Chương 64: Vương Công - Chuyến Này Khó Sống
Chương 64: Vương Công – Chuyến Này Khó Sống
Lập Tức Bỏ Chạy
Sau cú tát trời giáng, Vương Công biết ngay mình chuyến này khó sống. Không chần chừ, hắn lặng xuống nước, bơi nhanh vào bờ như một con rùa đang hoảng sợ.
Vừa lên bờ, hắn cắm đầu bỏ chạy, mặc kệ cơ thể còn ướt sũng nước. Nhưng bản tính háo sắc không cho phép hắn đi mà không quay đầu lại.
Hắn liếc nhìn một lần nữa, hình ảnh ba cô gái xinh đẹp, không một mảnh vải che thân in sâu vào trong tâm trí hắn.
Hắn thầm nghĩ:
"Đẹp thật... Hôm nay đúng là đại phúc mà!"
Nhưng hắn không ngờ rằng cái liếc mắt đó chính là khởi đầu cho một cuộc rượt đuổi điên cuồng.
Sự Bối Rối Của Ba Cô Gái
Ba cô gái độ tuổi từ 16 đến 18—người thì có mái tóc dài óng ả, người thì có đôi mắt sắc sảo, người thì có làn da trắng mịn như sứ—đều đỏ mặt vì quá xấu hổ.
Ngay khi thấy Vương Công quay đầu nhìn, họ vội vàng dùng tay che cơ thể, ngồi thụp xuống mặt nước để giấu đi sự trần trụi của mình.
Một cô gái nghiến răng, tức giận nói:
"Tên nhãi ranh chết tiệt! Dám nhìn trộm chúng ta tắm!"
Một cô khác thì mặt đỏ bừng, nhưng vẫn gật đầu đồng tình:
"Hắn còn dám nhìn lại nữa kìa! Mau bắt hắn lại!"
Không ai bảo ai, cả ba vội vàng lao lên bờ, nhanh chóng mặc quần áo rồi chuẩn bị đuổi theo.
Cô gái lớn tuổi nhất, có vẻ như là thủ lĩnh của nhóm, quát lớn:
"Các tỷ muội! Mau đuổi theo hắn! Không thể để tên vô lại này thoát được!"
Cuộc Rượt Đuổi Điên Cuồng
Vương Công chạy thục mạng vào rừng, lòng thầm than khổ:
"Có thiệt không vậy! Chỉ nhìn có một chút thôi mà cũng bị truy sát như vậy à? Ta có làm cái gì đâu!"
Hắn không phải là một kẻ bình thường. Vương Công được mệnh danh là "Nhanh", thân người nhỏ nhắn nhưng vô cùng linh hoạt. Hắn len lỏi qua từng bụi cây, nhảy qua chướng ngại vật một cách thuần thục, tốc độ nhanh như một con sóc rừng.
Ba cô gái dù rất tức giận nhưng càng đuổi lại càng thấy hắn chạy quá nhanh. Sau một đoạn dài, họ đuổi không kịp, đành đứng lại thở hổn hển, mồ hôi rịn đầy trên trán.
Một trong số họ chống tay lên gối, giận dữ nói:
"Tên nhãi này... chạy nhanh thật!"
Cô gái thủ lĩnh bực tức siết chặt nắm tay:
"Thôi bỏ đi! Lần sau mà ta thấy hắn, hắn sẽ chết không toàn thây!"
Ba cô gái nhìn nhau, ánh mắt vẫn còn đầy căm phẫn, nhưng đành chấp nhận buông tha cho hắn lần này.
Rồi cả ba quay trờ về Bộ Tộc trong sự tức giận và bối rối..........
Lai Lịch Của Ba Cô Gái
Ba cô gái này thuộc Bộ Tộc Hắc Miêu, một bộ tộc nhỏ với dân số khoảng 80 người, hiện đang bị ép phải cống nạp cho Bộ Tộc Hổ để tránh bị tiêu diệt.
Miêu Thanh (18 tuổi): Con gái của thủ lĩnh Miêu Nghĩa, cháu ruột của tộc trưởng Miêu Kỳ. Là người quyết đoán, có tố chất lãnh đạo, rất căm ghét những kẻ xâm phạm lãnh thổ của bộ tộc mình.
Miêu Hoa (17 tuổi): Em họ của Miêu Thanh, dịu dàng nhưng cũng đầy bản lĩnh, tinh thông võ nghệ, rất giỏi sử dụng dao găm.
Miêu Phụng (16 tuổi): Em út trong nhóm, lanh lợi và lém lỉnh, thích trêu chọc người khác nhưng cũng không hề dễ bị bắt nạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro