Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28

[Thế giới này vừa là tiểu thuyết vừa là hiện thực, có thể nói tuy một mà hai, tuy hai mà một. Vì quá trình xác nhập cả hai thế giới là đại kỵ nên việc này không hề dễ dàng. Mỗi cái thế giới đều sẽ trải qua đại kiếp nạn, có thể vượt qua đi, thế giới tiếp tục vận chuyển. Và kiếp nạn của thế giới này là việc sát nhập tiểu thuyết cùng hiện thực. Ký chủ vốn là người thuộc thế giới thật gặp tai nạn khiến một nửa linh hồn của cô xuyên qua không gian khác. Một nửa còn lại thành công hòa nhập vào thế giới này trở thành nữ phụ không có trí tuệ.]

Lượng thông tin này quả thật vượt quá nhận thức của bản thân cô. Càng giải thích càng loạn.

Hệ thống tiếp tục nói: [ Vì hai thế giới sát nhập nhau dẫn tới hình thành ba kiểu người: thứ nhất là người thuộc thế giới tiểu thuyết, thứ hai là người của thế giới thật và thứ ba là người hòa nhập cả hai loại trên. Kiểu người thứ ba này số lượng không nhiều cũng là mấu chốt của câu chuyện này. Họ biết đây không phải thế giới bình thường nhưng cũng không thể phân nổi thật giả.]

- Chắc chắn là nam chính, Hướng Y Ca và Đỗ Mạc Viễn rồi.

[ Không sai, là họ. Nhưng để bắt đầu mà nói thì chỉ có mỗi nữ chính Hướng Y Ca thôi. Như ký chủ cũng biết, nữ chính là em họ cô nhưng có lẽ cô không biết Hướng Y Ca còn là tác giả của bộ tiểu thuyết ngôn tình này nữa. Cốt truyện cẩu huyết, gặp đúng thời điểm khiến cho bộ truyện này được săn đón nhiều hơn bao giờ hết. Hướng Y Ca cũng không ngờ bộ truyện của cô ấy lại lại vô tình dẫn tới việc hai thế giới sát nhập.]

Khoan?! Nữ chính là tác giả, cái cốt truyện chó má này do cô ta nghĩ? Quả thật là mạch não tài ba, đưa bản thân mình vào tiểu thuyết sau đó viết "chị họ" của mình thành nữ phụ ác độc ngăn cản tình yêu của cô ta. Thế mà quay đầu tỏ vẻ tình thân mến thương gì không biết nữa. Thảo nào cơ thể này cách ứng với Hướng Y Ca đến vậy. Đổi lại là cô thì cô cắt đứt quan hệ luôn chứ ở đó mà "chị chị em em".

[ Tâm lý của nữ chính ra sao thì bổn hệ thống không biết, sau nhiều lần reset nữ chính cũng hỏng rồi. Nam chính lúc là người xuyên thư lúc là bản thân nhưng vốn thế giới thực hai người cũng chưa giao lưu hay có tình cảm nên không phải nhân tố đáng lo. Ký chủ coi hắn như NPC cũng đúng.]

Tiếp đến Đỗ Mạc Viễn!

[Hắn chính là biến số của thế giới này nên hệ thống chủ chúc ngài: 'vạn sự như ý','liệu sự như thần'.]

Cái quỷ gì???

[ Ý trên mặt chữ. Hệ thống không có tư liệu của hắn ta, như thể hắn từ hư không xuất hiện vậy.]

Còn tiểu thuyết thì sao?

[ Tiểu thuyết miêu tả rất ít, có nhiêu ký chủ cũng đọc được rồi đấy, không có gì thay đổi.]

Bỏ qua chuyện đấy, ngươi có tìm được cách dừng lại thế giới này không?

[Có là có, nhưng ký chủ phải lấy thân mình làm vật tế, cài đặt lại thế giới lần cuối, tách hai thế giới làm riêng.]

Hệ thống chúng ta là người hiện đại nói không với chủ nghĩa duy tâm, chúng ta phải tin tưởng khoa học kỹ thuật chứ. Đừng mở mồm ra là hiến tế với huyền ảo.

Hệ thống bỏ ngoài tai những lời Diệp Doanh Như nói: [Trước khi lấy thân hiến tế, ngài cần đả thông Hướng Y Ca, để cô ta không lún sâu, còn về phần nam phụ chỉ có thể chúc ký chủ thuận lợi.]

Thật sự?! Không phải đùa sao? Cô phải hiến tế thật ư?!

[Hoà bình an ổn là thập phần khó được, luôn là muốn trả giá huyết cùng sinh mệnh đại giới mới có thể đổi lấy, bởi vậy ký chủ muốn thế giới trở lại bình thường tất phải trả giá.]

Diệp Doanh Như sống không có nuối tiếc gì nữa mà ngã vào giường.

Muốn kết thúc chuyện này có vẻ chỉ còn cách làm theo hệ thống. Nhưng cô thật sự làm được ư? Lại không phải lòng mang thiên hạ, tâm hướng chúng sinh, cô chỉ đơn giản là một phàm nhân xui xẻo bị chia đôi linh hồn mà thôi.

Quá mệt mỏi, Diệp Doanh Như quyết định ngủ, việc gì khó đợi ngủ dậy rồi giải quyết cũng không muộn.

Đến lúc tỉnh lại, trời bên ngoài đã biến đen. Diệp Doanh Như lười biếng vươn vai một cái. Ai ngờ tay cô lại chạm phải thứ gì vừa cứng lại vừa mềm.

Diệp Doanh Như hoảng sợ bật dậy.

Vừa quay đầu nhìn lại thì nhận ra còn có một người khác đang nằm cạnh mình.

Không thể nào, sao Đỗ Mạc Viễn lại ở đây, lại còn ngủ bên cạnh cô nữa. Hắn muốn làm gì? Nhân cơ hội cô ngủ không biết trời trăng nên muốn động tay chân với cô?

Nhưng không thể không nói trông hắn ngủ như này mang lại một cảm giác gì đó rất thỏa mãn. Đúng là người chỉ đẹp khi người không tỉnh.

Dù biết cách dừng lại thế giới, nhưng cô cũng không hoàn toàn tin Đỗ Mạc Viễn mà chưa chắc Đỗ Mạc Viễn đã tin cô nói. Chả lẽ nói với hắn: "Ta có cách khiến thế giới trở lại bình thường, chỉ cần hiến tế ta."

Diệp Doanh Như vội vàng lắc đầu, không thể điên như vậy.

"Tỉnh rồi?"

Giọng Đỗ Mạc Viễn vang lên làm Diệp Doanh Như giật mình.

"A... Tỉn... Tỉnh rồi."

Bỗng Đỗ Mạc viên sâu kín nhìn cô, khiến cô cảm thấy không thoải mái.

"Nhi... Nhìn gì?"

"Em như này, tôi không quen."

" Như này là như nào? Tôi làm sao? Anh đang kiếm chuyện với tôi à?"

"Không có gì."

Nói xong hắn đưa hai tay lên áp vào má cô.

Hành động thân mật đột xuất này bỗng khiến Diệp Doanh Như không biết phải làm sao.

Sao kịch bản ngày càng lạ vậy? Cô thật sự cần nhanh chóng hiến tế bản thân thôi, chứ cứ mỗi lần mở mắt lại đối diện với một kịch bản khác với nam phụ à không Đỗ Mạc Viễn như này dù não cô có phong phú thế nào cũng theo kịp tiến độ của hắn.

Ngẩn ra một lúc Diệp Doanh Như mới giật mình né tránh hắn.

"Có gì từ từ nói, động tay động chân ra thể thống gì!"

Đỗ Mạc Viễn lúc này mới chầm chậm nói: "Em biết mình đã ngủ trong bao lâu rồi không?"

Diệp Doanh Như nghe vậy không thể không hoảng loạn: "Không phải chỉ một buổi chiều sao? Đến cả việc ngủ anh cũng quản tôi, còn hay không nhân quyền?"

Thấy Diệp Doanh Như sinh long hoạt hổ như thế Đỗ Mạc Viễn cuối cùng cũng thoải mái hơn đôi chút: "Em đã ngủ liên tiếp 4 ngày rồi, tôi còn tưởng mình phải chuẩn bị sẵn hố chôn hộ em luôn."

Không thế nào? 4 ngày ư? Thậm chí cô còn không mơ thấy gì mà sao có thể ngủ lâu như thế.

Lúc này hệ thống bỗng từ đâu hiện ra và nói: [Không cần ký chủ tự nguyện hiến tế, cơ thể của cô sẽ dần dần rơi vào trạng thái ngủ say và cuối cùng là giấc ngủ ngàn thu. Đến lúc đó việc hiến tế cũng thành công.]

!!!

[Không cần cảm ơn, xét thấy ký chủ là người đầu tiên ký khế ước với bổn hệ thống nên đây là đặc quyền.]

Cảm ơn cả nhà người!

Nhưng chúng ta còn chưa xong chuyện ở bên Hướng Y Ca mà?

[Thế nên ký chủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ đi.]

Nói rồi hệ thống liền biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro