, cuối cùng cũng hoá thân thành chín con rồng nhỏ! Chín con "Rồng lôi điện" nho nhỏ!
Chẳng qua chín con rồng lôi điện này so với Cửu Hoả Viêm Long cường đại thì còn kém rất rất xa. Chỉ có thể gọi là rồng non mới mọc sừng, vẫn còn phải cần rất nhiều thời gian để lớn lên.
Ngao, ngao, ngao, ngao, ngao, ngao!
Nhìn thấy một phần lớn lực lượng sấm sét vừa đánh xuống lại bị chín con trăn điện do Thần Tiêu Đạo Tôn hoá thành chặn đứng lại, bản thân chỉ hấp thụ được một phần nhỏ, khối linh thai trong Thiên Trụ Thần Thạch liền gầm lên một tiếng phẫn nộ, hai mắt long lên sòng sọc, oán độc điên cuồng nhìn về phía Hồng Dịch, liên tục phát ra những tiếng gầm rít mãnh liệt như trời long đất lở.
Loại biểu tình phẫn nộ, oán độc, cuồng ngạo, tự coi mình là "duy ngã độc tôn" trong thiên hạ này, cực kỳ giống với tính cách của Vô Địch Hầu.
Nhìn thấy sấm sét của mình bị cướp đi, khối thần thai kia chẳng khác nào biến thành một phân thân sống động của Vô Địch hầu, mãnh liệt cựa quậy muốn phá đá thoát ra ngoài.
Sấm sét điện chớp chính là sữa bổ, là chất dinh dưỡng để nuôi dưỡng thần thai. Hiện giờ hoàn toàn bị chín con trăn điện do Thần Tiêu Đạo Tôn của Hồng Dịch hoá thành hút đi, trở thành lực lượng tiến hoá ra rồng con. Thần thai vừa mới có một chút ý thức như thế kia thì sao không sinh ra sự oán độc điên cuồng chứ?
Một tiểu hài nhi bị cướp mất kẹo cũng sẽ cảm thấy tức giận, huống hồ là một thần thai cường đại?
Rắc rắc, rắc rắc, rắc rắc.
Khí tức phẫn nộ cường đại mà điên cuồng từ trong thần thai bộc phát ra bên ngoài. Toàn bộ khối đá ngọc không ngờ lại xuất hiện một loạt những vết nứt vỡ, phát ra những âm thanh rắc rắc. Tựa hồ khối linh thai này muốn phá vỡ sự trói buộc của thần thạch, phá đá xuất thế.
Thần thạch không ngừng nứt vỡ, từng miếng từng miếng đá ngọc trong suốt rơi xuống mặt đất, phát ra những âm thanh trong trẻo đến cùng cực. Mỗi một miếng đá từ trên thần thạch rơi xuống bị nghiền nát đều tản ra một cỗ khí dương cương cực kỳ cường liệt.
Có thể nói kể cả mảnh đá vụn rớt ra từ khối thần thạch này cũng là thứ tài liệu luyện khí cường đại nhất trên thế giới, có thể luyện thành những thứ binh khí pháp khí cực kỳ cường đại, đánh đâu thắng đó, quỷ thần khó có thể chống lại được.
Đây chính là thể xác thần thai do đá núi dựng dục nghìn năm, vạn năm mà thành.
Thế nhưng Hồng Dịch mặc kệ cho nó tức giận đến thế nào cũng không để ý, thậm chí ngay cả khi lớp đá bên ngoài thần thạch rơi rụng lả tả hắn cũng không quan tâm.
- Ngươi thật sự muốn phá đá xuất thế thì phải tiếp nhận toàn bộ ý chí của ta thôi. Hãy để ta mang toàn bộ tinh thần lạc ấn Vô Địch Hầu để lại bên trong ngươi trục xuất, tiêu trừ! Tiếp nhận ý chí của ta, hấp thụ sấm sét, khiến cho lực lượng của ngươi tăng lên, trở thành phân thân của ta!
Một loạt những âm thanh kịch liệt từ trong miệng của chín con rồng lôi điện ngâm lên, đây cũng chính là giọng nói của Hồng Dịch.
Trong nháy mắt, chín con rồng lôi điện liền uốn mạnh thân thể, từ chín huyệt khiếu của khối thần thạch chưa bị vỡ vụn hoàn toàn nhanh chóng chui vào bên trong, tiếp cận với khối linh thai.
Ầm ầm!
Toàn bộ khối thần thai bên trong linh thạch bị chín con rồng lôi điện do linh hồn của Hồng Dịch hấp thụ hơn phân nửa lực lượng sấm sét hoá thành, chui vào.
Mồm, mắt, tai, mũi, cốc đạo, dương đạo, toàn bộ chín huyệt khiếu đều bị rồng lôi điện chui vào (hai mắt, hai mũi, hai tai, mồm, hậu môn và dương vật, tổng cộng chín lỗ huyệt khiếu). Khối linh thai liền thống khổ rên lên, mặt mũi loáng thoáng biến thành khuôn mặt cấp bách của Vô Địch hầu.
Thế nhưng sau khi điên cuồng gầm rít xong liền yên lặng trở lại.
Ầm ầm.
Khối thiên trụ thần thạch nặng nề rơi xuống bên dưới. Lớp màng ánh sáng của Càn Khôn Bố Đại liền tản ra những gợn sóng hình tròn tựa như mặt nước yên tĩnh bị hòn đá ném xuống bắn tung toé.
- Ý chí của Vô Địch Hầu quả nhiên là cường đại! May mà ta ra tay kịp thời! Nếu như để cho ý chí của hắn cùng ý chí của linh thai trong thần thạch hợp nhất, lớn mạnh lên, thì sau này khó có thể khống chế được. Đến lúc đó ta cũng không thể làm gì được hắn nữa!
Toàn bộ linh hồn của Hồng Dịch hấp thụ lực lượng của sấm sét, sau đó tiến vào trong thân thể của thần thai, lập tức phóng ra lực lôi đình.
Rắc rắc ắc!
Lực lượng khổng lồ của sấm sét gột rửa từng tấc từng tấc huyết nhục bên trong thân thể của thân thai, lấp đầy lực lượng cường đại của hắn vào bên trong da thịt, gân cốt, xương tuỷ của thần thai.
Trong khoảnh khắc này, linh hồn của Hồng Dịch liền mãnh liệt tìm kiếm, lập tức nhanh chóng tìm thấy ở bên trong thân thể của thân thai có một khối thần niệm màu hoàng kim, lóng lánh ánh đỏ hồng, giống hệt như vàng ròng.
Cỗ thần niệm này cực kỳ cường đại, hơn nữa liên tục hấp thụ huyết nhục nguyên khí của thần thai để lớn lên.
Hồng Dịch vừa nhìn qua liền biết ngay đây chính là tinh thần ý chí, quyền ý của Vô Địch Hầu.
Toàn bộ khối thần thai này, ngoại trừ cỗ thần niệm quyền ý đó ra thì về cơ bản không hề có linh hồn. Bào thai của trẻ sơ sinh chỉ là một khối huyết nhục tinh thuần, lấy đâu ra ý thức với linh hồn?
- Nếu như ta học được Hắc Ám Mạn Đà La Thai Tàng Đại Kết Giới của Thiên Xà vương thì có thể phong ấn vĩnh viễn được khối võ đạo ý chí này rồi! Thế nhưng lúc này cũng chỉ còn cách tạm thời mà thôi!
Đối mặt với khối võ đạo tinh thần này, linh hồn Hồng Dịch chấn động dữ dội, cấp tốc bao vây xung quanh, lập tức chặt đứt mọi đường dẫn hấp thu nguyên khí thần thai của nó.
Khối võ đạo tinh thần này của Vô Địch Hầu tựa như một khối u nhọt, hấp thụ tinh huyết nguyên khí của thần thai mà lớn lên, đến cuối cùng hoàn toàn trở thành linh hồn của thần thai.
Đến lúc đó, khối thần thai này sẽ trở thành phân thân hoàn chỉnh của Vô Địch hầu, trở thành thân thể chiến đấu thay cho hắn.
Hiện giờ Hồng Dịch liền ra tay chặt đứt cỗ ý thức này. Điều khiển thần niệm của bản thân vây quanh, khiến cho khối u nhọt này không thể phát triển được nữa. Thế nhưng cũng không thể hoàn toàn luyện hoá, tiêu diệt được, muốn làm được như vậy thì phải chờ một thời gian nữa.
Tuy nhiên chỉ như thế thôi cũng đã đủ rồi.
Trong thoáng chốc Hồng Dịch đã thành công, hoàn toàn khống chế được thân thể khối thần thai nay.
Ầm!
Ngay trong khoảnh khắc không chế được khối thân thể này, linh hồn của Hồng Dịch cùng thân thể của linh thai dung hợp trong giây lát, ngay lập tức hắn cảm nhận khí huyết, xương cốt, cơ thịt bùng nổ tựa như trường giang cuồn cuộn dâng trào, tựa như núi cao hùng vĩ đồ sộ, tựa như kim cương kiên ngạnh bất diệt.
Trăm huyệt khiếu khắp thân thể hoàn toàn xuyên thấu qua thế giới của Càn Khôn Bố Đại, cùng với những vì tinh tú trên bầu trời của đại thiên thế giới tương hỗ cảm ứng.
- Nhân Tiên! Đây chính là cảnh giới của Nhân Tiên! Thật cường đại! So với sự huyền diệu khi tấn thăng cảnh giới quỷ tiên thì cường đại gấp mười lần, gấp trăm lần! Đột phá quỷ tiên chỉ là lĩnh ngộ đạo sinh tử, thế nhưng đột phá nhân tiên chính là lĩnh ngộ sự huyền diệu của vũ trụ, lĩnh ngộ hai cảnh giới âm dương, lĩnh ngộ sự giao hoà của cơ thể con người với tinh tú trong thiên địa. Cảnh giới Hồng Huyền Cơ đạt được là như thế này sao? Quả nhiên là cường đại, thật sự là quá mức cường đại!
Trong nháy mắt, Hồng Dịch đã cảm nhận được sự cường đại của nhân tiên!
Rầm!
Thiên trụ thần thạch hoàn toàn vỡ vụn, vô số mảnh đá bắn ra bốn phía xung quanh.
Linh hồn của Hồng Dịch tập trung vào trong Tinh Nguyên Thượng Thai, khẽ vận khởi bí pháp Trừu Tuỷ Hoá Nguyên. Ngay lập tức một cỗ tinh huyết nguyên khí khổng lồ, phô thiên cái địa bao phủ toàn bộ linh hồn của bản thân.
Nhận được sự bổ sung của tinh khí nhân tiên, trong nháy mắt linh hồn của Hồng Dịch tăng trưởng lên cực độ. Mỗi một khối thần niệm tựa như được hấp thụ một thứ đại bổ dược khổng lồ.
Còn khối thần thai kia, chỉ khẽ động đã phá đá xuất thế. Cơ thịt trên khuôn mặt hơi hơi chuyển động, không ngờ lại có chút tương tự với khuôn mặt của Hồng Dịch!
- Chuyện gì xảy ra vậy!
Trong lúc đó, Thiên Xà vương Tinh Mâu đột nhiên cảm thấy khối thuỷ tinh đen trong tay bỗng rung lên một cách dữ dội, từ bên trong, một cỗ huyết khí khổng lồ ùn ùn tuôn ra.
Rầm!
Toàn bộ khối thuỷ tinh đen hình tròn liền nứt vỡ ra, sau đó hoá thành trên một vạn khối thần niệm, rồi tiến nhập vào trong thân thể của Thiên Xà vương Tinh Mâu.
- Thiên Xà vương, ngươi cho rằng ngươi có thể phong ấn được ta sao?
Âm thanh của Hồng Dịch từ bên trong truyền ra.
Chương 344.
Chém giết kinh thiên!
Tác giả: Mộng Nhập Thần Cơ.
Dịch : lieu.
Nguồn: www.tangthuvien.com.
- Hả?
Khối thuỷ tinh đen hình tròn nổ nát vụn, hoá thành trên một vạn khối thần niệm, trở về thân thể của Thiên Xà vương Tinh Mâu. Trong lúc không kịp đề phòng, nàng ta khẽ kêu lên một tiếng kinh hãi, tuy nhiên sắc mặt vẫn trấn định như thường, thể hiện phong phạm của một cao thủ trong truyền thuyết.
Sau khi khối thuỷ tinh đen hình tròn nổ tung, một luồng ánh sáng trong suốt bắn vụt lên bầu trời.
Trên bầu trời xuất hiện Càn Khôn Bố Đại.
Tiếp đó từ miệng túi của Càn Khôn Bố Đại bắn ra rất nhiều mảnh đá vụn, những khối đá vụn này đều tản ra những luồng khí dương cương vô cùng dữ dội, chẳng khác nào loại phù lục được vẽ bằng máu của nhân tiên.
Ở chính giữa những mảnh đá vụn đó bỗng xuất hiện một pho tượng thân mặc áo cà sa màu vàng kim, da thịt trong suốt, cơ bắp cuồn cuộn, lưu chuyển vô cùng hoàn mỹ, hơn nữa có dáng dấp cực kỳ giống với hình dạng của Hồng Dịch.
Phía sau gáy của pho tượng này có tám vòng hào quang ánh sáng dập dềnh, nâng cả cơ thể của hắn lơ lửng giữa không trung.
Thân thể cường đại này chính là linh thai trong thần thạch mà Hồng Dịch đã luyện hóa được, biến nó trở thành lực lượng cường đại của bản thân.
Linh thai xuất thế, nhân tiên hiện! Mạnh mẽ vô cùng!
- Đại nhật quang minh! Hoả diễm chân hình! Liễm thành hoả đan! Viêm viêm chân mang! Luyện!
Linh thai vừa xuất thế, Hồng Dịch cũng không lập tức lao tới tấn công Thiên Xà vương Tinh Mâu, mà chỉ một ngón tay lên bầu trời.
Ầm ầm!
Một tia sáng cực lớn từ mi tâm của Hồng Dịch lao ra, bay vút lên bầu trời.
Nhất thời, bầu trời đen như mực ở phía trên như bị chọc thủng một lỗ hổng, từ trong lỗ hổng, một tia sáng mặt trời mang theo hoả diễm chói loá bắn thẳng xuống. Khối lửa lưu động xoáy tròn tản ra một cỗ khí nóng khổng lồ khiến cho luồng không khí lạnh của cả vùng Bắc Quốc bị xua tan.
Lúc này, trên bầu trời, xuất hiện một đạo "Hoả thiêu vân" (lửa cháy trong mây, hình ảnh giống như mây lúc hoàng hôn, có màu đỏ hồng) dài đến hơn mười dặm.
Thiên Xà vương Tinh Mâu cũng cảm nhận được cỗ khí nóng cường đại này, thân thể hơi lùi về phía sau một chút.
Sau đó đạo "Hoả thiêu vân" dài đến hơn mười dặm liền hướng về phía trung tâm, nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một viên đan hoàn đỏ rực to bằng nắm tay, hào quang rực rỡ bắn ra bốn phía.
Viên đan hoàn này trông giống hệt như một vầng mặt trời nhỏ, mỗi một thời khắc đều tản ra những luồng ánh sáng sáng chói cùng nhiệt độ cực cao, ở bên trong ẩn ẩn hiện hiện một vài thứ không sao nói rõ được, vô cùng kỳ diệu, mang theo lực lượng khổng lồ của mặt đất.
- Liễm hoả thành đan!
Thiên Xà vương Tinh Mâu nhìn liếc qua động tác của Hồng Dịch, cũng không ra tay ngăn cản, từ trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ.
Hồng Dịch cũng không quan tâm đến Thiên Xà vương Tinh Mâu. Hoả đan sau khi luyện thành liền tự xoay tròn quanh tâm, hút toàn bộ những mảnh đá vụn của thần thạch vào bên trong.
Ánh lửa cường liệt phát ra từ trên Hoả đan tựa như những mũi châm nhọn. Mỗi một ngọn lửa tựa như mũi châm đó, khi bắn vào một mảnh vỡ của thần thạch, khối đá liền từ từ tan ra, hoá thành dịch thể trong suốt như nước ngọc.
Toàn bộ những mảnh vụn của thần thạch đều bị viên hoả đan kia nung chảy thành một đoàn nước ngọc lóng lánh.
Dòng nước ngọc này khẽ lưu chuyển, dần dần hoá thành hình dáng của một kiện binh khí, là một kiện binh khí giống như Bàn Hoàng Sinh Linh kiếm. Sau khi ngọc kiếm thành hình, Hồng Dịch liền há miệng phun ra một ngụm máu tươi đậm đặc, hung hăng phủ lấy bề mặt của cây kiếm.
Xì!
Cây ngọc kiếm lập tức liền định hình, thẳng tắp như đường chỉ.
- Hoả đan nung luyện thiên trụ thần thạch, dùng máu nhân tiên để tế luyện, dùng cửu cửu ý niệm gia trì. Phân thân này, bản thân là trời sinh địa dưỡng, cũng xứng với thanh thần kiếm.
Hồng Dịch một tay nắm thần kiếm trong tay, một tay búng lên thân kiếm. Nhất thời, thân kiếm liền chấn động phát ra âm thanh "xẹt xẹt xẹt xẹt" như tiếng sấm sét, dường như bên trong truyền đến tiếng rồng ngâm của chín con rồng lôi điện.
Bỗng nhiên, Hồng Dịch cao giọng huýt lên một tiếng tựa như gió cuốn mây tan, mây đen trên bầu trời liền tản ra hơn mười dặm, ánh sáng dìu dịu từ những vì sao trên bầu trời rải xuống mặt đất.
Kiếm ngâm trường khiếu, uy thế lẫm liệt.
Thậm chí ngay cả y phục lẫn mái tóc đen nhánh của Thiên Xà vương Tinh Mâu cũng bị luồng gió do tiếng kiếm ngâm trường khiếu của Hồng Dịch thổi phần phật về phía sau.
Tuy nhiên Thiên Xà vương Tinh Mâu là cao thủ cấp bậc truyền thuyết, vẫn như trước không hề ra tay động thủ, chỉ lặng lẽ quan sát Hồng Dịch cùng với chiếc Càn Khôn Bố Đại nằm lơ lửng bên cạnh hắn.
Càn Khôn Bố Đại, bảo vật danh chấn thiên hạ, người người đều muốn cướp đoạt hiện giờ đang lơ lửng giữa không trung. Thế nhưng Hồng Dịch cũng không chú ý cho lắm, dường như bất cứ ai đến cướp đoạt hắn cũng không quan tâm, hoặc có thể, hắn có một lòng tin tuyệt đối, về cơ bản không một ai có thể cướp đoạt được kiện bảo vật này từ tay Hồng Dịch.
Phá phong ấn thoát ra!
Vận thần thông "Liễm hoả thành đan"!
Dùng hoả đan luyện hoá mảnh vụn của thần thạch thành thần kiếm!
Dùng máu nhân tiên tế luyện để định hình!
Cuối cùng đạn kiếm trường khiếu!
Một loạt động tác này đều tự nhiên mà thành, tự nhiên đã là như vậy, rồi lại thuấn nhầm ý cảnh ảo diệu của vũ trụ, khiến cho một cao thủ như Thiên Xà vương Tinh Mâu cũng không dám vọng động, hơn nữa trong lòng còn nổi lên những xung động.
Thế nhưng Tinh Mâu là hạng nhân vật nào? Sóng có cao đến vạn trượng cũng bị ép xuống đáy lòng, bên ngoài thể hiện sự bình tĩnh vô cùng.
- Tài liệu luyện thanh thần kiếm này chính là thần thạch. Ta bằng vào hoả đan nung chảy, cuối cùng khi thành hình lại dùng máu nhân tiên bao phủ lên trên, trong đó ẩn chứa một chút cửu cửu ý niệm mà ta mới lĩnh ngộ khi thần thạch nở ra. Thiên Xà vương, ngươi tu hành rất nhiều năm rồi, biết được vô số chuyện, không biết có thể đặt cho thanh thần kiếm này một cái tên không?
Hồng Dịch sau khi búng kiếm, ngâm dài xong. Vừa thu giọng lại, hai mắt liền nhìn về phía Thiên Xà vương Tinh Mâu, khẽ cười nói. Dáng dấp của hắn lúc này chẳng khác nào một vị đại học vấn gia, một học giả, hoàn toàn không giống như thù địch sống chết.
- Thì ra ngươi trốn vào trong Càn Khôn Bố Đại là vì còn ẩn tàng chiêu này. Thiên trụ thần thạch là linh thai của đất trời, dựng dục trong núi đá, khi vừa mới sinh ra đã là thân thể của nhân tiên. Loại linh thai này, trải qua nghìn năm, vạn năm, đồng thời phải có cơ duyên xảo hợp mới có thể dựng dục mà thành. Vào thời cổ xưa, có truyền thuyết cho rằng từng có một vị thánh hoàng từ trong linh thạch mà sinh ra. Không ngờ công tử lại có cơ duyên như vậy.
Thân thể yêu kiều của Thiên Xà vương Tinh Mâu khẽ động, thở ra một tiếng nhẹ nhàng. Trong lúc nhìn Hồng Dịch, cảnh tượng ngân hà sinh diệt trong đôi mắt liền thoáng biến mất, trở nên tĩnh lặng bình thản.
Hồng Dịch lập tức biết ngay vị Thiên Xà vương này đang tích súc lực lượng.
Thế nhưng Hồng Dịch cũng không hề khẩn trương, thần niệm của hắn lúc này ung dung không gì sánh được. Bởi lẽ, vào lúc này, linh hồn của hắn đang tập trung tại Tinh Nguyên Thượng Thai trong thân thể của "thần thai", chiếm được sự duy trì của một cỗ khí huyết cực kì khổng lồ!
Cỗ khí huyết khổng lồ tinh thuần, không chút tạp chất này khiến cho mỗi một khối thần niệm của hắn trở nên tinh khiết hơn bao giờ hết, khiến cho thần hồn vốn đã cường đại của hắn lúc này càng trở nên cứng rắn, cường tráng đến cùng cực.
Hiện giờ, trong lòng hắn đã tràn ngập chiến ý.
Điều này cũng giống như một người bỗng nhiên được bổ sung một cỗ lực lượng khổng lồ khiến cho thân thể như muốn nứt toạc ra, phải phát tiết ra bên ngoài mới cảm thấy dễ chịu thoải mái.
- Đây không phải là cơ duyên của ta, mà là cơ duyên của Vô Địch hầu. Khối thần thạch này là ta cướp được từ tay của hắn. Nếu không phải ngươi bức ta đến tình cảnh như thế này thì ta cũng không mang nó ra mà luyện hoá.
Sau khi giấu kiếm vào trong thân thể, Hồng Dịch nói.
- Thiên Xà vương, ngươi còn chưa giúp ta tìm một cái tên cho thanh kiếm này đó. Ngươi nói xem thanh kiếm này nên gọi thế nào thì hay nhỉ?
- Kiếm này do công tử luyện, vậy tự công tử đặt tên cho nó đi.
Thiên Xà vương Tinh Mâu nói.
- Dùng máu nhân tiên luyện thần thạch thành kiếm, chuyện này từ xưa đến nay cũng hiếm thấy. Hôm nay coi như cũng được mở mang tầm mắt.
- Không biết Thiên Xà vương tu hành được bao nhiêu năm rồi?
Hồng Dịch không hề động thủ, chỉ hỏi.
- Hôm nay ta thần thông đại thành, lẽ ra cũng muốn cùng Thiên Xà vương so cao thấp, để xem xem phân thân nhân tiên này rốt cuộc có uy lực đến thế nào. Tuy nhiên vừa rồi, trong lúc luyện hoá, ta lại lĩnh hội được một số vấn đề. Nếu như Thiên Xà vương có thể giải đáp những vấn đề này cho ta, vậy thì mối ấn oán giữa hai chúng ta coi như xoá bỏ. Như vậy có được không?
- Ồ?
Thiên Xà vương dường như không ngờ rằng Hồng Dịch sẽ nói ra câu như vậy. Y phục đen tuyền trên người vốn đang lay động bỗng nhiên ngừng lại.
- Công tử muốn hỏi vấn đề gì?
- Thời thượng cổ, các vị thánh hoàng, đời này nối tiếp đời trước, truyền lại ngôi vị xuống. Đối với bọn họ, trong lễ nghi đều được xưng hô là cửu cửu chí tôn, đại biểu cho chí cực của đất trời, là con số lớn nhất của thiên địa. Vậy mà cho tới mấy nghìn năm trước, vào thời trung cổ, khi chư tử thánh hiền ra đời và phát triển, lại mang xưng hiệu của hoàng đế hạ xuống bốn bậc, biến thành cửu ngũ chí tôn, không cách nào khôi phục lại cửu cửu chí cực như trước. Trong vấn đề này, cuối cùng là xảy ra chuyện gì? Nếu như Tinh Mâu cô nương có thể giải đáp được cho tại hạ vấn đề này thì ân oán của chúng ta coi như xoá bỏ. Mối thù mà hôm nay cô nương phong ấn tại hạ, sau này tại hạ sẽ không nhắc đến nữa.
Trong lúc nói, Hồng Dịch thật giống như một đại học vấn gia, bất chấp mọi nguy hiểm để truy tìm ngọn nguồn của học thức.
- À? Đây là một điều bí mật lớn nhất của đoạn thời kỳ này. Ta cũng không rõ cho lắm.
Thiên Xà vương Tinh Mâu trầm mặc một hồi, sau đó mới nói.
- Tuy rằng ta tu luyện được tám trăm năm, thi giải năm lần, thế nhưng còn cách rất xa so với người của thời đại trung cổ. Hơn nữa, hiện giờ, trên thế gian này cũng không còn người tu hành từ thời trung cổ. Vấn đề này của công tử chỉ sợ vĩnh viễn khó có thể giải đáp được.
- Nếu vậy thì không còn cách nào khác rồi.
Hồng Dịch lắc đầu nói.
- Nếu Thiên Xà vương cô nương không cách nào giải đáp được vấn đề này của tại hạ, tại hạ cũng không còn biện pháp nào khác, đành phải dùng thần hồn cùng tiên huyết của cô nương để quét sạch sự khó chịu trong tâm linh.
Bồng!
Hồng Dịch nói xong liền nhắm hai mắt lại, sau đó mãnh liệt mở ra. Nhất thời, Thiên Xà vương Tinh Mâu liền cảm thấy một cỗ áp lực cuồn cuộn tựa như biển lớn, tựa như vực sâu đang mãnh liệt dồn ép về phía bản thân.
Trong khoảnh khắc khi Hồng Dịch mở mắt, trường kiếm trong tay Hồng Dịch liền dựng thẳng đứng lên, sau đó ngón tay của hắn chỉ về phía trước.
Xoạt!
Một đạo kiếm khí được ngưng tụ thành thực chất, chiều rộng hơn ba mươi trượng, dài đủ mười dặm, xé rách không gian, trực tiếp chém về phía đối phương.
Cỗ uy thế lẫm liệt này không ngờ lại giống hệt như khí thế của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm mà Hồng Dịch chạm trán trước đây.
Đây đã không còn là đạo thuật nữa rồi, cũng không phải là võ đạo quyền ý, mà đây là một loại lực lượng được thăng hoa từ sự kết hợp hoàn mỹ của võ đạo quyền ý và linh hồn đạo thuật.
Kiếm khí cuồn cuộn, thênh thang tựa như đường lớn, xé rách không gian mà cuốn đến, không chút lưu tinh chém thẳng về phía yêu tiên cường giả trong truyền thuyết, tựa như muốn lập tức xé đối phương làm hai nửa.
Trong cỗ kiếm khí cuồn cuộn đó, Tinh Mâu cảm nhận được ý chí quyết tâm giết chết mình của Hồng Dịch!
- Mối thù sống chết này, đại địch không chết không thôi này cuối cùng đã kết xuống rồi.
Tinh Mâu nhìn thấy kiếm khí ầm ầm lao tới, thân thể liền mãnh liệt bay vút lên, hướng thẳng về phía bầu trời phóng đi.
Thế nhưng đạo kiếm khí này linh động vô cùng, bay thẳng về phía Thiên Xà vương Tinh Mâu vừa bay đi mà truy tìm. Hơn nữa kiếm khí giữa không trung càng lúc càng trở nên sắc bén, tốc độ cũng càng ngày càng tăng lên.
Đến cuối cùng, kiếm khí phô thiên cái địa mãnh liệt hoá thành một vệt ánh sáng tựa như sao băng quét ngang bầu trời, đuổi theo Thiên Xà vương Tinh Mâu. Đuôi ánh sáng cuốn quanh bầu trời trông giống hệt một tấm lụa rực rỡ đang xoáy tròn giữa màn đêm.
Thiên Xà vương Tinh Mâu cũng không ngờ tới đạo kiếm khí này lại thông linh đến như vậy, tốc độ lại nhanh đến như vậy.
Trong khoảnh khắc ngay trước khi kiếm khí tiếp cận với cơ thể, trong đôi mắt của vị yêu vương tuyệt đại thiên hạ này liền xuất hiện cảnh tượng sinh diệt của ngân hà, toàn thân bỗng được bao phủ bởi một tầng bóng tối dày đặc.
Bóng tối vừa hiện lên, ẩn ẩn hiện hiện, liền hoá thành một pho tượng Huyền Thiên Đạo Tôn. Pho tượng Huyền Thiên Đạo Tôn này trên tay cầm một kiện binh khí đen nhánh vô cùng kì quái, tựa đàn (đàn tế thời cổ), tựa bàn (mâm, khay, đĩa), quăng thẳng về phía đạo kiếm khí phía sau!
Rầm!
Đạo kiếm khí khổng lồ không đánh nát kiện binh khí tựa đàn, tựa bàn của Huyền Thiên Đạo Tôn, dư lực vẫn không giảm, thoáng chốc đâm tới, cắt Huyền Thiên Đạo Tôn làm hai nửa.
Thế nhưng vào lúc cuối cùng, khi thân thể của Huyề Thiên Đạo Tôn bị cắt làm hai nửa, bỗng nhiên bên trong liền bộc phát một khối quang cầu hắc ám, trong lúc chấn động, đạo kiếm khí liền bị chấn tan giữa bầu trời.
Coong!
Một âm thanh tựa như tiếng dây đàn đứt đoạn, cực kỳ trong trẻo vang lên.
Từ trên mái tóc đen nhanh đang phất phơ giữa không trung của Thiên Xà vương, một sợi tóc thật dài bị cắt làm hai nửa, nhẹ nhàng rơi xuống. Dường như một kiếm vừa, đối tượng bị chém đứt không phải là Huyền Thiên Đạo Tôn mà chỉ là một sợi tóc của nàng.
- Giỏi! Giỏi! Giỏi! Thiên Xà vương không hổ là Thiên Xà vương, không hổ là cường giả trong truyền thuyết. Đây mới là thực lực chân chính của cô nương, không ngờ rằng một kiếm của tại hạ chỉ có thể chặt đứt một sợi tóc của cô nương, ngay cả một giọt máu cũng không nhiễm được.
Hồng Dịch ngẩng đầu lên nói. Khi nhìn thấy cảnh như vậy, kiếm trong tay lại dựng ngược lên, ngón tay búng lên thân kiếm, phát ra âm thanh của Lôi Long, sau đó thở ra một hơi thật dài, nói.
- Cô nương tu hành đã tám trăm năm, so với tuổi tác của Mộng Thần Cơ gần như dài gấp ba lần. Tuy rằng không có bản lĩnh thần thông như Mộng Thần Cơ thế nhưng cũng chứng kiến nhiều sự hưng suy của các triều đại trong thiên hạ. Tuy nhiên nói gì thì nói, khí vận không phụ thuộc vào tuổi tác. Trong thiên hạ bát đại yêu tiên, Thần Ưng vương đã bị tại hạ giết chết, yêu tiên chỉ còn bảy người. Hôm nay tại hạ đành phải để cho một yêu tiên nữa ngã xuống thôi!
- So với Vô Địch Hầu, công tử thật sự là cao hơn hắn một bậc.
Thiên Xà vương Tinh Mâu khẽ vươn tay ra, hứng lấy sợi tóc bị đứt đang rơi xuống. Trên bàn tay trong suốt, trắng nõn như bạch ngọc liền xuất hiện một sợi tóc đen nhánh.
- Hắn, tuy rằng trong tay có Bàn Hoàng Kiếm, thế nhưng lời nói tuỳ tiện, bỡn cợt ta, nói ta là nha hoàn cho hắn. Đối với bậc cường giả như chúng ta, trong tay nắm giữ thiên địa, nắm giữ sự biến đổi của thế giới, loại ngôn ngữ lỗ mãng tuỳ tiện như vậy quả thực làm vấy bẩn những tồn tại như chúng ta. Chỉ có ý niệm quyết tâm phải giết chết như của công tử mới có thể xứng với hai chữ "truyền thuyết"!
- Thiên Xà vương có tôn nghiêm của Thiên Xà vương. Tu hành tám trăm năm, siêu thoát sinh tử. Nhất hoa nhất diệp quả, nhất niệm nhất thế giới. Tuy rằng tại hạ muốn giết cô nương, thế nhưng tại hạ cũng bội phục thành tựu của cô nương. Nếu như không phải có một nghị lực cực lớn, trí tuệ cực lớn thì sẽ không đạt tới một trình độ như vậy.
Hồng Dịch nói xong, Càn Khôn Bố Đại vốn lơ lửng bên cạnh, không ngờ liền hoá thành một luồng ánh sáng trong suốt, bao phủ lên bản thân. Rầm một tiếng, vô thanh vô tức biến mất, không còn thấy hình dáng tăm hơi.
Ngay lập tức, trong đôi mắt của Thiên Xà vương Tinh Mâu, tốc độ sinh diệt của ngân hà vận chuyển nhanh gấp trăm triệu lần, cuối cùng hiện ra một đạo ánh sáng.
Thế nhưng lúc đó, thời gian để bay lên nàng ta cũng không có, lập tức liền chỉ ra một ngón tay, vừa vặn đặt cách ngực đúng ba thước.
Phụt!
Ngay khi ngón tay vừa điểm ra, cách ngực của Thiên Xà vương ba thước, một mũi kiếm hiện ra.
Sau đó ở giữa hư không liền xuất hiện một đoàn ánh sáng. Trong đoàn ánh sáng này là thân thể của Hồng Dịch.
Mũi kiếm, đầu ngón tay, giao nhau!
Hai bên đâm cùng một chỗ!
Một giọt máu tươi từ đầu ngón tay của Thiên Xà vương chảy ra bên ngoài!
Chương 345.
Phấn Toái Chân Không!
Tác giả: Mộng Nhập Thần Cơ.
Dịch : lieu.
Nguồn: www.tangthuvien.com.
- Huyền Thiên đạo tôn! Ám ảnh đản sinh! Lập vu trung, thần dữ phương...
Bồng!
Kiếm và ngón tay giao nhau!
Một giọt máu tươi từ đầu ngón tay của Thiên Xà vương Tinh Mâu thấm ra bên ngoài. Đột nhiên trong lúc đó, Hồng Dịch phát hiện ra thanh trường kiếm trong tay không cách nào tiến thêm được nữa, cho dù chỉ là một tấc, tựa như gặp phải lực cản vô cùng lớn.
- Ám Hoàng nhất chỉ!
(Một ngón tay của vua bóng tối!)
Hai mắt của Thiên Xà vương Tinh Mâu nhìn Hồng Dịch, đôi môi khẽ phát ra một đoạn kinh văn cổ quái. Trong lúc vị tuyệt đại yêu vương này ngâm xướng, ngón tay dính chặt lấy đầu mũi kiếm, giọt máu tươi kia tựa như có linh tính, vừa thấm ra liền bám vào mũi kiếm, sau đó lại giống như bình mực rơi xuống mặt nước, bắt đầu khuếch tán ra.
Từng sợi, từng sợi khí đen vô cùng nhỏ bé trong nháy mắt hợp thành một thứ phù văn quỷ dị, phân bố dày đặc trên thân kiếm, rồi thâm nhập vào bên trong, sau đó lại kéo dài đến tay đang giữ kiếm của Hồng Dịch.
Trên bầu trời, một nữ tử tóc đen, y phục đen, đôi mắt lấp lánh tựa tinh tú, ngọc chỉ giơ ra.
Ở phía đối diện, trong tấm màn ánh sáng trong suốt, một thiếu niên đứng bất động, tay cầm kiếm chỉ về phía trước.
Một khung cảnh đầy quỷ dị!
Trong nháy mắt, thời gian giống như bị ngừng lại!
Bị phù văn màu đen do giọt máu tươi của Thiên Xà vương hoá thành thẩm thấu vào bên trong, đột nhiên Hồng Dịch cảm thấy thần kiếm trên tay bỗng trở nên nặng nề vô cùng, giống hệt như bị một toà núi lớn đè xuống, tay chân tựa hồ bị xiềng xích trói buộc, cử động rất khó khăn.
Tuy nhiên hắn không mảy may quan tâm. Tâm linh khẽ động, từ trên cánh tay, khí huyết cuồn cuộn tuôn ra, mãnh liệt chấn động.
Bồng bồng bồng, bồng bồng bồng!
Cơ thịt rung lên, phát ra những tiếng cương kình dữ dội, chỉ thoáng chốc liền tách thứ phù văn màu đen kia ra khỏi thân kiếm rồi nghiền nát, từng tấc từng tấc tan rã. Đồng thời, trong lúc thân kiếm chấn động dữ dội, hắc khí tạo thành phù văn màu đen thoáng chốc liền tán ra xung quanh.
Thân thể nhân tiên, ngọc kiếm do hoả đan nung luyện thần thạch mà thành, bất cứ thứ đạo thuật nào cũng không thể tiếp cận được.
- Đại Hắc Thiên, Tự Tại Thiên, Cát Tường Thiên, Ưu Nhạc Thiên....Tứ Thiện Thiên Cảnh, hộ thân chân cương!
Thế nhưng, ngay đúng thời khắc này, Thiên Xà vương Tinh Mâu đã chớp được cơ hội, một loạt chú ngữ cổ quái từ trong miệng phát ra, mi tâm khẽ khàng rung lên, trên một vạn khối thần niệm đồng loạt cuồn cuộn bay vút lên, sau đó ngưng tụ thành bốn pho tượng ma thần ở trên bầu trời.
Một pho tượng là Hắc Thiên Ma Thần.
Một pho tượng là Đại Phá Hư Thần.
Một pho tượng khác không ngờ lại là một nữ hài sau lưng có cặp cánh trắng tinh, trên đỉnh đầu có một vòng sáng, toàn thân trắng nõn mũm mĩm, đáng yêu vô cùng. Kẻ khác vừa nhìn thấy, trong lòng liền sinh ra cảm giác tốt lành, an khang, hạnh phúc. Đây chính là hóa thân của Cát Tường Thiên Chủ trong Huyền Thiên Quán.
Còn pho tượng cuối cùng là một nữ tử có bốn tay, trong tay lần lượt là các loại nhạc khí cầm (đàn thời xưa), cổ (trống), tiêu. Nữ tử này xinh đẹp tuyệt luân, nhạc khí trên tay chỉ khẽ rung lên một chút liền phát ra những âm thanh vô cùng tuyệt vời.
Hình tượng của nữ tử này chính là Ưu Nhạc Thiên Chủ.
Bốn pho tượng ma thần này đại diện cho bốn đại thiên cảnh của Huyền Thiên Quán: Đại Hắc Thiên, Tự Tại Thiên, Cát Tường Thiên, Ưu Nhạc Thiên.
Đây cũng là tên bốn đường lớn của Huyền Thiên Quán.
Bốn đại ma thần vừa xuất hiện liền khẽ xoay tròn, trong thoáng chốc hoá thành rất nhiều phù văn. Không gian xung quanh thân thể của Thiên Xà vương Tinh Mâu lúc này được bao phủ một tầng khí đen mỏng manh, trông giống như sa y lại tựa như da thịt sát người, khiến cho thân thể của vị tuyệt đại yêu vương này trở nên mông lung mơ hồ, ẩn vào trong ảo ảnh huyễn tượng.
- Tứ thiện thiên hộ thân chú!
Hồng Dịch vừa nhìn qua liền biết ngay Thiên Xà vương đang thi triển đạo thuật hộ thân lợi hại nhất của Huyền Thiên Quán, Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Chú.
Loại chú này không có năng lực công kích, chỉ có thể dùng để hộ thân. Tuy nhiên một khi được gia trì lên trên người, thân thể lập tức được tứ trọng thiên cảnh bao phủ, trong chu vi bốn tấc xung quanh cơ thể, không gian sẽ trở nên biến hoá vô cùng, bất luận là thứ đạo thuật hay võ thuật gì đều không thể xuyên qua hư không đánh vào.
Đây chính là một trong những pháp thuật hộ thân cường đại nhất của Huyền Thiên Quán.
Vừa rồi Thiên Xà vương Tinh Mâu không kịp đề phòng, bị một kiếm của Hồng Dịch đâm tới, chọc đứt đầu ngón tay, khiến máu tươi chảy ra. Tình huống như vậy đã cực kỳ nguy hiểm, chỉ thiếu chút nữa là bị Hồng Dịch đâm xuyên qua thân thể, chịu thiệt thòi cực lớn.
Thế nhưng trong ngàn cân treo sợi tóc, thần trí của Thiên Xà vương chỉ hơi chút dao động liền lập tức trong nháy mắt khôi phục lại, thi triển ra chiêu Ám Hoàng Nhất Chỉ trong Huyền Thiên Ám Hắc Lục, chặn lại thế kiếm mạnh mẽ của đối phương, sau đó chớp lấy cơ hội này, vận dụng đạo thuật, hoá thành Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Chú!
- Đạo thuật này của Thiên Xà vương...quả không hổ danh là cường giả tu hành suốt tám trăm năm, sừng sững giữa đất trời không hề ngã xuống. Trong suốt tám trăm năm dài đằng đẵng này, có không biết bao nhiêu người tu hành đạo thuật chết đi, chỉ duy nhất có cô nương vẫn sống đến tận bây giờ, ngay cả Mộng Thần Cơ cũng không giết chết nổi cô nương. Tuyệt đại yêu vương đúng là tuyệt đại yêu vương. Tuy nhiên bằng vào thân thể nhân tiên này của tại hạ, thi triển đạo thuật, kết hợp với Càn Khôn Bố Đại đã có được năng lực ngang với cảnh giới phấn toái chân không, cô nương có thể ngăn cản mũi kiếm của tại hạ mấy lần đây?
Hồng Dịch than thở một tiếng xong, lập tức màn ánh sáng trong suốt của Càn Khôn Bố Đại liền bao phủ quanh thân hắn, sau đó, cả người hắn liền biến mất giữa hư không.
Thiên Xà vương Tinh Mâu thu ngón tay lại, đưa vào trong miệng, mút mút vài cái, thần thái chẳng khác nào một nữ tử trong lúc thêu thùa bị mũi kim đâm trúng.
Vị tuyệt đại yêu vương này, sau khi đưa ngón tay vào miệng mút, trên khuôn mặt dần hiện ra vẻ đau đớn khẽ khàng.
Tinh Mâu trơ trọi đứng giữa không trung.
Hồng Dịch, người vừa đâm nàng một kiếm, lúc này đã biến mất vô ảnh vô tung, không thể mò ra bất cứ động tĩnh nào khác.
Thế nhưng Tinh Mâu cảm nhận được hư không bốn phía xung quanh đang khẽ gợn sóng, sát ý không ngừng biến ảo, liên tục dồn ép.
Đây là năng lực của võ đạo cao thủ chỉ khi đạt tới cảnh giới phấn toái chân không mới có được. Trong ý niệm của Thiên Xà vương Tinh Mâu tự nhiên mơ hồ cảm thấy đau đớn, thế nhưng nàng không hề hối hận. Khẽ nhắm hai mắt lại, toàn lực cảm nhận sát ý lờ mờ của Hồng Dịch đang đâm lướt qua lướt lại giữa hư không.
Hồng Dịch mượn lực lượng của linh thai thần thạch, trong lúc thi triển đạo thuật thôi động uy lực của Càn Khôn Bố Đại, xuyên qua hư không ám sát. Khả năng tập kích này gần như tương đương với cảnh giới nhân tiên tuyệt đỉnh, tiếp cận với cao thủ phấn toái chân không.
Sau khi đạt tới cảnh giới nhân tiên tuyệt đỉnh, đột phá thêm một bước nữa là tiến nhập cảnh giới phấn toái chân không, con người có khả năng phá vỡ bình chướng của thế giới.
Bằng vào năng lực xuyên phá không gian của Càn Khôn Bố Đại này, từ nay về sau, khoảng cách không gian đã không còn là vấn đề nữa, hắn có thể tới lui xuất quỷ nhập thần.
Nhân tiên không thể phi hành, thế nhưng khi đến cảnh giới phấn toái chân không thì có thể trực tiếp xuyên qua không gian, thân thể vừa khẽ nhích động lập tức tựa như con thoi, tới lui trong chớp mắt.
Thế nhưng, từ xưa đến nay, nhân tiên cũng đã là hiếm thấy, nhân tiên tuyệt đỉnh so với dương thần còn ít ỏi hơn, như vậy càng không cần phải đề cập đến cảnh giới dương thần nữa. Từ thời cổ xưa đến giờ chưa từng có một người đạt được cảnh giới như thế.
Đối phó với cao thủ võ đạo phấn toái chân không, trừ phi đạt được thành tựu dương thần, bằng không, kể cả là cường giả chín lần lôi kiếp cũng không phải là đối thủ.
Tuy nhiên hiện giờ Hồng Dịch lại dùng Càn Khôn Bố Đại, mô phỏng năng lực của cảnh giới phấn toái chân không, lợi hại thì có lợi hại, thế nhưng lại không có lực công kích cường đại của cao thủ phấn toái chân không.
Nếu như thật sự là cao thủ phấn toái chân không, vừa xuyên qua hư không, áp sát thân thể đối phương, một kiếm đâm ra thì cho dù là mười Thiên Xà vương cũng đều phải chết.
Tuyệt đối không có chuyện bị một chiêu Ám Hoàng Nhất Chỉ cản lại như vừa rồi.
Thân thể cường đại, quyền ý cường đại, trực tiếp xé rách không gian, như vậy thì lực lượng cường đại đến mức nào đây?
Thế nhưng hiện giờ, bằng vao thân thể nhân tiên, Hồng Dịch trực tiếp công kích ám sát, tiếp cận thân thể đối phương công kích, so với Chân Không Đại Thủ Ấn, Chiến Thần thì còn lợi hại hơn nhiều!
Nhân tiên cận chiến công kích!
Áp sát thân thể, bất cứ thứ đạo thuật gì cũng vô dụng!
Lúc này, năng lực công kích cận chiến của Hồng Dịch tuy rằng còn thua xa Hồng Huyền Cơ thế nhưng có thể nói đã vượt trên Ấn Nguyệt hoà thượng năm đó.
Bồng!
Ngay khoảnh khắc sau khi Thiên Xà vương nhắm mắt lại, tận lực cảm ứng sát khí xung quanh, thì đột nhiên, ở phía sau, một luồng ánh sáng trong suốt chợt loé lên, một đạo kiếm quang từ trong màn ánh sáng bắn ra, trường kiếm trong tay Hồng Dịch hiện ra cách thân thể của Tinh Mâu ba thước, mãnh liệt đâm thẳng vào giữa lưng đối phương.
Kiếm khí, kiếm ý cường đại kết hợp với khí huyết dương cương cuồn cuộn, trực tiếp xuyên thủng một tầng, hai tầng, ba tầng, bốn tầng thần chú bảo hộ, mũi kiếm tiếp xúc trực tiếp với y phục sau lưng của nàng ta.
Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Chú không ngờ lại không cản được một kiếm công kích này!
Đạo thuật hộ thân chú cường đại nhất Huyền Thiên Quán, dưới sự tập kích của nhân tiên hoàn toàn thiếu đi khả năng chống đỡ.
Thế nhưng thứ chú pháp đạo thuật này vẫn còn có thể trì hoãn tốc độ đâm tới của mũi kiếm.
Ngay khi mũi kiếm chạm tới y phục sau lưng của bản thân, Thiên Xà vương Tinh Mâu bất thình lình xoay người lại, điểm ra một ngón tay.
Trên ngón tay của nàng ta có một sợi ánh sáng đen quấn quanh. Trong sợi ánh sáng đen này lộ rõ ý cảnh của thượng cổ thánh hoàng, chẳng khác nào một vị hoàng đế nắm giữ cội nguồn của bóng tối.
Chính là Ám Hoàng Nhất Chỉ!
Đây là một trong những bí pháp tối cao của Huyền Thiên Ám Hắc Lục, là một loại thủ đoạn kết hợp đạo thuật với vũ kỹ.
Bồng!
Ám Hoàng Nhất Chỉ và mũi kiếm lần thứ hai va chạm cùng một chỗ.
Lần này, mũi kiếm của Hồng Dịch lại tiếp tục đâm vào trong ngón tay của Tinh Mâu, vừa vặn một giọt máu tươi chảy ra bên ngoài. Tinh Mâu khẽ cau mày, tựa hồ mũi kiếm này đã làm nàng vô cùng đau nhói.
Một cái khẽ cau mày, tự nhiên mà hiện lên, khiến kẻ khác có một loại xung động không đành lòng nhẫn tâm.
Thế nhưng Hồng Dịch lại không có một chút gì gọi là bất nhẫn, trường kiếm vừa thu lại, màn ánh sáng liền biến mất, gần như là trong nháy mắt, từ một góc độ khác, mũi kiếm lại từ trong hư không xuất hiện, đâm tới, không ngờ lần này lại là tiểu phúc của Tinh Mâu.
Tinh Mâu khẽ hạ người xuống, đột nhiên một ngón tay cong lại, búng lên thân kiếm.
Toàn bộ thế kiếm lập tức giảm bớt, ngay sau đó năm ngón tay của nàng co lại, bằng vào một trảo thế, uyển chuyển chụp tới, rồi thuận tay tóm lấy mặt trên của thân kiếm.
Thế nhưng thân kiếm liền rung lên.
Phụt!
Trên những ngón tay trắng như bạch ngọc của Tinh Mâu liền xuất hiện vài vết máu nhàn nhạt, sau đó liền thu trở lại.
- Hả?
Đối với những vết máu trên ngón tay, Tinh Mâu không hề quan tâm. Vừa thu tay về, phía trên liền có một luồng khí đen quấn quanh, những âm thanh róc rách tựa như trời hạn gặp mưa rào vang lên, không ngờ lại là Thần Liệu Thuật của Tinh Nguyên Thần Miếu!
Rất dễ nhận thấy Thiên Xà vương cũng học lén được Thần Liệu Thuật!
- Công tử bằng vào phân thân nhân tiên, phối hợp với Càn Khôn Bố Đại, hơn nữa bản thân lại có lực lượng khôi phục thần hồn cường đại của Quá Khứ kinh, mô phỏng năng lực phấn toái chân không, thế nhưng suy cho cùng vẫn không phải là cao thủ phấn toái chân không, đó là chưa tính đến sự chênh lệch về phương diện lực lượng. Hiện giờ tuy rằng phá được Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Pháp của ta, nhưng lực lượng tiêu hao không ít, tựa như nỏ mạnh hết đà, không cách nào xuyên thủng được Ám Hoàng Quyền Hộ Thân của ta.
Một kiếm đâm vào tiểu phúc vừa biến mất, thân thể của Thiên Xà vương Tinh Mâu liền khẽ di động sang bên cạnh, sau đó đột nhiên cất giọng nói.
Vù!
Lại một mũi kiếm khác đâm thẳng vào mi tâm của nàng.
Tinh Mâu một lần nữa vung ngón tay lên, ngay khi vừa tiếp được mũi kiếm, từ vùng không gian đang chuyển động xung quanh thân thể, một giọng nói tầng tầng lớp lớp truyền ra.
- Không sai, khối thân thể phân thân nhân tiên này của tại hạ còn chưa tu luyện qua, hiện giờ lực lượng tuy rằng cường đại, thế nhưng sau khi đột phá Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Chú của cô nương thì lực lượng không còn bao nhiêu. Mặc dù không xuyên thủng được Ám Hoàng Nhất Chỉ của cô nương, thế nhưng cô nương có thể chống đỡ được bao lâu đây?
Nói xong một câu này, Hồng Dịch liền không hề phát ra bất cứ tiếng động nào khác, chỉ còn âm thanh vun vút của trường kiếm từ trong hư không suốt bốn phương tám hướng xung quanh đâm tới.
Mỗi một kiếm đâm tới đều mang theo lực lượng mạnh mẽ vô cùng, tản ra huyết khí cuồn cuộn đậm đặc, ngưng tụ lại một chỗ, càng lúc càng sắc bén, càng lúc càng nhanh.
Đối mặt với thế tấn công xuất quỷ nhập thần của Hồng Dịch, đối mặt với kiếm khí cường đại như vậy, thân thể của Tinh Mâu liên tục di chuyển, trong lúc di chuyển như chớp giật, ngón tay của nàng ta liên tục vung lên hạ xuống, đón đỡ lấy những mũi kiếm vùn vụt đâm tới.
Hai đại cao thủ, càng đánh càng nhanh, càng đánh càng lợi hại. Giao chiến từ trên bầu trời xuống mặt đất, từ mặt đất lại lên không trung. Hồng Dịch không ngừng xuyên phá không gian, thôi động Càn Khôn Bố Đại, còn Thiên Xà vương Tinh Mâu lại dùng Tứ Thiện Thiên Hộ Thần Chú để hộ thân cùng Ám Hoàng Nhất Chỉ cản thế tấn công của đối phương, gắt gao phòng thủ.
Tuy rằng hiện giờ Hồng Dịch hoàn toàn chiếm thế thượng phong, mỗi kiếm đều là trí mệnh, thế nhưng vẫn không giết được vị tuyệt đại yêu vương khoáng cổ tuyệt kim Thiên Xà vương này được.
Thế nhưng trong lúc chiến đấu, Hồng Dịch càng lúc càng cảm thấy thoải mái. Lực lượng của khối linh thạch thần thai này đã được hắn vận dụng toàn bộ, thân thể dần dần sinh ra cảm giác thân thuộc. Hắn cảm nhận được sự cường đại của thần thai, sự bùng nổ bạo phát vô cùng vô tận của khối thân thể này. Lúc này Hồng Dịch bỗng có một loại xung động muốn được đoạt xá chuyển kiếp, đầu thai lên khối thần thạch này.
Thế nhưng Hồng Dịch cuối cùng vẫn kiềm chế được ý nghĩ này.
Trong khối thần thai này, thứ nhất còn có lưu trữ quyền ý tinh thần của Vô Địch hầu, chưa hoàn toàn bị diệt trừ.
Thứ hai là thân thể của chính bản thân mình còn cần phải tu hành tiếp, lực lượng cần phải lĩnh ngộ thêm một tầng nữa, nền tảng phải vững chắc, như vậy trong tương lại mới có thể trở thành chí tôn cường giả. Củng cố vững chắc nền tảng, từng bước kiên định tu luyện, tâm linh mới có thể trở nên cứng rắn kiên cố.
Khối linh thạch thần thai này chẳng qua chỉ là phụ trợ mà thôi.
Khiếu!
Một tiếng huýt bén nhọn tựa như hạc tiên hót trên chín tầng trời từ trong miệng Hồng Dịch phát ra. Tiếng huýt của nhân tiên này vừa phát ra liền ngưng tụ lại thành một khối không khí thực chất, trực tiếp công kích lên Tứ Thiện Thiên Hộ Thần Chú.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Hộ thân thần chú của Thiên Xà vương Tinh Mâu lập tức bị nổ nát, tầng phù văn lờ mờ bao quanh thân thể cũng đều tiêu tán.
Chớp lấy cơ hội này, kiếm phong trên tay Hồng Dịch mang theo một cột ánh sáng thẳng tắp, nhằm vào yết hầu của Tinh Mâu đâm tới.
Tinh Mâu cấp tốc lùi về phía sau, thế nhưng phong mang của ngọc kiếm lại vùn vụt đuổi theo, bám chặt lấy yết hầu của nàng, cuối cùng chỉ còn cách cổ của Tinh Mâu đúng một thước.
Đúng lúc này, trên bầu trời, đột nhiên ánh sáng của mặt trăng, của tinh tú bỗng trở nên lu mờ. Mỗi một ngôi sao tựa như bị bóng tối bao phủ, sau đó một luồng bóng tối đậm đặc cấp tốc bắn xuống, ngưng tụ thành hình thể một người đứng ngay trước mặt Thiên Xà vương Tinh Mâu.
Người này cũng mặc y phục đen, đầu đội mũ màu mặc ngọc (màu ngọc đen), đôi mắt đen nhánh sâu thẳm, không có đồng tử, không có lòng trắng, hoàn toàn tối đen như mực.
Đạo nhân mặc y phục đen này vừa hạ xuống, liền vươn ra một ngón tay, điểm lên thân kiếm.
- Huyền Thiên quán chủ! Một thân một mình cũng dám cản kiếm của nhân tiên ta sao! Chết đi!
Hồng Dịch huýt dài một tiếng. Thân kiếm ngâm lên vang dội.
Phụt!
Một kiếm quét ngang, lập tức xé đôi đạo nhân áo đen này thành hai nửa.
Thế nhưng vị đạo nhân áo đen này ngay sau khi bị chém làm hai nửa, cũng không lập tức tiêu tán, mà thoáng chốc tản mát ra xung quanh, hoá thành vô số khối thần niệm, không sao đếm hết được, sau đó mãnh liệt xoáy tròn, hình thành phong ấn lao tới.
Hồng Dịch vừa thu kiếm lại, màn ánh sáng liền rung lên, cả người xuyên qua hư không bay ra bên ngoài.
Sau thời gian một nén hương, Hồng Dịch lại từ trong hư không chui ra. Lúc này trên bầu trời đã hoàn toàn trống không, không có một bóng người, Huyền Thiên quán chủ cùng Thiên Xà vương đã biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro