Chương 7: Vực Dậy
Chương 7: Vực Dậy
Phần 1: Cảm giác sống sót
Ánh sáng lờ mờ của bình minh len qua tán lá, soi rọi khắp khu rừng tĩnh mịch.
Vân Tịnh chậm rãi mở mắt, cảm giác đầu tiên hắn nhận ra là niềm vui vì bản thân vẫn còn sống.
Tiếng chim hót vang vọng, hòa cùng tiếng những con vật nhỏ đào bới dưới gốc cây sung dại.
Không còn tiếng hò hét của binh lính.
Không còn mùi máu tanh của chiến trường.
Hắn đã thoát khỏi cơn ác mộng đêm qua.
Nhưng cơn đói bắt đầu trỗi dậy.
Bụng hắn quặn lên, nhắc nhở rằng hắn chưa ăn gì tử tế từ khi đặt chân đến thế giới này.
---
Phần 2: Nhận thức về tình trạng của bản thân
Hắn ngồi dậy, tự kiểm tra cơ thể:
Cổ họng khô khốc, nhưng chưa đến mức mất nước nghiêm trọng.
Bụng đói cồn cào, nhưng vẫn có thể chịu đựng được.
Cơ thể bị trầy xước nhiều chỗ, nhưng không có vết thương nghiêm trọng.
Hắn có thể cầm cự thêm một thời gian nữa, nhưng nếu không tìm được nước uống sớm, hắn sẽ gặp nguy hiểm.
---
Phần 3: Cảm xúc giằng xé
Hắn ôm đầu, cảm xúc hỗn loạn tràn ngập trong tâm trí.
Hắn đã sống sót qua một ngày kinh hoàng, nhưng… từ giờ thì sao?
Hắn nên làm gì tiếp theo?
Hắn không biết gì về thế giới này.
Hắn không có ai để dựa vào.
Trong một khoảnh khắc, hắn nghĩ về vợ con mình.
Liệu vụ nổ đêm đó có ảnh hưởng đến họ không?
Liệu họ có khóc thương hắn không?
Một cơn đau thắt trong lồng ngực, cảm giác mất mát lần đầu tiên ập đến.
Hắn bật khóc.
Nhưng hắn biết—khóc lóc không giúp hắn sống sót.
Hắn phải đứng dậy.
Hắn phải tìm nước.
Hắn phải tìm hiểu về thế giới này.
Dù có sợ hãi đến đâu, hắn cũng không thể cứ ngồi yên chờ chết.
---
Phần 4: Cách tìm nguồn nước
Hắn tự hỏi—nước ở đâu?
Nếu trong rừng có nước, hắn cần phải tìm nó trước khi cơ thể bắt đầu suy kiệt.
Bỗng một suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn.
Lũ heo rừng!
Chúng cũng cần uống nước để sinh tồn!
Nếu chúng có thể sống ở đây, chắc chắn xung quanh phải có nguồn nước!
Hắn quan sát kỹ khu vực xung quanh gốc cây sung dại.
Sau một lúc, hắn nhận ra một lối mòn nhỏ dẫn vào rừng sâu—có vẻ như được tạo ra bởi những con vật đi lại thường xuyên.
Đây chính là con đường mà lũ heo sử dụng!
---
Phần 5: Chuẩn bị trước khi rời đi
Trước khi đi tìm nước, hắn cần chuẩn bị.
🔸 Hái một ít quả sung:
Hắn vươn tay hái những quả sung đỏ mọng, bỏ vào miệng như một phần thưởng cho buổi sáng còn sống sót và hái thêm một ít sung chín đủ để cầm cự thêm một ngày.
Những quả này không thể thay thế thịt, nhưng chúng giúp hắn có đủ năng lượng để tiếp tục di chuyển.
🔸 Tìm thứ gì đó để đựng thức ăn mang theo:
Hắn nhìn xung quanh thấy những bụi chuối rừng và hắn đã xé lá chuối để gói những quả sung lại bỏ vào bên trong áo làm thực phẩm dự trữ.
🔸 Đánh dấu lối đi để không bị lạc:
Hắn dùng một viên đá nhọn khắc lên thân cây những ký hiệu đơn giản để ghi nhớ đường quay lại.
Nếu không tìm được nước, chí ít hắn vẫn có thể quay lại gốc cây này để trú ẩn.
Đây vẫn là nơi an toàn nhất vào lúc này.
---
Phần 6: Lên đường tìm nước
Hắn hít sâu, siết chặt nắm tay, rồi bước theo dấu vết của lũ heo rừng.
Đường rừng không dễ đi.
Bùn đất nhão nhoẹt, lá cây rụng che kín mặt đất, và đâu đó, hắn có thể nghe thấy tiếng sột soạt của những con vật đang ẩn nấp trong bụi rậm.
Nhưng hắn không dừng lại.
Bởi vì, nếu hắn không tìm thấy nước…
Hắn sẽ không thể sống sót.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro