Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C2

-Vũ Quốc Hùng, cùng lớp với cậu.

Tui về tới lớp và vẫn đang suy nghĩ lung tung về tên đó. Tui nhìn xung quanh lớp xem có tên đó không,thì chợt thấy có 1 bóng dáng người nhìn vừa lạ vừa quen ngồi bên kia dãy,trên tui 2 bàn.

Tui tiến tới cố gắng ghé mắt nhìn nhưng không muốn người đó biết, người đó đang nói chuyện rôm rả với 3 thằng con trai. Có 1 đứa trong hội thấy tôi hơi kì kì liền hỏi:

_Ê ông kia!! Nhìn gì vậy????

Tui chợt giật mình không biết nói gì.(Thấy mình làm như vậy hơi biến thái thật -.-). Tui đang luống cuống tìm lý do để trả lời thì người tui muốn nhìn cũng quay đầu lại thấy tui rồi cười và nói:

_A cậu trong căng tin lúc nãy đó hả???

Tôi:Ừm mình muốn biết cậu ngồi chổ nào, nên tìm để lúc mình còn trả áo cho bạn.(Tui nhìn tên đó, thấy hắn đang mặc đồ thể dục....chắc vừa thay quần áo.Bây giờ mới để ý, hắn cũng đẹp trai,cười cũng có duyên ghê...Tui thấy cái áo của hắn kéo hờ để lộ chút khuôn ngực, những giọt mồ hôi trên làn da hơi trắng SEXY quá >.<).

Hắn đáp lời tui:

_Trời cần gì để ở bàn làm gì, cứ kêu tui ra lấy là OK rồi!!!

Tui:Ừm(Cười nhẹ.....) 

Hắn đưa tay ra tính bắt tay tui rồi nói:

_Mình tên Hùng còn bạn??

Tui đưa tay ra bắt tay hắn.(Ẹc tay to dã man, còn ấm nữa)

Tui:Mình tên Hoàng Anh, Nguyễn Hoàng Anh!!

Tự nhiên có mấy đứa hét lên:

_Cô vô....Cô vô tụi mày ơi!!!!!!!

Tui giật mình rút tay ra, rồi nói:

_Thôi cô vào rồi,tớ về chổ đây!! Chào nha!.

Tui ngồi phịch xuống bàn,nghĩ vẩn vơ...Rồi nhìn chổ ngồi trống trước mặt mình.(Kiên cậu ý chắc trốn đy đâu mất rồi....Haizzz đến bao giờ tớ mới được nhìn thẳng vào cậu,chứ không phải nhìn lén hoặc nhìn sau lưng nữa :[ )

Một lúc sau hết giờ học ra về, tui ngó ra cổng trường hi vọng được thấy người tui yêu ở đó.

_Ê Hoàng Anh!!! Ra bê phụ tui cái này tý.

Tui quay đầu lại, à thì ra là tên Hùng....

Tui:Ờ...ờ(Tui tiến tới bê hộ Hùng 1 ít đồ thôi, Chứ sức tui yếu lắm....Mà công nhận tên này khỏe ghê ta,bê gấp mấy lần tui T.T).

Đang đi lên phòng dụng cụ thì Hùng bắt chuyện:

Hùng:Ê sao im thin thít vậy...

Tui lúng túng:Ờ thấy ông im,tui cũng im theo vậy đó(Rồi đưa tay gãi đầu,cười ngố).

Hắn cười nói:

_Trời hay ha,bây giờ mới biết vụ đó.

Tui biết mình HỐ, nên ngại không biết nói gì nữa.

Hùng:Mà thấy ông ít nói chuyện với người khác và ít hòa đồng ha!!(Tui nghĩ thầm HIHI xưng ông theo mình đây mà.)rồi nói:

_Sao ông nghĩ vậy???

Hùng ngước mặt lên,rồi nói:

_Ví dụ như lúc ở căng tin nè,tui học cùng lớp ông mà không biết...Còn không biết cả tên nữa,mà tui ở trường cũng không phải không có tiếng.

Tui tròn xoe mắt nói:

_Ờ ha!! Sorry nhiều, tại tui khó giao tiếp nên vậy đó...Mà ông nổi tiếng lắm hả?

Hắn mỉm cười nói:

_Ờ thì có chút chút!!

Tui lấm bẩm:Chút chút à.

Hắn cười lớn:

_Thôi xong việc tụi mình đy ăn, coi như tui trả công ông giúp tui.

Tui ngạc nhiên:Thật không??(Mà mình có giúp được gì nhiều đâu nhỉ...Tui nghĩ thầm)

Hắn lại cười.(Tui nghĩ bụng, không cẩn thận tên này cũng giống tên Duy... Cứ thấy mình làm gì nói gì cũng cười như được mùa,mà mình buồn cười thế sao?)

Hùng:Ặc sợ tui nói xạo hả? Mà ông đi xe gì?

Tui:Xe đạp!!!

Hùng:Ái chà chà! Tui đi xe máy,tý ông với tui cứ đi xe tui chở.Xe ông thì để đây tý quay lại lấy!

Tui:Thế có sợ mất xe không??(Tui sợ mất xe lắm.....HIxHIx)

Hắn cười ngặc ngẽo,trong khi tui nhăn nhó nhìn hắn.

Hùng:Yên tâm không mất xe đâu,có khi ông đy bỏ ở đấy mai lấy...nó lại tặng ông thêm cái nữa ý chứ.

Tui:Xạo...Ke(Tui với Hùng nói chuyện dần thân thiết.)

Đến bãi gửi xe Hùng lấy xe máy ra.(Cái xe đẹp quá,gần giống với xe đua vậy...Ngồi vào sướng mông phải biết.)

Tui ngồi lên xe Hùng chở mà cứ cười thầm.Hình như Hùng cũng biết liền hỏi:

_Ông bị sao vậy?

Tui bảo:

_Không có gì!!(Chẳng lẽ nói được zai đẹp chở sướng cái đít chắc, nó chẳng hất tui xuống cho mông tui mài đường ý chứ....Tui nghĩ thầm.)

Haizzz thằng trai thẳng nào cũng vậy, cứ đi ra ngoài đường là chọc ghẹo con gái nhà người ta.(Tui mà là con gái,tui không chỉ cho nó ghẹo mà còn chọc nữa :]]... nhưng tui chỉ cho người tui yêu thôi.)

Chậc nhắc tới anh mà tui lại nhớ, không biết đang làm gì mà chiều lại trốn học... Ước gì mình có thể hỏi xem có chuyện gì, nhưng mình không có bất kì quyền gì để hỏi.(Người yêu à?? không bao giừo được,bạn à?? càng không....Chắc mình chỉ là người zưng mà Kiên không cần để ý.) Tui im lặng trong những suy nghĩ chợt Hùng nói:

_Ê ông con bé kia 3 vòng chuẩn không....Người đâu đẹp zữ 3 vòng hoàn hảo!!

Tui nhìn theo thấy một cô gái đang đi con SH mặc váy đen ngắn ôm sát rồi nói:

_Ờ đẹp nhỉ.(Tao chỉ để ý tới những vòng của 1 thằng con trai thôi HaiZzz....)

Rồi 1 lúc sau đến quán Bún Bò Bà Tư, tui với thằng Hùng vào quán goi 2 tô bún bò nhiều bún...Tôi nhìn khắp quán rồi nói:

_Quán này đẹp nhỉ....

Hùng:Ừm quán này mát mẻ, tui hay ăn ở đây lắm.

Tui chợt quên, bún bò tui không thíc ăn mọc nên quay đầu nói với bác chủ quán:

_Bác ơi!!Bát của cháu không bỏ mọc vô nha.

Bác chủ quán cười trừ nói:

_Sao không nói sớm, bác làm xong rồi ăn tạm đi vậy, lần sau nhớ kêu bác trước nha.

Tui trề môi rồi Hùng nói:

_Không ăn mọc được thì đưa đây tui ăn hộ cho.... Rồi cười tít mắt khều đũa sang bát tui.

Tui nhanh tay cầm bát bún ra khỏi tầm với của Hùng.(Nói thì chậm nhưng ăn không chậm đâu nha.Hứ) rồi nói:

_Không được!!!!

Hùng nhăn mặt nói:

_Ông bảo không ăn được mọc mà!!!

Tui nhìn Hùng nói:

_Không thích ăn chứ không phải không ăn được nghe không...tui sẽ cố ăn!!! 5ting

Hùng cười như mếu khi nghe tui nói vậy,rồi 2 đứa cắm đầu ăn.

Xong hết phận sự,Hùng chở tôi về trường lấy xe đạp rồi chào nhau về...Tôi nhìn đồng hồ điện thoại thì đã 19h30 rồi(May ghê lúc nãy kêu mẹ không phải chừa cơm hehe). Tui đạp xe huýt sáo cảm thấy yêu đời dễ sợ... Đy được 1 đoạn thì thấy 1 tấm lưng rất quen thuộc, quần áo thì là đồng phục trường tui.

Tui tiến xe lại, cái người đó đang nôn từng đợt ọe.....ọe, rồi ngồi bệt xuống, tui từ từ ngó vào mà trong tim tui nó đập rất nhanh, như khi tui nhìn đằng sau người tui yêu thường ngày vậy....Rồi tui nhìn rõ người con trai ấy chợt giật thốt lên:

_OMG Kiên đây mà, sao say dữ vậy!!!

tui tiếp tục kêu lên:

_Kiên...Kiên!!!

-----------Tâm trạng suy nghĩ của 2 con người:Kiên,Tui,Hùng--------

Kiên:Đau khổ...

Tui:Vui vẻ nhưng bất chợt ngạc nhiên....

Hùng:Vui vẻ khi thân được 1 thằng bạn kỳ lạ.(Mà cậu từng thấy không có gì đặc biệt??)

----------------------------------------------------------------

Kiên ú ớ hai mắt đóng sập lại(Trời ơi mới có 19h30 mà say như này rồi chắc uống từ lúc trốn học quá Haizzzz)

Tui lay người Kiên, hắn im thin thít như ngủ vậy.Tui nói:

_Ôi trời ơi dậy đi, nằm như này ai chở về được.

Hắn vẫn nhắm mắt ngủ, (Chán thật làm sao chở về được, chả nhẽ cho hắn nằm ngang trên yên xe sau rồi cột dây lại y như mấy ông chở lợn ngoài chợ chắc.)Tui cười mỉm:

_Ế!!!Họ chở bằng xe máy mà, mình xe đạp sao chở được.......Rồi tui nhớ lại nhiệm vụ chính đang nằm như chết,rồi nói với hắn:

_Ê ngồi ở đây nha tui tìm xe ôm chở chứ tui không chở được.(Không biết hắn nghe được không nữa,đẹp zai như này mà nằm giữa đường nó không làm thịt mới lạ).Tui lấy tay cốc vào đầu để xua đy những suy nghĩ dở hơi kia rồi chạy đy kiếm xe ôm....Đy phải đến 300m mới thấy 1 ông,tui lại kêu đến chổ Kiên thì hắn vẫn đang nằm 1 đống(May không bị ai bắt đy là may rồi....Tui nghĩ.)rồi bảo ông xe ôm:

_Chú ơi! chú chở bạn này về nhà nó hộ con.

Xong ông ý hỏi địa chỉ, bây giờ tui mới ngớ người.... Đúng là không biết địa chỉ nhà hắn, vậy mà cũng kêu người chở hắn về.Chắc ông xe ôm ổng chở zô nghĩa địa chơi với ma luôn....Ngu thiệt.(Thôi chở về nhà mình chứ biết sao giờ.)Tui nghĩ ngợi rồi bảo ông xe ôm:

_Chú cứ đi theo con là được!!

Xong ông ý với tui bê thằng Kiên lên xe.....

Tui đạp xe trên đường mà nhìn qua xem mà buồn không thể cười được, thiệt nguyên 1 đống thịt ngồi trên xe, lúc nãy ông xe ôm phải bảo tui mua sợi dây chằng để buộc tay Kiên vòng eo ông ý, không là sợ hắn ngã ra đằng sau thì có ngày gặp ông bà mất.(Nhìn cái cảnh Kiên ôm eo ông xe ôm âu yếm mà tui ngồi trên xe cười thầm như thằng bị bệnh vậy:]] ....Đúng là khung cảnh lãng mạn lại rất hữu tình.).

Gần đến nhà tui,tui khênh người Kiên và dắt thêm xe đạp, trước mặt tui và Kiên là 1 căn nhà 2 tầng 1 sân thượng nhỏ nhắn, bên ngoài 8 năm nay không sơn lại nó mọc rêu nhìn rất xấu xí nhưng bên trong lại tràn ngập ấm áp tình thương....

À quên tui chưa kể hoàn cảnh gia đình tui:Mẹ tui tên Hiền, tính tình y như tên bà vậy, mẹ tui bán hoa quả tại 1 cửa hàng ngoài chợ. Còn bố tui thì mất khi tôi 10 tuổi do căn bệnh suy gan nặng, lúc đó gia đình tui không đủ tiền chạy chữa nên bố tui xin cho ông về nhà...Những ngày cuối cùng tui ở cùng bố tui,, ông ý nói:

_Con phải cố gắng học, phụ giúp mẹ và ngoan ngoãn khi bố không có nhà!!!

Tui ngây thơ hỏi:

_Thế bố đy đâu mà không có nhà vậy ạ??

Bố tui nhìn tui với ánh mắt ngấn lệ nói:

_Ông nội nhớ bố, kêu bố phải về với ông không ông buồn.(Ông nội tui mất trước bố tui 4 năm)

Tui lại hỏi:

_Vậy bố cho con đy với nha, con cũng nhớ nội lắm, lần nào con về quê cũng chỉ thấy bà nội không hà!!!

Bố tui xoa đầu tui,tui nhìn bố tui thấy đôi mắt ông không giữ được nước mắt nữa,ông ý đã khóc ngẹn lên... Có vẻ tui thấy không phải bố tui khóc vì bệnh mà khóc khi phải bỏ lại đứa con thơ, như ông nội bỏ lại bố tui và tui..

2 ngày sau bố tui mất, mọi người trong gia đình khóc và bảo tui:

_Khổ thân  thằng bé mới tý tuổi mà mất bố!!

Bây giờ khi nghe những lời ý đứa trẻ 10 tuổi đó đã khóc và nói:

_Không phải, bố cháu bảo là đy thăm ông nội mà, ông nội nói nhớ bố cháu nên bố cháu thăm ông...Hức hức..... m...ấy..ngày...nữa..Bố..cháu..SẼ...VỀ..............................Và rồi từ hôm ý đến bây giờ là 7 năm đứa trẻ ý đã biết vì sao bố nó không về...

-----------------------------------------------------------------

Tui gạt đi suy nghĩ rồi vào đến nhà, mẹ tui ra mở cửa. Thấy tui khênh thêm 1 người nữa nên mẹ tui ngạc nhiên hỏi:

_Ai vậy con??

Tui trả lời với giọng hơi đuối(Người gì mà nặng dữ)

_Thằng bạn cùng lớp với con đó mẹ,hôm nay nó có chuyện buồn nên uống say đến như vậy.... con xin phép mẹ cho nó ngủ ở đây 1 đêm nha mẹ!!

Mẹ tui lo lắng nói:

_Ừm, khổ thân thằng nhỏ không biết có chuyện gì buồn mà nó uống say như vậy.(Tui nghĩ:Sorry mẹ con cũng không biết vì sao hắn say, có khi hắn vui quá nên say cũng nên!!)

Mẹ tui phụ tui khênh hắn lên tầng 2 phòng của tui, rồi dặn:

_Nhớ lấy khăn lau người với thay quần áo mới cho nó, phích nước nóng mẹ để ở cạnh bàn, nhớ pha nước ấm lau cho nó.Con đói thì có mì tôm đó, thôi mẹ xuống, 20h45 rồi đấy nhớ ngủ sớm....Thôi mẹ xuống đây.

Tui vâng xong mẹ tui xuống nhà,tui đóng cửa lại mặt nhăn nhó(Trước đây không tin vào chuyện ác giả ác báo, mà bây giờ tui tin rồi đó....Sáng thì đổ mì vào người ta, tối thì gặp ngay ông say này ôm về mà ám hết mùi rượu.)

_Ợ....ợ....Ọeeeeeeee.

Tui trợn mắt đưa 2 tay lên đầu, hét nhỏ:

_Áaaaaa..... Thôi xong, đừng thế chứ.

Mặt tui méo xẹo.(Nguyên 1 bãi cháo ở dưới sàn nhà, mà có phải cháo bình thường đâu mà là cháo thập cẩm!! CÁI ĐỆCH..... Định mệnh thật).Tui cam chịu dọn dẹp bãi chiến trường đó, xong pha nước nóng vào chậu để lau người cho Kiên.Tui loay hoay:

_Bây giờ lau chổ nào trước đây.

Tui vớ lấy cái điện thoại vào google soạn:Cách lau người cho người say rượu.... Soạn xong nó hiện ra rất nhiều, tôi ấn đại 1 cái rồi đọc.... chợt mặt tui đỏ nóng lên khi đọc đến đoạn:Cởi quần áo ra lau người nhẹ nhàng xong thay quần áo mới....

_Không được không được. Nhưng nếu không thay thì mùi rượu nó ám ghê chết sao ngủ được..... Xin lỗi Kiên, tớ không cố ý muốn cởi quần áo cậu ra nhưng do hoàn cảnh thôi (AMen)

---------------------------------End C2------------------------------------------------ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro