Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 1

Ánh nắng mặt trời nhảy nhót trên bờ tường đầy những dây thường xuân . Tiếng chim líu lo hót , tiếng những con ve lười biếng râm ran kêu rồi lại nghỉ .
   " You see a girl in the hallway.. and then you whisper to your friends : ' who is she anywayyyy ~'    
... You forgot what she looks ... "
   "  Hơ hơ ... "
   " Tiểu Tuyếttttttt !!!! Bà đang làm cái gì vậyyyyyy??? Sắp đến giờ khai giảng rồi mà chẳng thấy tăm hơi mặt bà đâu aa~~~"
   " Hớ ! Gì cơ ? Hôm nay khai giảng á ?? Bà có đùa không chứ a??? "
   " Haizz ! Đừng có nói với tôi là bà vẫn đang ở trên giường đấy nhé !! Còn 10' nữa ! Tôi còn nghĩ bà sẽ mang cơm trưa cho tôi nữa cơ ..."
   ...
    Rầm ...
    Bụp ...
    Cạch...
    ...
    " Ba mẹ ! Con đi học đây ! " - tôi ngậm vội cái bánh mì rồi lao như điên tới trường .
    " Này ! Con không ăn sáng à ? Đã nói bao nhiêu lần rồi , bữa sáng là bữa quan trọng nhất trong ngày mà cứ qua loa thế kia ... " mama tôi lại bắt đầu 1 tràng dài những giáo huấn quen thuộc đến nỗi tôi có thể đọc thuộc lòng . 
    Gia đình tôi là 1 gia đình bình thường như bao gia đình khác . Mẹ tôi là kế toán , bố là nhân viên marketing . Gia đình tôi tuy không giàu có nhưng rất bình yên .
    Còn về tôi hả ? Ha ! Mạc Tuyết tôi thành tích luôn đứng nhất trong các cuộc thi . À không ! Cái vương miện cao quý ấy đã bị tên khỉ đột chết tiệt Tần Phong đoạt mất . Dù tôi có dần bao nhiêu sách thì cái tên Tần Phong vẫn trình ình trên No.1 bảng đỏ như thể trêu ngươi tôi . Còn tôi mãi vẫn kém tên đó 1 đ . 1 điểm đó đã lấy đi vinh quang của tôi !!!! Tại sao chứ ??
    Ngó đồng hồ , còn 5 phút nữa cơ ,  bây giờ vẫn kịp để tôi thong thả đi . Tôi lấy quyển từ điển anh - trung ta , vừa nhàn nhã đọc , vừa đi .
    " Nhìn kìa ! Mạc Tuyết đấy ! Cậu ấy thi vào trường mình với số điểm gần như tuyệt đối đó ! "
    " Ngưỡng mộ ghê !"
    " Chăm ghê luôn ! Đi trên đường còn tranh thủ học nữa chứ ! "
    " Tôi mà chăm thế chắc mẹ tôi cười ra nước mắt luôn mất a !"

...

Phải rồi ! Đám người kia , cứ tiếp tục khen ta nữa đi ! Ta sẽ làm cho các ngươi ngước nhìn lên kim quang lấp lánh của ta !
    Tôi bước vào trường trong con mắt ngưỡng mộ của bao người . Vừa vào tới cổng đã nhìn thấy luôn  2 bà bạn tri kỉ - Lâm Lỗi , Tưởng Như Ngọc .
   " Bà bị úng não à? Có mỗi ngày khai giảng cũng quên ! Rốt cuộc là tối qua bà làm cái gì vậy chứ ? "
   " Ya ! Chẳng phải là suy nghĩ về No.1 hay sao ? Tôi biết mà ! Đã bao giờ tên cậu ấy giành được đâu ? "
   " Như Ngọc ! Bà im ngay ! " Đây là tử huyệt của tôi . Cứ mỗi lần nhắc đến No.1 bảng đỏ là máu trong người tôi lại sôi lên .
   " À ! Tiểu Tuyết ! Nghe nói năm nay Tần Phong cũng thi vào trường mình đấy !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro