Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Dở dang

(7:00) sáng
Không gian ở CP10_Coffee quá nặng nề , anh và cậu ngồi bên phải , Tuấn Anh , Toàn , Thanh , Mạnh , Hải , Chinh , Dũng ,Dụng , Hậu , Tư Dũng , Đình Trọng , Đức ,Đại , Huy , A. Hoàngngồi bên trái ... Không khí cứ nặng nề như vậy khoảng chừng 15 phút ...
- Chinh , Hậu , Trọng , Đức , Hải , Duy đi với anh . Chúng ta đi mua sắm ở đây ngột ngạt lắm .
Phượng lên tiếng , rồi lần lượt những người được gọi đứng lên lại chỗ Phượng . Phượng kéo ghế ra định đi .
- Đi cẩn thận , số anh , anh lưu vào trong máy em rồi đấy , có gì gọi anh , anh đến .
- Bọn này không làm gì được em đâu , đồ ngốc . À tiện anh nhớ cẩn thận lũ công ở đây nha~~~ em dẫn tiểu thụ nhà lũ công đó đi chơi à ~~~
- Cẩn thận , Yêu em .
- Ừ , Yêu anh .
Cả hai cứ sến sẩm như thế ...
- Bọn tao chưa chết , chúng mày không phải chọc tức lên , mày đi thì bọn tao có đánh lão mày cũng không biết đâu Phượng à ! ( Toàn )
- Bai Bai ...
7 người ra khỏi quán bắt xe đi đến quán quần áo mua đồ , Duy Pinky dẫn mọi người đi mua đồ nào là son , quần áo , tư vấn đủ các loại ...
Bên quán thì ...
- Anh trở lại có ý gì ? ( Thanh )
- Thanh ,trở lại là việc của thời gian .
- Anh lại tính lợi dụng tình cảm của anh Phượng ? Rồi lại bỏ anh ấy sao ? ( Đại )
- Anh từ nhỏ đã yêu em ấy , anh không lợi dụng , anh cũng không biết vì sao lúc trước lại như thế .
- Anh nghĩ chúng tôi tin anh ? ( Dũng )
- Có lẽ sẽ là không , trước đây anh khốn nạn vậy tạo một vết nhơ lớn vậy có tư cách gì để các em tin anh nữa chứ .
Anh mấn cốc trà sen váng sữa cậu pha nhìn cốc đó anh cười nhẹ .
- Bố mẹ anh nói anh được đưa đến Hàn Quốc vì ở đây anh không có bạn , 15 tuổi anh đã ở đó rồi , năm 20 tuổi mới trở lại , bố mẹ anh nói vậy .
- Nói bậy . Năm anh đi Hàn Quốc là năm 18 tuổi . Người hiểu rõ nhất là Phượng , cậu ấy ghi từng ngày khi gặp anh , khi anh nói yêu cậu ấy , khi đến sinh nhật anh tặng quà cho cậu ấy , hoa , gấu , ... Đến khi 15 tuổi anh bị tai nạn giao thông vì cứu một con mèo . Cậu ấy đứng ở chỗ hai người đợi nhau , đứng từ sáng đến tối rét . Bảo cậu ấy về phòng thế nào cũng không được . Cậu ấy nói : " Mày hâm à Toàn , lỡ Trường đến không thấy tao sẽ lo lắng đấy "  chờ cho đến sáng mới biết anh bị tai nạn . ( Toàn )
- Cậu ấy liều mạng chạy đi tìm bệnh viện Anh được mang vào cấp cứu , thì gặp bố mẹ anh .
~ Hồi ức ~
- Đồ sao chổi , con trai tôi có mệnh hệ gì tôi bắt cậu trả giá ( Mẹ Trường )
- Còn không mau cút đi ( Bố Trường )
- Anh Phượng , anh về đi , có chuyển biến gì em sẽ báo lại anh ( Em trai Trường )
- Xin cả nhà ... Đừng đuổi cháu đi , cháu muốn ở lại , chỉ khi Trường tỉnh cháu sẽ đi , cháu xin bác ...
- Phượng , mày ... ( Toàn )
- Cậu cút đi ( Mẹ )
Mẹ anh đẩy cậu ngã xuống đất , cậu ngã xuống đầu đập vào cạnh ghế , chảy máu . Những vẫn kiên quyết quỳ xuống .
- Phượng , mày chảy máu rồi kìa , đứng dậy đi băng bó với tao . ( Tuấn Anh )
- Cháu xin bác đấy ạ ! Cho cháu bên anh ấy đến khi anh ấy tỉnh lại đi ạ .
- Mày sao phải như vậy ? ( Toàn )
- Toàn , nếu Tuấn Anh bị vậy mày cũng sẽ như tao thôi .
~ Kết thúc hồi ức ~
- Bố mẹ anh vẫn cương quyết như vậy , cậu ấy quỳ hai ngày một đêm , sức khoẻ đến kiệt quệ , mẹ anh vẫn không cho , đến khi em trai anh năn nỉ cậu ấy mới được vào . ( A. Hoàng )
- Hay thay khi vào được tất cả đều nhận ra chỉ có Phượng anh không nhận ra . ( Thanh )
- Anh thấy cậu ấy thì đánh , coi như cái gai . ( Tư Dũng )
- Bố mẹ anh nói anh về cái gì đó về anh Phượng , em đã nghe thấy ...
Cuộc hội thoại cứ thế diễn ra , thì bỗng có người vào ...
- Xin lỗi tất cả mọi người ! ( Minh Khuê )
- Cô đến có chuyện gì ? ( Mạnh )
- Tôi đến tìm Trường , anh có thể cho em chút thời gian được không , chỉ trong hôm nay thôi em sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa ( Minh Khuê )
Mọi người nhìn với ánh mắt nghi ngờ , anh gật đầu đồng ý chỉ cần cô không xuất hiện nữa là được rồi . Cô vui vẻ đi ra ngoài .
- Cái bẫy anh vẫn đi . ( Thanh)
- Anh biết , nhưng anh khôg muốn dây dưa , kết thúc một lần cho xong .
- Anh vẫn sẽ làm tổn thương Phượng ? ( Dũng )
- Sẽ không . Quá khứ anh làm tổn thương em ấy quá rồi , bây giờ anh sẽ bù đắt .
- Chúng em sẽ thử tin anh một lần nữa , lần này Phượng bị tổn thương bọn em sẽ không tha thứ cho cả gia đình anh đâu . ( Mạnh )
Anh cười gật đầu đi , đi cùng cô ta đến một khách sạn gần quán . Bên cậu thì mua sắm xong về quá , mặt ai cũng vui vẻ cậu biết anh đã được tha thứ rồi . Cậu cười rạng rỡ không hỏi anh đi đâu vì cậu biết rồi anh sẽ gọi cậu mà .
15' sau ( 11:16 )
- Phượng ... Nóng  ... Aaaaa , cô cho thuốc  ... Nóng ...
Cơ thể anh như có lửa đốt , dục vọng bùng phát trong đầu anh chỉ có hình ảnh của Phượng . Anh cắn mình để đủ tỉnh táo . Anh vớ điện thoại gọi cậu , cô ta thấy liền đi lại cởi quần áo ra kích thích anh , anh cầm con dao gọt hoa quả đâm vào tay mình , càng đau thì càng tỉnh .
- Cút ... Loại hồ ly như cố ... Aaaa ... Nóg ... Phượng nghe máy đi em ...
- Sao lại là hắn , quá khứ , hiện tại .. người anh chọn vẫn là hắn ... ( Minh Khuê )
- Vì yêu ...
Cậu bắt máy và cũng nghe thấy câu cô hỏi và câu trả lời của anh .
- Trường , anh đang đâu ?
- Phượng ... Nóng ... Anh đang ở khách sạn ... Gần quá thôi , phòng 610 em đến đi ..
- Anh ...
Cô đi lại chỗ anh ném điện thoại đi , kề người anh mà cọ sát , anh đẩy cô ra , dùng sức lực cuối cùng để giữ lý chí cho bản thân . Không chần chừ cậu chạy đến khách sạn gần quá , chạy lên phòng 610 tự chửi .
- Mẹ kiếp 106 không chọn , chọn ngay phòng 610 .
Rầm .
Cậu chạy đến phòng 610 đạp cửa phòng ra , thấy anh đang cầm dao đâm vào tay mình cô thì không mảnh vải che thân . Âm thanh lớn anh và cô quay lại thấy cậu , anh mừng thả con dao xuống bước đi loạng choạng về phía cậu , mùi hương trên cơ thể cậu làm anh ham muốn lại càng ham muốn , anh hôn cậu , hôn điên cuồng , dùng tay xé nát bộ quần áo cậu ra từ cửa kéo cậu lan đến giường .
- Cút khỏi đây ... Và đừng bao giờ xuất hiện , nếu không tôi giết chết cô .
Anh trừng mắt nhìn , cô sợ hãi mặc quần áo vào chạy ra ngoài , cửa cũng được đóng lại .
- Phượng anh muốn em .
- Giờ em còn từ chối được sao ?
- Nếu em không muốn anh sẽ dừng lại , anh không muốn tổn thương em .
- Em tự nguyện nhìn anh vậy em đau lắm .
Được sự đồng ý của cậu anh thoát y cho mình cơ thể anh nhìn thấy cơ thể cậu lấp ló kích thích lại thêm kích thích . Cởi bỏ những thứ dính lứu trên cơ thể cậu xuống ...

Ngủ ngon 😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro