Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Không gian có thay đổi mới?

Đêm qua đã là lần thứ sáu Lưu Viêm mơ thấy giấc mơ về hai quả cầu kia rồi. Thật sự điều này khiến cậu tò mò phát điên luôn.

Mấy ngày nay ngủ không ngon cũng làm cho Lưu Viêm bơ phờ, xơ xác thấy rõ. Không biết phải trải qua giấc mơ kia thêm bao nhiêu lần nữa. Nếu cứ mãi như thế này chắc cậu sụp đổ mất.

Công việc mấy ngày nay là dọn cỏ, tưới nước cho cây, chăm sóc vườn rau. Trái trên cây đã có thể thu hoạch được rồi. Hôm nay cậu sẽ đi hái chúng rồi cho vào thùng. Những thùng hoa quả này sẽ được bán cho cửa hàng tạp hóa đầu thôn. Ông chủ ở đó đã mua hoa quả ở nhà cậu rất nhiều năm rồi. Đã thành khách hàng quen nên việc mua bán cũng dễ thương lượng hơn.

Lượng công việc hôm nay hơi lớn, năm giờ rưỡi chiều Lưu Viêm mới vận chuyển hết số thùng quả đã hái. Lấy được tiền cậu liền về nhà. Hôm nay cậu muốn đi nhìn khu đất trống còn lại của nông trại nhỏ này.

Khu đất có diện tích hai nghìn mét vuông, tính cả diện tích của khu vực trồng mấy cây còn lại. Mấy năm nay vẫn bỏ hoang.

Lúc Lưu Viêm ra đến đó, chỉ thấy toàn cỏ là cỏ, ít nhất cũng phải cao gần nửa thân người trưởng thành rồi. Cậu dự định sẽ dọn đống cỏ này đi. Dù không trồng nhưng để lâu, cỏ đã cắm rễ dày đặc sẽ rất khó dọn.

Nhưng việc này phải để ngày mai đã, bây giờ mặt trời đã lặn rồi. Cậu phải về nhà thôi.

Sau khi tắm giặt đầy đủ, tiếp đó ăn cơm, đóng cổng. Lịch trình một ngày coi như đã gần hoàn thành, chỉ cần xem tin tức thời sự nữa thôi, sau đó sẽ là thời gian chơi điện thoại. Từ khi mơ giấc mơ đó là giờ đi ngủ của cậu đã chuyển thành chín giờ.

Đúng chín giờ tối Lưu Viêm đi tắt hết đèn, nằm lên giường. Thành tâm cầu mong một giấc ngủ ngon, không mộng mị.

Không biết đã qua bao lâu, Lưu Viêm bắt đầu thở dồn dập. Hai tay cậu giơ lên không trung, lòng bàn tay mở ra, hướng lên trần nhà. Chân cậu cũng đạp loạn xạ, chiếc chăn mỏng đã bị cậu đá bay xuống đất. Trông hành động của cậu bây giờ giống như đang rất muốn chạy về phía trước, với tay chạm vào thứ gì đó vậy.

Chính xác thì trong giấc mơ của Lưu Viêm, bây giờ cậu đang cố gắng tiến đến gần hai viên cầu phát sáng kia. Lạ thay hôm nay đến bước này cậu lại không bị thức giấc.

Thời gian cứ trôi qua, Lưu Viêm cảm thấy mình đã vận dụng hết các kĩ năng, sức lực để tiến thêm vài bước, gần hơn hai quả cầu đó. Nhưng mỗi khi cậu tiến thêm một bước, chớp mắt một cái đã thấy hình bóng của hai quả cầu kia cũng xa thêm một bước.

Cảnh tượng trong mơ vẫn tiếp tục. Mãi đến khi tay chân Lưu Viêm đã mỏi đến nỗi không không giơ lên được nữa, cuối cùng cậu cũng tỉnh giấc.

Dường như có thứ gì đó rung nhẹ trên ngực cậu. Còn hơi ấm ấm nữa.

'?'

'???'

'Không phải mình cất điện thoại lên bàn rồi à? Sao bây giờ lại ở đây nhỉ? '

"Mới sáng mà ai gọi vậy trời? " Trải qua một đêm mệt mỏi, sự kiên nhẫn của cậu đều đã bị bào mòn rồi.

"Hửm? Hóa ra là cái này rung à? Có chuyện gì sao? "

Từ ngày kiểm tra xong không gian, cậu vẫn luôn sống và làm những công việc ở bên ngoài như trước đây. Nên cũng quên mất ngọc bội này đã có sự biến đổi thần kì kia luôn rồi.

Thế giới ngoài này vẫn còn bình thường, cuộc sống cũng không có gì thay đổi. Không cần thiết phải tích trữ gì cả. Mà càng không dùng đến thì càng dễ quên đi sự hiện diện của nó.

Lưu Viêm quyết định sẽ đi vệ sinh cá nhân trước, rồi đi nấu cháo ăn sáng, tiếp theo là đi tưới rau, xong xuôi mới vào không gian. Hôm nay dậy muộn nên cậu cảm thấy hơi đói.

Sau khi đã tưới cho vườn rau, Lưu Viêm khóa cửa chính, vào phòng ngủ rồi mang cả người vào không gian luôn.

Từ lúc tỉnh dậy, chạm vào ngọc bội thì nó đã ngừng rung rồi. Nhưng độ ấm thì vẫn như vậy, nên chắc là có chuyện gì đó xảy ra thật.

'Có khi nào không gian có thay đổi mới gì đó? '

Điều này cũng có thể lắm.

Lưu Viêm sau khi tiến vào không gian thì phải mất vài giây mới ổn định góc nhìn. Lần nào cậu tiến vào cũng đều đứng ở giữa đám cỏ ở trong không gian này.

Nhưng hôm nay khi đã tiến vào, Lưu Viêm nhận ra ngay đây không phải vị trí mình thường xuất hiện. Bây giờ cậu đang đứng ở sát tầng ánh sáng xanh mỏng manh bao quanh không gian nhỏ này. Vậy thì chắc là có thứ gì đó ở đây cần cậu tìm hiểu rồi.

"Ở đây có thứ gì đâu nhỉ?".Sau vài phút quan sát chăm chú từng chi tiết trên tầng ánh sáng xanh kia , cậu vẫn không thể tìm thấy thứ gì tồn tại khác lạ cả.

"Hay là có cơ quan ẩn chăng? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro