Chương 28
Chương 28
" Khiết nhi , em nói bậy cái gì vậy ? Con chúng ta mất rồi , em nên tỉnh táo lại "
Cố Duật lay nhẹ vai cô , muốn mượn lời của chính mình thức tỉnh cô , nhưng đổi lại tiếng quát nhỏ của cô .
" Anh ồn ào quá , tôi bảo anh im lặng mà "
Lộ Khiết nhíu mày , miệng quát nhỏ , ánh mắt vẫn một mực thẫn thờ , tay tự dưng vươn ra phía trước quơ quơ vài cái , giống như vuốt ve đầu đứa bé , miệng lại tiếp tục nói .
" Anh ta thật ồn , làm con sợ hãi rồi , ngoan đừng khóc , mẹ thương "
Cố Duật khủng hoảng , lòng như cơn sóng thần đánh thẳng vào , mắt trừng lớn nhìn Lộ Khiết đang nói chuyện một mình , cơn sợ hãi bủa vây khắp tâm trí anh .
" Khiết nhi , khuya rồi , chúng ta đi ngủ "
Cố Duật bỗng bế thốc cô rồi đi đến giường cô xuống , đắp chăn lại cho cô , mọi thứ diễn ra trong yên ổn cho đến khi Lộ Khiết bật khóc .
" Con đâu rồi ? , em vừa mới thấy nó mà , con đâu ? , tại anh hết em đã bảo anh im lặng cho con ngủ , vậy mà anh vẫn ồn ào , anh làm con biến mất rồi huhu "
Lộ Khiết khóc nức lên , vừa nãy con của cô còn cười với cô , lại còn được cô ru ngủ nữa mà , tại anh hết đã bảo anh không được ồn ào mà , con cô biến mất rồi , thế giới lại tối đen như mực thế này .
" Lộ Khiết , em đang nói gì vậy ? Con chúng ta mất rồi , em tỉnh táo lại cho anh "
Cố Duật sợ hãi giữ chặt thân thể đang vùng vẫy muốn bật dậy đi tìm con , anh không tin vào sự thật , Lộ Khiết của anh giờ tâm trí đã không được rõ ràng .
Hóa ra từ khi mất đi đứa bé , cô đã đem bản thân nhốt mình vào một thế giới khác , chôn chặt kí ức và sự mong đợi của mình cùng vào thế giới đó .
Vậy mà tới bây giờ anh mới phát hiện , lòng lại càng thêm nặng trĩu , bây giờ chỉ có cách dụ dỗ cô mà thôi .
" Ngoan , em đi ngủ đi , sáng mai tỉnh dậy chúng ta lại nhìn thấy con nhé "
Nói rồi , ôm cô vào lòng , nước mắt lăn nhẹ rơi xuống , đau lòng , bi ai , mọi thứ cảm xúc cứ đổ dồn vào tâm trí anh .
" Thật không ? "
Lộ Khiết ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn Cố Duật , nhẹ giọng hỏi .
" Thật , ngủ đi "
Cố Duật vuốt nhẹ mái tóc cô , đặt một nụ hôn lên mái tóc đen , ôm cô vào lòng , mà nước mắt cứ như đỗ vỡ rơi không ngừng .
Lộ Khiết , anh sẽ giúp em thoát khỏi thế giới đen tối đó , và rồi chúng ta bắt đầu lại từ đầu , cùng nhau tạo ra nhiều đứa bé , anh sẽ chuộc lỗi lầm của mình .
___________________________
Sáng hôm sau , Lộ Khiết tỉnh dậy rất sớm , ăn sáng , tắm rửa sạch sẽ lại đến bên cửa sổ ngồi thẫn thờ .
Hôm qua cô gặp con của cô ở đây mà ? Tại sao giờ lại không thấy ? Cố Duật đã nói khi tỉnh dậy sẽ gặp được con của cô mà ? .
Đang ngồi thẫn thờ , bỗng nhiên Cố Duật dẫn theo một vị bác sĩ đi vào phòng , đập vào mắt anh vẫn là dáng người nhỏ nhắn hay ngồi thẫn thờ như mọi ngày của cô .
Đi đến bên cạnh cô , tay vén nhẹ tóc cô rã sau tai rồi thì thầm vào tao cô nói .
" Lộ Khiết , có khách đến "
Lộ Khiết vẫn một mực nhìn ra ngoài cửa sổ không bận tâm đến lời nói của Cố Duật .
Anh thở dài nhìn vị bác sĩ xinh đẹp như tiên kia , vị bác sĩ hiểu ý đi đến bên cạnh Lộ Khiết , mỉm cười lên tiếng .
" Xin chào cô Lộ Khiết , tôi là Jen , tôi đến để làm bạn với cô "
Nói xong quan sát ánh mắt của Lộ Khiết , vẫn không có thay đổi gì , giống như linh hồn đang ở thế giới khác .
Jen mỉm cười tiếp tục nói , tay chạm vào bàn tay của Lộ Khiết nắm nhẹ , giọng ân cần quan tâm .
" Cho tôi được phép gọi cô là Lộ Khiết nhé , Lộ Khiết có phải cô có tâm sự gì không ? Có thể cho tôi cùng biết được không ? "
Lộ Khiết chuyển động ánh mắt đến khuôn mặt xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành của Jen . Giọng khàn khàn lên tiếng .
" Con của tôi đâu rồi ? "
Jen mỉm cười đáp , tay vỗ nhẹ như an ủi nói .
" Con của cô đang ngủ , chúng ta không nên làm phiền bé con nhé "
Lộ Khiết như hiểu ra gật đầu , miệng lẩm bẩm .
" Đang ngủ , hóa ra đang ngủ , bảo bối đang ngủ "
Jen nhìn Cố Duật ra hiệu giống như có chuyện muốn nói , Cố Duật gật đầu rồi hôn nhẹ lên má Lộ Khiết , cùng Jen ra ngoài nói chuyện .
Phòng khách .
Jen lên tiếng giọng nói chậm rãi thu hút người nghe , có vài phần mạnh mẽ dứt khoát .
" Tôi cá là cô ấy đã trãi qua một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng mới khiến cho bản thân của cô ấy tự khóa chặt mình ở một thế giới khác "
Cố Duật nhíu mày , trầm tư suy nghĩ , bản thân cô đang tự bảo vệ mình , tự khóa mình ở một thế giới khác , giống như trốn tránh hiện thực vậy .
" Theo như kinh nghiệm nhiều năm của bản thân tôi , cô ấy đang mắc chứng tâm thân phân liệt "
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vì Lộ Khiết đang trong trạng thái mờ mịt không phân rõ được hiện thực hay thế giới ảo nên mình sẽ dùng từ " Tôi " và " Em " để phân biệt .
Ở hiện thực Lộ Khiết đang hận Cố Duật nên sẽ dùng từ " Tôi " và ngược lại nhé .
Chương này nhạt nhẹ luôn :(((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro