Chương 38: Quan Sát Trận Chiến
Chương 38: Quan Sát Trận Chiến
1. Lần theo âm thanh bí ẩn
Vân Tịnh và Trương Lâm cẩn thận di chuyển trong rừng, lần theo âm thanh của tiếng tù và vang vọng. Tiếng tù và trầm hùng, kéo dài, như lời hiệu triệu từ sâu thẳm khu rừng, dẫn dắt họ tiến về phía trước.
Trương Lâm (thì thầm):
"Chúng ta sắp đến gần rồi, mày có nghe thấy không?"
Vân Tịnh (gật đầu, giọng khẽ):
"Ừ, nhưng phải cẩn thận. Tao có linh cảm không lành về chuyện này."
2. Phát hiện trận địa
Tiến thêm một đoạn, cả hai dừng lại khi phát hiện phía trước có ánh sáng le lói và tiếng động lạ. Ẩn mình sau những tán lá rậm rạp, họ kinh ngạc khi thấy hai nhóm người đông đảo, tay lăm lăm vũ khí, đang dàn trận đối đầu nhau.
Trương Lâm (hốt hoảng, thì thầm):
"Chết tiệt, nhiều người quá! Chúng ta phải làm gì đây?"
Vân Tịnh (đặt tay lên vai Trương Lâm, ra hiệu bình tĩnh):
"Khoan đã. Nhìn kìa, trên ngọn cây có người canh gác. Chúng ta không thể tiến gần hơn từ hướng này."
3. Thay đổi chiến thuật
Nhận thấy nguy hiểm, Vân Tịnh và Trương Lâm quyết định di chuyển theo hướng khác, bò sát đất qua những bụi cây rậm rạp để tiếp cận gần hơn mà không bị phát hiện. Họ chọn một vị trí kín đáo, từ đó có thể quan sát rõ ràng diễn biến trận chiến.
Vân Tịnh (thì thầm, đắc ý):
"Từ đây, chúng ta có thể xem họ đánh nhau mà không ai thấy được."
Trương Lâm (cười nhỏ, hì hì):
"Hay lắm! Như xem kịch miễn phí vậy."
Vân Tịnh (nhanh chóng đưa ngón tay lên miệng, ra hiệu im lặng):
"Sụyt! Im lặng đi, đại ca. Bị phát hiện là chết cả đám đó."
Cả hai nín thở, tập trung quan sát, trong lòng đầy lo lắng nhưng cũng không kém phần tò mò về cuộc đối đầu trước mắt.
4. Thủ lĩnh đàm phán
Khi cả hai chăm chú quan sát, họ thấy từ mỗi bên chiến tuyến, một thủ lĩnh bước ra giữa khoảng trống. Hai người tiến lại gần nhau, bắt đầu trao đổi bằng ngôn ngữ và cử chỉ mạnh mẽ. Không khí căng thẳng bao trùm, nhưng chưa có dấu hiệu của cuộc chiến thực sự.
Trương Lâm (thì thầm):
"Họ đang nói gì vậy? Có vẻ như đang thương lượng."
Vân Tịnh (gật đầu):
"Đúng vậy. Có lẽ họ muốn giải quyết mâu thuẫn mà không cần giao chiến."
5. Thông tin về hai bộ tộc
Qua quan sát và những mẩu đối thoại nghe được, Vân Tịnh và Trương Lâm dần hiểu ra tình hình:
Bộ tộc Hổ: Một trong những bộ tộc mạnh mẽ và uy quyền nhất trong khu rừng. Họ nổi tiếng với sức mạnh và kỹ năng chiến đấu vượt trội. Quân số tham gia lần này khoảng 300 người, trang bị vũ khí thô sơ nhưng hiệu quả.
Bộ tộc Đại Bàng: Bộ tộc này được biết đến với sự nhanh nhẹn và chiến thuật thông minh. Họ thường chiếm lĩnh các vị trí cao để quan sát và tấn công. Lực lượng tham gia khoảng 250 người, vũ khí chủ yếu là cung tên và giáo mác.
Nguyên nhân xung đột: Cả hai bộ tộc đều tuyên bố quyền sở hữu một vùng đất giàu tài nguyên trong rừng. Việc tranh chấp này đã kéo dài và căng thẳng, dẫn đến cuộc đối đầu hiện tại. Tuy nhiên, cả hai bên đều nhận thấy rằng một cuộc chiến sẽ gây thiệt hại lớn, nên họ đang cố gắng thương lượng để tìm giải pháp hòa bình.
Vân Tịnh (thì thầm):
"Hóa ra là tranh chấp lãnh thổ. Hy vọng họ có thể giải quyết mà không cần đổ máu."
Trương Lâm (gật đầu):
"Ừ, chúng ta cứ tiếp tục quan sát. Có thể học được điều gì đó từ họ."
Cả hai tiếp tục theo dõi, mong chờ kết quả của cuộc thương lượng giữa hai bộ tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro