Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 51

Lisa định bụng sẽ tan làm sớm một chút, trở về nhà nấu một bữa tối ngon dỗ dành Chaeyoung. Cuối cùng lại có chuyện, công trình xây dựng chi nhánh mới ở tỉnh xa xảy ra tai nạn lao động rất nghiêm trọng, có thương vong, nàng phải cùng ban giám đốc gấp gáp ra sân bay đến hiện trường ngay, không còn tâm tư nghĩ đến chuyện khác.

Chaeyoung ngồi trên xe Jennie trở về nhà, nhìn tin nhắn qua loa chẳng có lấy một lời giải thích, buồn bực kéo má đứa bé lẩm bẩm mắng người.

– Mami... đau...

...

Chuyến công tác này có Lisa không thể không có Jisoo. Jennie chê căn penthouse 250 mét vuông nhà mình hiu quạnh, ôm theo quần áo và Kuma sang ở lì nhà Chaeyoung. Lili vui vẻ đón nhận dì hàng xóm quấn lấy mình không buông này.

Thật ra là đón nhận con gấu bông biết đi Kuma của dì ấy...

– Lili, con không thể xách tai anh đâu. Anh sẽ đau đấy.
– Không sao đâu Lili. Gấu bông rách có thể khâu.

– Gru... gâu... gâu... – Kuma ấm ức.

So với Lisa, Jennie rõ ràng là một trợ thủ vô dụng ở trong căn bếp. Chaeyoung ái ngại nhìn nắm rau bị nàng ta cắt vụn, so với thức ăn gia súc còn khó coi hơn...

– Jennie, em bảo là cắt đoạn dài chừng 1 ngón trỏ.
– Ngón trỏ của chị ngắn.
– Đám này thậm chí còn không dài bằng ngón trỏ của Lili!
– Thì cho Kuma ăn vậy...

...

Lisa bận rộn nửa ngày, lăn lộn ở bệnh viện chờ nạn nhân bị thương nặng phẫu thuật xuyên đêm đến rạng sáng mới về khách sạn nghỉ ngơi.

Giờ này đương nhiên không thể gọi điện về nhà. Nàng mở camera phòng khách mặc dù biết giờ này trong nhà không còn ai thức.

Nàng đã ngồi rất lâu nhìn chằm chằm khung cảnh căn phòng tối om ấy.

Jisoo ở giường bên cạnh trở mình, cánh tay trắng mềm lộ ra khỏi chăn, ngón áp út sáng lấp lánh.

Nàng ta đã đính hôn.

Lisa nhìn khoé miệng bị thương của nàng ta, âm thầm tưởng tượng đến bộ dáng nổi trận lôi đình của vị kế toán trưởng kia khi biết được người yêu bảo bối của mình vô duyên vô cớ bị người nhà nạn nhân đánh một quyền ngay nơi khuôn mặt tuyệt sắc.

...

Buổi sáng tỉnh dậy, Lisa nhận được tin nhắn em gửi. Một chút lời hỏi thăm cũng không có, chỉ có một bức ảnh chụp Lili đang gặm măng tây, xem như báo tin ở nhà vẫn ổn, người đi xa không cần lo lắng.

Xác định em ấy vẫn còn hờn dỗi, Lisa rầu rĩ rời giường chuẩn bị đến văn phòng của đơn vị thi công nghe giải trình. Jisoo nhìn nàng ôm điện thoại, trừng mắt cảnh cáo nàng đừng nói lung tung với Jennie, kẻo nàng ta chạy đến đây lại khiến số lượng người tai nạn tăng lên.

Lisa từ chối cho thái độ, xách cặp rời khỏi phòng. Kane đã đợi sẵn trước sảnh. Nàng lên xe, hí hoáy trả lời bức ảnh em gửi bằng một bức ảnh khác.

Quả nhiên màn hình chưa kịp tối đã thấy cuộc gọi đến.

– "Lisa, làm sao vậy?"
– Hửm? Hỏi chị á? Chị không sao, hơi nhớ em thôi.
– "Lisa". – Chaeyoung ghét bỏ bộ dạng tự luyến của nàng. – "Ý em là Jisoo. Sao Jisoo lại bị thương?"
– Người nhà nạn nhân kích động, không biết phải trái trút giận lên nàng ta một quyền.
– "Ôi trời! Có phải đau lắm không? Jennie hẳn còn chưa biết."
– Chị ta khoẻ như vâm. Mà em sao lại quản nhiều như thế? Còn không hỏi thăm chị một câu?

Chaeyoung nhìn bộ dạng tủi thân bèn hạ giọng:
– "Vậy chị vẫn ổn chứ?"
– Không. Bị nhớ em.

Biết ngay! Chaeyoung ghét bỏ nhét điện thoại vào tay Lili, vào bếp giải cứu bữa sáng đang bị Jennie hành hạ.

– Ôi, Lili, có nhớ mami không?
– "Hong... hong..."

...

Chịu đựng năm ngày ngập đầu trong đống rắc rối từ trên trời rơi xuống, Lisa đem theo tinh thần kiệt quệ trở về nhà tìm hai "cục sạc năng lượng" một lớn một nhỏ kia của mình. Nào ngờ vừa xuống sân bay liền nhận tin em ấy phải đi công tác.

Lisa ỉu xìu đón đứa bé từ nhà 2 mẹ về, cả ngày nấu cơm giặt giũ, canh tin nhắn giống như hòn vọng thê...

Đến tận xế chiều rốt cục cũng được em ấy ban chút ân sủng.

– "Lisa, chị về lâu chưa? Ngại quá, trợ lý Kim sắp xếp nhầm lịch trình của em, cho nên mới đi công tác vội như vậy, không kịp báo trước với chị."
– Trợ lý Kim đáng ghét, đợi xem thứ 2 chị xử cô ta thế nào. Em sao rồi?
– "Đã ăn cơm rồi. Lisa, vừa nãy hội đồng họp phân tích báo cáo thực hiện kế hoạch chi phí của bộ phận, có mấy chỗ em không hiểu. Bây giờ chị có rảnh không? Hướng dẫn em một chút."
– Rảnh, rảnh muốn chết. – Lisa quăng bộ quần áo định mặc cho Lili lại vào trong tủ. – Em không hiểu chỗ nào?
– "Chị mở cam đi. Ôi... Lili, sao lại ở truồng rồi?"

Lisa lướt mắt đọc báo cáo chi phí, trong tích tắc nắm được trọng tâm. Báo cáo thực hiện kế hoạch chi phí là loại báo cáo đơn giản nhất trong các loại báo cáo tài chính. Nhưng bây giờ Chaeng của nàng nói không hiểu, thì tức là nó khó hiểu, không có gì phải bàn cãi!

– Em không hiểu số nào?
– "Cái này... hiệu suất này mang dấu trừ, vì sao kết luận lại là có lãi?"

Lili mặc tã giương mắt nhìn người "mẹ" mới nửa phút trước còn nói yêu mình nhất trên đời hiện giờ đã xem mình như không khí, bắt đầu có những ý niệm đầu tiên trong đời về cái gì gọi là ngoại lệ của một người...

...

Cách đó mấy toà nhà, khung cảnh trong căn penthouse nọ không được yên bình cho lắm. Nữ chủ nhân trong nhà đang không ngừng lớn giọng, lời nào thốt ra cũng vi phạm tiêu chuẩn cộng đồng...

– Tổ s*... Mụ già th*i tha, cứ chờ đấy, bà mày mà tới nơi thì mày cũng tới số!

Kuma vọt từ trên sofa xuống, trốn trong lòng Jisoo run cầm cập.

– Nini, chị đã yêu cầu bà ta bồi thường rồi. Thật sự vết thương nhỏ này còn không đau bằng vết hôn em để lại lúc say.

– Bà mẹ nhà chị Kim Jisoo, vết hôn tuyệt mỹ của tôi mà chị dám so sánh với cái vết thương xấu tàn canh này? – Bàn phím của chiếc laptop đáng thương đột ngột hứng chịu một tràng lực gõ thô bạo. – Con trai bà ta tên là gì? Đừng hòng nhận được một đồng bồi thường nào từ công ty bà đây nhé. Gây sự với bảo bối nhà bà à? Cho các người biết thế nào là người nắm giữ mọi bí mật của tập đoàn Amont nhé!

– Nini, công tư phải phân minh. Bệnh nhân không có lỗi. – Jisoo - nạn nhân vụ ẩu đả - đang phải cố sức thuyết phục người nhà của mình rằng mình không phải nạn nhân.

– Vậy chị thì có lỗi à? – Jennie hét lớn.
– Ch... chị không.
– Tổ s* bố nhà chị. Thế sao chị còn để người ta cho ăn đòn?

Kuma rúm ró rúc trong lòng Jisoo hứng chịu cơn thịnh nộ chưa từng thấy. Dalgom anh dũng đứng chắn trước mặt chủ nhân sủa lớn, rất nghĩa hiệp làm tròn trách nhiệm bảo vệ cô chủ Jisoo của mình...

*

Lili hôm nay đã chính thức "có tuổi". Đứa bé đánh thức cả nhà bằng một bài hát ê a kì lạ. Mặc dù vậy, hai người mẹ của nhóc vẫn nức nở khen hay...

– Lili, chúc mừng sinh nhật con. – Chaeyoung ôm đứa bé. Mới ngày này một năm trước, em còn khóc đến suýt lịm đi khi ôm đứa bé này. Một năm thật ra không phải quá lâu, nhưng có lẽ vì cuộc đời em đã thay đổi quá nhiều và quá nhanh trong một năm này, cho nên em cảm thấy mình dường như đã đi một quãng đường thật xa.

– Lili, đã là thiếu nữ, không thể bú mẹ. Từ hôm nay phải dứt sữa. – Lisa bắt đầu phê bình.

– Thiếu nữ gì mà thiếu nữ. Lili là em bé nha.

– Còn phải đi mẫu giáo nữa. – Lisa ghen tị nhìn địa phương mềm mại còn lưu đầy dấu vết của mình bị đứa trẻ chiếm đoạt.

– Không đi. Lisa nói bậy con nhỉ?
– Uhm... Mami...

...

Bữa tiệc nho nhỏ khiến cho căn hộ của Chaeyoung thêm tràn ngập sinh khí. Từ lúc mua nhà đến giờ, căn hộ này chưa lúc nào đông người như vậy. Chaeyoung đã từng nghĩ rằng đứa bé của em cô độc và đáng thương biết bao nhiêu. Nhưng giờ thì sao nào... Đứa bé đang được vây quanh bởi thật nhiều lời chúc mừng và những món quà sinh nhật.

Bé Sa đã đáp ứng việc điều trị khá tốt, tuy tóc vẫn chưa thể mọc lại nhưng dáng vẻ nghịch ngợm của một cậu nhóc lên tám đã khôi phục lại nhiều, rất thích bế ẵm Lili, chọc cho đứa bé khanh khách cười không dứt. Cậu bé vẫn giống như trước, là một bông hoa nho nhỏ mà Lisa muốn chăm sóc tưới tiêu. Nàng cũng hi vọng sự ái mộ mà cậu bé dành cho nàng sẽ là động lực khiến cho cậu nhóc nỗ lực phấn đấu trong tương lai.

– Sa, tuần sau là đi học rồi, đã chuẩn bị tốt chưa? Ngày mai sau khi tan làm, Lisa sẽ đưa con đi xem trường mới trước.
– Bà ngoại may cho con quần áo mới, còn có cả nón che đầu nữa. Tóc của con mãi không mọc lại.
– Đầu trọc cũng chẳng sao, người mẫu trên tạp chí thời trang cũng để đầu trọc, nhìn rất ngầu. Sa, con rất gầy. Phải ăn uống tốt, tăng cân lên sẽ đẹp trai. Mùa hè tới Lisa có việc nhờ con, chính là việc quan trọng mà lần trước Lisa nói với con đó. Từ giờ tới lúc đó con phải tẩm bổ nhiều vào để đẹp trai lên.

– Lisa sẽ cưới chị ấy phải không? – Cậu nhóc khẽ reo lên. Mấy người xung quanh chú ý đến, nhưng Lisa làm ngơ.
– Phải. Nhưng Lisa bảo thế nào? Nàng ấy là hôn thê của Lisa, con phải gọi nàng ấy là dì cơ mà...

...

Tiệc tan, căn hộ trở về dáng vẻ yên lặng vốn có.

Hai mẹ của Lisa là những khách mời cuối cùng rời bữa tiệc. Lili ỉ ôi một hồi, không muốn để cho bọn họ đi, bọn họ đành mang đứa bé về rồi trả lại hai nàng khi nó đã ngủ.

Lisa ôm đứa bé vào cũi. Chaeyoung vẫn đang sắp xếp những món quà sinh nhật.

– Cartier cơ đấy... – Chaeyoung bĩu môi nhìn món quà xa xỉ được gửi chuyển phát bởi Liana Kim.

– Được rồi, cô ta quá thảm còn gì? Tốn cả ngàn đô để mua quà sinh nhật cho con gái của người tình trong mộng với hôn thê. – Lisa nhẹ tay lau mái tóc còn nhỏ nước của em. – Coi như cô ta giữ mối xã giao, còn Lili có thêm cái chăn Cartier để lót cũi.

Dỗ người thật ngọt, cửa miệng lúc nào cũng treo hai tiếng "hôn thê", Chaeyoung muốn giận hờn cũng khó.

Có một hộp quà bị bỏ sót, do quá nhỏ nên bị lọt xuống dưới những món quà cồng kềnh.

– Ai đã tặng cái này nhỉ? – Chaeyoung thắc mắc nhìn đôi hoa tai tinh xảo. Ai lại tặng sinh nhật trẻ con một món trang sức như vậy?

– Chị tặng. Tặng cho em đó.
– Tặng cho em á? – Chaeyoung cười. – Em đâu có ghen tị với Lili vì được nhiều quà. Lần sau không cần mua cho em nhiều đồ như vậy. – Em bắt đầu dông dài. Lisa càng ngày càng tiêu tiền cho em nhiều quá mức cần thiết. Bất cứ món nào cảm thấy hợp liền mua cho em, có chút lãng phí.

– Cái này không giống. Sinh nhật của Lili, em cũng là nhân vật chính, cũng cần có quà. Ngày ra đời của Lili cũng là ngày em đã rất đau, đã chịu đựng rất nhiều nguy hiểm, có thể đã mất rất nhiều máu. Em đã vượt qua nhiều khó khăn như vậy, điều này quá đủ để ăn mừng cho ngày này.

– Em có thể làm nũng không? – Chaeyoung đăm chiêu tiếp nhận câu trả lời của nàng ấy

– Đương nhiên có. – Lisa hơi sửng sốt. Làm nũng mà cũng cần chờ người khác đồng ý sao?

Nhưng ngay sau đó nàng liền biết lý do em ấy cần hỏi trước. Nàng nghĩ mình suýt bị đột quỵ vì quả tim ngừng đập khi em ấy ôm nàng nũng nịu hỏi vì sao đối xử với em ấy tốt như vậy...

– Em xứng đáng mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro