Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C23

Một lúc sau...ở bên ngoài khách sạn... 

...Kítttt... 

Chàng trai phanh chiếc xe đạp lại trước cửa khách sạn,cậu tính dắt xe vào để,thì có tiếng của một cô gái gọi cậu... 

_Hùng... 

Chàng trai quay lại nhìn,thì thấy cô ả đang mặc chiếc váy đen + áo khoác ren đen đứng ngoài khách sạn. 

_Có chuyện gì?...Chàng trai nói xong dắt xe vào để. 

Cô ả cười ma mãnh chạy tới đi đằng sau chàng trai,rồi khoanh tay trước ngực giả vờ lo lắng: 

_Hình như Thư có chuyện gì gấp hay sao hả Hùng. 

Nghe cô ả nói vậy,chàng trai liền dừng lại.. 

_Sao Thư lại gấp?...Chàng trai tối sầm mặt hỏi. 

Cô ả đằng sau cười ma quỷ,ả lo lắng nói: 

_Ủa vậy Thư không đi tìm cậu hả,mình tưởng là Thư chạy đi tìm cậu,tại mình thấy có ai gọi cho Thư mà nhìn Thư gấp lắm. 

...Cạch... 

Chàng trai nghe những lời của cô ả reo rắc vào tâm trí mình,cậu liền giận dữ vứt luôn chiếc xe ngã ra đất,rồi chạy đi kiếm cô gái. 

Cô ả cười khỉnh nhìn những quân cờ của mình đang ở đúng vị trí..(Thú vị thật...Ả khoái trí)rồi ả lại mang bộ mặt lo lắng chạy theo chàng trai kia.

_Hoàng Anh... 

Tôi đứng đợi ở chỗ Thư bảo,mà bọn muỗi nó thi nhau đốt tui hà,nghe thấy tiếng nhỏ Thư là tôi mừng như "con gặp mẹ" vậy. 

_Thư...Tôi quay lại cười. 

Thư đáp lại tôi là một vẻ mặt lo lắng. 

_Có chuyện gì vậy Thư?...Tôi nhìn nhỏ. 

Nhỏ Thư hít thật sâu,rồi nói: 

_Mình có chuyện này muốn hỏi cậu. 

Tôi nhíu mày nghi ngờ thái độ của nhỏ Thư:(Hình như chuyện nghiêm trọng rồi...) 

_Cậu hỏi đi...Tôi gật đầu nói. 

_Chuyện về Hùng...Nhỏ lí nhí nói nhưng cũng đủ làm tôi giật mình. 

Tôi giật thót trong lòng:(Đúng rồi...lần đi xe đạp nhỏ cũng định hỏi chuyện về thằng Hùng nhưng lúc đấy thằng Hùng chen vào làm gián đoạn...) 

Tôi toát mồ hôi,nuốt nước bọt nói: 

_Ừm...Tôi nói rồi mở to mắt nhìn khuôn miệng của Thư phát ra tiếng. 

Nhỏ cúi mặt xuống,rồi nói: 

_Tớ thấy Hùng mấy hôm nay rất lạ,mà không phải chỉ mấy hôm nay đâu,kể cả trước khi đi Hạ Long tớ cũng đã lo rồi. 

Tôi mấp máy môi nói: 

_Lạ...lạ gì.(Đừng bảo nhỏ Thư nghi...nha,như thế thì mình không biết trả lời sao đâu.)

Nhỏ Thư ngẩng mặt lên,rồi nói: 

_Thật ra tớ nghi là anh Hùng đang có người khác..Nhỏ nhắm tịt mắt nói toẹt ra. 

Tôi trố mắt lo lắng,rồi cố mấp máy môi nhưng chẳng nói lên lời...

_Cậu có thấy Hùng đi với người con gái khác không hay cậu có nhận ra Hùng có gì giấu giếm không...Thư hỏi tôi. 

Tôi lắc đầu thật mạnh,nói: 

_Không...không có đâu,chắc cậu lo lắng quá thôi.

(Thật sự xin lỗi Thư vì đã nói dối cậu,dù sao chuyện đó tôi không thể nói ra được vì tôi không có quyền gì để nói...đó là tình yêu của hai người,hai người phải tự giải quyết thôi...Tôi cũng đã dùng hết sức khả năng của mình rồi nhưng thằng Hùng nó không nghe,tôi cũng đành chịu.) 

Thư cười nhẹ,nói: 

_Thật không?...mình chỉ lo... 

Tôi liền đưa hai tay lên vai Thư,rồi khuyên nhỏ: 

_Đừng lo nghĩ nhiều quá,Thư càng nghi ngờ thằng Hùng sẽ làm thằng Hùng với Thư xa cách nhau thôi,Hùng có người con gái khác hay không thì việc này sẽ làm Thư suy nghĩ đủ việc và lúc đó thằng Hùng cảm nhận được dù đúng hay sai nó cũng sẽ thấy khó chịu và bực tức,tình yêu thì phải tin tưởng nhau Thư à...

Tôi chỉ còn cách nói vậy với Nhỏ,vì giờ chẳng còn cách nào khác.(Chỉ mong thằng Hùng đừng có làm thế nữa,vì lúc nào đó Nhỏ sẽ biết được...thì lúc đó thằng Hùng muốn xin lỗi thì chắc đã muộn.) 

----------------------------------------- 

....Bịch...Bịch...Bịch... 

Tiếng bước chân chạy vội vã của chàng trai đi kiếm người con gái của mình... 

Ở đằng sau cô ả cũng đang nhìn xung quanh tìm kiếm...

(Chết tiệt...nếu không tìm được hai đứa nó thì kế hoạch của mình bể hết...Cô ả lo lắng) 

Rồi đột nhiên cô ả và chàng trai đang đi tới đằng sau khách sạn,thì chàng trai khựng lại...cậu nắm chặt năm ngón tay mình vào đấm mạnh vào tường khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt.

Cô ả thấy chàng trai dừng lại,ả liền đi tới ngó đầu ra xem. 

Cô ả mở to mắt thích thú..(Hay ghê...đoạn tình cảm lãng mạng này ở ngoài dự kiến của mình,nếu mình mà không biết nó là gay thì tưởng nó thích con Thư thật cũng nên...Tốt) 

Chàng trai nhìn đôi nam nữ kia với đôi mắt đỏ ngầu,thằng bạn của cậu đang đặt hai tay lên đôi vai của cô gái cậu yêu...rất tình cảm,còn cô gái thì đang yếu đuối trong tay cậu bé. 

Chàng trai nổi máu ghen tuông tột độ:(Sao mày làm thế chứ Hoàng Anh,tao là bạn của mày cơ mà...) 

Chàng trai nghiến răng bỏ đi thì cô ả đằng sau cản cậu lại,rồi cố gắng khuyên cậu: 

_Chắc là hiểu lầm thôi,dù như này hơi quá. 

Chàng trai gạt tay cô ả ra,rồi bỏ đi một mạch... 

Cô ả giương mắt nhìn bóng chàng trai đi khuất,rồi khoanh tay lắc đầu nói: 

_Một bên là bạn,một bên là người yêu,nên đá thằng bạn đi là tốt nhất...đừng để nó ở lại...Haizzz... 

Cô thở dài giả tạo,rồi bỏ đi...trước khi bỏ đi cô nhoen miệng cười độc ác nhìn cô gái và cậu bé...(Diễn xong rồi đó hai cưng,tuồng chính sẽ bắt đầu nhanh thôi...)

Tôi khuyên nhỏ Thư và động viên nhỏ đừng lo lắng nhiều quá,rồi bỏ hai tay mình xuống...

_Thôi vào đi Thư,ngoài này nhiều muỗi lắm...Tôi nói. 

Thư gật đầu,rồi lại hỏi: _Có thật cậu nghĩ Hùng không... 

Tôi lắc đầu nói: _Mình không dám chắc những yêu nhau thì phải tin nhau,chứ bây giờ ví dụ cậu nghe những việc không hay về thằng Hùng do mồm tớ hoặc người khác thì đó chỉ là những lời nói xấu của những người ngoài cuộc thôi...

(Tôi biết rằng,nếu tôi nói ra việc đó sẽ tác hại khôn lường,tôi chỉ mong sao thằng Hùng biết quý trọng những gì nó có,tôi cảm nhận Thư là một người yếu đuối và nhạy cảm,nếu thằng Hùng cứ như thế,sớm muộn gì Thư cũng biết thôi,lúc đấy hai người sẽ giải quyết với nhau mà không bị tác động từ ai sẽ tốt hơn...còn về phần tôi,là một người bạn tôi sẽ khuyên thằng Hùng,tôi chỉ làm được vậy thôi) 

_Ừm...Thư cười nhẹ,tôi cảm thấy Thư đã thoải mái hơn,rồi hai đứa đi vào khách sạn tránh xa những con muỗi đợi thời cơ để hút máu kia. 

----------------------------------------- 

Tôi và Thư đi đến cửa căn phòng của tôi,Thư và tôi chào nhau: 

_Ngủ ngon nha Thư...Tôi cười. 

_Ừm cậu cũng ngủ ngon...Thư vuốt nhẹ tóc cười,rồi đi về phía phòng của mình. 

----------------------------------------- 

Cô gái thở phào nhẹ nhõm khi được cậu bé tháo gỡ những khúc mắc của mình,cô mỉm cười nghĩ:

(Hoàng Anh đúng là người rất tốt...) 

Cô gái đang vừa đi vừa cười nhẹ suy nghĩ,thì liền dừng lại khi gặp cô ả đang đứng cách phòng của Hoàng Anh với Hùng 10 bước chân. 

Cô gái ngạc nhiên hỏi: 

_Sao cậu đứng đây một mình vậy. 

Cô ả ngước mặt lên,cười nói: 

_À Bên trong phòng không có sóng điện thoại nên mình ra đây bắt sóng. 

Cô gái tin sái cổ,gật đầu nói: 

_À thì ra là vậy,thôi mình về phòng đây...Cô gái cười nhẹ,rồi đi qua cô ả.

_Ừm... Cô ả nhìn cô gái về phòng xong,rồi ả cười ma mãnh bước những bước nhẹ nhàng tới căn phòng có hai người con trai cách đó 10 bước. 

----------------------------------------

Tôi với Thư đến trước cửa phòng của tôi,hai chúng tôi chào nhau xong,rồi tôi mở cửa bước vào... 

...Cạch...

........

 ........

Tôi ngạc nhiên khi thấy thằng Hùng đang đứng trước mặt tôi,nó nhìn tôi với ánh mắt tức giận..

(Còn tưởng mày đang hưởng khoái lạc trong căn nhà rơm với hai bộ phận động dục chứ...Bố khỉ,còn dám hét vào mặt mình ở ngoài đấy nữa chứ...Tôi nghĩ) 

Tôi lườm nó,bực bội nói: 

_Sao không ở khách sạn luôn đi,về đây làm chi. 

Tôi đẩy người nó ra,nói: 

_Tránh ra... Tôi định đi vào trong phòng nhưng thằng Hùng nó cản không cho tôi vào.... 

Tôi nhìn thẳng vào mắt nó,rồi nói: 

_Mày làm cái trò khỉ gì vậy?..Tôi trừng mắt lên nói.

(Cái thái độ gì đây...Tôi nghĩ) 

Nó nhếch mép cười nhìn tôi,làm tôi hơi sợ một chút...vì từ khi quen nó,tôi chưa bao giờ thấy nụ cười lạnh lùng rợn người này..(Chắc nó say à,sao lạ vậy...Tôi đoán mò)

Tôi đang suy nghĩ về nụ cười của nó,thì giọng trầm nó phát ra cùng với nụ cười lúc nãy: 

_Mày với Thư vừa chúc nhau ngủ ngon hả?...Nó nhìn thẳng vào mắt tôi...ánh mắt vô cảm xúc,làm tôi không thể đoán ra nó đang suy nghĩ cái gì. 

Tôi vênh mặt,nói: 

_Ừm thì sao....(Lại còn nghe lén mình chứ,sợ tui nói cho nhỏ Thư biết chuyện của nó chắc...sí đây không thèm dính...bảo mày không được thì thôi...bố zí đít thèm làm trò ý) 

....Bốp.... 

............ 

............ 

............ 

----------------------------------------- 

Chàng trai bất ngờ tung nắm đấm vào mặt cậu bé thật mạnh,làm cậu bé choáng váng ngã khụy xuống sàn nhà...

Cậu bé nhăn nhó lắc dầu cho hết hoa mắt,rồi đưa tay với xem bức tượng Xì Trum của mình có bị vỡ không.(May quá chưa vỡ...) 

_MÀY LÀM GÌ VẬY THẰNG CHÓÓ?...

Cậu bé gân cổ hét lớn.

(Mày giận tao đến nỗi đánh tao hã thằng lol...Tao chỉ muốn tốt cho mày thôi thằng CHÓ) 

Chàng trai liền cúi xuống nắm cổ áo của cậu bé nhấc lên,rồi nhìn cậu bé với ánh mắt muốn giết cậu bé vậy...

Cậu bé sợ hãi tránh ánh mắt đó..(Nó sao vậy,chỉ vì mình bắt quả tang nó đi chơi với gái mà nó tức giận thế này sao..) 

....Bốp.... 

_Mày là thằng hèn. 

....Bốp.... 

_Cướp người yêu của bạn. 

....Bốp.... 

_Nói xấu sau lưng. 

Từng câu từng chữ của chàng trai nói,là kèm theo liên tiếp cú đấm oan vào bụng cậu bé vô tội kia... 

...Ự...HỰ....

Cậu bé ôm bụng nằm khụy xuống sàn,nhăn nhó vì đau đớn khi nhận những nắm đấm mạnh vào cái bụng yếu ớt của mình...

(Nó nói mình cướp người yêu của bạn,chẳng nhẽ nó nghĩ mình và Thư...Ự.. Đau Quá...) 

-----------------------------------------

Trong lúc đó... Ở bên ngoài,cô ả đang cười thỏa mãn khi được nghe tiếng cãi vã của hai người con trai bên trong căn phòng,mỗi tiếng âm thanh đánh nhau làm ả vui như đang lên mây:(Đúng rồi,thứ bệnh hoạn đó thì phải đập cho nó chết luôn đi) 

Cô ả vừa cười vừa xoa chiếc cằm thon gọn của mình suy nghĩ:(Mình có nên mời nữ chính vào đây để làm nóng không khí hơn không nhỉ...à không được,nó mà đến thì sẽ giải thích ra hết..không được) 

----------------------------------------- 

Trong căn phòng tối... 

Cậu bé đang nằm ôm bụng dưới sàn,đang nhăn nhó cố nói: 

_Tao không có cướp... 

....Bốp.... 

....Hự....

Chàng trai không để cậu bé nói hết,liền sút tiếp vào bụng cậu bé...làm cậu bé đau đớn như sắp chết.. 

_Còn chối à,mày đúng là thằng hèn,tao coi mày là bạn mà mày lại làm thế HAẢ...

Chàng trai vừa nói vừa nhấc mạnh cậu bé đứng dậy. 

....RẦM...RẦM... 

...Bing...Bing... 

Chàng trai nói lớn xong cầm cổ áo của cậu bé nhấc mạnh cậu bé đứng dậy,rồi đẩy cậu bé vào một cái bàn cạnh đó

...RẦM...tiếng rầm lớn làm cho cả căn phòng chở nên rợn người và tiếng rầm đấy đã làm một vật mà cậu bé coi trọng bị vỡ vụn. 

Cậu bé yếu ớt nằm đó chẳng biết có chuyện gì xảy ra hết...quay cuồng...căn phòng đảo lộn trong mắt cậu. 

Cậu lắc đầu nhắm chặt mắt vì cậu đang rất đau,môi cậu đã rỉ nhiều máu,các vết xước làm cậu xót,các vết thâm tím đang hiện lên nhanh chóng...nhưng cậu nhớ ra phải bảo vệ một thứ...một thứ mà hắn cho cậu. 

Cậu cố ngồi dậy rồi cậu đảo quanh mắt nhìn xung quanh căn phòng...thằng bạn đang giận dữ nhìn cậu...bình hoa...chiếc giường...và... 

........... 

........... 

........... 

Cậu khựng người nhìn con tượng Xì Trum màu xanh của biển đã vỡ tan tành...vỡ chẳng còn cách nào gắn lại...

 Nước mắt của cậu đã chảy lăn xuống đôi môi đang chảy máu... 

Chàng trai điên cuồng bị cơn ghen xóa mờ lí trí kia nhìn từng giọt nước mắt của cậu bé rơi xuống,anh ta cảm thấy một cảm giác gì đó rất mới...anh ta chẳng hiểu...chưa chạm đến...và anh ta cũng không biết cậu bé kia không phải khóc vì những cái đấm cái đá của một người bị chiếm lĩnh bởi cơn tức giận,ghen tuông,mù quáng đâu...anh ta không cần phải thấy có lỗi đâu...đúng không...cậu bé khóc vì cái khác...nó vỡ vụn...tim cậu bé đau nhói

Chàng trai gượng cười cúi xuống nhấc mặt cậu bé lên,rồi nói: 

_Khóc à.... 

Khi chàng trai nhìn thấy gương mặt của cậu bé,ánh mắt của cậu bé nhìn chàng trai một cách giận dữ...bây giờ ánh mắt đó lại làm chàng trai kia hơi sợ...tức giận...oán giận...không phải cái ánh mắt bướng bỉnh hay sợ hãi nữa. 

----------------------------------------- 

Tôi tức giận nhìn thẳng vào mắt hắn:

(Tao biết mày hiểu lầm nhưng lần này tao sẽ không nhịn nữa đâu...Đã quá đủ rồi!!!) 

....Bốp.... 

....... 

....... 

Tôi không chút do dự nhanh tay đấm thẳng vào mặt nó,làm nó ôm mặt nhăn nhó... 

Tôi thấy vậy liền nhảy lên lưng nó giật thật mạnh tóc của nó,tôi điên cuồng nói:

_THẰNG ĐIẾM ĐỰC,MÀY BIẾT MÀY ĐÃ LÀM GÌ KHÔNG HẢ. 

_CHÓ.... 

....A....

_CHÓ.... 

....A.... 

Tôi vừa hét vừa giật tóc vừa đấm liên tiếp vào đầu nó,mặc cho nó nhăn nhó kêu... 

_ĐỊT LOL MẸ MÀY THẰNG CHÓ ĐẺẺẺẺ...Tôi gào ầm lên vang khắp căn phòng lẫn bên ngoài nghe thấy. 

-----------------------------------------

Ở bên ngoài... Cô ả đang thích thú chăm chú ngồi bên ngoài nghe lén,thì đột nhiên có một bàn tay đặt vào vai cô. Cô quay lại nhìn người đó,mặt hốt hoảng.

_Cô có định về phòng không hay muốn ngủ ngoài này...

Hắn lạnh lùng nhìn cô ả đang sợ sệt kia. 

_Sao cô đứng ở phòng này làm gì...

Hắn nói tiếp khi thấy hành động kì lạ của cô ả. 

Cô ả run người,cố lấy lại bình tĩnh nói,thì ở bên trong phòng phát ra một giọng nói vang lớn khủng khiếp... 

_THẰNG ĐIẾM ĐỰC,MÀY BIẾT MÀY ĐÃ LÀM GÌ KHÔNG HẢ. 

_CHÓ... 

....A.... 

_CHÓ... 

....A.... 

_ĐỊT LOL MẸ MÀY THẰNG CHÓ ĐẺẺẺẺ. 

........... 

...........

........... 

_Không phải đây là giọng của thằng Hoàng Anh sao...

Hắn nói khi nghe âm thanh phát ra căn phòng,còn cô ả trợn mắt lo lắng..(Chết rồi,làm sao bây giờ...) 

Cô ả suy nghĩ,rồi như một người chết đuối vớ phải một cái phao,cô liền giả bộ hốt hoảng nói: 

_Anh ơi,bên trong có đánh nhau,em đang định gọi mọi người giúp nè...

Cô ả mặt hết sức hốt hoảng. 

Hắn nghe cô ả nói vậy,liền đẩy cô ả ra rồi đập cửa rầm rầm... 

...Rầm... ...Rầm... ...Rầm... 

_HOÀNH ANH & HÙNG MỞ CỬA RA MAU... 

----------------------------------------- 

Bên trong căn phòng... 

Cậu bé đang hăng máu vừa giật tóc vừa đay nghiến chàng trai: 

_Mày biết cái tượng ý nó còn quý hơn cả cái buồi chùa để đi chơi gái của mày không hả...

Cậu bé véo mạnh tai chàng trai. 

_BỎ TAO RA....Chàng trai nhăn mặt quát lớn. 

_ĐÉO BỎ...Cậu bé hét vào tai chàng trai rồi há thật to miệng.

....YAAAAA... 

...PHẬPPP.... 

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Chàng trai hét lên thảm thiết khi bị cả bộ răng hàm trên lẫn hàm dưới nhọn như răng chó của cậu bé cắn phập một cái đau điếng người. 

....RẦM.... 

....RẦM.... 

....RẦM.... 

_HOÀNG ANH & HÙNG MỞ CỬA RA MAU... 

Cậu bé và chàng trai đang hỗn chiến thì hai người nghe thấy bên ngoài cửa có giọng của Hắn nói lớn. 

Cậu bé nghe thấy giọng của hắn liền ngó đầu nhìn cánh cửa,thấy cậu bé đang chú ý cái khác,chàng trai liền nhanh chóng.... 

.... 

.....A..... 

....RẦM.....

Cậu bé sơ hở bị chàng trai cầm tay vật mạnh xuống sàn cái rầm. 

....A.... Cậu bé ôm đầu nhăn nhó kêu đau.... 

_Hahahaha.... Chàng trai liền đứng cười cậu bé,rồi nói: 

_Đau không thằng hèn,từ này mày nên nhớ tao đéo có thằng bạn như mày. 

....RẦM.... Chàng trai tiếp tục nhấc cậu bé lên rồi quang mạnh lên cái bàn,cậu bé bị cả người đập xuống mặt bàn,cậu nhăn nhó mặt mày ôm lưng ôm đầu vì đau.

.RẦM.... .

...RẦM.... 

Tiếng bên trong phòng vang ra càng lúc càng dữ dội... 

Không thấy ai ra mở cửa,hắn liền vội vã chạy xuống sảnh để lấy chìa khóa dự phòng của khách sạn,cô ả thấy hắn chạy đi dù trong lòng rất muốn nghe tiếp nhưng vẫn phải chạy theo cùng hắn để hắn đỡ nghi ngờ ả 

----------------------------------------- 

Bên trong căn phòng... 

Cậu bé nằm trên mặt bàn nhếch mép cười đểu,nói: 

_Mày chỉ được mỗi thế thôi hả. 

Chàng trai thấy cậu bé vẫn lì và không chịu nhận mình sai,liền tiến gần tới nói: 

_Đối với thằng hèn như mày thì chỉ vậy thôi thôi là quá dư rồi. 

....BỐP.... 

....HỰ.... 

..... ..... 

.....RẦM..... 

Cậu bé nhanh nhẹn nhân cơ hội liền bật dậy đảo người thật nhanh,rồi đạp thật mạnh một phát vào chân chàng trai,làm chàng trai khụy chân xuống đập mạnh mặt vào thành bàn...choáng váng. 

Cậu bé vênh mặt,hất mũi...(Thấy mùi vị chiêu này như nào hả thằng dog...may mình học chiêu này khi xem mấy đô vật nữ WWE đánh nhau,giờ mới có cơ hội dùng trực tiếp...) 

Thấy chàng trai vẫn còn ôm đầu,cậu bé cười một điệu cười ranh ma...cậu liền leo lên mặt bàn rồi đứng hẳn ở trên đó.

Cậu hít thật sâu,rồi hét lớn: 

_HÃY XEM ĐÂYYYYYY..

....YAAAAAAAA...... 

Cậu bé hét lên rồi bạo gan đứng từ trên bàn nhảy xuống đè lên người chàng trai... 

....RẦM..... 

....A.... 

....A.... 

Tiếng RẦM lớn làm rung cả căn phòng,thân thể màu mỡ của cậu bé đè lên người chàng trai...cả hai người đau ê ẩm khi cả hai đều đã đo ván trên sàn nhà. 

Cậu bé nghịch dại kia,mở mắt nhăn nhó lắc đầu,rồi cúi mặt nhìn chàng trai đang bị cậu đè thììiiiiiiiiiiiiiiii...... 

.......... 

.......... 

******CHỤT******

Đôi môi cậu bé vô tình chạm trực tiếp vào môi của chàng trai kia...chạm thật sự. 

...không phải chỉ lướt qua... 

...không phải vô thức hôn cổ... 

...không phải vô thức hôn má... 

....Mà là môi chạm môi,hai người đều cảm nhận được đôi môi của nhau...

Cậu bé và chàng trai mở to mắt nhìn nhau trong bóng tối,chàng trai chỉ biết mở to mắt nhìn...không kháng cự...nằm đó bất động để môi mình chạm vào đôi môi êm ái của cậu bé. 

...A... Cậu bé lấy lại hết bình tĩnh đẩy chàng trai ra vì thấy chuyện này quá kì cục...trái tim cậu quá kì cục...tâm trí cậu cũng kì cục...tất cả mọi chuyện xảy ra trong căn phòng này hết sức là KÌ CỤC MÀ!!!! 

Hiện tại tâm trạng,hành động,suy nghĩ của 4 con người: 

*Hắn vội vã bước lên cầu thang khi đã xuống lấy được chìa khóa dự phòng(Bọn này không biết làm sao mà đánh nhau thế này...Hắn lo lắng) 

*Cô ả lo lắng giả tạo chạy theo sau hắn,nhìn ả lo lắng nhưng ả đang vui với kế hoạch của mình dù kế hoạch của ả hơi đi ngược hướng một chút.(Đoạn kết màn kịch này sẽ có người phải đi đây,kẻ phải đi chắc chắn là kẻ thừa thãi...)

 *Cậu bé bật dậy tựa lưng vào sát tường,khi đôi môi của người con trai kia đã chạm vào môi của cậu...con tim cậu đập thình thịch...nó đang loạn nhịp. 

*Chàng trai...(Một cảm giác khó hiểu đan xen trong cậu)

Trong căn phòng hỗn độn,đồ đạc rơi tứ tung do một cuộc đánh nhau...người ta có thể nói là nửa trẻ con nửa người lớn,ba phần thật bảy phần đùa. 

Nhưng chẳng biết thật hay đùa,căn phòng này đang lan tỏa một cảm giác lạ lùng xung quanh hai người con trai đang chạm môi nhau. 

...Yaaaa... Cậu bé hốt hoảng hiểu chuyện gì vừa xảy ra,liền bật dậy để đôi môi khờ dại của mình thoát khỏi đôi môi ấm nóng của chàng trai... 

Cậu ngại ngùng ngồi sát vào góc tường,tay chỉ chỉ vào chàng trai,mồm gào lên: 

_THẰNG CHÓ NỤ HÔN ĐẦU CỦA TAO...

Cậu bé giận dữ hét lớn với chàng trai đang nằm im dưới sàn...đơ... 

....Cịch...Cịch... Tiếng mở cửa phòng bên ngoài... 

....Cạch... Cửa phòng đột nhiên mở tung ra đập vào tường kêu một tiếng lớn. 

Cậu bé liền ngó đầu ra nhìn xem ai,thì thấy hắn và cô ả đang xông vào phòng... 

_Bọn mày làm sao vậy hả...Hắn đi vào nói lớn khi nhìn xung quanh căn phòng lộn xộn,rồi nhìn cậu bé thì thâm bầm mặt mày,còn thằng đang nằm dưới sàn kia thì tóc tai rối tung như vừa bị chó đuổi vậy. 

Chàng trai nghe thấy giọng thằng bạn mình,liền bật dậy chỉ tay vào cậu bé,rồi nói: 

_Thằng chó này nó là thằng hèn...

Cậu bé tức giận không để chàng trai nói hết,liền bật dậy đứng thẳng trợn mắt lên nói: 

_Hèn cái lol bà mày,thằng chó ghẻ mày dám cướp nụ hô....

Cậu đang nói hùng hồn thì tự nhiên lấy hai tay che mồm mình lại...(Chậc...giận quá mất khôn,đang có hắn ở đây mà...ngu...ngu..ngu...TRỜI ƠI nhưng tức lắm...nụ hôn đầu của mình tưởng sẽ đẹp đẽ ngọt ngào...ai ngờ...gặp đúng cái môi của thằng chuyên đi húp sò...T.T...xúc phạm) 

Hắn thấy khó hiểu khi nghe những gì hai thằng bạn của mình nói,hắn quay sang hỏi chàng trai: 

_Mày cướp cái gì của nó? Chàng trai giận dữ đan xen chút bối rối,nói: 

_Nó mới là thằng cướp...nói chung từ giờ tao đéo có thằng bạn như nó nữa...

Chàng trai nói mạnh miệng. Cậu bé thấy chàng trai nói thế,liền nhảy bổ vào túm tóc chàng trai... 

_Tao mới là người phải nói thế đó...THẰNG CHÓ....

Cậu bé gào lên túm tóc cái thằng đã vu oan cho cậu. 

_Hai bọn mày dừng lại đi...Hắn thấy vậy liền nhảy vào can,còn cô ả từ nãy giờ đứng giương mắt nhìn cuộc ẩu đả. 

Chàng trai bị cậu bé giật tóc,liền tức giận giơ nắm đấm lên... 

_Bố mày đéo đùa nữa đâu. 

....BỐP.... Chàng trai giơ tay lên đấm một phát mạnh vào mặt cái thằng chơi cái trò túm tóc cậu. 

....Bịch.... Cậu bé nhận phải cú đấm mạnh,liền ngã ra đằng sau..cậu choáng váng...mồm cậu bị chảy nhiều máu. 

_MÀY LÀM GÌ VẬY HÙNG...Hắn nói lớn đẩy mạnh chàng trai xuống giường,rồi ngồi xuống xem cậu bé có làm sao không. 

_Có sao không?...Hắn lo lắng thấy môi cậu bé chảy máu,liền lấy bông băng ở tủ y tế nhỏ treo trên tường,rồi lấy bông nhẹ nhàng lau vết thương,vết bầm cho cậu bé...Ở đằng sau cô ả nắm chặt tay tức giận khi thấy hắn quan tâm tới cậu bé,ả chỉ muốn cào rách khuôn mặt đó ngay bây giờ nhưng không thể. 

Cậu bé kia khi thấy hắn lo lắng cho mình,tự nhiên nước mắt cậu cứ chảy...từng tiếng nấc nhẹ...cậu lại mít ướt...cứ ở cạnh hắn,cậu lại muốn khóc...lúc lạnh lùng...lúc nhẹ nhàng tình cảm...khóc và khóc...

Cậu lắc mạnh đầu để nói là..(Em không sao...)

Hắn lắc đầu cười nhìn cậu bé mít ướt,rồi tiếp tục lấy băng dán y tế,băng vào những vết xước trên tay và chân của cậu bé.

Chàng trai ngồi dậy thấy hắn đang lau vết thương cho cậu bé,liền tức giận nói: 

_Mày lo cho nó làm gì,từ nay nó không còn là bạn của tao và mày nữa,mà tao nói luôn...nó mà để tao nhìn thấy mặt nữa thì đừng trách tao. 

Nghe thấy lời chàng trai nói vậy,cô ả đứng bên cạnh đang vui thầm trong lòng..(Đúng như mình đoán...) 

Cậu bé cắn chặt răng tức giận,vì biết ý nó muốn đuổi mình về,cậu liền đứng dậy đi tới lấy balo,bỏ hết những thứ của cậu vào... 

Hắn thấy tình hình đang xấu dần, liền đứng dậy khuyên cậu bé: 

_Thằng Hùng nó giận quá nó mới nói vậy thôi,nó không có ý đó đâu.

Cậu bé bỏ hết mọi thứ vào balô,rồi cậu đeo balô lên vai mỉm cười nói với hắn: 

_Mình không sao đâu... 

Cậu bé nói xong với hắn,rồi liền quay lại lườm chàng trai đang ngồi trên giường kia,cậu bé nói: 

_Từ nay tao và mày,đứa nào mà còn nhắc hay gặp nhau nữa,thì đứa đấy là con CHÓ. 

Cậu bé nói xong,liền đi thẳng ra ngoài cửa thì thấy cô ả đang đứng đấy làm bộ mặt lo lắng...cậu chẳng thèm quan tâm cô ả có ở đây,liền đi ra mở cửa..bước đi. 

....Cạch.... 

_Hoàng Anh... Hắn định chạy ra cản cậu bé nhưng cô ả chặn hắn lại,rồi ả nói: 

_Anh khuyên Hùng đi,Hoàng Anh để em khuyên bạn ý cho...

Cô ả nói xong,liền chạy luôn ra ngoài. 

....Cạch.... Trong căn phòng giờ chỉ có hắn và chàng trai... 

Hắn lắc đầu chán nản nhìn thằng bạn mình đang ngồi trên giường...cúi gằm mặt xuống sàn nhà. Chàng trai tức giận cúi mặt xuống nhìn sàn nhà...khi cậu bé đi mất...

Chàng trai có chút hối hận thoáng qua...nhưng không thể biết rằng chàng trai có thấy và cảm nhận được cảm giác hối hận đó không...chỉ là thoáng qua...một chút. 

----------------------------------------- 

....Hoàng Anh...Hoàng...Anh...

Cậu bé đang đi xuống sảnh khách sạn kèm theo với nhiều đôi mắt ở dưới sảnh đang nhìn cậu...Cậu chẳng quan tâm liền bước thật nhanh ra khỏi khách sạn và đôi mắt ấm ức của cậu đang chuẩn bị bật khóc,thì ở đằng sau cậu nghe thấy có tiếng cô ả gọi tên cậu. 

Cậu cố gắng kìm nén nước mắt,quay lại hỏi cô ả: 

_Gì?... Cô ả cười xảo trá vừa bước tới vừa vỗ tay tán thưởng...

...Pốp...Pốp...Pốp... 

_Thế là xong,giờ mày đã có lí do để đi rồi chứ,bây giờ đã không còn là bạn nữa nên đừng có cố bám vào bọn tao nữa nha...

Cô ả khoanh tay trước ngực,rồi vênh mặt lên nói với cậu bé. Cậu bé chột dạ khi nghe cô ả nói vậy,liền nói: 

_Chính cô là người bầy ra chuyện này hả...Cậu giận dữ. 

Cô ả lắc đầu,rồi cúi xuống nháy mắt,nói: 

_Cũng không hoàn toàn vậy,do trời giúp tao thôi. 

Cậu bé cố kìm cơn giận,cố gắng kìm chế không vặt sạch tóc ả,cậu nghiến răng nói: 

_Vậy thì vừa ý cô rồi đấy,đừng có đến gần tôi nữa. Cậu bé nói xong quay mặt tính đi,thì những ngón tay sắc nhọn của cô ả giữ cậu lại. 

_Bỏ ra...Cậu khó chịu liền hất tay cô ả ra,rồi quay lại nói. 

_Cô còn muốn làm gì tôi nữa hả...Cậu bé nói. 

Cô ả cười khinh bỉ vỗ vai cậu bé,rồi ả móc từ trong túi quần đưa cho cậu bé 2 tờ 500 nghìn,ả nói: 

_Đây coi như là lòng tốt cuối cùng của tao đối với thằng nhà nghèo như mày,nhận đi...bây giờ mày làm sao có đủ tiền bắt xe về chứ,đúng không nào. 

Cậu bé nhìn hai tờ tiền trên tay cô ả,cậu nhếch mép cười đưa tay nhận hai tờ tiền đó,rồi nói: 

_Cảm ơn...Cậu nói xong giựt hai tờ tiền của cô ả bỏ vào trong túi của mình,rối cậu quay mặt bước đi thật nhanh thoát khỏi con rắn độc ở đằng sau cậu. 

Cô ả khoanh tay cười thỏa mãn đứng nhìn bóng cậu bé đi mất,ả lắc đầu nghĩ:(Mày chỉ là một con sâu bé nhỏ thôi,đối với tao mày quá nhỏ bé để tao phải để tâm nhưng tao không thể đứng nhìn con sâu ý ăn hết một cành cây được...đừng trách tao...như này là quá nhẹ nhàng với mày rồi,mày không biết tao còn làm được những gì đâu...chạy đi...đừng cố gắng đấu với tao..)

Cô ả đặt một nụ cười in tặng cậu bé...nụ cười đáng sợ,rồi ả quay người về phía khách sạn,sải bước đi như một người chiến thắng...ả thích cảm giác này...ả muốn nó...dù là chuyện nhỏ nhất,cái nhỏ nhất...ả muốn hủy nó nếu nó cản ả...ả sẽ đoạt nó nếu ả tự cho rằng nó chỉ thuộc về ả. 

-----------------------------------------

Lúc đó,ở trong căn phòng... 

_Sao mày lại đánh nó,mày biết thế là quá vô lý không...Hắn đứng nói với chàng trai đang ngồi cúi mặt. 

Hắn nhăn mặt nhìn thằng bạn... 

_Nó làm gì mày?...Hắn hỏi chàng trai. 

Chàng trai bực mình đứng dậy,nói: 

_Tao là bạn mày đấy nhá,sao mày cứ theo phe nó vậy,mày có biết nó dám nói cho Thư biết hôm nay tao đi cùng con khác để lấy lòng Thư không hả. 

Hắn nghe chàng trai nói vậy,liền lắc đầu nói: 

_Tao không tin thằng Hoàng Anh nó lại làm thế,với cả cần gì nó phải lấy lòng con Thư. 

....Rầm.... 

Chàng trai nghĩ tới chuyện đó là lại điên máu,cậu đứng dậy đấm mạnh vào tường làm cho bàn tay cậu thâm tím chảy máu,rồi cậu nghiến răng nói: 

_Nó muốn cướp Thư của tao. 

Hắn nghe vậy không biết nên khóc hay nên cười,vì cái lý do quá là trên trời,hắn cười nói: 

_Mày có chắc không?... 

_Tao chắc chắn,chính mắt tao đã nhìn thấy hai đứa nó...Chàng trai nói đến đấy liền dừng lại,nắm chặt hai bàn tay của mình...cậu tức giận...bị phản bội. 

Hắn lắc đầu kiên quyết nói:

_Tao vẫn nghĩ thằng Hoàng Anh nó không bao giờ làm thế,để tao đi hỏi con Thư để nó đính chính sự việc...

Hắn nói xong rồi đi tìm điện thoại của chàng trai,vì hắn không có mang điện thoại đi theo. 

Hắn tìm không thấy, quay sang hỏi chàng trai: 

_Điện thoại mày đâu?... Chàng trai đứng úp mặt vào tường,nói: 

_Chuyện đã rõ rồi,thì cần gì phải hỏi. 

Hắn lắc đầu chán nản,nói: 

_Mày là thằng nhát gan,có phải mày sợ chính mồm con Thư nói là mày hiểu lầm hay sợ con Thư nói đó là sự thật...Hắn nói lớn. 

Chàng trai nghe thằng bạn mình nói vậy,cậu đành chỉ tay vào phía ngăn bàn...dù cậu rất sợ phải nghe chính mồm người mình yêu nói...cậu sợ một điều khác...cậu sai hay đúng đây. 

Hắn đứng dậy đi tới phía ngăn bàn lấy chiếc điện thoại của chàng trai,rồi bấm số gọi cho cô bé tên Trang vì hắn không tìm thấy số nào có tên Thư... 

...Tút...Tút...Tút... 

_Alo...Trang à...Anh Kiên đây... 

Em bảo Thư sang phòng thằng Hùng gấp nha... 

Hắn cúp máy,rồi quay sang nói với chàng trai: 

_Đấy tao với mày đợi xem Thư nói gì. 

Chàng trai ngồi bệt xuống sàn nhà tựa đầu mình vào tường,chán nản...bối rối...hỗn độn. 

----------------------------------------- 

Trong lúc đó... 

Ở căn phòng của hai cô gái đang mặc đồ ngủ,cô gái đang mát xa nhẹ khuôn mặt mệt mỏi của mình,do hôm nay cô quá căng thẳng...lo lắng...cô nghĩ đúng như cậu bé nói:cô đã suy nghĩ quá nhiều... 

...Ring...Reng...Ring...Reng... 

Đột nhiên điện thoại của cô bé đang ngủ cạnh cô gái kêu lên,cô gái đưa tay với chiếc điện thoại xem ai gọi...(Kiên...)

...Pốp...Pốp...Pốp... 

_Trang...dậy đi... Cô gái liền vỗ mấy phát vào mông của cô bé... 

....ỌT.....HỞ...HỞ... 

Cô bé đang ngủ tự nhiên bị ai sàm sỡ thô bạo cặp mông của mình,liền giật mình khịt mũi tỉnh dậy...ba ngơ nhìn cô gái đang cầm chiếc điện thoại giơ trước mặt mình. 

Cô bé mở to mắt nhìn..(Ế điện thoại mình mà???????) 

_Á ANH KIÊN....Cô bé rú lên rồi giựt chiếc điện thoại của mình một cách tàn bạo khi thấy tên người gọi cho cô bé....làm cho cô gái như kiểu mình vừa gặp một con ăn cướp vậy. 

Cô bé cười mỉm vuốt nhẹ mái tóc,rồi bắt máy: 

_Dạ...Anh Kiên ạ...Dạ không...Vâng em sẽ kêu chị ý ngay...

Cô bé hí hửng cúp máy,tay nắm thật chặt chiếc điện thoại...cô không tin người đấy lại gọi cho cô,dù cô bé biết thật ra người đấy muốn nhờ cô bé chuyển thông tin cho cô gái kia...dù thế cũng đủ vui rồi...vui không thể nào nói lên lời được. 

Cô gái ôm cái gối tò mò nhìn cô bé đang cười một mình kia,rồi hỏi: 

_Sao vậy em?... Cô bé đang bay bổng,thì nghe tiếng cô gái...cô bé liền rơi xuống,hoàn thành nhiệm vụ của hoàng tử đã giao cho mình: 

_À Chị Thư,anh Kiên kêu em nói với chị sang phòng của anh Hùng gấp..Hìhì. 

Cô gái ngạc nhiên,rồi chạy vào phòng tắm vừa rửa qua mặt vừa nói: 

_Chắc có việc gì rồi...Cô lo lắng. 

Cô gái rửa mặt xong bước ra thì thấy cô bé đang vui vẻ mặc quần áo.. 

Cô gái tròn mắt hỏi: 

_Em cũng sang đó à?... 

Cô bé quay sang cười khì,kéo quần lên nói:

_Em sang cùng chị,xem có chuyện gì không. 

Cô gái gật đầu xong đi tới lấy tạm một bộ quần áo mặc,rồi vội vã đi ra ngoài cùng cô bé... 

....Cạch....

...Cộp...Cộp...

 Tiếng giày cao gót vang khắp hành lang,cô ả thích thú đi tới hướng căn phòng có hai người con trai kia...đột nhiên gương mặt của cô biến sắc khi nhìn thấy hai cô gái vừa mở cửa tiến vào trong căn phòng đó. (Không được,nếu thế bọn nó sẽ kêu thằng bệnh kia lại...) 

Cô ả vội vã chạy ra xa căn phòng đó,rồi lấy điện thoại gọi cho số cậu bé. 

....Tút....Tút....Tút....

Tút....Tút....Tút.... 

(Nghe máy đi...Cô ả lo lắng nhưng bên kia vẫn không nhấc máy) 

....Shitttt.... 

Cô ả bực mình đành nhắn tin cho cậu bé.

Văn bản tin nhắn... 

Thằng Hùng hoặc ai mà gọi hay nhắn tin cho mày thì không được nghe biết chưa,nếu không anh Kiên sẽ biết hết mọi chuyện về mày... 

*Send* Ả gửi tin nhắn xong bỏ điện thoại vào túi quần,rồi đi đến phía căn phòng kia nhưng cô không vào,mà chỉ đứng áp tai vào cửa phòng để nghe lén tình hình. 

-----------------------------------------

 Ở một nơi...chỉ có một mình cậu bé đang vừa đi vừa khóc ấm ức.

 ....Ring...Reng...Rinh...Reng... 

Tiếng chuông điện thoại của tôi cứ kêu lên liên hồi,tôi lấy tay gạt nước mắt,rồi lấy điện thoại ra xem ai gọi cho mình. (Là con Hoa) 

Khi nhìn thấy tên người gọi,tôi chẳng mảy may cất luôn máy vào trong túi quần,để cho tiếng chuông ý tự nó tắt...tôi quá mệt mỏi rồi. 

Tôi nhìn xung quanh bên đường chỉ độc màu đen,tối om...chẳng có một chiếc xe taxi nào. 

Thở dài...tôi lau nước mắt cho thật sạch,rồi vác chiếc balô lại cái quán mà tôi và nhỏ Trang đã uống bia ở đấy cùng nhau. 

Tôi sang đường,tiến vào trong quán hỏi bạn phục vụ ở đấy: 

_Bạn ơi,cho mình hỏi ở đây tầm này có xe nào về Hà Nội hay có taxi không,mình có chuyện gấp phải về. 

Người phục vụ nam lắc đầu vừa lau cốc vừa nói: 

_Không có anh ơi,tầm này không có taxi đi qua đâu anh.  

Tôi chán nản,gật đầu nói: 

_Cho mình cảm ơn...Tôi cảm ơn người phục vụ đó,rồi đi ra khỏi quán. 

Tôi đứng trên lề đường...ngẩng mặt lên nhìn ông trời,tự trách: 

_Trời ơi,sao không kìm lại sĩ diện chứ,bây giờ biết bắt xe ở đâu để về...haizz

Tôi thở dài,rôi ngồi xuống mở balô ra lấy chiếc áo khoác mỏng khoác lên người cho bớt lạnh,nhìn xung quanh giờ chỉ còn lại bóng tôi đi trên con đường không có thêm một bóng người nào...để cùng nhau sải bước...tôi chẳng biết đi đâu cả...nhìn tôi giờ giống như một con chuột cống đi lang thang vậy. 

----------------------------------------

....Cạch.... 

Tiếng cửa mở ra,hai cô gái bước vào trong phòng... 

Nghe thấy tiếng cửa mở,hắn và chàng trai ngước mặt lên nhìn hai cô gái đi vào. 

_Có chuyện gì thế Kiên?...Cô gái lo lắng nhìn xung quanh căn phòng đồ đạc mỗi thứ một nơi,như vừa xảy ra đánh nhau ở đây vậy

Chàng trai thấy cô gái vào liền cúi mặt xuống...im lặng. 

Hắn không để tốn thời gian,đứng lên nói: 

_Có phải thằng Hoàng Anh nó nói là thấy thằng Hùng hôm nay đi cùng với cô gái khác cho Thư biết không?...

Chàng trai ngồi im lặng nghe câu trả lời của cô gái. 

Cô gái sững sờ khi nghe câu hỏi của hắn,cô không nói thành lời...cố gắng nói: 

_Kiên nói..... 

_CÁI GÌ,ANH HAI ĐI CHƠI VỚI CÔ GÁI KHÁC Á...

Cô bé nói lớn...cô sốc không kém gì cô gái khi nghe thấy hắn nói vậy...cô bé định nói tiếp thì cô gái kia đi qua cô bé,cô bước tới gần chàng trai đang cúi gầm mặt như kẻ tội đồ kia.

 _Vậy...vậy...hôm nay Hùng đi với cô gái khác...hai người đùa đúng không...

Cô gái cố gắng nói hết câu,vì cô đang thấy nghẹn lại ở cổ...như có ai bóp vậy...mắt cô ngấn lệ mong đây không phải là sự thật. 

Chàng trai đang cúi gằm mặt kia,khi nghe thấy cô gái nói vậy,chàng trai liền ngước mặt lên ngạc nhiên nhìn cô gái. 

_Thế Hoàng Anh nó không nói gì với em hả...Hắn nói. 

_Không...hức...hức...Cô gái bật khóc thành tiếng,rồi liền tiến tới đập liên tiếp vào người chàng trai mà cô yêu

...Bốp..Bốp... 

_Sao anh lại làm thế hả?...

...Bốp..Bốp... 

_Sao anh lại như thế chứ?... 

...Bốp..Bốp... 

_Tại sao?... 

...Hức...hức...hức...hức... 

Cô gái chỉ biết khóc và chỉ hỏi người cô yêu...tại sao?...làm sao?...cô chỉ biết hỏi...cô đau nhói. 

Chàng trai liền đứng dậy cầm hai tay cô gái,nói: 

_Cô khóc cái gì,chẳng phải cô với thằng Hoàng Anh lén lút với nhau à...Chàng trai nói lớn. 

...Hức... 

.....CHÁT.....

Căn phòng vang lên một tiếng tát mạnh,đến nỗi ở ngoài cô ả đang nghe lén cũng nghe rất rõ tiếng tát ý. 

Trong căn phòng... 

Cô bé lắc đầu nhìn anh mình bị tát,cô chẳng muốn khuyên hay ngăn gì nữa,anh hai của cô đáng phải bị đánh nhiều hơn vì dám nghĩ ra cái chuyện như thế...1 cái tát là quá nhẹ. 

Cô gái tức giận nhìn chàng trai,khi anh ta đã dùng lời lẽ xúc phạm đến nhân phẩm của một người con gái...anh ta đã không tin tưởng cô. 

_TÔI VỚI HOÀNG ANH CHỈ LÀ BẠN,ANH BỊ ĐIÊN HẢ...

Cô gái hét lớn trong nước mắt. 

_THẾ SAO CÔ LẠI HẸN NÓ RA NGOÀI,CÒN CHO NÓ SỜ VAI HẢ...

Chàng trai nói lớn những lý do của mình ra...chàng trai không muốn điều mình nghĩ là đúng còn những gì mình thấy là sai,cậu ta đang muốn tin vào đôi mắt của mình chứ không phải là lý trí. 

Cô gái ngỡ ngàng chẳng hiểu mình làm gì sai,chính người trước mặt cô là người sai,bây giờ lại trách cô là sao... 

_TÔI GỌI HOÀNG ANH RA ĐỂ HỎI VỀ ANH ĐÓ ĐỒ KHỐN,TÔI NGHI NGỜ CHUYỆN ANH CÓ NGƯỜI CON GÁI KHÁC NÊN GỌI HOÀNG ANH RA NHƯNG CẬU Ý CHẲNG NÓI CHUYỆN ĐÓ CHO TÔI BIẾT CẢ...

Cô gái nhìn thẳng vào mắt chàng trai kia,để nói cho anh ta hiểu: Ai sai?......Ai đúng? Chàng trai chết lặng khi nghe những lời của cô gái...hắn lắc đầu đứng nhìn thằng bạn nóng tính của mình.

Cô gái khóc nức nở,nói tiếp: 

_Hoàng Anh bảo yêu là phải tin tưởng nhau,tôi đã nghe theo chọn cách tin anh...NHƯNG GIỜ THÌ SAO,ANH DÁM LÀM THẾ VỚI TÔI... 

...Bốp...Bốp...Bốp 

...Hức...Hức...

Cô gái gào lên,rồi đập liên tục vào ngực chàng trai... 

....RẦM.... 

Tiếng RẦM mạnh vang lên làm tiếng khóc của cô gái ngưng lại,cô bé bên cạnh trợn mắt nhìn...cô ả bên ngoài nghe thấy tiếng RẦM lớn nhưng chẳng biết có chuyện gì bên trong căn phòng,cô ả liền liều mở cửa bước vào. 

...Cạch... Cô ả đi vào thì thấy gương mặt cô gái đang đầm đìa nước mắt,còn tiếng RẦM kia cô ả đoán là do chàng trai tự đấm vào tường vì cô thấy bàn tay chàng trai đang chảy máu

Hắn lắc đầu,nói: 

_Vậy bây giờ mày biết mày sai chưa,còn đánh cả thằng Hoàng Anh nữa,bây giờ mày ở đây tao đi tìm nó...Hắn nói. 

Nghe thấy hắn nói vậy,cô bé liền thốt: 

_Cái gì,anh đánh anh Hoàng Anh á,anh ý có làm gì đâu chứ...

Cô bé tức giận nói lớn tiếng với anh hai mình. 

_Ơ .....

Chàng trai để ngoài tai hết những lời em mình nói,liền chạy đi ra ngoài cửa đụng mặt cô ả,chàng trai liền vội vàng hỏi:

_HOÀNG ANH ĐÂU...Chàng trai nói lớn. 

Cô ả giật mình,ấp úng nói: 

_Hoàng Anh á...tớ không ngăn được,cậu ý vừa đi rồi. 

...Á...

Tiếng cô ả kêu lên,khi bị chàng trai đẩy ra một bên,rồi chàng trai liền chạy thật nhanh đi ra ngoài..trong lòng cậu bây giờ rất hỗn độn,cảm giác hối hận mạnh mẽ chiếm vào tâm trí cậu,nó có một chút gì đó làm cậu đau nhói hơn cả cậu tự hành hạ bản thân. 

Hắn thấy chàng trai chạy ra ngoài tìm kiếm cậu bé,liền chạy theo bạn mình. 

_Ơ anh...Cô ả tính cản lại nhưng đã bị hắn lạnh lùng hất ra,thấy hắn chạy đi mất...cô ả tức giận chạy theo hắn. 

Căn phòng giờ chỉ còn 2 bóng người con gái...cô gái bàng hoàng khụy xuống sàn khóc nghẹn. 

...Hức...Hức... Cô bé dù rất muốn đi tìm cậu bé nhưng cô biết,lúc này cô nên ở cạnh người chị này của mình... 

...Hức...Hức... 

_Anh ấy còn chưa xin lỗi chị,anh ấy còn dám nói chị thích người khác. 

...Hức...Hức...Cô gái khóc nức nở. 

Cô bé liền tiến tới ngồi bệt xuống sàn,rồi vỗ vai cô gái: 

_Do anh ý vội đi kiếm anh Hoàng Anh thôi chị,đừng khóc nữa,anh ý vẫn yêu chị mà,vì chị mà anh ý đánh cả anh Hoàng Anh đấy...Cô bé an ủi cô gái. 

Cô gái lắc đầu,nấc nghẹn nói: 

_Không phải đâu,anh ấy yêu người khác rồi....

Giờ căn phòng chỉ toàn tiếng khóc...lúc đến thì vui vẻ,sao giờ chỉ còn: 

-Tức giận... 

-Hoang Mang... 

-Hối Hận... 

-Tin tưởng... 

-Tổn thương... 

-Mệt mỏi... 

-------------------------------------------------------------------------------------------End C23---------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro