1/3/2017.
Tự dưng nổi hứng lôi chiếu lên sân thượng nằm, bên phải là đĩa xoài xắt sẵn thành từng miếng nhỏ, bên trái là ly trà chanh bạc hà còn toả khói nghi ngút. Tôi thò đầu nhìn xuống con đường đông nghịt bên dưới, chà, ồn thật! Tiếng còi xe, tiếng người trả giá, hỏi hàng, quát đi gọi lại làm không gian cảm tưởng như thu hẹp lại, bụi bặm và náo nhiệt.
Ngồi trên tầng cao nhìn xuống khiến tôi có ảo giác mình trở nên thật vĩ đại như vị vua nhàn hạ đang thảnh thơi ngắm nhìn con dân của mình. Trong lòng vừa thầm khinh bỉ cái ý nghĩ thơ ngây ấy vừa với tay cầm cốc uống một ngụm. Hương trà chanh chua chua ngọt ngọt xen chút đắng dịu của lá bạc hà, làn khói mờ quẩn quanh toả mùi vị thanh khiết thấm tận ruột gan, xiên một miếng xoài vàng ươm bỏ vào miệng, híp mắt đầy thoả mãn hưởng thụ cái thú vui nhân sinh của mình.
Tôi ngồi thẳng người vươn vai một cái, răng rắc, tiếng xương khớp vang lên thật sướng tai mà. Bất ngờ buông thõng mình thả người ngã xuống chiếu, lập tức đập vào mắt là bầu trời xanh thăm thẳm. Không phải màu xanh ngắt như trời thu, không phải xanh rực rỡ như tiết hè, cũng không phải cái vị xanh ngọt nị của mùa xuân. Xanh êm, rất dịu, rất... Biết dùng từ gì nhỉ? Nhuần! Rất nhuyễn, rất mịn, rất nhuần! Gió se lạnh khẽ thổi phù qua làm khoé mắt tôi cay xè, vội nhắm chặt mắt lại. Cay quá, suýt chảy nước mắt rồi.
Mò mẫm headphone bên cạnh gài lỏng lẻo lên đầu, âm thanh cuộc sống bị chặn lại ngay. Kiểu như đang ngắm nhìn một cái gì đó thì bị tấm lụa mỏng manh che trước mặt, vẫn đủ để ta nhìn thấy khung cảnh kia nhưng mờ ảo không rõ. Tôi không bật nhạc, chỉ đơn giản là đeo vào dù chẳng biết để làm gì. Vốn muốn nghe nhạc để át tiếng còi bíp bíp khó chịu kia nhưng chần chừ mãi vẫn không nhấn nút on. Sao nhỉ? Tôi luyến tiếc tiếng thở của sự sống.
Bỗng cảm thấy mình như cao nhân ẩn sĩ lánh đời đang nghiền ngẫm cuộc đời liền phá lên cười. Cười một hồi chuyển sang gật gù giả bộ vuốt chỏm râu vô hình dưới cằm. Chà chà, không ngờ con bé tưng tửng như mình cũng có lúc triết lí vậy đấy.
Chiều thênh thang ngày nhàm chán tháng nhàn rỗi năm thảnh thơi.
Yoco, 1/3/2017.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro