Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27

"Không, tôi không tin em."

Hắn ta quá tỉnh táo để bị lừa.

Không sao, không lừa được cũng phải khiến hắn ta hợp tác cùng mình.

Diệp Doanh Như đưa hai tay áp lên má hắn: "Không tin cũng phải tin, thế giới không khôi phục được thì tôi sẽ chết, anh muốn tôi chết ư?"

Chiêu này đối với hắn vô dụng: "Tôi và em cùng chết, tôi sẽ không để em một mình."

Biết hắn điên nhưng không lường trước được hắn điên như vậy, chả nhẽ kẻ điên thu hút kẻ điên?

"Quan trọng là chúng ta không chết được, thế giới sẽ vì tôi mà reset lại..."

"Nhưng ai biết được lần reset tiếp theo người đó có còn là tôi không chứ."

Như chọc trúng chỗ đau của hắn, người hắn hơi run lên.

Bắt thóp rồi, dù không biết tại sao hắn chấp nhất với cô như vậy, nhưng không sao, có lợi là được, lợi dụng.

"Mạc Viễn, thế giới hỏng, tôi cũng hỏng, đây là lần cuối, anh không thể vì tôi sao?" từ khi bước vào thế giới này, mỗi lần đều là lần cuối, cô cũng không biết lần cuối thực sự là khi nào, nên cô phải trân trọng từng "lần cuối".

Mắt hắn nhắm lại, không dám nhìn thẳng vào cô. Báo hiệu rằng, có hiệu quả.

Nhưng hắn vẫn cố chấp: "Tôi sẽ không lại đánh mất em."

"Nhưng anh đã từng đánh mất rồi, anh không bảo vệ được tôi, cũng không thể chết vì tôi."

"..."

Diệp Doanh Như ôm lấy cổ hắn, tựa đầu vào vai hắn. Im lặng chờ hắn trả lời. Cô không thể một mình thay đổi thế giới,nhưng cũng không thể nằm im chờ chết. Cô thích hắn nhưng lại càng yêu bản thân hơn. Cô sống ích kỉ nhưng cũng không ích kỉ. Mọi thứ của cô luôn nằm giữa ranh giới, không hơn không kém, phần nào cũng như nhau.

"Em yêu tôi không?"

Không một chút do dự, Diệp Doanh Như trả lời ngay: "Thích."

Bỗng nhiên hắn phì cười trước sự khó hiểu của cô: "Em không suy nghĩ một chút nào ư? "

"Sao phải như vậy? Thích là thích, nếu đã do dự thì đâu phải thích."

Có vẻ đáp án của cô khiến hắn bất ngờ.

"Vậy thì, vì sao em lại thích tôi?"

"Thích là thích, cần gì phải nhiều lí do vậy? Giống như việc anh sống là vì anh chứ đâu phải cho người khác. Chỉ cần ở bên anh khiến tôi cảm thấy rung động, vui vẻ, hạnh phúc, không gặp thì nhớ nhung,.. Những biểu hiện đó đủ hiểu rằng anh có vị trí trong lòng tôi, có vai trò khó thay thế, như vậy đủ rồi. Thế tại sao anh lại thích tôi?"

" Thích ư? Em sai rồi, tôi yêu em."

Khác nhau?

"Nhưng tại sao?"

"Như em nói, cần lí do sao?"

"Với anh thì rất cần!"

"Tôi nghĩ chúng ta chưa thân tới mức để biết được điều đó."

"???"

Nói yêu tôi nhưng giờ lại như thế??? Là không thân dữ chưa, là yêu dữ chưa.

Chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra thì Đỗ Mạc Viễn đã đứng dậy rời đi.

Diệp Doanh Như cũng không cản lại, hôm nay đến đây là đủ rồi, cô sợ nói thêm thì người bị thiệt ở đây là cô.

Điều quan trọng bây giờ chính là tìm cách khôi phục lại. Nhân vật trọng tâm trong việc này chỉ có ba người: nam nữ chính cùng Đỗ Mạc Viễn. Nam chính lần này không biết có phải là người làm nhiệm vụ trước không, nhưng chắc mấu chốt cũng không nằm trên người hắn đúng hơn là hắn sẽ không góp nhiều công lao trong vụ này.

Thật sự không muốn giao tiếp với Hướng Y Ca, nhưng cô ta với Đỗ Mạc Viễn đều giống nhau, rất nhiều bí mật, điểm chung giữa hai người này mạc danh khiến Diệp Doanh Như khó chịu.

"Bỏ đi, không nghĩ nữa."

Hiện tại, cốt truyện mới bắt đầu, Hướng Y Ca bỏ trốn sang nước ngoài. Muốn gặp cô ta cũng khó. Đỗ Mạc Viễn hắn điên rồi, hắn bị quá trình reset liên tục đến phát điên rồi, thứ hắn chấp nhất có thể là cô, dù không biết lí do, nhưng còn lợi dụng được thì phải sử dụng hết.

Để nghĩ coi.

Đỗ Mạc Viễn không phải kẻ ngu, hắn chắc cũng thử tìm cách ngừng lại quá trình này, nhưng muốn gỡ chuông thì phải tìm được người thắt dây. Quan trọng bây giờ là người đấy là ai.

Là cô? Hay là Hướng Y Ca?

Nếu là cô thì làm sao để giải quyết? Là Hướng Y Ca thì cô ta đang cần thứ gì.

Diễn biến bỏ xa bản gốc, nên kiếm gợi ý ở đâu đây? Sao cô không giống như những nữ chính xuyên không khác vậy?!! Người ta vừa thông minh vừa giải quyết được vấn đề, vừa mạnh mẽ lại vừa được tình yêu. Cô ngoại trừ gặp được một tên điên "yêu" mình, một cô em họ hành động khó hiểu thì chả có gì.

Những người khác, tìm gốc rễ để giải quyết còn cô, nằm im đợi người khác giải quyết hộ. Đây chắc là lí do tại sao cô bị hành nhiều như thế.

Mọi sự thành công đều phải trả giá, còn cô chưa trả giá đã muốn thành công quả thật có chút tham lam.

Hướng Y Ca rõ ràng biết cốt truyện nhưng lại để mặc nó xảy ra không những thế cô ta còn thuận theo diễn biến cốt truyện.

Đỗ Mạc Viễn ít suất diễn nhưng tựa hồ anh ta còn rất hưởng thụ quá trình bắt nhốt giam cô.

Cả thế giới đều điên, mỗi cô bình thường.

Bỗng lúc này, âm thanh quen thuộc vang lên.

[Ký chủ!!! Cuối cùng tôi cũng quay lại rồi đây.]

Hệ thống?

[Đúng vậy, hệ thống thực tập đáng yêu của ký chủ đã phá được vụ án, sự thật chỉ có một, đó chính là...]

CHÍNH LÀ!

[Trước khi giải đáp thắc mắc của ký chủ, tôi chỉ muốn hỏi một câu: "Ngài có nhớ tôi không?"]

Nhớ!

Không nhớ cũng phải nhớ, ai kêu nó là bàn tay vàng duy nhất của cô ở đây cơ chứ.

Ngươi nói nhanh lên.

[Không để ký chủ chờ lâu, sau nhiều lần trải qua việc mất kết nối với ngài, cùng việc thế giới thay đổi chóng mặt, tôi dựa vào nguồn năng lượng người tích tụ lại từ đợt trước và xài chút thủ đoạn không mấy đẹp đẽ đã thành công trở thành hệ thống chính thức.]

Tuy không biết chúng có liên quan gì đến nhau nhưng cũng chúc mừng người.

Đi cửa sau mà còn dám công khai khoe khoang đúng là chỉ có hệ thống ngốc nhà cô.

Sau đó đâu hệ thống.

[Sau đấy ta lại dùng chút thủ đoạn đê hèn, tìm được chút thông tin thú vị.]

Ngươi có thể một lần nói hết nội dung không?

Càng ngày càng khiến người ta khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro