Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C18

Tôi giật mình khi quay lại thấy ánh mắt của Hùng đang nhìn mình.(Nó không mơ ngủ mà lại đang ôm mình còn hôn mình nữa...Tôi mở to mắt...Lẽ nào...) 

Nó lờ đờ mắt nhìn tôi rồi chợt đưa môi tới gần hôn lên cổ tôi gợi dục

_Hơ hơ...Tôi trừng mắt lên vì kích thích từng hơi thở đôi môi nóng bỏng đang di chuyển hôn đắm đuối cổ tôi. 

_A...Tôi kêu nhỏ khi bị thằng Hùng cắn nhẹ vào cổ,rồi tôi bất động không tin vào chuyện gì vừa xảy ra(Không thể nào...Nó không thể thích mình được...Mình không thể...Tôi bối rối) 

Tôi không động đậy nhìn lên trần nhà mặc cho dương vật của tôi bị kích thích. 

Chợt tôi nghe thấy thằng Hùng nói thều thào: 

_Da em mịn lắm Thư ạ...... 

Tôi mở căng mắt ra khi nghe câu đó,rồi thở phào nhẹ nhõm.(Hóa ra nó đang say bị nứng cặc sản...may quá không phải nó thích mình) 

---------------------------------------- 

Trong căn phòng lớn hai người con trai đang đè lên nhau,chàng trai ở trên ra sức hôn lên cổ cậu bé trong vô thức còn cậu bé từ lạnh lẽo trở nên nóng như lửa mặt cậu bé đỏ bừng. 

_CHụt...Da em mịn lắm Thư ạ...Chàng trai thều thào trong cơn say. 

Ở đâu đó trong căn phòng có tiếng thở nhẹ nhõm của cậu bé khi nghe thằng bạn của cậu nói câu đó 

_BỊCHH...Cậu bé không chần chừ hất mạnh người chàng trai to lớn ra khỏi người mình,rồi lấy tay lau cổ trong khi mặt cậu vẫn đang đỏ bừng như quả gấc chín. 

_Ơ...Tiếng chàng trai bị cậu bé hất mạnh sang 1 bên,rồi chàng trai lại chìm về giấc ngủ đầy men say. 

---------------------------------------- 

_Ơ...Tiếng nó kêu nhỏ khi bị tôi hất mạnh xong tôi thấy nó lại nhắm mắt thở đều(Phùuuu ngủ rồi). 

Tôi thở hắt ra vì nóng,mặt tôi bây giờ như đang được đun sôi vậy chỉ thiếu có mỗi khói bốc trên đầu còn vùng cấm của tôi thì đang từ từ hạ xuống dần dần khi vừa bị đánh thức dục vọng. 

Tôi lắc đầu,nói một mình: _..................... 

---------------------------------------- 

Cậu bé lắc đầu để quên đy chuyện lúc nãy vừa xảy ra,rồi tự nói một mình trong bóng tối: 

_Không được...Không được...Mình phải đi ra ngoài thôi,không mình sẽ nghĩ bậy mất...

Cậu bé vừa lắc đầu vừa nói

Vì cậu bé bây giờ đang ở cạnh một người vừa kích thích cậu,nếu không đy ra khỏi phòng thì cậu sẽ lại nghĩ đến chuyện đó. 

Cậu bé đứng phắt dậy,tiến tới cái balô của cậu để lấy chiếc áo khoác mỏng màu xanh ngọc,rồi vội vàng cầm điện thoại đi ra cửa. 

...Cạch....

Cậu bé nhanh chân bước ra cửa,rồi đóng lại bỏ mặc bóng đêm trong căn phòng và một chàng trai đẹp tựa thiên sứ ở lại với bóng tối. 

---------------------------------------- 

....VÙU...VÙU...VÙU...

VÙU...VÙU...VÙU..... 

_Phù haaa....

Tôi thở nhẹ nhõm khi thoát khỏi cái không khí kỳ cục đó để hưởng thụ cái không khí biển đêm này. 

Tôi co người lại vì gió biển se lạnh nhưng nó là liều thuốc tốt khi xóa đy dục vọng mọi suy nghĩ.(Khi các bạn đang suy nghĩ gì đó phiền muộn hay đang bức xúc trong người thì hãy ngâm mình với dòng nước mát nó sẽ giúp bạn dễ chịu nhưng nếu các bạn bị tổn thương thì tôi không chắc nó có giúp bạn lành lại được không nữa...) 

Bây giờ cái lạnh đang chiếm trong mọi suy nghĩ của tôi...tôi thích điều đó...kể cả ai có coi đó là hành động chỉ có những người điên mới làm thế...thì tôi cũng sẽ nói tôi thích điều đó. 

Tôi chọn cho mình 1 chiếc ghế gỗ để đặt cơ thể lạnh giá này xuống,tôi ngồi xuống ngay ngoài khách sạn rồi cởi đôi dép ra đặt đôi chân trần của mình lên làn cát mịn.

 ....ÀOO...ÀOO...

ÀOO...ÀOO...ÀOO.............. 

Tiếng sóng biển ỳ ào ỳ ào bên tai tôi,rồi lại yên tĩnh đến kỳ lạ,tôi cầm điện thoại lên bật bài Tri Kỷ của Bảo Thy xong vừa nghe vừa gởi lòng mình ra những con sóng biển "Lắc lư biết hát" 

Nếu đã không đi cùng đường với nhau~~~ 

Thì em chỉ mong thôi một điều nhỏ nhoi~~~ 

Dành cho em một vị trí trong tim,gọi là tri kỷ~~~ 

Bởi trái tim em chỉ cần thế thôi,vì em biết yêu không cần phải có nhau~~~ 

Và hạnh phúc cho em chính là nhìn được hạnh phúc của anh~~~ 

----------------------------------------

....BỘP............... 

_Anh cũng ra đây hóng mát à... 

Tôi đang nhập tâm vào từng câu hát,chợt có người ngồi xuống gần tôi rồi đập vào vai tôi,tôi giật mình tắt nhạc xong liền quay lại...(Thì ra là nhỏ Trang...hết thằng anh bây giờ tới con em nó hù mình) 

_Ừm khó ngủ quá...Tôi cười nhẹ. 

_Ồ em cũng vậy,khó ngủ nên cũng ra đây nè...Nhỏ Trang hồn nhiên nói. 

Tôi nghe vậy chỉ gật đầu,rồi đưa mắt nhìn ra biển.... 

_Hay anh em mình đi uống nước đy...Nhỏ Trang mời tôi. 

_Ừm...Tôi cũng đang buồn chán nên gật đầu đồng ý. Tôi và nhỏ Trang đứng dậy,đi cùng nhau dưới ánh trăng nhòa tối,hai bóng người in lên bãi cát vàng mát mịn. 

Tôi và Trang đi sang một quán nước bên kia đường,quán nước có vẻ yên tĩnh nên tôi cũng thấy thoải mái.. Hai đứa ngồi xuống,Trang quay sang hỏi tôi: 

_Anh uống gì?... 

Tôi xem menu rồi nói: 

_Cho anh cafe sữa đá đy. 

Trang nghe xong liền quay lại nói với nhân viên: 

_Em ơi...cho chị 1 cốc cafe sữa đá với 1 cốc cam ép.

Nhân viên bên trong nghe nhỏ Trang nói,rồi vọng ra: 

_Dạ vâng,chị đợi em một chút. Trong lúc đợi,tôi nhìn xung quanh nói: 

_Quán này trang trí màu tối nên yên tĩnh nhỉ.(Quán này trang trí tông màu chủ đạo là đen rất hợp gu tôi,chắc giờ này người ta ngủ hết rồi trong quán tôi thấy chỉ có 2 đứa tôi ngồi.) 

_Em cũng thấy vậy...Nhỏ gật đầu,rồi lấy điện thoại ra nghịch. 2 đứa ngồi rảnh mồm một lúc,thì nhân viên quán ý đi ra bưng hai cốc đến bàn bọn tôi. 

_Dạ cafe với cam ép của hai anh chị đây...Nhân viên nam vừa nói vừa để 2 cốc xuống. 

Trang cười nhẹ,nói: 

_Cảm ơn em... 

_Hai anh chị uống nước vui vẻ....Nhân viên nam cúi đầu nói,rồi đi vào bên trong. 

Tôi với nhỏ Trang cuối đều 2 cốc của mình. 

_Anh thấy nhỏ Hoa như nào...Nhỏ vừa nói vừa khuấy cốc cam ép màu vàng tươi. 

Tôi ngạc nhiên khi nghe thấy nhỏ nhắc tới con Hoa(Thật sự bây giờ tôi không muốn nhắc tới Hoa hay Kiên nữa...tôi muốn mình không nghĩ ngợi nữa nhưng nhỏ Trang lại nhắc tới) 

Tôi uống một ngụm cafe,rồi nói: 

_Tính hơi tiểu thư quá thôi... 

Như chuẩn đề tài của nhỏ,nhỏ Trang thích thú nói: 

_Chuẩn em cũng thấy thế,lắm lần con ý làm em mất hứng không,em ghét lắm luôn...Nhỏ nói xong khuấy ly cam rồi uống nhưng lại nhăn mặt(Tôi nghĩ chắc do chua hoặc quá ngọt) 

Tôi vừa cười vừa khuấy nghịch bọt cafe,nói: 

_Không phải em cũng ghét anh hả...(Trước khi đi Hạ Long,tôi dám cá con nhỏ này muốn bóp tôi thành bong bóng xà phòng nè)

Nhỏ cười ngượng,rồi nói: 

_Đấy là trước kia thôi mà,hồi chiều hôm nay em cũng xin lỗi rồi thây,thù dai dễ sợ..hihi. 

Tôi với nhỏ ngồi 8 chuyện dưa lê,dưa bở,dưa leo lung tung,mà hầu hết toàn nói xấu nhỏ Hoa là chính. 

_Nhỏ ý hôm nay uống chẳng biết mô tê gì luôn anh ạ,chỉ khổ anh Kiên phải bồng nhỏ về...Nhỏ Trang nói,rồi nhăn mặt uống nước cam. 

Tôi khó hiểu,nói: 

_Bộ em không thích uống nước cam hả,sao anh thấy hồi chiều với bây giờ em uống toàn nhấp môi uống tí rồi lại nhăn mặt,hồi chiều em còn để nguyên gần cốc. 

Nhỏ chỉ gật đầu cười khì.... 

_Vậy sao em không uống cái khác...Tôi nói. 

Nhỏ cười nói: 

_Nhưng anh hứa đừng kể cho ai nha. 

_Ừm...Tôi gật đầu. Nhỏ mỉm cười nhẹ,rồi gạt cốc cam sang một bên: 

_Thật ra em thích uống bia rượu hơn nhưng con gái mà anh,phải biết giữ ý lúc nào nên uống lúc nào không nên,dù em không thích uống nước cam nhưng vẫn phải uống thôi. 

Tôi gật đầu đồng cảm:(Mình cũng vậy,mình không thích uống cafe vì nó có vị đắng mình ghét,mình chỉ thích uống nước ép hoa quả hay thứ gì đó tươi mát ngọt ngào chứ không như cafe đắng ngắt khô khan...Nhưng vì tôi đang là một thằng con trai nên phải ép thứ mình không muốn uống,dù tôi đã cố cho thêm sữa để tạo vị ngọt...rồi ly cafe đó có vị ngọt thật đấy nhưng vị ngọt ý như đang ép mình hòa quyện với vị đắng vậy,cái đắng làm tôi sợ mỗi khi tiếp xúc đầu lưỡi,vị ngọt lợ làm tôi lợm giọng khi nó chảy xuống cổ họng.)

Tôi băn khoăn một lúc,rồi nói với nhỏ sở thích của tôi: 

_Em cũng giống anh rồi,anh cũng không thích cafe mà thích uống nước hoa quả hơn nhưng vẫn phải uống nè...Tôi lè lưỡi. 

Nhỏ hớn hở,nói: 

_Thế ạ hihi...vậy uống theo sở của anh và em đy. 

_Ừm... Tôi gật đầu cười nhất trí. Nhỏ liền quay sang nói với phục vụ: 

_EM ƠI CHO CHỊ MỘT CHAI BIA RA ĐÂY...Nhỏ nói lớn.(Ẹc vừa uống lúc nãy mà bây giờ uống tiếp chắc uống chưa đã quá,hẳn nào lúc ăn đồ nướng nhỏ lại khép nép uống ít một như vậy) 

_Dạ vâng...Bên trong nhân viên nói vọng ra. 

_Hêhê..con trai hay sợ thấy con gái uống bia rượu lắm,vậy nên em toàn phải uống mấy thứ nước hoa quả trước mặt con trai...Nhỏ cười nói.(Mình tưởng chỉ có những gay kín như mình mới phải giữ và bắt ép sở thích đúng như người ta mong muốn,ai ngờ cũng có một đứa con gái cũng phải thay đổi sở thích vì ánh mắt người đời) 

Tôi lắc đầu cười,rồi nói: 

_Vậy em gọi cho anh luôn 1 chai bia đy. 

_Sao anh không uống thứ anh thích...Nhỏ tròn mắt nói. Tôi cười gượng,nói: 

_Uống cùng em cho vui.

_Ok... Nhỏ nói khi người phục vụ mang 1 chai bia và cốc đá ra: 

_Em ơi cho chị 1 chai nữa đy,tiện thể dọn 2 cái ly cafe với cam ép này vào cho chị. 

_Dạ vâng...Nam phục vụ thu dọn 2 ly mang vào,rồi mang 1 chai bia với 1 cốc đá ra. 

_Của anh chị đây ạ 

_Cảm ơn em...Tôi nói,rồi cầm chai bia với cốc đá bỏ xuống bàn xong nam phục vụ đó đi vào. 

Nhỏ Trang rất thành thạo mở lắp bia rồi tới rót bia rất chuyên nghiệp,nhỏ rót xong đưa cốc bia đầy cho tôi. 

_Khàà...Tôi khà lên 1 tiếng,khi uống một ngụm bia mát lạnh. 

_Anh thấy sao,bia ở đây ngon hơn bia lon mà anh hai em mua nhiều...

Nhỏ vừa nói vừa thích thú uống bia. 

Tôi chép chép mồm cảm nhận ở đầu lưỡi tới cuống họp,rồi nói: 

_Uống lúc đầu có vị hơi đắng lại có chút chua nhưng khi nó chảy đọng ở cuống họng vị ngọt thanh dễ chịu...ngon hơn bia lon với rượu. 

Nhỏ nghe vậy cười thích thú uống tiếp... 

Tôi cười nhẹ khi thấy sự ngây ngô có chút tinh ranh trong mắt nhỏ,rồi nói: 

_Giờ anh đã biết sở thích của em rồi nên khi nào đi cùng anh thì không phải giữ ý đâu. 

Nhỏ nhìn tôi cười lớn với đôi môi vẫn còn chút bọt bia: 

_Vâng HAHA,bây giờ anh không chỉ là bạn của anh hai em với anh Kiên,mà là bạn của em nữa.(Tôi cười thầm có chút hạnh phúc khi có thêm một người bạn,à đâu có thể là cả một cô em gái nữa...hì...mình sẽ không cô đơn 1 mình) 

Tôi với nhỏ vui vẻ nói chuyện,do hợp ý hợp khẩu nên rất nhiều chuyện hai đứa tâng lên tâng xuống rất ăn ý,tôi nhấc cốc bia thứ 2 đưa lên môi nhấp một hơi mạnh rồi nhìn ra biển có chút lạnh lùng. Tôi trầm tư,bất giác tôi hỏi nhỏ Trang: 

_Này Trang. 

_Gì anh?...Nhỏ Trang nhìn tôi

_Nếu yêu một người thì có nên nói ra không...(Tôi biết tôi hỏi câu này rất nhiều...tôi biết kể cả người tôi hỏi có nói nên hay không,thì tôi vẫn không tìm ra được câu trả lời...nhưng tôi chỉ hỏi những người tôi tin tưởng,tôi muốn biết họ sẽ nói sao...dù chẳng có câu trả lời nào đúng cả...NGỐC THẬT)

 Nhỏ Trang bỏ cốc bia xuống,rồi nói: 

_Nên chứ anh,không nói sao người ta biết. 

Tôi cười nhẹ(Ai cũng nói vậy..),rồi nói: 

_Vậy sao em không nói cho Kiên biết rằng em thích nó. 

Tôi thấy nhỏ nghe tôi nói xong,liền khựng lại thay cho vẻ kiên quyết đó bằng ánh mắt đượm buồn. 

_Vì Kiên bây giờ đã có Hoa rồi...Nhỏ lúng túng nói. 

Tôi lắc đầu,nói: 

_Anh tin đó không phải là lý do...(Khi tôi nghe hồi chiều nhỏ nói rằng,khi nào Kiên bỏ Hoa rồi nhỏ sẽ nói,lúc đấy tôi đã không tin vì một đứa con gái bạo dạn như nhỏ Trang thì sẽ nói ra tất cả điều trong lòng..) 

Nhỏ phân vân một hồi,bặm môi nói: 

_Thật ra em cũng đã tỏ tình rồi nhưng anh Kiên đã từ chối...Nhỏ lí nhí,rồi nhấc cốc bia lên uống một hơi dài. 

_Lí do...Tôi nhìn thẳng vào mặt nhỏ.(Nếu hắn chỉ chơi đùa với nhỏ Hoa thì thay vào đó hắn bắt đầu 1 tình cảm với nhỏ Trang có phải tốt hơn không...) 

Đôi mắt nhỏ bắt đầu hơi đỏ,nói: 

_Anh ý chỉ coi em là em gái...Nhỏ nói với từng giọt nước mắt chảy dài. 

Tôi đưa khăn giấy cho nhỏ lau nước mắt,rồi nhìn nhỏ(Chắc điều đó sẽ tốt,hắn cần một người để chơi đùa còn nhỏ Trang là em của thằng Hùng,hắn sẽ không làm thế với nhỏ Trang được...) 

Cần gì cá tính trong tình yêu~~~ 

Cần gì mạnh mẽ trong tình yêu~~~ 

Cần gì phải cố hơn được đây,khi bất chợt mất nhau~~~ 

Nhỏ đang lau nước mắt,chợt chuông điện thoại của nhỏ kêu lên,nhỏ liền bắt máy:

_Ừm...Thế ạ...Đợi chút em về liền đây...Nhỏ nói xong cúp máy.

Tôi nghe vậy,liền hỏi: 

_Sao vậy em. 

_Chị Thư gọi,thấy bảo không biết cái dây buộc tóc mà anh Hùng mua cho hôm nay đâu,vì lúc nãy em mượn xem một chút,rồi buộc luôn nè hihi...dọa bà ý tí...

Nhỏ nói xong quay đầu cho tôi xem cái buộc khóc hình sao biển.

(Tôi lắc đầu cười: Đúng là anh em nhà này không đứa nào bình thường..) 

_Vậy em về đy,anh ở lại đây 1 chút...Tôi nói. 

_Vậy em về đây...Nhỏ nói xong chạy vào trả tiền,rồi đi mất hút. Ngồi 10 phút thì tôi cũng lững thững đứng dậy vì hơi say,tôi đi về hướng biển định ngắm biển chút rồi mới về khách sạn. 

---------------------------------------- 

TRONG LÚC ĐÓ.... 

Căn phòng tối om chỉ có độc chút ánh trăng soi vào 1 cô gái đang lõa thể trên người đầy dịch trắng bám trên làn da trắng sứ của cô gái,cô gái đã nằm ngủ được một lúc rồi nhấp nháy mở từng hàng mi đen...rồi từ từ đôi mắt lờ đờ dâm dục màu tím giả tạo do có áp tròng mở to ra,cô thức dậy vì cảm thấy chiếc giường quá trống trải chỉ độc mỗi mình cô trong căn phòng tối. Cô liền xoa nhẹ mặt,rồi nhớ lại lúc nãy có người đã làm tình với mình,cô cúi xuống lấy tay xoa nhẹ chất dịch trắng rồi đưa lên miệng mút,nước nhờn trong âm đạo cô lại chảy vì vị tinh trùng quen thuộc quyến rũ làm cô khao khát bất cứ lúc nào.

Cô nhếch miệng cười suy nghĩ(Em ngủ mà anh cũng không tha,lẽ ra phải gọi em dậy hỏi em có đồng ý không chứ...kì thật...Anh đang rất mê em phải không,anh không cần nói đâu vì em biết trên đời này chỉ có em và anh mới là 1 cặp hoàn hảo)

Cô cười trong suy nghĩ của mình,rồi đi vào phòng để tắm. 

---------------------------------------- 

....Cạch........ Đôi chân thon dài bước ra từ cánh cửa trắng,cô gái trên người không một mảnh vải để lộ hết ra 1 cơ thể trắng tinh khiết nhưng bên trong là một màu đen của bùn lầy,cô bước tới cầm điện thoại lên gọi cho Hắn. 

...Tút...tút...tút...tút...tút...tút...tút...............

Người cô gọi không nhấc máy,cô bực mình nói. 

_Không biết đang làm gì nữa,mà không bắt máy...Cô gái bực mình gọi lại. 

...Tút...tút...tút.... 

_Alô...Hắn nghe máy,cô nghe thấy sóng biển cùng với giọng của hắn. Cô vui mừng,rồi giả bộ giận hờn: 

_Anh đang ở đâu,dám bỏ em một mình nha. 

_Tôi đang ở ngoài biển,có gì không...Hắn nói cộc lốc với cô gái. 

_Vậy em ra đấy cùng anh ngắm biển nhá...Cô gái ngồi xuống giường nói. 

.........Tút....Tút.........

Đầu bên kia liền cúp luôn máy. Cô gái nhăn mặt đứng dậy mặc quần áo,rồi mở cửa đi ra ngoài. ....Cạch.... 

---------------------------------------- 

Trong màu đen ảo diệu của màn đêm,tôi đi lững thững mình tôi với đôi chân trần trên cát. 

_Ợ....Tôi ợ lên mùi bia.(Uống có tí mà đã mệt thế này,tửu lượng của mình kém quá,may là nhỏ Trang đi về nên chỉ uống có gần 2 chai không thì say mẹ nó luôn rồi...)

Tôi mỉm cười quay lại nhìn sang bên đường. 

Trời đã về đêm tĩnh lặng chỉ còn bên kia đường những ánh đèn chập chờn của mấy quán bar và mấy quán ăn đêm... 

Tôi mỉm cười quay mặt lại bước từng bước đến gần với biển(Bên kia vẫn đang rất nhộn nhịp dù là đã về đêm còn bờ biển này lại yên tĩnh lạ thường,hai nơi chỉ cách nhau có một con đường...Hay thật...2 nơi 2 cảm xúc...nhộn nhịp...yên tĩnh)

---------------------------------------- 

Cậu bé tiếp tục đi lững thững, in dấu chân mình lên cát vàng,ở xa xa cậu bé thấy một bóng người quen thuộc. 

_Ưm....Cậu bé nheo mắt nhìn,rồi cười ngố(Chẳng lẽ mày say hả Hoàng Anh,yêu người ta quá bây giờ còn sinh hoang tưởng hả) (Xóa hình bóng ý đy...) 

Cậu bé dụi mắt rồi lại lắc đầu,lắc đầu rồi lại dụi mắt nhưng bóng người ý vẫn không biến mất,vẫn ngồi trong yên lặng. 

_Hì...Cậu bé xoa đầu cười khì:(Ok tưởng tượng cũng được,cứ tiến lại ngồi xem cái dáng người đó là mình tưởng tượng hay ảo giác) 

....Thịch...Thịch...Thịch.... 

Tim cậu bé đập mỗi nhịp càng nhanh theo từng bước chân dón dén của cậu. 

_Bịch...Cậu bé ngồi xuống quay sang cái bóng người ý nó vẫn không biến mất,nó còn quay đầu lại nhìn cậu bé... 

_Ơ Hoàng Anh...Gương mặt chết người của hắn quay lại nhìn cậu bé,cậu bé chỉ biết mở to mắt

mình ra nhìn gương mặt đã hút hồn cậu. 

---------------------------------------- 

Một bờ biển tĩnh lặng đột nhiên lại nổi gió khi 2 đôi mắt hai người nhìn nhau. (Đôi môi đỏ đó,ánh mắt lạnh lùng đó,mái tóc nam tính,từng nét từng nét,giọng nói ấm áp đánh thức con tim này...) 

Tôi không tin vào mắt mình định lấy tay dụi mắt nhưng khi nghe cái giọng đó tôi không thể nhầm được(Kiên..) 

Tôi run lên,nói: 

_Ông...Kiên hả?...Tôi phải hỏi lại vì người tôi đang có men bia trong người,sợ nó sẽ tạo ra những thứ tôi muốn. 

Kiên cười lớn,nói: 

_Haha sao đây,say à...Hắn nói,rồi đẩy nhẹ vai tôi. 

...Thịch...Thịch...Thịch...(Bàn tay ý làm con tim của tôi sai nhịp,ấm áp,dễ chịu...Đúng là Kiên rồi)

Vai tôi được bàn tay to lớn ấm áp đó chạm vào,tôi liền quay lại hiện thực. 

Tôi ấp úng nói: 

_Ừm tại lúc nãy uống cùng nh??...à mới uống nữa nên hơi say(Suýt nữa là tôi nói toẹt ra là uống với nhỏ Trang rồi...May thiệt) 

_Vậy hả...Hắn nói xong quay mặt nhìn ra biển. 

Tôi ngồi cùng hắn cảm thấy ấm áp hạnh phúc nhẹ nhàng,lần thứ 2 hai chúng tôi ngồi cùng nhau ngắm biển,dù đây chỉ là vô tình nhưng cũng đủ làm tôi vui rồi. 

...ào....ào....ào....ào...ào.... 

_Sao ông không ngủ,mà lại ra đây vậy...Tôi nhìn ra biển,giọng nói hòa cùng tiếng sóng biển. 

_Ra đây cho mát...Hắn vừa nhìn biển vừa trả lời...

Tôi gật đầu,rồi yên lặng cùng hắn ngồi trầm ngâm đưa hồn ra biển. 

---------------------------------------- 

Ngồi cạnh hắn tôi nhận từng đợt gió lạnh nhưng giờ trái tim tôi đang ấm nóng đủ cho tôi chịu được những cơn gió bay lạc lạnh lẽo dù cho tôi ngồi tới sáng cũng được,miễn sao người ngồi cạnh tôi là hắn. 

_Biển về đêm nhìn đẹp nhỉ...Tôi hít thật sâu thư giãn nói. 

_Ừm...Hắn trả lời cộc lốc. Tôi mỉm cười vui vẻ khi nghe những câu ngắn ngủn đó,trong cái không khí này những câu nhạt nhẽo cũng trở lên lãng mạng đối với một người đang chờ đợi tình yêu như tôi

Tôi ngại ngùng quay sang nhìn lén khuôn mặt đang nhắm mắt đó

(Đôi mắt hắn vẫn có gì đó đượm buồn dù là khi nhắm mắt vẫn làm cho tôi thấy gương mặt thiên thần mạnh mẽ ý không vơi bớt nỗi buồn đy,như cái hôm hắn say ngủ ở nhà tôi vậy...Đôi môi mà mình muốn được chạm,sống mũi cao nam tính...anh vẫn không thay đổi...chỉ có mình em là đang thay đổi,vì giờ khoảnh khắc này em ngồi bên cạnh anh,em đã nhận ra tình yêu của em đã lớn hơn rất nhiều...không còn là một cậu bé chỉ cảm thấy thích khi nhìn đằng sau lưng anh...mà từng giờ,từng phút lại càng yêu anh...Rất Yêu...Nhưng làm sao em nói ra đây) 

Mắt tôi chợt buồn khi nghĩ tới tình cảm của mình,nó như đang bịt mồm tôi không cho tôi nói,rồi dần dần bóp ngạt hơi thở của tôi vậy.

 (Nên chứ anh,không nói sao người ta biết) 

(Ừm mày nghĩ đúng đó,cứ thử 1 lần đy...thà 1 lần đau chứ đừng để trong tim nó sẽ đau lắm,nếu nó không chấp nhận thì thôi từ bỏ...đừng để đến lúc tình yêu trong mày che mất lí trí,thì lúc đó không quay lại được đâu)

 (Ừm nếu là theo đuổi thật lòng thì sẽ được nhưng đối với thằng Kiên thì tao không chắc,nếu mày biết nhỏ đó thì kêu nó nói ra đy..) 

Tôi nhớ lại những câu nói mà nhỏ Trang,nhỏ Linh,thằng Hùng khi tôi hỏi những câu thành thật hoặc mượn chuyện nói về tôi có nên hay không nói ra tình cảm của mình. 

Tôi cười buồn nhìn xa xăm(Bây giờ có nên nói ra không nhỉ,con tim mình đang bị bóp ngạt vì chứa quá nhiều tình yêu không thể thốt ra,khi gần anh...khi thấy anh,nó đập dữ dội như đang cầu xin được giải thoát vậy) 

Tôi phân vân,rồi buông lời nói: 

_Kiên... 

_Gì thế?...Hắn mở mắt ra nói. 

Tôi bặm môi,nói: ....Vù....vù....vù....vù.....vù...vù....vù....vù..... 

_Chơi trò Ví Dụ không...

_Chơi như nào...Hắn nhăn mày nói. 

_Ông không cần biết cách chơi,chỉ cần trả lời thôi...Tôi cúi mặt xuống nói. 

_Ừ...Hắn cười nói. 

_Bắt đầu nha...Tôi sẽ bắt đầu trò chơi may mắn của mình,nếu có thắng hay thua tôi chắc sẽ không tổn hại đến tình bạn của hai đứa,vì đó là một trò chơi không thật...nhưng tôi sẽ đặt cược cả tình cảm của tôi vào trò chơi này.

 Ào...ào....ào...ào...ào....ào...ào...ào............. 

Tôi nhìn từng đợt sóng biển dạt vào bờ,rồi mở màn trò chơi này: 

_Ví dụ có một người nói thích ông,thì ông sẽ nói gì...Tôi quay sang nhìn và chờ đợi câu trả lời của hắn. 

Hắn lắc đầu nói: 

_Phải biết đó là ai đã chứ. 

Tôi mỉm cười(đúng là phải biết đó là ai chứ ) 

_Vậy xóa câu 1,sang câu 2 nha... 

_Ừ...Hắn gật đầu.

---------------------------------------- 

TRONG LÚC ĐÓ... Cô gái khoác một chiếc áo khoác màu tím đậm,chạy đi khắp bãi biển nhưng vẫn không tìm được người cô muốn tìm. 

Cô nhăn nhó thở hổn hển cầm chiếc điện thoại lên bấm số,rồi áp vào tai. 

_Thuê bao quý khách vừa gọi....Người cô gọi đã tắt máy. 

_Tối như này biết tìm chỗ nào...Cô gái giận dữ nói,rồi tiếp tục chạy khắp dọc bãi biển. 

----------------------------------------

 CÙNG LÚC ĐÓ.... 

Hai trái tim đang cạnh nhau mỗi người một nhịp khác nhau,nhịp tim cậu bé đập càng lúc càng nhanh khi đang ngồi bên cạnh cậu con trai to lớn còn người con trai kia nhịp tim vẫn ổn định không sao nhãng dù chỉ một nhịp... 

Cậu bé kia ngẩng mặt lên nhìn những ngôi sao trên trời,rồi từng câu từng chữ của cậu thốt ra hòa cùng tiếng sóng biển và cùng hơi men tình đến tới người con trai bên cạnh. 

_Ví dụ tôi nói yêu ông,ông sẽ phản ứng như nào...

Cậu ngước lên trời không phải chỉ nhìn sao mà đang hi vọng chờ đợi câu trả lời nói một cách khác là cậu đang tránh biểu hiện vẻ mặt của người cậu yêu,giờ đây những lời cậu thốt ra đã làm con tim cậu bật dậy từng nhịp mạnh...nó đang nói lên từng nhịp...nó đang được nói ra những gì bao lâu nay nó muốn. Cậu nhắm chặt mắt chờ đợi...chờ đợi...

_Bị sao vậy mà nói như thế,tất nhiên tôi sẽ cho ông một cú đấm rồi...Người con trai lắc đầu cười lớn. 

---------------------------------------- 

.....Vù....vù....vù...vù....vù....vù....vù....vù..... 

Tôi nhắm mắt hồi hộp pha lẫn sợ sệt chờ đợi câu nói của hắn. 

_Bị sao vậy mà nói như thế,tất nhiên là tôi sẽ cho ông một cú đấm rồi...Hắn vô tư cười lớn.(Anh tưởng đây là trò đùa sao...mà đúng em cũng đang trong cuộc chơi mà nhỉ) 

Tôi mở mắt ra cười nhạt: 

_Trả lời tốt...Tôi gượng nói.(Hức) 

_Vậy ông không sợ tôi buồn à...Tôi nắm chặt cát,quay mặt ra hướng khác nói vì không muốn cho hắn nhìn thấy...nước mắt...đôi mắt tôi đã ngấn lệ...chỉ mong chút hi vọng nhỏ nhoi. 

Hắn nhìn sau lưng tôi,rồi lắc đầu nói: 

_Đúng là ông lắm trò,nếu đó mà là sự thật tất nhiên tôi phải làm thế rồi,dù cho người đó là bạn,nam yêu nam bệnh hoạn lắm như thằng Duy lớp mình đó lắm lần tôi thấy sởn gai ốc khi ngồi cạnh,ông cũng đừng thân thiết với nó quá không tốt đâu,dính tới bọn Bê Đê thì phiền lắm...Hắn nói vô tư những lời vô tình giết chết một trái tim đang tổn thương. 

---------------------------------------- 

Cậu bé khựng lại nghe từng chữ in hằng trong tim từ một giọng nói phía sau lưng cậu,chợt cậu lạnh hết người cậu co rúm lại cúi mặt xuống đầu gối,2 hàng nước mắt của cậu không kìm lại được nữa nó đã quá sức chịu đựng...trái tim...lý trí...tinh thần...tâm hồn...mọi thứ đã bị tổn thương nặng nề chỉ vì cậu bé đã chơi một trò chơi quá nghiệt ngã và phần thưởng dành cho kẻ thất bại là những giọt nước mắt nặng nề lạnh lẽo.(Hức...hức...Bệnh hoạn...ư...nực cười,sao anh không dừng lại và nói trò chơi này chán lắm bỏ đy...sao anh lại nói ra những lời đó vậy chứ..) 

_hức hức...cậu bé cố kìm tiếng khóc đã bị tiếng biển áp đy. 

Cậu bé cúi mặt lấy tay cấu vào chân cho thật đau để nín khóc,cậu cúi mặt cắn răng cố nói: 

_Nếu vậy ông có thôi làm bạn với kẻ mà ông coi là bệnh hoạn không,dù đó có là bạn thân của ông...(Chỉ một câu cuối thôi em sẽ rút hoặc tiếp tục hi vọng,trò chơi này sẽ kết thúc hoặc sẽ có trò chơi khác)

Hắn quay sang nhìn cậu bé đang cúi gằm mặt,khó hiểu: 

_Sao ông hỏi toàn câu kì lạ vậy.(Kì lạ...đúng thật kì lạ...buồn cười thật) 

Cậu bé cố gắng cười thật lớn,dù thật sự cậu rất muốn khóc(Cậu biết cậu đóng kịch rất giỏi,che dấu mình rất tốt,thật giả lẫn lộn nhưng khi cậu không đóng kịch nữa mà nói thật lòng...Liệu có ai tin cậu?) 

_Haha chỉ là ví dụ mà,trả lời đy(Chỉ một câu cuối thôi mà...hãy cho em nghe anh sẽ không vì thế mà bỏ rơi em...Cậu bé mím chặt môi ngăn nước mắt tràn xuống,cậu chỉ mong 1 câu của người con trai bên cạnh cậu) 

Hắn lắc đầu nhìn bộ dạng kì lạ của thằng bạn,rồi nói: 

_Tất nhiên là phải chấm dứt rồi,dây dưa làm gì,nam ra nam,nữ ra nữ...làm bạn chỉ thêm phiền...OAAAA....Hắn nói,rồi ngáp một hơi dài vô tư mà không biết người bạn bên cạnh đang cắn răng chịu đựng từng câu từng chữ mà hắn nói. (Hức...hức...ự..hức..em thua thê thảm rồi)

Cậu bé đã nghe được câu trả lời,nước mắt cậu không kìm nén được nữa quá sức rồi,nó đã trào ra,cậu bé đang khóc nhưng lại hé môi cười thật lớn. 

_HAHAHA...ÔNG TRẢ LỜI RẤT CHÍNH XÁC,CÁI ĐÓ LÀ BỆNH HOẠN MÀ(ỰC...HỨC...HỨC...Cậu bé cố diễn xong cho mình tròn vai,cậu nấc từng tiếng nhỏ,người cậu đang rất lạnh.) ÀOO...ÀOO...ÀOO...ÀOO...ÀOO...ÀOO.... 

VÙU...VÙU...VÙÙ...VÙÙ...VÙÙ...VÙU.... 

Bờ cát êm mịn như một tấm đệm màu vàng ấm áp,ngay cạnh tấm đệm vàng là một bờ biển về đêm thật lạnh lẽo,có vẻ hai thứ ở gần nhau để bù trừ thiếu sót cho nhau. 

Nhưng giờ bờ cát ấm áp đó không thể nào ru ấm được tấm lưng,bố vai,trái tim bị tổn thương của cậu bé đang cúi mặt giả vờ cười nói nhưng thật sự cậu đang khóc vì lỡ nói ra yêu thương trong tim cậu. 

Còn cái lạnh của bờ biển kia,không thể nào làm cậu lạnh để quên đy những lời nói làm cậu tổn thương đó,gió cứ lùa mạnh vào mái tóc bồng bềnh của cậu như muốn người con trai bên cạnh biết được rằng cậu bé đang khóc trong vô vọng. 

Gió không thể nào cuốn bay những lời nói vô tư nhưng lại làm chết cả một tâm hồn khờ dại. Cát,Biển,Gió đến bất lực khi thấy một thứ tình cảm đẹp nhưng lại bị người đời kì thị. 

---------------------------------------- 

_Này Hoàng Anh ông buồn ngủ à,vậy dậy đy ngoài này lạnh lắm,2 giờ đêm rồi đấy...Hắn đập vai cậu bé khi thấy cậu bé cứ gục mặt xuất người còn run run. 

_Ông về trước đy,tôi muốn ở lại đây một lát...Cậu bé cười buồn(Anh lại nói mấy câu quan tâm ư,em sẽ không tưởng tượng nữa đâu...Mình là bạn bè mà đúng không) 

_Bộp...Thôi về đy hay tôi ở lại với ông một lát nữa...Hắn đập vào vai cậu bé. 

_VỀ ĐIIIII...Cậu bé hét lớn(Hức...hức...đừng quan tâm tôi như thế) 

Hắn ngạc nhiên trước thái độ của thằng bạn:

_Ông bị sao vậy...Hắn nói. 

_HAHAHA..hức...Tôi dọa ông đó,về đi...Cậu bé cố gắng cười mà suýt nữa cậu làm lộ tiếng khóc của mình 

_Ừ vậy tôi về trước đây...Hắn khó hiểu,rồi đứng dậy quay lưng bước đy...bước xa dần...khoảng cách hai người đang dần cách xa nhau...rồi bóng người hắn nhoà dần...nhoà dần tựa như nước mắt cậu bé làm mờ đôi mắt cậu.

Cậu bé biết bây giờ đã an toàn liền đứng dậy,mặt cậu bé đầy nước mắt rơi xuống,cậu quay lại nhìn dáng người con trai đang dần đi khuất tầm mắt cậu,mắt cậu đã cay xè,bây giờ cậu còn nhìn thấy gì nữa ngoài nước mắt. 

(_Mày có biết mày đang làm gì không THẰNG BÊ ĐÊ..._Lần sau mày mà dở cái trò ý ra nữa thì đừng trách tao...Cậu nhớ lại những lời Kiên đã quát Duy...) 

_Haha...hức hức...Cậu cười rồi lại khóc(Mày biết người ta ghét người như mày rồi mà,sao vẫn đặt hi vọng vậy...Mày ngu quá....Bây giờ thấy sao...Đau chưa...Khóc hả...Đáng đời mày...hức hức) 

(Nếu nó không chấp nhận thì thôi từ bỏ...Đừng để đến lúc tình yêu của mày che mất lí trí,thì lúc đó không quay lại được đâu....Cậu bé nhớ lại cầu nhỏ bạn của mình đã nói) 

Cậu như người mất hồn,nước mắt cậu tuôn ra,rồi nói: 

_Sao giờ đây Linh,tao nghĩ tao yêu hắn đến nỗi che mất lí trí rồi,hắn làm tao đau nhưng tao vẫn yêu...yêu hắn rất nhiều hức...xin lỗi mày,có khi tao không quay lại được nữa rồi. 

Cậu bé tiến tới gần biển hơn,gương mặt chỉ toàn là nước mắt,cậu hét thật lớn với biển: 

_BỆNH HOẠN Ư HỨC..HỨC...Cậu bé nghẹn giọng. Cậu gạt nước mắt,rồi hét: _BỆNH HOẠN Ư,THẬT LÀ NỰC CƯỜI MÀ...ĐÓ LÀ TÌNH YÊU NGHE CHƯA HẢ...TÌNH CẢM CỦA TÔI HỨC HỨC...LẼ RA TÔI KHÔNG NÊN NÓI,NÊN GIỮ XUẤT ĐỜI....EM YÊU ANH KIÊN...HỨC...HỨ

Cậu ngã khụy xuống cát, nước mắt cậu rơi không ngừng xuống cát...bây giờ chẳng ai nghe cậu nói cả,chỉ có Biển,Trăng,Cát và Gió.....

Tôi gạt nước mắt rồi đứng dậy thẫn thờ bước từng bước nặng nhọc đi về hướng khách sạn,tôi vừa đi vừa ngoảnh lại nhìn biển,rồi đưa đôi mắt buồn quay trở lại con đường tôi đi. 

Đôi chân trần lạnh giá bước từng bước mệt mỏi,đôi mắt còn đầy nước mắt còn đôi vai tôi như bị những cơn gió bóp chặt vậy,rất đau. 

Tôi nhìn lên bầu trời đầy sao rồi nhắm mắt lại cười:(Không sao đâu...tất cả chỉ là Ví Dụ,Ví Dụ mà thôi hihi)

_Hức...hức...Tôi động viên tôi nhưng chính tôi lại khóc,tôi nhanh tay gạt hết nước mắt rồi đi tiếp mà không biết có một người đằng sau đang cười khinh bỉ. 

---------------------------------------- 

QUAY LẠI.... 

Cô gái chạy dọc ven bãi biển thì chẳng thấy người cô muốn tìm. 

_Anh ở đâu vậy chứ,điện thoại cũng không gọi được,muốn chọc tức em hả...Cô co rúm người cầm điện thoại nói một mình. 

_BỆNH HOẠN Ư HỨC...HỨC. 

Chợt cô nghe thấy một giọng con trai hét lên,cô tò mò đi tới gần tiếng phát âm thanh đó. Cô nhìn thấy một đứa con trai đang đứng khó,cô nhíu mắt nhìn kĩ hơn. 

_Đó là thằng Hoàng Anh mà...Cô thốt nhỏ tiếng.(Nó đang khóc sao...) 

Đứa con trai gạt nước mặt,rồi hét lớn: 

_BỆNH HOẠN Ư,THẬT NỰC CƯỜI MÀ...ĐÓ LÀ TÌNH YÊU NGHE CHƯA HẢ...TÌNH CẢM CỦA TÔI HỨC HỨC...LẼ RA TÔI KHÔNG NÊN NÓI,NÊN GIỮ XUẤT ĐỜI...EM YÊU ANH KIÊN...HỨC...HỨC...Cậu con trai ngã quỵ xuống cát run lên khóc. 

Cô gái che miệng ngạc nhiên khi nghe những câu ý( Thằng Hoàng Anh là gay sao,nó còn nói là yêu Kiên...Chuyện gì thế này) 

Cô bỏ tay xuống rồi nhếch miệng cười: 

_Thì ra là vậy,hẳn nào mình thấy nó quan tâm tới anh Kiên không giống một người bạn chút nào. 

Cậu con trai liền đứng dậy,bước từng bước chậm chạp,cô gái thấy vậy liền đi theo sau...(Gay mà cũng khóc à...Cô cười khểnh) Cô đi theo đằng sau cậu con trai về khách sạn. 

...Cạch...Cậu con trai mở cửa vào bên trong phòng của mình,ánh mắt lơ đễnh không biết rằng có người đang nhìn cậu. Cô gái nhìn cậu con trai vào phòng,rồi cười nói giọng ma quỷ: 

_Ngủ ngon nha Hoàng Anh,rồi bắt đầu kể từ mai trở đy tao sẽ giúp mày tìm ra con người thật...một kẻ bệnh hoạn...Cô gái nói xong rồi từ mãn bước những bước chân thon dài đi vào phòng của mình. 

---------------------------------------- 

...Cạch... Cậu bé lặng lẽ mở cửa đi vào với bộ dạng nặng nhọc do vừa bị tổn thương nặng nề và trong người con vương một chút men say,cậu đảo mắt khắp phòng tối thì thấy thằng bạn kia vẫn đang ngủ ngon lành. 

Cậu mỉm cười tiến tới gần thằng bạn rồi ghé vào tai nó nói nhỏ: 

_Tao vừa mới tỏ tình đấy,thằng chó...Cậu bé cười buồn rồi xuống dưới sàn nhà nằm,mắt nhắm thật chặt để cố ngủ trong khi nước mắt vẫn đang lem hết trên gương mặt buồn bã,thật may sao men say trong người cậu bé đã giúp cho cậu ngủ một đêm lạnh lẽo. 

Lí trí mách bảo là đem cất trong tim... Con tim đau nhói khi nhồi nhét tình yêu... Con tim vô thức nói lên từng nhịp đập... Nhịp đập kết thúc khi tình yêu giết chết con tim... Đau hoài đau mãi cũng sẽ quen... Khóc nhiều khóc mãi cũng sẽ cạn... Lặng nghe tiếng yêu theo chiều gió... Nuốt nghẹn giọt lệ giữ trong tim...

Lời yêu tôi dành cho anh,anh coi là trò đùa... 

Tình cảm tôi trao cho anh,anh coi là tình bạn... 

Nỗi buồn tôi che dấu,in hằn trong tâm trí... 

Lí trí tôi mách bảo tất cả chỉ là trò chơi... 

Xin cho trò chơi ý kết thúc hai số phận...

***Để khi tôi có thể nói hai tiếng chia tay*** 

***THÌ XIN LÚC ĐẤY ANH ĐỪNG CÓ NGHĨ LỜI TÔI NÓI CHỈ LÀ TRÒ ĐÙA***

----------------------------------------------------End C18--------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro