Viết cho em 1
Gửi cô gái được xem là vô cảm!
Em đã mạnh mẽ lắm rồi cô gái ạ! Mấy ai hiểu được cái gọi là vô cảm của em đâu? Một cái dằn chén của mẹ, một câu chửi bới của cha là cũng đủ để em phải trằn trọc, suy nghĩ, thậm chí nằm khóc cả 1 đêm mà chẳng ai hay biết, là khi em lăn tăn mãi một ngày chẳng ai hay. Nhưng em ơi sao chỉ mình em biết, vì họ biết được liệu có còn muốn hiểu cho em?
Em ơi, chị biết em tủi, một đứa con gái cũng phải biết hờn, biết dỗi phải không em? Nhưng mấy ai hiểu được tâm hồn này, một tâm hồn chai lì những xúc cảm. Một đứa từng động vào là khóc, nước mắt tuôn rơi theo từng dòng, muốn có người ở bên dỗ dành, che chở nay lại quay lưng mà khóc em ơi! Một đứa trẻ ngông cuồng trước lớp, luyên thuyên nói mãi với bạn bè nay em cả ngày một chữ cũng không thốt ra được, mọi câu chuyện ứ nghẹn ở trong tim.
Nội tâm ấy như những cơn sóng trào
Nhưng sóng dập còn có đá ghềnh đỡ
Mình em đây ai thấu được cho em?
Lá cây rơi xuống cành cây xót
Nước mắt em rơi ai trả lại cho em?
Tâm hồn ấy sao ai hiểu được
Một tâm hồn tràn toàn sỏi đá
Cát xát vào máu âm ỉ không thôi!
Em ơi hãy mơ về giấc mộng, một thế giới đầy phép màu nhé em! Một thế giới chỉ mình hai ta biết, một thế giới ta được lắng nghe, một thế giới tấm lòng ta được vỗ về... Thế giới ấy trường tồn của vui vẻ, nơi nước mắt mãi mãi được chôn vùi. Một thế giới ta được thấy nhau cười mà chẳng có mảy may cái thở dài thườn thượt.
Em ơi chị biết em xót, xót cho những câu chuyện mãi chẳng thành lời, xót cho những nụ cười, giọt nước mắt em che giấu mãi mãi, nhưng giấu đến bao giờ ai biết hở em? Giá như em khóc được trong một lần, cho nụ cười thiên thần ấy lại sáng mãi trên môi.
Giá như chị ôm được em một lần, để hiểu hết sự ứ nghẹn cảm xúc. Người ta sẽ nói "Em ơi đừng khóc", nhưng làm ơn hãy khóc đi em! Đừng giữ nó ở trong lòng mãi, lúc chết tâm ai thấu được đây em? Khóc đi em, giải tỏa hết nỗi lòng, khóc nốt hôm nay rồi cười lại nhé! Nụ cười em sáng mãi như thiên thần, một nụ cười cho vĩnh cửu em ơi! Chẳng ai thấy được em khóc, mấy ai thấy được em cười, nhưng hãy cứ sống thật với cảm xúc mình em nhé!
Em sinh ra đã là một sinh mạng
Thân hóa đá cũng biết khóc em ơi
Khóc cho một kiếp luân hồi
Khóc cho một đời sinh mệnh!
Cứng rắn quá làm chi em hỡi?
Cứ làm điều mình muốn đi em
Khóc to lên cho thỏa hết nỗi lòng
Để em biết tim em vẫn còn đập
Để em biết em còn sống trên đời!
#ri 171021
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro