The Flower That Blooms in You (oneshot Hoa Tâm)
Em lặng nhìn anh chị tay nắm tay nhau
Nụ cười em gượng gạo che giấu nỗi đau
Thần linh chẳng nghe thấy lời nguyện cầu
Tình yêu đầu trong sáng nhất, nay đã mất.
Em mong anh chị có thể ung dung
Vì mất đi tình yêu là đau đớn khôn cùng
Em sẽ nuốt nó, tất cả, vào bụng
Giờ em sẽ mỉm cười vui vẻ, vậy thôi.
Chúng ta là chị em sinh đôi
Chị là vầng dương còn em là bóng tối
Em lặng lẽ nhạt nhòa còn chị tươi sáng sôi nổi
Anh chọn chị, em hiểu. Em đau.
Nhẫn em chọn, anh nói chị sẽ thích
Em gật đầu, dù trái tim đầy thương tích
Chỉ biết kìm nén nỗi đau tịch mịch
Chúc phúc cho anh, cho chị, và cả cho em.
Em vẫn nhớ như in ngày đó
Trong cơn nguy hiểm, anh bất chấp cứu em
Nước mắt em rơi xuống nơi đôi môi mềm
Là bởi vì em, anh mất đi đôi mắt.
Trái tim em đau đớn như bị cắt
Nụ cười chói sáng của anh, bây giờ đã tắt
Em chẳng biết làm sao, chỉ có thể im bặt
Thế giới này, với em, thật quá bất công...
Chị trả nhẫn. Chị bảo chị hèn nhát
Chị không tự tin, không dũng khí đối mặt
Em bật khóc. Em còn không thể cáu gắt
Sao anh lại yêu chị. Sao không phải là em?
Lời nói dối đầu tiên của em với anh
Là khi em nguyện trở thành người thay thế
Sống thay đôi mắt của anh, lừa dối anh trong vụng về
Ánh sáng đã mất của anh, em xin làm người trả lại.
Anh biết không, bầu trời vẫn trong xanh
Hoa vẫn nở, gió vẫn mát trong lành
Hãy quên đi mọi điều bất hạnh
Và mỉm cười, cùng em đi tới ngày mai.
Hạc giấy em gấp, nghìn con chập một
Hi vọng của anh, xuất hiện đột ngột
Ngọn lửa trong mắt anh, lại dần thiêu đốt...
Hoa cúc là biểu tượng tình yêu đích thực
Nhưng em lại là giả, em chỉ là đồ thay thế
Nhìn nụ cười của anh, để rồi em rơi lệ
Trong mắt anh, ngay từ đầu đã bao giờ có em?
Nụ cười của anh, vốn chỉ dành cho chị
Là vì em, đôi mắt anh bị cướp đi
Anh hận em, em biết em không nên bi lụy
Mà sao em vẫn không thể ngừng đau đớn sầu bi?
Nụ hôn đầu tiên, là kỉ niệm đau khổ nhất...
Em cầu xin chị, trở lại với anh
Chỉ có thể là chị, lời nói dối của em mới hoàn thành
Em khuỵu xuống trên nền đất lạnh
Em thực lòng xin lỗi, và cảm ơn anh.
Mọi chuyện trở lại như lúc ban đầu ấy
Em tin là em có thể tự mình đứng dậy
Gìn giữ đóa cúc ta cùng nhau làm bằng giấy
Như tình yêu của em, dối trá, lại chân thành.
Nhưng anh biết không? Em muốn được là thực
Trong mắt anh, dù chỉ một lần
Tình yêu của em, có lẽ chỉ là vòng luẩn quẩn
Của tuyệt vọng, hi vọng, và nỗi đau tê tái thật lâu...
Chăm sóc chị hộ em nhé, tình yêu duy nhất của em....
"Hoa cúc là giả, nhưng em mới là thật
Tình yêu của em là thứ đáng quý nhất
Dù anh đã chữa khỏi đôi mắt
Mà sao anh vẫn như mù, chẳng thấy được em?"
Loài hoa nở trong trái tim em, là loài hoa rực rỡ
Chân thực và chẳng bao giờ tàn úa
Nụ cười ấm áp của em, anh vẫn nhớ
Người yêu dấu ơi, anhthấy em rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro