Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hạnh phúc

( 5:00 chiều)
- Ưm ... Đau quá ...
Cậu vừa mở mắt dậy , cơn đau từ dưới truyền lên , len lỏi khắp cơ thể cậu . Cậu lặng nhìn người ban tặng cho cậu , cậu đưa tay chạm vào má anh miết miết nhẹ .
- Anh ngốc lắm Trường ạ .
Cậu nhẹ ngàng cúi xuống hôn phớt lên môi anh như chuồn chuồn chạm nước , nhưng anh đã tỉnh từ lâu , quan sát cậu từ lâu ... Thấy cậu hôn anh , anh nào để cậu dễ dàng rời đi , giữ lấy đầu cậu để nụ hôn sâu hơn . Anh dùng lưỡi cạy răng cậu ra , lưỡi đảo loạn quanh lưỡi cậu chiếm hết tiện nghi trong cậu đến khi cậu không thể thở nổi mới lưu luyến cắn nhẹ rời đi . Cậu thoát được nụ hôn của anh , hai tay ôm lấy eo anh nũng nịu .
- Ngoan , anh bế đi ăn .
- Ứ ừ , em muốn ôm anh đã .
- Em từ sáng ăn còn chưa được gì , làm từ trưa đến mãi sau mới dừng , em không mất sức à ?
- Biến thái , tại ai ?
Cậu lườm anh, anh cười nhéo mũi cậu rồi bế cậu xuống nhà . Chân Cậu kẹp lấy eo anh , hai tay ôm lấy cổ anh . Anh không những không thấy vứng víu khi làm việc mà còn rất vui khi cậu bên anh làm nũng kiểu này . Nấu xong anh ẩm cậu ngồi lên đùi anh , anh đút cậu ăn ... Thì tiếng cửa vang lên đánh tan bầu không khí lãng mạn của anh và cậu . Anh thầm nghĩ " Những người đến giờ này vô công rỗi nghề à , chứ đang cao trào hạnh phúc lại bị phá đám "
Hậm hực đặt cậu lại ghế anh đi mở cửa ...
- Ba Mẹ ...
- Trường , mẹ xin lỗi ...
Mẹ anh khóc chạy ôm lấy anh mà xin lỗi , Bố anh cầm hành lý vào nhà .
- Phượng trong này chứ con ? ( Bố anh )
- Dạ , em ấy đang ngồi trong phòng khách .
Anh đỡ mẹ anh khóc vào phòng khách , mẹ anh thấy cậu liền đi lại ôm lấy cậu .
- Phượng , mẹ xin lỗi , mẹ không nên làm con như vậy , không nên vì tin ả ta làm hại con , mẹ xin lỗi . ( Mẹ anh )
- Bác gái ... Không sao đâu ạ . Cháu không sao đâu .
Cậu cũng ôm lấy mẹ anh , mà hơi sững người khi mẹ anh xưng hô mẹ con với cậu .
- Phượng , con tha lỗi cho mẹ chứ ... ( Mẹ anh )
- Vâng ạ ...
Bố anh cùng anh đứng ngoài nhìn mà cười khổ . Rồi hai người cũng đi vào bếp để lại không gian cho hai người họ .
Mẹ anh ôm lấy cậu mà khóc , cậu không biết làm gì ngoài an ủi .
- Phượng , mai con vào Trường đi kết hôn đi ...( Mẹ anh )
- Bác gái à , cháu ...
- Từ chối sao ? Con vẫn chưa tha thứ cho mẹ sao ?( Mẹ anh)
- Dạ không ... Cháu chỉ hơi bất ngờ .
- Còn gọi là cháu với bác sao ? Con nên thay cách xưng hô đi . ( Bố anh )
- Phải đấy , em cứ vậy là không được .
Bố anh cùng anh mang đồ ăn ra nhìn cậu mà nói . Mẹ anh cầm tay cậu , cậu bất lực nhìn trong lòng có chút vui mà cũng có chút lo sợ .
- Cháu ... À không ... Co.... Con ...
Cậu ngại ngùng khi nói , mặt cậu đỏ lên , cúi thấp xuống để không cho ai thấy .
- Tốt , chúng ta vừa ăn vừa nói . ( Bố anh )
Cả buổi ăn , bố mẹ anh bàn về ngày cưới của hai người , cậu chỉ biết cười khổ , anh nắm tay cậu hài lòng , không ngờ em trai anh lại tìm ra được sự thật này , giải toả hết mọi hiểu lầm cho cậu với gia đình anh . Bố mẹ anh lên kết hoạch sẽ vào Nghệ An để hỏi cưới , xong sẽ tổ chức một buổi cưới nhỏ tại bờ biển , chỉ mời những người quen biết đến dự . Cậu cũng cảm thấy thoải mái và đồng ý với sự quyết định của bố mẹ anh . Cứ thế hết buổi tối .
- Dạ , bố mẹ con ... Sẽ kết hôn với Trường , dạ ...
Khi bố mẹ anh gọi cho bố mẹ cậu hỏi han về việc cưới xin . Cả nhà cậu đều sợ chuyện giống quá khứ , nhưng khi bố mẹ anh cùng anh đảm bảo sẽ không bao giờ có chuyện quá khứ xảy ra , bố mẹ cậu cũng chấp nhận gọi điện cho cậu để hỏi .
Cuối cùng thì ngày cưới cũng đã định được , ai cũng hớn hở chờ đến ngày đó , ngày cậu làm dâu nhà Lương , ngày anh làm rể nhà Nguyễn .
Cả trong một tháng anh và cậu đều hạnh phúc bên nhau , toàn quyền trong nhà anh đều nghe cậu nhưng chỉ việc trên giường cậu nằm dưới quyền của anh , cậu không tính được trong một tháng đó , đúng hơn là một ngày anh với cậu ân ái bao nhiêu lần . Nghĩ đến đây cậu nghĩ đến việc con cái của cậu và anh . Cậu là nam nhân không thể mang thai được như vậy họ sẽ không có con được , nghĩ đến đây cậu đau lòng nhìn anh .
Vào một hôm gần ngày cưới , cậu hẹn Minh Khuê ở quán nước gần nhà anh, cô ấy cũng rất yêu anh , nhưng anh chỉ coi cô là bạn không hơn không kém . Cậu khóc ôm lấy cô nói .
- Hãy lấy Trường đi , tôi là nam nhân không thể cho anh ấy một gia đình thực sự . ...
Cậu khóc ôm lấy cô ... Nghe đến đây , cô bất giác cười rồi cũng gật đầu đồng ý. Rời khỏi quán cậu đi vào hiệu thuốc mua thuốc kích dục , nhìn lọ thuốc nước mắt cậu lại lăn trào ra ngoài . Về nhà cậu pha nước rồi cho viên thuốc đó vào nước mắt cậu cùng viên thuốc hoà tan vào cốc nước cam cậu pha . Đến chiều anh về , cậu nở một nụ cười dễ thương nhất ôm hôn anh sâu sắc , để rồi tối nay anh cùng người khác ân ái không phải em . Anh cũng ôm hôn cậu đến khi không còn thở được nữa anh mới buông cậu ra .
Về phòng ngủ ...
- Trường , anh uống nước đi , em pha đấy , uống xong anh nhớ ngủ sớm , em đi chuẩn bị cho ngày mai .
Nói rồi không để anh trả lời cậu bước nhanh ra khỏi phòng đóng cửa lại mà nước mắt rực trào . Anh khó hiểu nhưng vẫn uống thứ nước đó của cậu rồi đi ngủ .
15' sau thuốc có tác dụng anh trong cơn mê gọi cậu , sờ soạt bên cạnh thấy có người anh tưởng cậu đưa tay ôm , nhưng mùi hương này là mùi nước hoa nồng nạc , anh rất ghét , anh nhớ rõ mùi hương trên cơ thể cậu , là mùi hương của cafe nhè nhẹ , thêm với mùi cơ thể hương hoa của cậu làm anh mê mẩn . Anh đẩy Minh Khuê ra , loạng choạng đi vào nhà tắm xả nước . Anh ngâm mình trong nước 2 tiếng đồng hồ thì cậu bên ngoài khóc 2 tiếng đồng hồ . Khóc cho tình yêu không đến bờ này . Nhưng lúc sau cậu cảm nhận được vòng tay ôm lấy cậu , là vòng tay ấm áp của anh , đích thị là anh , cậu bất giác quay lại chạm ngay ánh mắt phẫn nộ của anh , cậu nghĩ anh đang phải ân ái bên ai khi không phải cậu . Cậu khóc ôm chầm lấy anh , anh ôm lấy cậu cắn lên cổ , cậu khóc nấc lên , anh biết hết những gì cậu làm , anh đã theo dõi cậu ở mọi nơi , biết cậu đi tìm ai nhờ làm gì ... Anh biết hết , biết mọi thứ chỉ là dấu cậu thôi .
- Không có con chúng ta sẽ nhận con nuôi , không sao cả , cuộc đời anh hối hận nhất là không giữ được em không làm em được hạnh phúc .
- Trường .... Em yêu anh ... Yêu anh nhiều lắm ...n
Anh cười , ôm cậu vào lòng ngủ đến sáng . Sáng hôm sau Cả hai cùng nhau đến cô nhi viện nhận con nuôi .
Cuối cùng cũng đến ngày cưới của anh và cậu . Mọi người đến chúc phúc cho hai người , bố mẹ anh và bố mẹ cậu nhìn con trai mình nở nụ cười tà mị . Đứa con trai nuôi của hai người nhận đứng trước mặt mọi người mà thơm Ba và Papa của nó . Lâu rồi đứa trẻ mới có được cảm nhận về gia đình .
Cuộc sống của anh và cậu từ hôm đó rất hạnh phúc , cũng cùng thời gian 26 tuổi cậu có thai ... Anh và cậu hạnh phúc nhìn sinh linh bé nhỏ trong bụng cậu mà hạnh phúc càng thêm hạnh phúc
________________
Hoàn thành ~~~
Mình tính ra truyện tên " Tổng tài ác mà của tôi " truyện này mình sẽ thử viết ngược _ sủng
Tuần sau mình mới ra chap , mọi người ủng hộ ạ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro