Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 27

Lúc Lisa tỉnh giấc đã là buổi tối. Căn phòng chỉ mở một ngọn đèn ngủ. Chaeyoung ngồi bên cửa sổ, ánh đèn thành phố nhàn nhạt hắt lên sườn mặt xinh đẹp, tạo nên những mảng sáng tối đan xen, mập mờ vẽ nên từng đường nét mềm mại.

Lili rúc trong áo mẹ, hơi thở non nớt lộn xộn xen với tiếng mút khe khẽ đáng yêu. Lisa nằm im nghiêng đầu nhìn, có cảm giác muốn lập tức đến ôm người vào trong lòng, hít đầy một buồng phổi mùi sữa thơm ngọt và mùi thảo mộc trên mái tóc dài.

– Chaeng...

Lisa ngồi dậy. Chaeyoung quay đầu nhìn nàng. Ánh mắt các nàng tìm đến nhau. Chaeyoung bình tĩnh nhìn nàng ấy, mà nàng ấy cũng dịu dàng đem tia nhìn quấn lấy em.

– Tỉnh rồi sao? Không bị đau đầu chứ?
– Đau một chút. Em vẫn luôn ở đây?
– Đúng vậy

Lisa dựa lưng vào giường, bưng trà giải rượu trên tủ đầu giường uống một ngụm. Nàng không vặn to đèn, yên tĩnh nhìn em trong làn ánh sáng mập mờ.

Lisa nhìn bóng dáng mềm mại của em ấy, nghĩ đến em ấy tự nguyện tới đây chăm sóc mình, cũng không rời đi trong lúc mình ngủ, liền cảm thấy trận say này đáng giá nhất từ trước đến nay.

Lili không thích loại không khí lãng mạn này cho lắm. Mỗi khi giữa hai người tình ý dâng cao, đứa bé này liền ồn ào phá bĩnh...

– Lili... – Chaeyoung thu lại cánh tay bụ bẫm đang ra sức vươn về phía giường ngủ. Không có tác dụng. Đứa bé nhất định muốn Lisa bế nó.

– Được được, bình tĩnh một chút. Lili, người ta vừa tỉnh lại sau khi bị Nàng Tiên Xanh đầu độc đó nha... – Lisa loẹt xoẹt xỏ dép đi đến, ngồi xuống cạnh Chaeyoung. Lili từ trong lòng em bò sang người nàng. Chaeyoung không cản nó, cúi mặt mặc lại áo.

– Tôi ra ngoài một chút, phiền chị giữ Lili.

Lisa nghe giọng điệu khác thường, đáy mắt hơi dao động. Không phải giận rồi đấy chứ?

– Khoan đã...
– Còn việc gì?

– Tôi... Em... em không định hỏi Nàng Tiên Xanh là ai sao?
– Vì sao phải hỏi? – Chaeyoung cụp mắt, làn mi cong dài không che được màu mắt sống động trong không gian tối. Lisa nhìn đôi mắt sâu như hồ nước đêm thu, tâm tư một trận run lên.

Nàng ôm Lili đi lại gần em ấy, phủ tay mình lên bàn tay đặt trên tay nắm cửa của em, khoảng cách giữa hai người vừa đủ để nàng ngửi được mùi hương thảo mộc trên mái tóc em.

– Không phải hiểu lầm rồi đấy chứ?
– Không có. – Chaeyoung phủ nhận, không phát hiện ra chỉ có bản thân tự mình hiểu theo ý kia, chứ nàng ấy còn chưa hỏi em hiểu lầm cái gì, chỉ cảm thấy lòng bàn tay nàng ấy rất ấm, da tay rất mềm mịn, nhiệt độ từ tay nàng ấy dần truyền sang tay em.

– Vậy tức là có. – Lisa cười, bàn tay lần lên ôm khuôn mặt xinh đẹp của em ấy. – Xin lỗi, khiến em hiểu lầm rồi. Rượu Absinthe gọi là Nàng Tiên Xanh, rất nặng, uống 3 shot đã say. Là tên rượu. Không phải như em đang nghĩ.

– Tôi không có.
– Em có.

Tuy Chaeyoung thường thích che giấu cảm xúc, nhưng đôi mắt luôn bán đứng em. Lisa u mê nhìn vào đôi mắt em ấy. Quả là một đôi mắt thật thà.

Chaeyoung nghiêng mặt, nén xuống xao động mãnh liệt truyền đến từ nơi gò má nàng đang vuốt ve. Cánh tay không nghe lời em, không hề nhúc nhích đẩy nàng ấy ra.

– Đôi mắt em nói rằng em không vui. – Nụ cười trên môi nàng càng đậm, đầu ngón tay truyền đến cảm xúc mềm mại từ má em, còn có nhiệt độ nóng bừng.
– Không có, chị nghĩ nhiều rồi.
– Nó còn nói rằng muốn tôi an ủi.

Vế sau này hiển nhiên là Lisa bịa ra. Thế cũng không sao, hiện giờ không phải lúc kìm nén. Nàng muốn an ủi liền an ủi.

Cụ thể là bằng cách hôn em...

Chaeyoung bị nàng ấy hôn đến quay cuồng. Lisa nhìn đôi môi anh đào đỏ mọng, tâm tư ồ ạt cuộn sóng.

– Nói xem chúng ta là quan hệ gì? – Lisa rủ rỉ bên tai em, tình nồng ý đậm.
– Cấp trên cấp dưới.
– Cấp trên cấp dưới? Cấp trên cấp dưới nào lại hôn nhau?

Chaeyoung cắn môi, trong lòng hai luồng tâm tư giằng co dữ dội. Mắt thấy nàng ấy sắp sửa hôn em nữa, bèn cuống lên che miệng nàng ấy lại.

– Đ... đừng hôn nữa...
– Đừng hôn nữa? – Lisa cười thành tiếng. – Thế nào? Có câu trả lời rồi?
– Ch... Chưa có...

Thấy nàng ấy nhìn mình chằm chằm, Chaeyoung nuốt khan, rối rắm mở miệng.

– Tôi cần... cần thêm thời gian suy nghĩ...

Lisa nheo mắt nhìn em. Được thôi. Em không một lời từ chối thẳng xem như đã là thành tựu cho nàng rồi. Lisa đợi em lâu như vậy, đợi từ lúc con em còn ẵm ngửa đến giờ nó đã biết bò, đợi thêm một chút nữa cũng không thấm vào đâu.

– Được. Nhưng em phải chú ý deadline đấy. Việc cấp trên giao không thể chậm trễ nha. – Lili hiện đã biết bò, không thể đợi đến lúc Lili biết nói được, phải nhanh chóng quyết định.

Để nàng còn kịp dạy Lili gọi mẹ lớn mẹ nhỏ!

*

Chaeyoung thực sự nghiêm túc suy nghĩ về lời kia của Lisa. Nàng ấy rất tốt với em, dường như đối với em đều rất thật lòng, hơn nữa là người rất đáng tin tưởng, có thể nương nhờ lúc khó khăn, cũng là người phù hợp để bầu bạn bên cạnh mỗi ngày.

Có điểm gì không tốt? Chaeyoung nghĩ không ra điểm gì không tốt ở nàng ấy.

Chính bởi vì nàng ấy không có điểm gì không tốt nên em mới chưa dám cùng nàng ấy tiến thêm một bước.

So với người tốt như nàng ấy, em không phải là một lựa chọn tồi hay sao? Tính cách không dễ gần, cuộc sống đơn điệu nhàm chán, hoài bão lý tưởng đều mịt mờ, không cha không mẹ không người thân, hơn nữa đã làm mẹ trẻ con, hoàn toàn không phải điều kiện lý tưởng để chọn làm một người bạn đời. Lisa đã sắp 30, đã qua giai đoạn tìm kiếm đối tượng chỉ để trải nghiệm. Nàng ấy thực sự đang nghiêm túc tìm một người bên cạnh dài lâu. Nghĩ đến điều này, Chaeyoung càng áp lực. Nàng ấy nói nàng ấy tin tưởng em, nhưng chính em còn không tin tưởng mình. Em thực sự có thể chăm sóc tốt nàng ấy? Có thể làm chỗ dựa cho nàng ấy như cách nàng ấy làm chỗ dựa cho em? Có thể an ủi phiền muộn của nàng ấy giống như nàng ấy đã an ủi em?

Chaeyoung rối rắm mờ mịt. Lili nấc cụt một tiếng. Em nhìn đứa bé, bối rối trong lòng thêm trầm trọng.

Lisa sẽ không để bụng đứa bé này chứ? Chưa nói đến nàng ấy có để ý chuyện dòng máu đứa bé hay không, chỉ riêng những phiền phức mà việc nuôi dưỡng một đứa trẻ mang đến đã là không dễ dàng chấp nhận. Mặc dù nàng ấy là người bao dung, thường ngày có vẻ chiều chuộng Lili, nhưng hẳn là sẽ không đến mức sau cả ngày làm việc kiệt quệ trở về nhà còn có thể chịu đựng nó khóc hờn ròng rã bên tai từ nửa đêm đến lúc mặt trời mọc chẳng vì lý do gì cả đi?

Người dứt ruột sinh nó ra là em đây còn cảm thấy đôi lúc muốn bế nó vứt đi cơ mà...

Lili thiu thiu ngủ. Em nhìn đứa bé, lười nghĩ nhiều, ôm nó nhắm mắt cố ru mình vào giấc ngủ, như thể muốn tự lừa bản thân rằng sáng mai tỉnh dậy chuyện này có thể tự an bài tốt, vừa không làm bản thân khó xử, vừa không khiến Lisa đau lòng...

*

Chaeyoung cùng Tổng Bếp trưởng vừa đứng chờ thang máy vừa tranh thủ trao đổi công việc, bắt gặp John - vệ sĩ kiêm trợ lý cá nhân của Jisoo vụng về bế Lili trên tay từ thang máy đi ra. Chaeyoung sửng sốt vội đỡ đứa bé.

– Lili quấy rầy sao? Kane đâu?
– Cậu ta hộ tống Chủ tịch ra ngoài rồi.
– Sao lại đi rồi? Chủ tịch hẹn tôi 2 giờ chiều đến văn phòng cô ấy. Bây giờ đã là 1h50. – Tổng Bếp trưởng.
– Cái này... – John ấp úng. – Chủ tịch hiện không khoẻ. Ngài liên lạc với Kane, nói cậu ta sắp xếp lại lịch trình này cho ngài.

– Làm sao vậy? – Chaeyoung hơi sốt sắng.
– Không cẩn thận bị thương ở tay, cần đi kiểm tra một chút.
– Anh nói rõ xem? – Chaeyoung nghi ngờ nhìn lông mi ướt át nhắm nghiền của Lili, hẳn là vừa mới nín khóc. – Cô ấy làm sao bị thương?
– Cái này.... Cô nên hỏi Kane, tôi chỉ nhận đứa bé từ cậu ta, chưa có nhìn qua Chủ tịch.
– Phải không? – Chaeyoung híp mắt. – Chủ tịch dặn anh nói như thế sao? Tôi đi tìm Giám đốc Kim.

– Kh... khoan đã... Bếp trưởng Park... – John lúng túng. – K... Kane nói là đứa bé này trèo cũi ngã, Chủ tịch kịp thời đỡ được, có điều tay cô ấy chắc là bị bong gân nhẹ, cần đi kiểm tra một chút.

Tim Chaeyoung hẫng nhẹ. Em tặng John một cái lườm, ôm đứa bé vào thang máy bấm xuống tầng hầm.

– Giám đốc Kim!

Chaeyoung nhìn thấy xe Porsche của Jennie gấp gáp rời khỏi chỗ đậu. Quả nhiên người lái là Jisoo, hơn nữa thái độ nàng ta lấp lửng giống hệt tên John kia. Lisa giỏi thật, nhanh như thế đã kịp mua chuộc hết những người xung quanh em!

Jisoo nuốt khan nhìn Chaeyoung không kiêng nể mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, khuôn mặt xinh đẹp lạnh tanh nói chị lái xe tới bệnh viện.

Cái gì mà anh hùng thầm lặng cứu mỹ nhân cơ chứ. Làm mỹ nhân giận rồi, trời cũng không cứu được anh hùng! Jisoo đạp ga, trong bụng lẩm bẩm cầu nguyện cho Lisa.

...

– Em... em đừng lo lắng. Lisa chỉ bị va đập nhẹ một chút. Là Kane rất thận trọng cho nên mới yêu cầu cô ấy đến bệnh viện kiểm tra.
– Không có lo lắng. Em tức giận!

Jisoo liền ngậm miệng lái xe. Chaeyoung vừa thương vừa giận, trong lòng không dễ chịu. Nàng ấy không ai ép tự mình giữ Lili bên cạnh chăm sóc, rất chiều chuộng nó, trong phòng ngủ riêng tràn ngập đồ đạc mua cho nó, chỉ cần không có cuộc họp liền giữ nó bên cạnh cả ngày, không quản đến công việc bị nó quấy khóc gián đoạn, hiện giờ lại vì nó phá phách nghịch ngợm mà bị thương, còn muốn giấu giếm em, hẳn là sợ em biết được sẽ cảm thấy có lỗi. Nếu không phải em tình cờ biết được, nàng ấy còn muốn vì em làm bao nhiêu chuyện âm thầm nữa đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro