Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

những việc không phải cứ chờ đợi nhất định sẽ thấy được kết quả, dụ như chờ đợi một cơn mưa sao băng vậy... 🌠
Chap 1.
"Tớ sẽ thi đại học thôi, thi cái trường mà người ta nói rằng khi bước ra sẽ chẳng kiếm được nhiều tiền ấy. Rồi tớ sẽ kiếm một công việc, à ừm , việc gì đó mà tớ có thể chạy đi đó liên tục . Tớ sẽ đi thật nhiều nơi. Vì tớ đi liên tục như thế này nên sẽ chẳng kịp để dừng lại thương yêu ai đó chọn vẹn cả, và dĩ nhiên không một ai có thể làm tớ tổn thương sâu sắc. Không một ai! "
"Nhưng rồi cậu vẫn phải về mà? "
"Ừ! Buồn thay là thế. Mùa Đông tớ sẽ về! "
Hạ gầy và đen đi . So với ngày rời xa Hà Nội của chúng tôi .
"Cậu gầy đi nhiều đấy "
"Ừ! Nhưng tớ khỏe hơn trước nhiều! Cậu tin tớ có thể nhấc bồng cậu lên không haha! "- Giọng nói và tiếng cười đó khiến tôi nhận ra cậu ấy không hề thay đổi một chút nào.
"Cậu đã đi mấy nơi trong sổ kế hoạch rồi chứ? "
Cô ấy lấy quyển chuyện từ trong cặp ra và thản nhiên đọc truyện . Được một lúc cô ấy quay sang nhìn tôi trong làn sương mù mịt :
"Nhưng tớ chẳng kịp ngắm một ngôi sao băng nào hết ! Buồn ghê ! "
Ngập ngừng một lúc. Hạ nói tiếp:
"Chết tiệt! Thế lên tớ vẫn đành thích cậu thôi vậy. Thấy đấy tớ đi khắp nơi vào mùa Xuân, Hạ và Thu , nhưng cuối cùng mùa Đông mình cũng phải về và đối diện với tổn thương dâu sắc nhất "
Hạ nhún vai cười lè lưỡi. Dĩ nhiên chẳng có gì đáng cười hết. Tôi nói không lên lời . Tôi còn nhớ trong một ghi chú rất lâu rồi, Hạ viết :
"Cậu ấy luôn có những quy tắc bất dịch .... Và nếu không sai thì quy tắc chẳng bao giờ thích tôi , quy tắc hà khắc đến đau lòng 💔💔💔"
Không phải tôi không thích Hạ , nhưng chỉ là thích , không thể tiến xa thêm được nữa. Không phải không muốn mà là không có khả năng. Đầu name lớp 10, chuỗi ngày mệt mỏi của tôi cứ kéo dài như thế với bọn con gái trong lớp và nhỏ bánh bèo ngồi cùng bàn , cho đến khi Hạ xuất hiện. Hạ có cá tính kì quặc, cố chấp và khó hiểu, Hạ bảo tôi chính là điều khiến cái cá tính dở hơi ấy trỗi dậy mãnh liệt.
Cứ như thế từng chút một, tôi cũng chẳng biết từ khi nào sự xuất hiện của cô ấy không còn khiến tôi khó chịu nữa, ít nhất là như vậy. Chúng tôi cùng ở bên cạnh nhau những ngày tháng thật xanh của tuổi thiếu thời, cùng đi dạo , cùng ngắm mưa, cùng nhau chăm sóc những chậu cây bé xíu , ngụp lặn với những tập đề khó nhằn của các bộ môn tổng hợp.
Rồi điều gì đến cũng sẽ đến, Hạ rủ tôi thức cùng xem sao băng . Tôi nói "cái trò đó thật vớ vẩn , điều ước đâu chưa thành hiện thực đã thấy rước về cảm lạnh ốm người ra 😷😷😷😷"
"Thì ít nhất với những điều không bao giờ xảy ra, cũng phải tạo ra cho mình một niềm tin để neo đậu vài chứ ! "
"Cậu ước điều gì? "
"Rằng Dương sẽ thích tớ chẳng hạn ! "
Đó là lần đầu tiên Hạ tỏ tình và cũng là lần đầu tiên tôi cự tuyệt. Nhưng như tôi đã nói rồi đấy, cô ấy có khả năng kiên trì mà bản thân tôi cũng phải nghiêng mình khuất phục "
"Cậu có thích ai chưa! "
"Lúc này thì chưa! "
"Vậy cậu cũng có thể học cách từ từ thích tớ mà . Dễ ơi là dễ! "
Hạ không hiểu điều đó khó khăn đến nhường nào. Khó khăn như thể việc tôi có thể nói được ra rằng giá mà tôi thích được cô ấy . Cuối cùng tôi vẫn nói , sau tất cả những cố gắng cứ ngày một lớn dần. Đôi khi là như vậy , bạn bắt buộc phải làm tổn thương một người nếu muốn người đó không tổn thương thêm một lần nào nữa.
Hạ không khóc lóc, Hạ chỉ hỏi tôi đang đùa phải không. Nhưng dĩ nhiên tôi không phải kẻ thích đùa, nhất là vào lúc này.
Tôi thử hẹn hò với mấy cô gái tỏ tình với mình để chứng minh với những người xung quanh mình rằng , tôi không khác gì với những gì họ muốn, nhưng cái cảm giác rõ rệt ấy không thể nào mất đi được.
Hạ hỏi tôi , nếu nhất định là một người để che trở, tại sao không phải cô ấy. Tôi nói , vì cô ấy là người bạn thân duy nhất của tôi trên thế giới này. Hạ chỉ cười, nhưng ánh mắt cô ấy không cười , trước ánh nắng chói chang giữa mùa Hè chao đảo ...
👉Hết Chap1👈

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: