Part 59
Ở trong mắt mọi người, Yunho và Jaejoong yêu nhau thực sự hạnh phúc cũng có mà khổ cũng có. Hạnh phúc là bởi vì tình yêu của 2 người rất kiên định! Khổ là bởi cả hai yêu nhau ngần ấy năm thì cũng có nửa thời gian là xa cách 2 lục địa.
Bởi vậy nên cả hai đã đóng góp không ít cho các hãng hàng không, ngoài ra, Shim Changmin cũng là kẻ được lợi lớn nhất. Nhắc tới bánh cookie Anh Quốc, phản ứng đầu tiên của Changmin chính là muốn ói! Mấy năm qua Changmin đã được ăn tới phát ngán, cái này cũng là do Yunho và Jaejoong trả công cậu ta đã giúp đỡ chuyện tình cảm 2 đứa.
Có thể do ông trời cuối cùng cũng thấy thử thách hai người như vậy đủ rồi nên đột nhiên công ty Yunho đang làm việc cho hơn 2 năm muốn mở chi nhánh ở Châu Á nên cắt cử Yunho làm đại diện chi nhánh Châu á, thế là được về nước làm việc. Đương nhiên cũng cùng năm đó thì Yunho thuận lợi lấy được thẻ xanh.
Vui sướng về nước đoàn tụ với Jaejoong và thực hiện giấc mơ, máy bay vừa hạ cánh Yunho bỏ luôn đồng nghiêp người nước ngoài lăn lóc ở sân bay mà chạy ngay đến nhà Jaejoong. Lúc này Jaejoong cũng đang canh điện thoại di động chờ tinh báo Yunho đã về.
"Jaejoong ơi, anh về rồi! Đang ở dưới lầu nhà em!"
"Xuống liền!" Jaejoong tiện tay vơ cái áo dệt kim khoác vào rồi chạy tót xuống nhà.
Vội vàng chạy xuống cầu thang, phi thẳng ra cổng chung cư thì thấy dáng người Yunho cao cao đứng dưới đèn đường, một tay cầm áo khoác, quần áo dù đơn giản nhưng vẫn lộ ra quý khí.
"Jaejoong!" Yunho nhìn thấy Jaejoong chạy xuống vội vàng quay lại dang tay ra.
"Yunho... ha ha!" Jaejoong lao về phía Yunho, bao nhiêu lần tưởng tượng ra cảnh ngày trở về của Yunho, sẽ mãi mãi không phải xa nhau nữa cuối cùng cũng đến thật! Vô cùng vui mừng chạy thật nhanh vào vòng tay Yunho. nhảy lên ôm cổ anh, hai chân quắp mông anh, nhìn như con gấu Koala bám chặt trên người Yunho.
Yunho dùng sức đỡ Jaejoong, một tay ôm thắt lưng, tay kia đỡ mông, theo quán tính lùi lại 2 bước.
"Yunho!" Jaejoong vui vẻ rướn lên hôn môi Yunho một chút, xong rời ra nhìn lại Yunho đang trong tay mình cười nói "Mừng anh về nhà!"
"Jaejoong. . . có nhớ anh không a ~" Yunho ôm Jaejoong đang bám cứng ngắc trên người anh ở cổng ngõ không người làm nũng.
"Nhớ lắm a~" Jaejoong ngượng ngùng vừa cười vừa nói.
"Vậy thơm anh cái coi! Mau lên!" Nói xong Yunho chu mỏ thật dài ra.
"Mới hun rồi mà!"
"Hun có chút xíu à! Muốn nút lưỡi luôn!" Yunho trơ trẽn nói.
"Xí ~" Jaejoong quay đi tỏ vẻ xem thường, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn hôn lên cái mỏ chu ra nãy giờ của Yunho, cũng dịu dàng luôn đầu lưới vào. Yunho phi thường thỏa mãn nhéo mông Jaejoong một phát, làm Jaejoong giận tiện chân đang quắp mông Yunho cho anh một cước luôn!
Tới lúc hết hơi rồi mới chịu lưu luyến rời nhau, Jaejoong thở dốc, Yunho vẫn chưa chịu thôi lại sáp mặt vào.
"Hôm nay anh ở lại nhà em nha" Yunho tranh thủ lúc Jaejoong đang thở nói luôn.
"Uh... tại sao?" Jaejoong cười hỏi.
"Em bảo tại sao nào?" Yunho lại giở trò xấu xa tay tranh thủ "ăn đậu hũ" Jaejoong thơm thơm mềm mềm.
Ba mẹ Jaejoong đã ngủ rồi, Yunho rón rén vào nhà, tắm rửa xong liền chui tọt vào phòng Jaejoong.
Jaejoong đang tựa vào đầu giường đọc sách, thấy Yunho đi vào liền dịch sang 1 bên chừa chỗ cho anh. Yunho đang cởi trần, tóc ướt nhìn thấy Jaejoong chỉ mặc áo ba lỗ quần đùi liền phấn khích như chó con vồ mồi nhảy lên người Jaejoong.
Vừa ngồi lên đùi Jaejong, Jaejoong chân bị Yunho đè đau nên theo phản xạ có điều kiện đạp Yunho 1 cú văng ra. Yunho lăn quay ra giường, tiện đà giả chết không nhúc nhích.
"Ngồi dậy mau, đừng để tóc ướt đi ngủ!" Jaejoong buông sách, đẩy đẩy Yunho đang nằm 1 đống.
"Ư ~" Yunho ngồi dậy, quay sang Jaejoong "Không ngủ được, mình "vận động" chút xíu đi!"
"Miễn đi, ngày mai em phải đi làm!"
"Đảm bảo làm cho em tinh thần sảng khoái luôn mà!"
"Sảng khoái cái rắm á!" Jaejoong đang đẩy Yunho ra, Yunho bỗng nhiên khựng lại nhìn Jaejoong.
"Cái gì?" Jaejoong nhìn Yunho tự nhiên bất động"
Yunho đột nhiên cúi sát xuống mặt Jaeoong, xong dẩu mỏ ra phì phì nước bọt văng như đạn bắn đầy mặt Jaejoong.
"Nè! Làm cái trò gì vậy hả?!" Jaejoong vừa tránh nước bọt đang phun tới vừa cú cho Yunho mấy phát vào đầu.
"Vui không?" Yunho dừng lại, ngẩng đầu cười nói.
"Xất, anh ba tuổi hả? Có khùng không!" Jaejoong vừa cười vừa quệt nước bọt trên mặt.
"Không phải em bảo anh tóc ướt sao? Không ngủ được tranh thủ làm 1 phát thôi!"
"Anh tự giải quyết đi! Em buồn ngủ lắm rồi!"
"Jaejoong, đừng như vậy mà!" Yunho đè tay Jaejoong trên đầu cậu "Chơi với anh chút thôi!"
"Anh ở trên máy bay ăn no ngủ kĩ rồi, bị lệch múi giờ hả?!"
"Ừ ~ Jaejoong, chỉnh lại cho anh được không?" Yunho nói xong, tay gian manh sờ từ đùi lên tới bẹn Jaejoong luôn.
"Uh ... Yunho ... ba mẹ em ở cách vách mà!"
"Chỉ cần em nhỏ tiếng lại là được rồi! Chuyện đó toàn tại em không tự kiềm chế được thôi!"
"Anh!" Jaejoong cũng nản luôn, nơi trọng yếu đã bị Yunho nắm chặt, hơn nữa bản thân cũng muốn Yunho, cơ thể bỗng nhiên trở nên mẫn cảm dị thường " Uh..."
Không cẩn thận bật ra ra tiếng rên trong cổ họng, ngọn lửa bên trong nhanh chóng bị châm ngòi.
"Thả lỏng thôi em, lâu rồi không làm chắc sẽ đau chút xíu!" Yunho thở dốc, chịu đựng bên dưới đã to đến hơi đau, cố gắng nhanh chóng làm Jaejoong giãn ra.
"Nhẹ tay thôi Yunho . . . uh . . . "
Yunho đã quá quen thuộc với thân thể Jaejoong, thuần thục dùng tay tìm được điểm nhạy cảm của Jaeoong. Làm cậu cả xương cốt mềm nhũn ra, rồi cảm giác cực nóng lan ra từng dây thần kinh, chạy dọc khắp cơ thể.
"Thả lỏng ra Jaejoong, ah ~ xiết quá!" Cho dù đã cẩn thận, lúc Yunho tiến vào vẫn có chút máu đỏ theo chuyển động rỉ ra.
"Ah ~ ah ... ah~ ah..." Khoái cảm dần dần xâm chiếm cảm giác đau đớn như muốn nứt ra, Jaejoong hai chân quấn chặt eo Yunho, hai tay bấu vào bắp tay rắn chắc của anh. Theo tiết tấu ra vào vặn vẹo eo. Ôm chặt cổ Yunho, Yunho hiểu ý liền cúi xuống hôn Jaejoong, nghiêng đầu nuốt lấy đôi môi cậu.
"Jaejoong . . . ah . . . xin nghỉ phép rồi mình kết hôn đi . . . anh không muốn chờ nữa . . ."
"Uh . . . Yunho . . . chắc chắn phải kết hôn sao . . . Ah~ "
"Còn sao nữa!" Yunho cố ý thúc thêm 2 cú mạnh hơn.
"A ~~~ chậm lại một chút . . . Yunho . . . được rồi . . . . uh~ ah~ nhưng mà ba mẹ ở đây..."
"Ngày mai anh sẽ nói!"
Cuối cùng màn chào mừng sau bao lâu xa cách của 2 đứa cũng gặp đợt cao trào thứ nhất.
Ngày hôm sau, Jaejoong dậy không nổi, quả nhiên bị Yunho lừa. Lại xin xỏ Jaejoong thêm một lần nữa rồi lại một lần nữa, thành vô số cái một lần, cho đến khi Jaejoong từ hi vọng đã biến thành tuyệt vọng lịm đi luôn. Xong rồi lưng, thắt lưng đến mông đều đau muốn chết, Jaejoong trong lòng rủa xả Yunho trăm lần.
Mở mắt ra, Jaejoong thấy cạnh mình trống trải, ngồi dậy nhìn không thấy Yunho đâu. Nghe tiếng nói chuyện ngoài cửa, Jaejoong nghĩ chắc ba mẹ và Yunho đang nói chuyện phiếm thôi.
Vừa mở cửa ra thì thấy đỉnh đầu Yunho, tóc rũ xuống 2 bên. Jaejoong đứng chết trân tại chỗ. Ba mẹ mình ngồi trên ghế sofa, Yunho trước mặt họ cúi đầu quỳ rạp xuống. Ba người kia dường như không biết Jaejoong đang có mặt.
"Cô, chú, con xin lỗi đã giấu cả nhà lâu vậy, con với Jaejoong yêu nhật thực sự, con đi Anh quốc cũng là vì muốn kết hôn với cậu ấy!"
"Hai đứa . . . là . . ." Mẹ Jaejoong mắt rơm rớm, ba Jaejoong rít một hơi thuốc dài.
"Cô, chú, con biết từ đó tới giờ cô chú đối với con rất tốt, con cũng rất thương cô chú, coi cô chú như ba mẹ, con thật sự thật sự rất yêu Jaejoong, xin 2 người. Tuy rằng tụi con không thể có con nhưng có thể nhận con nuôi, cũng không có vấn đề gì!"
"Yunnie . . . cô . . ."
"Cô ơi . . . " Yunho ngẩng lên mặt đã đầy nước mắt, quả thật làm cho Jaejoong há hốc mồm.
Yunho vừa khóc, 2 tay chống xuống đất trước mặt ba mẹ Jaejoong dập đầu.
"Cô chú, xin 2 người, con rất yêu Jaejoong, thật sự thương cậu ấy!"
"Jung Yunho!" Jaejoong nổi điên chạy tới giữ Yunho, trán đã sưng đỏ lại "Anh làm gì vậy!"
"Jaejoong vuốt nước mắt trên mặt Yunho, cũng quỳ xuống.
"Ba mẹ, con bất hiếu, vẫn không dám nói hai người biết, con thương Yunho, muốn kết hôn với anh ấy. Con đi học ở Anh cũng là vì anh ấy!"
"Jaejoong . . . con . . ." Mẹ Jaejoong gạt nước mắt.
"Mẹ, con xin lỗi, ba, con xin lỗi" Jaejoong nhịn không được trào nước mắt, tay nắm chặt tay Yunho.
Jaejoong cũng bắt đầu dập đầu, ngẩng lên lại nói xin lỗi, Yunho thấy vậy cũng lại dập đầu theo.
Trong phòng tiếng khóc loạn cả lên.
"Dừng lại!" Ba Jaejoong la một tiếng, ngăn cả tiếng dập đầu lẫn tiếng vợ con khóc i ỉ.
2 cái mặt nước mắt tèm lem quỳ trên nền đất khóc thút thít nhìn ba mẹ đang ngồi trên sofa.
"Jaejoong, sao giờ mới nói cho mẹ biết?" Mẹ Jaejoong từ từ nói.
"Mẹ... "
"Jung Yunho, ba mẹ nhà con biết chưa?" Ba Jaejoong nghiêm túc hỏi.
"Con. . . chú, hôm nay con về nhà sẽ nói!"
"Hôm nay về mới nói! Hừ! Về nói với ba mẹ con cho xong đi rồi hẵng quay lại đây!" Ba Jaejoong hừ lạnh một tiếng.
"Chú ơi!"
"Ba!"
"Kim Jaejoong, im đi! Cho dù nhà mình chấp nhận nhưng còn nhà bên đó thì sao?!" Ba Jaejoong lại rít một hơi thuốc.
"Chú ơi, không có đâu! Trước đây ba con hứa nếu con đi Anh học ba sẽ chấp nhận một yêu cầu bất kì của con rồi!"
"Aish, cái đó chỉ là lời người lớn nói với con nít thôi!" Ba Jaejoong lắc đầu thở dài.
"Dạ thưa chú . . . chỉ cần chú đồng ý thì bên nhà con cũng không có vấn đề gì đâu!" Yunho nói dù trong lòng cũng không vững gì.
"Jaejoong à, ba mẹ không thể bảo bọc con cả đời được, còn cả quãng đường trước mặt, con không hối hận sao?"
"Mẹ!" Jaejoong lại rơi nước mắt, bàn tay bị Yunho xiết chặt "Mẹ, con thật sự không hối hận!"
"Mẹ Jaejoong rưng rưng gật đầu, quay sang nói ba Jaejoong "Coi như xong, hạnh phúc hay không là ở chúng nó!"
Ba Jaejoong thở dài 1 hơi, trầm tư 1 lát.
"Hai đứa đứng lên đi còn đi làm nữa! Về nói chuyện thẳng thắn với bên kia rồi đường đường chính chính quay lại đây!" Ba Jaejoong chốt hạ.
"Cám ơn ba mẹ!"
"Cám ơn ba mẹ!" Yunho và Jaejoong đồng thanh, nói xong Jaejoong nhìn Yunho kinh ngạc "Sao thay đổi nhanh vậy!"
"Đã muốn sửa từ sớm rồi, vừa rồi gọi cô chú cũng còn không tự nhiên!" Yunho cười ôm vai Jaejoong.
"Khụ khụ . . ." Ba Jaejoong ho khan hai tiếng rồi đứng lên đi.
Jaejoong vẫn phải đi làm , Yunho chờ buổi tối tan tầm rồi chở Jaejoong về nhà anh ăn tối. Nói nhất định phải giải quyết sự việc luôn!
"Yunho, lỡ nhà anh không chịu thì sao?"
"Không có đâu!" Yunho lại trấn an, trong lòng vẫn lo lắng.
Buổi tối hết giờ làm việc, Yunho tới tận cơ quan Jaejoong đón cậu.
"Jaejoong à, giày đi không thoải mái hả?" Yunho nhìn Jaejoong đi tướng cứ kì kì.
"Không có mà!" Jaejoong nói.
"Đường như vầy mà sao đi xiêu xiêu vẹo vẹo vậy?"
"Anh còn hỏi nữa?! Tại ai chứ!" Jaejoong bỗng nhiên mặt đỏ như quả cà chua.
Yunho đã ngộ ra, cười tà.
"Oh, thì ra là tại anh hả, vậy hôm nay làm thêm 1 trận nữa là em sẽ đi thẳng lại thôi!" Yunho đạp ga, chạy ô tô vào cửa nhà mình.
"Ông, bà? Ông nội!" Yunho vào cửa liền nhìn thấy ông bà ở nhà.
"Yunnie về nhà rồi, ông bà đến xem con sao rồi này, thằng này thật là, chả nhớ ông bà gì cả!" Bà nội đến trước mặt Yunho đang hết hồn sờ soạng rồi lại ôm hôn cháu. "Gì đây? Cháu dâu cả à?" Bà nội nhìn đến Jaejoong.
"Dạ?" Jaejoong ngớ ra.
"À không, ý bà là bạn học đến chơi hồi đó phải không?" Bà bị ông nhéo tay nên lập tức sửa miệng.
"Bà còn nhớ con ạ?" Jaejoong cười chạy tới nắm tay bà, bị bà ăn đậu hũ chút xíu.
"Nhớ chứ nhớ chứ, nhìn vẫn tươi như ngày nào!" Bà cười tủm tỉm.
"Jaejoong tới à? Được lắm, cả nhà cùng ăn cơm luôn!" ba mẹ Yunho thấy Jaejoong thì tận tình tiếp đón.
2 đứa liếc mắt nhìn nhau một cái rồi cùng ông bà ngồi vào bàn ăn.
Ăn cơm được 30′ rồi, không khí rất tốt, hòa thuận vui vẻ cười nói với nhau.
"Ba mẹ, ông bà, con có việc muốn nói!" Yunho bỗng nhiên buông đũa trịnh trọng nói chuyện.
Jaejoong lập tức căng thẳng nắm tay Yunho dưới bàn.
Yunho vỗ vỗ chân Jaejoong, tự tin cười nói.
"Nói mau lên!" Bà nội sốt ruột.
"Con muốn kết hôn!" Yunho nhanh miệng nói luôn.
"Cái gì?" Ông bà há miệng, ông nội làm rơi cả đũa, ba mẹ thì ngây ra.
"Con nói con muốn kết hôn với Kim Jaejoong!" Nói xong quay sang Jaejoong cười cười.
Jaejoong mặt đã trắng bệch, bị Yunho nhìn cười như vậy, lại đỏ mặt lên.
"Jung Yunho, con có biết con đang nói gì không?" Giọng ba Yunho như đao chém xuống.
"Dạ biết! Con muốn lấy Jaejoong!"
"Mày nói bậy bạ gì đó? Rốt cuộc đang muốn làm trò gì?"
"Ba! Ba nói nếu con sang Anh học sẽ đồng ý cho con 1 việc mà!"
"Trừ chuyện này ra!" Ba Yunho không cần đôi co mà từ chối thẳng thừng.
"Ba lừa con!"
"Jung Yunho, đầu óc mày bị sao vậy? Ba cho mày đi du học để về làm trò này hả?"
"Hồi đó con chịu đi du học là để sau này lấy thẻ xanh rồi kết hôn với Jaejoong!"
"Hồi đó? Hồi đó cái gì? Lúc đó mày bao nhiêu tuổi?" Ba Yunho mặt đã tái lại.
"Hồi đó 18, giờ 28 nhưng mà 16 tuổi đã yêu Jaejoong tới giờ rồi!" Yunho nói luôn.
"Mày...! Ta không đồng ý! Chuyện này không ra thể thống gì cả?!"
"Yunho, Jaejoong, sao vậy, hai đứa không phải bạn thân à, 2 đứa đều là con trai mà" mẹ Yunho không biết nói sao.
"Dạ đúng là bạn, sau này thành người yêu!"
"Bốp!" Ba Yunho bạt tai Yunho 1 cái rõ to "Jung Yunho, im ngay!"
"Ba!" Yunho má phải nóng như lửa.
"Yunho!" Jaejoong sợ tới mức nước mắt muốn trào luôn, nắm tay Yunho càng chặt.
"Chú ơi, con xin lỗi, con với Yunho thật sự nghiêm túc!"
"Đừng nói nữa, Kim Jaejoong! Mời cậu về cho!" Ba Yunho nổi điên rồi.
"Tụi mình đi, Jaejoong!" Yunho đứng lên lôi Jaejoong đi.
"Yunho!" Mẹ Yunho khóc giữ con mình lạ "Đừng đi, có gì từ từ nói!"
"Con muốn từ từ nói mà ba không muốn, chỉ muốn động tay động chân thôi!" Yunho chỉ ba mình.
"Yunho... " mẹ Yunho khóc nhìn con trai mình ra tới cửa.
"Yunho, quay lại đây!" Bà Yunho rốt cuộc đã lên tiếng, Jaejoong đang dại ra cũng tỉnh lại.
"Bà ơi!" Yunho bất đắc dĩ.
"Jaejoong cũng quay lại đây! Hai đứa quay lại đây, ngồi xuống! Không thèm nhìn tới bà già này sao?" Bà nội tức giận "Còn con nữa, trước mặt cha mẹ mà như vầy! Cháu ông bà mà muốn đánh là đánh sao?!" Bà nội chỉ con trai mình, ba Yunho.
"Mẹ ~~~" Ba Yunho nhất thời bị mất uy.
"Bây giờ con nói rõ cho mẹ xem ý con sao?" Bà nội nói.
"Dạ?" Ba Yunho ngờ ngợ/
"Quên rồi hả?" bà nội cho ba Yunho một quyền ngay đầu "Lúc trước con đòi cưới mẹ Yunho! Bỏ con gái nhà người ta, bỏ cả công ty lớn, con cũng không cần nhất quyết đòi lấy mẹ Yunho! Mẹ có ngăn con không? Nói mẹ xem có hay không?"
Ba Yunho lắc đầu.
"Con lắc đầu!" Bà nội đánh 1 cú nữa "Con như vậy có tư cách gì mà ngăn cản con con! Lại còn đánh nó?! Hả?" Lại đánh cái nữa.
"Mẹ! Đây là hai chuyện khác nhau, tụi nó là 2 đứa cont trai mà lại như vậy..."
"Này, sao mà cổ hủ như vậy! Cả bà già như mẹ còn thấy không sao, tư tưởng còn tiến bộ hơn con đó, hả?!"
"Mẹ! Hai đứa nó . . . aish! Không thể có con được"
"Thì sao chứ, sinh ra con mà như mày thôi thà khỏi sinh! Thiếu gì nam nữ bình thường kết hôn mà cũng không sinh con được, không có thì thôi, kêu gì mà kêu?!"
"Bà nội, bà nội thật là thông thái" Yunho thấy được chút hi vọng, tay cũng từ tay Jaejoong chạy tới lưng Jaejoong.
"Yes!" Bà nội đắc ý quay lại.
"Mẹ, như vậy sao được?" ba Yunho hết cách quay sang cứu viện ba mình "Ba, ba nói chút đi, cái này thì ra thể thống gì?"
Bà nội nhướng mày nhìn ông nội, ông nội kho khan hai tiếng nói.
"Con à, lúc trước con mà không lấy mẹ Yunho thì giờ đã không có chuyện này! Coi như tại con! Bắt Yunho tìm vợ chưa chắc đã được vợ đẹp như Jaejoong đâu!"
"Khụ khụ, lộn đề rồi, ông già!" Bà nội kịch liệt ho khan.
"Ba! Ba mẹ không biết... đồng tính như vậy sau này sẽ mắc bệnh si đa đó!" Ba Yunho bất đắc dĩ nói luôn.
"Con mẹ nó, ngu như vậy hả? Bà đây không nuôi mày lớn lên nhá! Yunnie với Jaejoongie chỉ có ở với nhau, bệnh cái rắm á!" Bà nội vỗ đùi nói "Yunnie, con với Jaejoongie... duyệt!"
"Dạ dạ dạ!" Yunho gật lia lịa, Jaejoong cười tươi mặt đỏ bừng.
"Được rồi, Yunnie, bà con đồng ý rồi, cứ vậy mà tiến thôi! Ai bảo ba con năm đó cũng không nghe lời!"
"Ông nội cũng chịu rồi, Jaejoongie đến nhà ông bà chơi lần sau bảo Yoochun đem vợ nó theo luôn nhé!"
"Dạ?!" Jaejoong ngẩn ra.
"Là bạn học kia của nó đó!" Ông nội nói thêm.
"Cảm ơn ông bà, ba mẹ, con xin lỗi, con thật sự muốn ở bên Jaejoong, tụi con thương nhau đã 7 năm rồi, vẫn còn chưa đủ, con còn muốn tiếp tục quãng đời còn lại với cậu ấy!"
"Yunho..." Từ đầu tới đuôi, mẹ Yunho không nói được lời nào, chỉ có khóc, rốt cuộc cũng nhịn không được "Mẹ hiểu bị cha mẹ ngăn cấm đau khổ như thế nào, Yunnie, Jaejoongie, chỉ cần 2 đứa không hối hận, mẹ chúc phúc cho 2 đứa!"
"Mẹ!"
"Dì ơi!" Jaejoong bị Yunho kéo qua ôm mẹ.
"Gọi mẹ đi, còn dì gì nữa!" Yunho trừng mắt nhìn Jaejoong.
"Ha ha, từ từ rồi quen thôi, Yunnie gấp quá làm gì?!" Bà nội che miệng cười trộm.
"Ba, con xin lỗi!" Yunho nhìn ba.
Ba Yunho bị bà nội giáo huấn mất hết cả uy. Thở dài nhìn con trai và Jaejoong.
"Jung Yunho, đừng có vội mừng, nhà mình đồng ý rồi còn nhà con người ta thì sao?!"
"Dạ đồng ý rồi!" Yunho ôm vai Jaejoong "Ha ha, yên tâm được rồi! Con cám ơn ba mẹ, con cám ơn ông bà!"
Jaejoong bị Yunho lôi lại, cúi gằm mặt xuống, lại bị Yunho trước mặt gia đình ôm như vậy, xấu hổ hận không thể tìm được cái hố chui vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro