Part 57
Thấm thoát, Yunho và Jaejoong đã ở Anh quốc được 1 năm, Jaejoong nhìn sổ tiết kiệm ngày một nhiều tiền, không khỏi rưng rưng. Tiền này đều là tiền Yunho với cậu cùng đi làm để dành. Nghĩ đến đây, Jaejoong chạy tới trước mặt Yunho, mặc kệ anh đang làm gì, Jaejoong nhảy lên người anh bám cứng ngắc như con gấu, sau đó ra sức hôn cho đến khi mặt Yunho toàn nước miếng, hạnh phúc nói "Khoai lang, em yêu anh!"
Jaejoong đột nhiên chủ động như vậy, ban đầu thì làm cho Yunho vừa sướng vừa hết hồn, sau đó thì Yunho tự cho rằng đó là Jaejoong đòi "yêu". Đương nhiên ôm Jaejoong bế vào phòng ngủ, còn vừa đi vừa nói "Cục cưng của anh muốn hả?! Ha ha hứng tình quá nha!"
"Cái gì? Muốn gì? Jung Yunho, ý em không phải là chuyện đó . . . nè . . . anh . . . em . . . ah . . ." Jaejoong cuống lên giải thích thì đã bị Yunho dùng môi chặn lại.
"Umh . . . hôm nay em sung sức nhỉ, vừa lúc anh cũng đang muốn, vậy để chiều em ha!" Yunho ra vẻ trượng phu, bộ dạng đắc ý đem Jaejoong thảy lên giường, nhanh nhẹn thuần thục tuột hết quần nhỏ với áo ba lỗ của Jaejoong ra. "Ở nhà mặc ít như vậy, đúng là cố tình dụ dỗ người ta!"
"Nè . . . cái gì mà hôm nay sung a . . . Jung Yunho anh có ngày nào mà không muốn làm đâu? Em chịu được anh là giỏi lắm rồi!"
"Đương nhiên, là tại em sung quá đó, chẳng qua tại không có sờ tới thôi! Ah . . . hôm nay đổi tư thế đi Jaejoong!"
" . . . " Jaejoong mặt đỏ bừng, nghĩ thầm, đổi hay không đổi thì cái đồ khoai lang này cũng đã tự quyết định hết rồi, còn giả vờ giả vịt hỏi ý kiến người ta nữa.
"Em chịu rồi hả? Bà xã thật là ngoan, càng lúc càng thơm thơm mềm mềm! Ah . . ." Yunho bắt đầu cuồng si hôn Jaejoong đến thất điên bát đảo.
Jaejoong giống như là tự sập bẫy hại mình rơi xuống hố sâu, nghĩ thầm lần sau có bị tiền trong sổ tiết kiệm làm cảm động thì cũng nhất định phải bình tĩnh!
Để dành đủ tiền trả nợ cũng là lúc Yunho và Jaejoong vừa nghỉ hè. Hai đứa nắm tay nhau về nước cảm giác như vợ chồng đi tuần trăng mật trở về.
Ở Anh quốc không phải kiêng nể gì đã quen, về đến sân bay quốc nội, Yunho vẫn một tay kéo hành lí, 1 tay nắm tay Jaejoong.
Bỗng nhiên cảm giác được xung quanh có nhiều ánh mắt nhìn mình, Jaejoong mới chợt nhớ ra ở đây vẫn là khác với ở nước ngoài, lập tức buông tay Yunho. Cúi đầu đi lên phía trước, Yunho hiểu được cảm giác của Jaejoong nên cũng không có miễn cưỡng. Chính là bước nhanh hơn để cùng sánh vai với Jaejoong.
Về nhà chào hỏi ba mẹ, tắm rửa ăn cơm xong. Tối đó Yunho với Jaejoong tới Comic hẹn gặp Hankyung, Heechul, Yoochun, Junsu, cả Changmin nữa.
Jaejoong đi sau lưng Yunho, vừa đẩy cửa bước vào đã nghe tiếng nhốn nháo ở quầy bar.
"Aaa! Tới rồi!"
"Kim Jaejoong!"
"Yunho hyung ở đây nè!"
"Ây da ~ vợ chồng son tới rồi!" 5 người kia hùa vào giỡn.
Yunho nắm tay Jaejoong mỉm cười bước tới.
"Lâu rồi không gặp!" Jaejoong nhìn cả bọn hớn hở chào hỏi.
"Kim Jaejoong! Có quà không?!" Changmin phấn khích gọi Jaejoong.
"Đương nhiên là có! Để mai đưa!" Jaejoong cười nói.
"Jaejoong, ở đó quen không?" Hankyung cho Jaejoong và Yunho mỗi người 1 ly rượu.
"Tên vua ngố kia chắc toàn ăn hiếp cậu ấy! Hankyung anh xem Jaejoong gầy đi quá trời!" Heechul chen vào nói.
"Cái con người này cũng chẳng tốt tính lên được miếng nào a!" Yunho cãi lại "Coi chừng có ngày quả báo á!"
"Yunho . . . " Jaejoong cầm tay Yunho ý bảo anh ngồi xuống "Bọn tớ dạo này ổn, à có chút chuyện, Hankyung, chú cậu đâu rồi?"
"Hả có việc gì?"
"Tớ đưa tiền cho chú ấy"
"Cái gì? Nhanh vậy? Tiền ở đâu?"
"Yunho với tớ đều đi làm rồi cùng nhau để dành!"
"Woa . . . cảm động quá nha! Yoochun!" Junsu mắt lấp lánh.
"Mốt anh cũng làm cho em! Junsu" Yoochun lập tức ra vẻ.
"Hankyung ơi, đưa bịch khoai tây đây!" Changmin phát biểu một câu trớt quớt.
Jaejoong gặp chú của Hankyung, chạy lại đưa tiền, còn ngồi hàn huyên với chú một lúc lâu.
Yunho ở đằng sau lôi đâu ra cuốn album thật dày.
"Muốn xem ảnh tớ với Jaejoong chụp không? Đây là nhà của bọn tớ!"
"Ở chung nhà hả?" Heechul ngạc nhiên hỏi "Tưởng hai người học khác trường mà?"
"Cho nên mới dọn ra khỏi kí túc xá để ở chung đó!" Yunho nói "Đây là hình chụp ở tầng dưới!"
Mở album ra cả bọn cùng xúm vào xem. Có hình chụp phòng ốc, hình chụp Jaejoong nấu cơm, xem TV, học bài, cũng có hình Jaejoong chụp Yunho nấu cơm, ngủ, xem TV, thay bóng đèn, sửa cái bàn cũng chụp. Rồi ảnh 2 đứa đi chơi. Mỗi tấm hình là chìm trong hạnh phúc ngọt ngào. Người xem cũng phải ngưỡng mộ không thôi, đây chính là mục đích cuối cùng của Yunho, làm người ta phải hâm mộ cuộc sống của 2 đứa!
"Woa! Jung Yunho! Có cần phải thế này không? Dán cả "Song Hỉ" trước cửa nhà! Thật là khoa trương!" Heechul bỗng nhiên nhìn đến ảnh chụp cái cửa nhà dán chữ "Song Hỉ" To đùng.
Là lúc mới dọn đến, Yunho hì hụi cắt 2 chữ đỏ dán trên cửa, tuy là Jaejoong vẻ mặt khinh bỉ nhưng cũng chưa bao giờ bắt gỡ xuống. Rõ ràng là 2 đứa đều thích! Bởi vậy nên 2 chữ Yunho tự ý treo mới còn được tới giờ.
"À . . ." cái tình thú nho nhỏ của 2 đứa đã bị phát hiện, Yunho vẫn là có chút ngượng ngùng, dù sao cái này cũng là tự mình làm, nếu đám nhiều chuyện này, đặc biệt là tên rắn độc kia biết thì thật chả còn lại chút uy nghiêm gì "Cái này . . . haha . . . là Jaejoong dán đó, đẹp không? Cậu ấy thât là khéo tay đó! Ha ha! Thôi cụng ly đi, dzô!" Yunho cuống quít chuyển đề tài.
"Đúng rồi, cắt đẹp ghê!" Junsu cũng khen "Đúng là Jaejoong thật khéo tay nha!"
Thấy mọi người khen Jaejoong, Yunho lại muốn nhận lại cái này là của mình làm! Nhưng mà bất đắc dĩ không thể nói ra.
"Để chút nữa hỏi Jaejoong cách làm cái này!" Junsu vẫn còn đang tấm tắc cái ảnh.
"Đừng . . . đừng hỏi mà Junsu!" Yunho cuống quýt ngăn lại.
"Tại sao?"
"Jaejoong ngại không chịu nhận là mình làm đâu! Mắc cỡ đó mà! Đừng hỏi làm cho người ta ngượng!"
"Cũng được, thôi bỏ qua! Miễn là Jaejoong thật tâm làm là được rồi!"
"Đang nói chuyện gì đó?" Jaejoong quay lại bàn, 1 tay khoác vai Yunho ngồi kế bên.
"Không có gì! Đang xem hình đó mà!" Yunho ôm eo Jaejoong, kéo cả ghế Jaejoong vào sát mình rồi tha Jaejoong vào lòng ôm ôm.
"Oh, anh đem cả cái này về hả?" Jaejoong ngạc nhiên, cũng vui vẻ nóng lòng muốn cùng mọi người chia sẻ cuộc sống bên kia.
Jaejoong cùng mọi người xem hình chụp, vừa xem vừa kể chuyện, Yunho cũng xen vào nói chung.
Heechul lại lật tới cái ảnh "Song Hỉ" kia, nhếch mép cười đểu.
"Jaejoong, cái ảnh này chụp từ hồi nào vậy?" Heechul cố tình ra vẻ tò mò "Phòng này rất đẹp nha, cả cái cửa cũng đẹp nữa!"
"Ha ha ha ha, thật không? Phòng này công nhận rất được!" Jaejoong cầm album chỉ chỉ "Nhìn thấy không? Cái chữ này là Yunho làm đó, thấy mà ghê. Ha ha ha ha!"
"Khụ khụ khụ" Changmin bị nghẹn khoai, mặt mũi kì quái.
"Ủa không phải cậu tự làm hả?" Junsu thắc mắc.
"Tớ mà làm cái này á? Cậu hỏi anh ấy ấy! Jung Yunho!" Jaejoong quay qua Yunho, thấy Yunho vẻ mặt đang vẻ mặt cầu xin quay về phía Changmin xua tay lia lịa.
"Hả?" Thấy Jaejoong quay lại, vội vàng giấu tay sau lưng "Cái gì đó cục cưng?"
"Cái này ai làm?" Jaejoong chỉ vào trong hình, Heechul khoanh tay trước ngực dựa vào Hankyung, chuẩn bị xem kịch vui!
"Nè . . . ha ha . . . ha ha . . . cái này á!" Yunho cứng họng.
"Hyung, hyung làm thiệt đó hả?" Yoochun không tin được, cái người luôn theo chủ nghĩa nam tử hán đại trượng phu như Yunho lại đi làm cái việc tỉ mẩn nhỏ nhặt như vầy.
"Hyung . . . " Yunho lần đầu tiên trước mặt người ta mà đỏ mặt không biết làm sao.
Jaejoong nhìn thấy Yunho quýnh lên, nhịn không được phá ra cười.
"Jaejoong, cười cái gì? Vui lắm hả?" Yunho làu bàu.
"Được rồi, được rồi, là tớ làm đó! Đừng nhìn Yunho nữa, người ta mắc cỡ nha!" Jaejoong cười nhéo nhéo cái mặt nóng lên của Yunho.
"Anh . . ."
"Ai da . . . là Jaejoong làm hả?" Mọi người thở dài 1 hơi "hóa ra không phải Yunho gạt mình à!"
"Đúng rồi, Jung Yunho làm sao mà đi làm cái chuyện nhỏ nhặt như vầy? Người ta là nam tử hán mà! Phải không?" Jaejoong dồn sức đá Yunho dưới bàn 1 cước, trên mặt lại cười tươi.
Tới gần khuya, Comic cũng vắng dần, mọi người lần lượt ra về.
Đợi cho Yunho với Jaejoong đi khỏi rồi, Heechul ghé vào quầy bar nhìn Hankyung thở dài.
"Sao vậy? Còn trẻ mà đã thở ngắn thở dài rồi!" Hankyung cười nói.
"Em thấy Jaejoong với Yunho thật tốt quá!" Heechul nói.
"Chúng ta thế này còn chưa tốt sao?"
"Làm cho người ta ghen tị a!" Heechul thở dài "Ai nhìn chả biết cái đồ sứt sẹo kia tuyệt đối là của Yunho làm ra, Jaejoong vì giữ mặt mũi cho Yunho mà nhận làm, anh còn không biết sao?"
"Anh biết chứ" Hankyung cười nói "Em ghen tị với người ta làm gì? Không lẽ chán anh rồi hả?"
"Không phải" Heechul vội vàng trừng mắt lắc đầu nguầy nguậy "Không có mà!" Vội vàng nhào vào lòng Hankyung nhõng nhẽo "Hankyung à ~~~~ . . . "
"Sao vậy?" Hankyung ôm Heechul, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài mềm mượt của cậu ta.
"Anh cũng cắt chữ cho em đi!" Heechul lí nhí.
"Ha ha, thích hả? Sao lúc nãy còn chê gớm mà?"
"Tại ganh tị mới nói vậy thôi!" Heechul dẩu mỏ.
"Uống miếng nước đi, tức bốc khói kìa!" Hankyung đưa ly nước đến trước mặt Heechul.
"Ah . . ." Heechul cầm ly định uống thì thấy trên đế lót ly có cái chữ cong vẹo méo mó "Chul"
"Hankyung . . . cái này . . ."
"Anh ưa chữ này hơn, lúc nãy tranh thủ mọi người đang nói chuyện anh ở quầy bar làm đó. Hư 3 cái mới được 1 cái." Hankyung thản nhiên vừa cười vừa nói.
"Em . . . em . . .Han . . . Hankyung . . ." Heechul cảm động mắt ươn ướt.
"Vừa lòng chưa!" Hankyung quay lại làm việc tiếp.
"Em yêu anh!" Heechul đột nhiên xông lên từ đằng sau ôm chặt Hankyung.
Hankyung cười xoa xoa tay Heechul rồi gỡ ra, quay lại ôm Heechul vào.
"Không cần phải ghen tị với người ta, em cũng có mà!" Lời nói khẽ phả vào tai, Hankyung thật biết cách thôi miên.
Heechul ở trong lòng Hankyung hạnh phúc gật đầu.
Jaejoong và Yunho sau khi rời Comic nãy giờ cũng không nói gì. Là Jaejoong không muốn nói làm Yunho căng thẳng gần chết, bầu không khí thật quỉ dị.
"Jaejoong . . . " Yunho tội nghiệp lót tót chạy theo sau.
" . . . " Jaejoong không thèm để ý, cứ đi tiếp.
"Jaejoong ~~~~~~" Yunho càng dài giọng hơn, mè nheo ra trận, kéo tay Jaejoong lại.
Jaejoong cũng không rút tay ra, cứ đi tiếp.
"Jaejoong, anh sai rồi, ngày mai anh sẽ nhận!"
Jaejoong đột nhiên dừng lại, nhìn Yunho.
"Anh sai cái gì?"
"Anh tự làm mà không dám nhận, anh xin lỗi!" Yunho dáng vẻ hối lỗi nhìn vừa tội vừa buồn cười, Jaejoong phải ráng nhịn.
"Còn gì nữa?"
"Anh nói dối là em làm, là lỗi anh sai!" Yunho cúi đầu, nắm góc áo.
"Rồi sao nữa?"
"Em nhận giùm anh, em thật là đại nhân đại lượng! Anh là đồ bại hoại!" Yunho tiếp tục nhận sai.
"Còn gì nữa?"
"Aa . . . " Yunho giương mắt ếch tự hỏi "À, lúc ở trên máy bay, em tựa vô anh ngủ, tại anh mỏi vai quá nên anh dựng đầu em lên rồi dựa lại vào vai em! Mai mốt anh không làm như vậy nữa, anh xin lỗi!"
"Còn gì nữa không?" Jaejoong nhịn hết nổi nước mắt trào ra, biết thế nào mà còn hỏi nữa là ba cái chuyện bằng hạt vừng hạt đậu Yunho cũng thú tội hết.
"Còn nữa . . . . anh . . . anh . . . ." Yunho thật sự không nghĩ ra được.
"Đồ ngốc!"
"Ừ, là anh ngốc!" Yunho vẫy đuôi phụ họa.
"Im!" Jaejoong lại giả vờ mắng.
Yunho im re.
"Về nhà đi, còn đứng làm gì?!" Jaejoong đi vài bước thấy Yunho còn đứng đó cúi mặt.
"Hả?" Yunho ngẩng đầu "Nhà anh ở hướng kia!"
"Không về nhà em hả? Vậy anh tự về nhà mình đi, bye!" Jaejoong quay lại nói xong chuẩn bị gọi taxi.
"Bà xã, khoan chờ anh với!" Yunho vừa nghe Jaejoong kêu về nhà Jaejoong ngủ là mắt sáng lóa lên, cung kính không bằng tuân mệnh chạy vội theo, mở cửa xe cho Jaejoong.
Cả buổi tối như đứa nhỏ ngoan ngoãn ôm Jaejoong không dám làm càn.
Hôm sau gặp bọn kia chủ động nhận lỗi, nói là tự mình làm.
"Tụi này biết hết rồi a!" Đám người kia đồng thanh.
"Hả?" Yunho rớt cả quai hàm xuống bàn.
"Vừa mới dọn nhà đến là cậu tự làm rồi phải không?" Changmin nói.
"Ừ!" Yunho gật gật đầu.
"Thật ra cậu cắt xong Jaejoong vui quá nên gọi điện kể tớ nghe, tớ biết lâu rồi!" Changmin nói.
"Vậy mấy người kia?" Yunho nhìn đám còn lại.
"Tôi cũng biết rồi!" Heechul giơ tay "Hankyung cũng biết!"
"Mấy người đều biết hả?" Yunho kinh ngạc quay lại nhìn Jaejoong "Em . . . cũng?"
"Được rồi được rồi em xin lỗi, em nói cho Changmin lâu rồi, tại em thích 2 cái chữ đó quá!" Jaejoong cười nói.
"Thích thật hả?" Yunho hỏi.
"Ừ!" Jaejoong gật gật đầu "Nếu mà thấy mất mặt thì em kể Changmin làm gì!"
"Jaejoong!" Yunho vui quá ôm Jaejoong xoa xoa vuốt vuốt, không thèm để ý ánh mắt người xung quanh.
"Yunho . . . buông em ra!" Jaejoong cuống lên đẩy Yunho ra, mặt đỏ bừng.
"Thật đúng là buồn nôn mà!" Heechul châm chọc.
"Gì chứ, ghen tị à?" Yunho ôm Jaejoong quay sang Heechul trợn mắt.
"Ghen tị cái rắm á!" Heechul liếc mắt xem thường "Tôi còn sướng hơn cậu nhiều!"
Kì nghỉ hè chưa hết Yunho đã vội vã lôi Jaejoong trở lại Anh quốc. Ai cũng mắng Yunho sính ngoại, thật ra là Yunho cảm thấy buổi tối mà không có Jaejoong ôm thì không ngủ được.
Jaejoong cũng ngoan ngoãn để Yunho dắt về.
Lúc sắp đi, Changmin cứ dặn mãi lần sau về nhớ phải đem nhiều đồ ăn vặt. Jaejoong chỉ nói lần sau về nếu không thấy Changmin dẫn Tống Kì Kì tới thì sẽ không có quà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro