Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

22:01

Đây là thời gian sau khi e coi xong Mùa Cỏ Cháy. Đã muốn coi từ lâu nhưng chưa có can đảm tại vì sợ ướt gối. 10p đầu còn nhẹ nhàng biết bao, cây lá xum xuê, nói chuyện cười đùa, văn nghệ và tình yêu thời chiến. Thế mà chỉ ít phút sau không giây nào là em ngừng khóc. Bộ phim không lột tả hết phần nào đau thương của chiến tranh nhưng em vẫn lạnh sống lưng vì sự khắc nghiệt ấy.
Giây trước nụ cười vẫn gieo trên môi, thế mà giây sau đã chôn thân mình dưới lòng đất sâu.
Thế mới biết ơn mình đã sống sung sướng thế nào, sinh ra trên đời đã là nợ những người cha ông đi trước. Chúng ta luôn đề cao nhân quyền thế mà trong chiến tranh mạng người không khác gì cỏ rác.
Trong phim em ấn tượng nhất là bài thơ lúc còn ở nhà dân mà Hoàng đọc. Đó là bài thơ của nhà thơ Thanh Thảo. Bài thơ có tên là Khúc Bảy:

Chúng tôi không mệt đâu
Nhưng cỏ sắc mà ấm quá!

Tuổi hai mươi thằng em tôi sững sờ một cánh chim mảnh như nét vẽ
Nhiều đổi thay như một thoáng mây
Khi chúng tôi nằm nó vẫn ngồi nguyên đó
Ngậm im lìm một cọng cỏ may...

Những dấu chân lùi lại phía sau
Dấu chân in trên đời chúng tôi những tháng năm trẻ nhất
Mười tám hai mươi sắc như cỏ
Dày như cỏ
Yếu mềm và mãnh liệt như cỏ
Cơn gió lạ một chiều không rõ rệt
Hoa chuẩn bị âm thầm trong đất
Nơi đó nhất định mùa xuân sẽ bùng lên
Hơn một điều bất chợt

Chúng tôi đã đi không tiếc đời mình
(Những tuổi hai mươi làm sao không tiếc)
Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc?

Cỏ sắc mà ấm quá, phải không em...

"Khi viên đạn xuyên vào một người lính dù thuộc bên nào đi nữa, thực ra nó đã xuyên vào trái tim một người mẹ" (Abraham Lincoln).
-Bên cạnh đó hình ảnh những người mẹ cũng thật tang thương. Khi biết đứa con mình mang nặng đẻ đau nuôi đến trưởng thành thế mà bây giờ phải bỏ lại cả tương lai phía trước ở dưới đất cát lạnh lẽo thì đau thương biết bao nhiêu. Nhưng mà giữ con lại thì còn đâu Tổ Quốc.

Cuối cùng chúng ta mong chờ điều gì ở chiến tranh? Khi trước mặt là xác người, sau lưng là tang thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: