Hôn ước
"ko có gì đâu".mặt vẫn lạnh nhìn ngữ cách trả lời.
"cô có thể cho tôi biết tên được ko?". Ngữ cách nhìn tử Hiên mỉm cười hỏi
" tui tên Từ tử Hiên". Lạclạc trả lời câu hỏi của Ngữ cách xong thì quay qua A.trương nói:
" A.Trương cậu coi bên đó tổn thất bao nhiêu rồi bồi thường đầy đủ cho họ đi". Nói xong cô đi lại xe, nếu cô đứng trước mặt người đó thêm tí nữa chắc hồn cô bay mất quá. Khi tử hiên đã lên xe thì A.Trương đã lại chiếc xe cua kiki xem xét rồi đưa cho cô ta cái danh thiếp và nói với kiki :
" tiểu thư cứ đến đó sửa lại chiếc xe chi phí sửa xe cứ để cho chúng tôi lo". Nói xong thi A.Trương cung quay lại xe để tiếp tục công việc trở cô chủ của mình về nhà. Kiki cầm trên tay tấm danh thiếp xem xem rồi bỏ vào túi ko quên quay qua kêu người kia lên xe ( lo ngắm người ta miết hồn cũng bay theo người ta luôn rồi ^×^)
~÷~÷~÷~÷~÷~÷~÷~÷~÷~÷~÷~
Tại biệt thự họ từ
Khi tử hiên bước xuống xe nhìn vào cửa thì đã thấy một người phụ nữ tuổi trung niên mỉm cười đi lại mình.
" bà nội cháu nhớ bà lắm". Tử hiên vừa nói vừa chạy lại ôm bà của mình.
"bà cũng nhớ cháu lắm". Bà vừa nói vừa vuốt mái tóc của cháu mình.
" cháu tưởng bà quên cháu rồi chứ".
" đứa cháu ngốc này" . bà vừa nói vừa cóc nhẹ lên đầu tử hiên mà mắng yêu. Bà lan là người mà tử hiên yêu thương nhất bà cũng rất thương tử hiên, vào lúc tử hiên 6 tuổi thì mẹ cô đã mất vì bệnh nặng lúc đó chỉ có bà là người bên cạnh an ủi, động viên, chăm sóc cho cô, cô du học bên mỹ 5 năm cũng chỉ có bà là người gọi điện hỏi thăm cô còn ba cô thì khỏi nói chỉ biết công việc thôi .
"vào nhà thôi cháu gái"
" dạ "
Khi 2 người vào tới cửa nhà thì có một chiếc xe màu đen chạy vào, hai người nghe tiếng xe thì nhìn ra cửa thấy một người con gái bước xuống xe mỉm cười chào bà lan.
" chào bà, hôm nay cháu tới trể vì cháu bận việc".
" ko sao cháu tới chơi với bà là bà vui lắm rồi".
Dư chấn nhìn sang người con gái đứng bên cạnh bà mà đứng đơ ra vài giây bà thấy vậy liền nói :
"đây là tử hiên cháu nội của bà". Bà ko quên nhìn tử hiên rồi chỉ tay về người con gái phía trước nói
"đây là dư chấn , vợ tương lai của con đấy".khi dư chấn nghe xong câu nói của bà thì mặt có chút ửng đỏ vì ngượng còn tử hiên nghe xong câu nói của bà thì trong lòng khó hiểu quay sang nhìn bà hỏi lại:
" lời bà nói vừa rồi cháu ko hiểu lắm".
"hai đứa vào ghế ngồi uống nước rồi bà nói cho hiểu". Cả hai cùng theo bà vào nhà tử hiên thì ngồi kế bà còn dư chấn ngồi ghế đối diện khi vừa ngồi ghế xong thì có người làm rót nước mời lễ phép, đợi cho bọn nhỏ uống miếng nước xong thì bà nhìn tử hiên nói.
" dư chấn là cháu gái của người bạn thân của bà, bà và người đó có một hẹn ước nếu sao khi cả hai lập gia đình sinh con thì đợi chúng lớn lên sẽ cho lấy nhau. Nhưng baba của cháu lúc đó ko muốn lấy nhất quyết chỉ lấy mẹ của cháu làm vợ vì bà thương con trai của mình nên chiều theo ý con trong lòng cảm thấy rất có lỗi cho nên bà hứa sẽ để cháu nội bà lấy sẽ lấy cháu gái của con gái họ là dư chấn đây". Bà nhìn dư chấn mỉm cười rồi nói tiếp:
"ý cháu sao hả hiên nhi?"
" cháu..... Bà có thể cho cháu chút thời gian suy nghĩ được ko".
"được nhưng bà mong câu trả lời của cháu là đồng ý đừng làm bà thất vọng". Bà nhìn tử hiên với ánh mắt mong chờ.
"dạ cháu biết rồi cháu cảm thấy mệt xin phép bà cháu về phòng nghĩ trước". Tử hiên lạnh lùng trả lời ko thèm nhìn người con gái ngồi đối diện chào một tiếng mà bước nhanh lên phòng. Dư chấn nãy giờ lo ngắm nhìn tử hiên trước mặt mà quên hỏi thăm bà đến khi người ta đã lên phòng thì mới tỉnh lại quay lại nhìn bà thì phát hiện bà đang nhìn mình cười cười. Mặt dư chấn lúc này như quả cà chua( hơn thế luôn 😁) bà nhìn thấy vậy thì liền cười ra tiếng hỏi.
"cháu thích tử hiên nhà bà rồi phải ko? sao nào đồng ý làm cháu dâu của bà roi nha". Dư chấn mặt đã đỏ giờ còn đỏ hơn nữa nhìn bà trả lời.
" bà đừng chọc cháu nữa, thôi cháu có việc nên cháu về trước ngày mai cháu lại tới".bà lan nhìn dư chấn cười tươi nói
"mai tới thăm bà hay thăm tử hiên nhà bà đây haha".
"bà.... Thôi cháu về đây. Ôm mặt chạy thẳng ra xe về.( bà của lạclạc thiệt vui tính làm con nhà người ta mặt như quả cà chua rồi 😂)
Em lần đầu viết có j sai sót mong mọi người bỏ qua cho em^-^)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro