Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 56

Tối ngày 5 là cuối tuần, cũng là 1 đêm trước sinh nhật Yunho, Yunho ôm Jaejoong nằm trên giường.

"Ngủ hả em?" Yunho nhỏ giọng gọi, bàn tay vuốt ve lưng Jaejoong.

". . . " Jaejoong nằm yên.

"Jaejoong . . . Jaejoong . . ." Yunho muốn lay Jaejoong đang ngủ dậy.

". . . "Nhắm chặt 2 mắt, tiếp tục giả bộ ngủ.

"Haizz . . ." Yunho thở dài một tiếng, tiếp tục gọi Jaejoong "Jaejoong, dậy dậy dậy đi em!""

" . . . Umh . . . " không chịu nổi Yunho lèo nhèo nữa, Jaejoong bất đắc dĩ phải dậy.

"Dậy rồi hả?" Yunho mắt sáng rỡ.

"Gì vậy anh?" Jaejoong nhỏ giọng hỏi, đầu còn vùi trong chăn.

"Anh còn muốn ăn bánh ngọt . . . được không?" Yunho nói nhỏ.

Jaejoong đang trốn trong chăn mặt đỏ bừng, nghĩ đầu ngày đã này này nọ nọ, Jaejoong thẹn đến muốn chui xuống đất. Giả câm giả điếc không ra tiếng.

"Được không, anh còn muốn ăn ~! Còn muốn ăn nữa mà!" Yunho bắt đầu chơi xấu, ôm Jaejoong xoa nắn lung tung.

"Hư!" Jaejoong quả quyết cự tuyệt, quay mông về phía Yunho, lại chui vào chăn.

"Tại sao?" Yunho mặt dày như da trâu, lập tức nhào lên đòi cho được "Hôm qua không phải làm rất tốt sao? Làm lần nữa thôi, còn nửa tiếng nữa là sinh nhật anh thật rồi!

"Ngày hôm qua không phải làm rồi sao, anh có mấy cái sinh nhật lận à!"

"Ngày hôm qua là sinh nhật lịch âm, hôm nay là sinh nhật theo lịch dương!"

"Cái rắm á!" Jaejoong cảm giác như bị mắc mưu, biết thế này hôm qua đã không làm gì rồi.

"Anh không biết, em không làm bánh ngọt cho anh, em không thương anh gì hết!" Yunho cả người bám trên lưng Jaejoong eo sèo làm nũng.

"Jung Yunho, anh có thấy phiền không? Giờ này mấy giờ? Ngủ lại đi!" Jaejoong đẩy Yunho ra, lại vùi đầu ngủ!

"Có thể đáp ứng anh ngày mai ở nhà cả ngày không mặc đồ không?" Yunho thấy thật sự hết hy vọng rồi, đành chuyển qua đòi quà ngày mai.

"Không được! Mai em muốn ra ngoài!"

"Ai cho em ra ngoài? Mai sinh nhật anh mà!" Yunho la làng.

"Đương nhiên là em cho! Dù sao mai em cũng phải ra ngoài, anh muốn mặc đồ hay không tùy anh!"

Yunho trợn mắt há mồm, khóc không ra nước mắt, trề môi nhìn Jaejoong cuộn lại như con tôm ngủ tiếp. Cuối cùng chán quá chịu ko nổi cũng gục luôn.

"Jaejoong, ôm cái coi, làm gì mà ngủ xa vậy!" Yunho bộ dạng giống như tiểu thiếp dùng ngón trỏ chọt chọt lưng Jaejoong. Jaejoong cũng không cự tuyệt, ngoan ngoãn nhích lại, ôm thắt lưng Yunho, rúc vào người anh. Jaejoong thật sự rất mệt nhọc, ngày hôm qua đóng vai bánh ngọt làm cho Yunho còn thèm ăn hơn bình thường, cuối cùng làm đến mấy lần cũng không nhớ, chỉ biết là buổi sáng tỉnh lại Yunho vẫn còn trong cơ thể mình.

Hai đứa ôm nhau nằm, Jaejoong đã ngủ rồi mà Yunho vẫn còn tỉnh.

Lại nghĩ đến lời Jaejoong nói, mai sinh nhật mình mà mình phải thui thủi ở nhà, hơn nữa Jaejoong căn bản là không có ý định tặng quà này nọ. Giấc mơ sinh nhật cả ngày trần như nhộng với nhau tan thành bọt nước, hơn nữa bánh sinh nhật tuyệt vời như vậy lại chỉ được ăn có một lần! Yunho càng nghĩ càng không muốn ngủ. Nhẹ nhàng dời Jaejoong đang ôm mình sang một bên, xuống giường, lục đục cái gì đó nửa tiếng đồng hồ, sau đó cảm thấy mĩ mãn rồi mới quay về giường ngủ.

Jaejoong mơ hồ cảm giác được hình như Yunho xuống giường, không bao lâu sau lại về ôm mình, chỉ biết có nghe lạch cạch một chút, sau đó chả còn biết gì hết.

Sáng hôm sau tỉnh lại, nắng xuyên qua rèm cửa chiếu xuống giường.

Yunho dậy sớm hơn Jaejoong một chút. Vừa mở mắt ra liền phát hiện Jaejoong cũng ưm a duỗi lưng mở mắt.

"Chào buổi sáng!" Yunho ôn nhu hôn lên trán Jaejoong một cái,

"Chào buổi sáng! Sinh nhật vui vẻ!" Jaejoong mỉm cười, giơ tay lên ôm đầu Yunho trước mặt, Yunho cũng ngầm hiểu cúi đầu xuống nhận nụ hôn sinh nhật buổi sáng của Jaejoong!

Jaejoong cảm thấy cái chăn rõ ràng cọ vào người, không khỏi kéo chăn lên coi, há hốc mồm, thì ra dưới chăn đúng là thân thể trần trụi của hai đứa.

"Đồ của em đâu?" Jaejoong cuống lên hỏi Yunho đang nằng nghiêng, tay chống đầu nhìn mình.

"Ừ thì hôm qua anh đem đi giặt rồi, tại đằng nào tối qua cũng dính kem trên drap giường, giặt hết!"

"Thì cũng phải chừa cái quần nhỏ chớ!"

"Hôm qua anh đói quá ngủ không được nên lột ra giặt luôn!" Yunho đắc ý.

"Anh còn giặt cái gì nữa?" Jaejoong có linh cảm xấu.

"Uh . . . cái gì nên giặt đều giặt hết!" Yunho chậm rãi nói.

"Hả?!" Jaejoong bật dậy lao xuống mở tủ đồ, vừa mở ra thấy rỗng tuếch. Mở ngăn kéo ra cũng trống trơn. Vọt tới ban công, đầy quần áo, nhỏ to, đủ loại, từ áo dạ đến quần lót, Yunho hình như có cái gì mặc được là đem đi giặt hết trơn.

"Jung Yunho ~~~~~" Jaejoong gầm lên, cả người không mảnh vải che thân đứng ở cửa ban công.

"Cái gì, bà xã? Anh giỏi lắm phải không?" Yunho cũng trần trùng trục chạy lại.

"Đồ mắc dịch này, tại sao lại đem đi giặt hết, cố tình phải không?"

"Không phải anh nói hôm nay phải cùng anh không mặc đồ sao?!" Yunho lầu bầu.

"Nhưng mà em muốn đi ra ngoài!"

"Hôm nay sinh nhật anh, em ra ngoài đường làm gì?"

"Ở trong nhà hết đồ ăn rồi! Anh lấy gì ăn? Ăn gió tây bắc à!"

"Không . . . cái gì? Không có đồ ăn hả?" Yunho kinh ngạc.

"Ừ! Làm sao bây giờ! Anh đem đi giặt hết rồi hả?"

"Ừ, toàn bộ!"

"Tại sao bình thường không siêng vậy đi?!" Jaejoong tức giận nói.

"Anh sai rồi!"

"Chỉ được cái nhận sai là giỏi!"

"Trừng phạt anh đi! Để cho em muốn xâu xé sao cũng được!" Yunho dang tay, nằm ngửa, nhắm mắt, bộ dạng không biết sợ chết.

"Gọi đồ ăn tới nhà đi!" Jaejoong buông một câu xong từ từ trèo lên giường chui vào chăn.

"Tuân lệnh!" Yunho vẫy đuôi cầm lấy điện thoại liền chạy vội về giường quay số tiệm ăn.

Nằm mãi cũng không được, Jaejoong lấy khăn tắm quấn ngang hông đứng lên, đi tới đi lui trong phòng, cùng Yunho trần như nhộng không biết xấu hổ xem TV, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm vài câu.

Đúng 12 giờ trưa thức ăn được chuyển tới, Jaejoong hé cửa trả tiền người giao hàng, người đó bảo không có tiền lẻ, Jaejoong phải gọi Yunho hỏi xem còn tiền lẻ không. Yunho cầm tiền trần như nhộng chạy ra cửa, cho dù người giao hàng còn trẻ, lại là người Anh nhưng tự nhiên mở cửa ra thấy đối diện mình là một cái người trần truồng đang chạy lại, vẫn là có kinh ngạc một lát.

"Không có gì đâu, tôi với cậu ấy là couple! Đang cùng nhau chơi vườn địa đàng đó mà!" Yunho đắc ý giải thích. Lại bị Jaejoong hừ một cái xem thường.

"Biến vào ngay! Tên người nguyên thủy này!" Jaejoong thập phần kích động đẩy Yunho vào, ngượng ngùng chào người giao hàng.

Bưng đồ ăn trưa tới, hai người ngồi trước TV vừa xem vừa ăn. Jaejoong ăn ăn, ánh mắt không cẩn thận lạc đến chỗ nhạy cảm của Yunho, kinh ngạc phát hiện ra cái của nợ kia đã ngẩng đầu lên rồi.

Jaejoong nhìn thấy hết hồn, đang ăn mà bị sặc ho sù sụ.

Thấy Jaejoong ho chảy cả nước mắt, Yunho vội vàng quay lại cẩn thận vỗ nhẹ lưng Jaejoong.

"Ăn chậm lại một chút, có ai giành ăn với em đâu" Yunho vừa vỗ vừa nói.

"Khụ khụ . . . khụ . . . khụ . . ." Jaejoong vừa ho vừa gạt nước mắt.

"Anh đi lấy nước cho em!" Yunho đứng lên vào bếp lấy ly nước cho Jaejoong. Jaejoong nhân cơ hội lại nhìn lén phía dưới Yunho một cái, vẫn là cái kia tinh thần đang chấn hưng, không hề hạ xuống.

Không biết Yunho làm sao mà có thể trấn định được, nhưng mà bản thân lại không thể chủ động hỏi chuyện này a. Jaejoong ngừng ho rồi, vừa dụi mắt lại vừa tranh thủ nhìn lén vài lần.

"Xem đủ chưa a! Muốn giúp anh hả?" Yunho đang xem TV đột nhiên nói, làm Jaejoong giật mình sặc tiếp.

"Khụ khụ. . ." vừa ho vừa lắc đầu.

"Nói gì thì từ từ mà nói thôi! Em cứ sặc hoài, anh chịu không nổi nha!" Yunho bất đắc dĩ dựa vào Jaejoong vuốt vuốt cho Jaejoong dễ thở.

"Khụ khụ . . ." Jaejoong trong lúc còn đang nước mắt nước mũi kèm nhèm, bàn tay nhỏ vô tình chạm vào dục vọng nóng hầm hập của Yunho.

". . . aah . . ." cảm nhận được bàn tay của Jaejoong lành lạnh làm cho Yunho run bắn lên, không kìm được nhào lên người Jaejoong "Không nhịn nổi nữa rồi!"

Sói dữ hung hãn vồ lấy thỏ con, vận động kịch liệt làm cho đồ ăn bị hất văng xuống đất tùm lum.

"Yun . . . Yunho . . . thảm . . . dơ rồi kìa!"

"Để chút anh giặt!" Yunho không hề do dự trả lời, tiếp tục ân ái triền miên.

Đây mới chính thức là mở màn sinh nhật Yunho.

Trước TV, trên sofa, ở phòng ăn, trong phòng tắm, trong phòng ngủ . . . chỉ cần là chỗ người có thể đứng được cũng sẽ là chỗ Yunho có thể động dục.

Lại còn không ngại gì mà lớn tiếng "Jaejoong ah, sướng quá!"

"Aah . . . Jaejoong, nhanh quá, thật đã nha . . ."

"A . . . Jaejoong của anh, mềm mềm thơm thơm . . . anh rất thích . . . "

Jaejoong bị Yunho lăn qua lộn lại "yêu" không biết biết bao nhiêu lần, vừa đi tắm xong ra lại bị Yunho tập kích tại trận, xong lại mồ hôi ướt đẫm.

Jaejoong âm thầm thề không bao giờ tùy tiện chiều Yunho kiểu này nữa.

Cuối cùng vẫn bị Yunho đè ra trét kem làm bánh sinh nhật, quay cuồng quằn quại kéo dài mấy tiếng nữa, rốt cục kiệt sức mà ngất đi.

Yunho tận tình ôm Jaejoong đi tắm rửa cho sạch kem sữa trên người rồi đặt lại lên giường. Quat lại phòng khách thấy đồ ăn văng tung tóe đầy thảm, ngoan ngoãn hì hục cọ rửa.

Tuy là mệt nhưng mà Yunho lại hạnh phúc sung sướng tràn trề.

Tay thì hì hụi chà thảm, miệng thì nghêu ngao hát.

"Leng keng leng keng!" Tiếng chuông cửa kêu.

Yunho nhìn đồng hồ thấy đã gần 8h tối, ai lại đến nhà hai đứa giờ này chứ. Ngờ vực lau tay đi ra mở cửa, vừa mở cửa ra thấy một người đàn ông cũng to cao cỡ mình, mặc vest trắng, sơ mi đen thắt cà vạt trắng, đi giày da đen, hai tay thoải mái thả lỏng, hơi ngẩng mặt lên, ánh mắt ngạo nghễ của kẻ có quyền thế, vừa tự phụ cao ngạo lại quý khí.

Gặp phải người ra mở cửa tầm vóc cũng ngang mình, làn da bánh mật cuốn hút, thân thể không tập quá mà lại cường tráng, hoàn mĩ, nhìn thấy hạ thân kẻ đó chỉ độc nhất cái khăn tắm, làm cho người này hơi mất tự nhiên nhíu mày.

"Xin hỏi anh là...?" Yunho nghi hoặc hỏi.

"Kim Jaejoong ở đây sao?" thanh âm điềm đạm dễ nghe. Yunho nghĩ thầm, tên này là ai mà biết Jaejoong! Chợt chột dạ, dù sao người tới không báo trước, Yunho thấy không có cảm tình.

"Đúng vậy, cho hỏi là ai vậy?" Yunho ngăn người đang toan bước vào lại.

"Tôi là giáo sư của cậu ấy, tên Hyunbin!"

"Giáo sư? Gạt ai vậy? Làm gì có giáo sư nào trẻ như vậy?!" Yunho buột miệng nói.

"Là tôi cho Kim Jaejoong học bổng, cậu là bạn cùng phòng của cậu ấy à?" Hyunbin không chút khách khí đẩy Yunho ra rồi bước vào.

"Khoan đã!" Yunho giữ tay Hyunbin lại "Tôi không phải là bạn cùng phòng của Jaejoong mà là ông xã của cậu ấy! Vả lại, cả ngày nay làm tình nhiều quá, cậu ấy mệt nên ngủ rồi, muốn tìm Jaejoong thì mai quay lại đi!"

"Ông xã? Ha ha!" Hyunbin quả thật bị lời nói của Yunho đả kích, nhưng ngay lập tức trấn định lại "Anh bạn trẻ à, hai người làm tình? Ha ha ha ha! Nhìn cậu còn chưa dậy thì xong nữa là! Ha ha!"

"Nói cái gì?" Yunho nắm cổ áo Hyunbin đẩy vào tường.

"Không phải tôi cho học bổng thì Kim Jaejoong giờ nãy đã chẳng được học ở đây, nhờ vậy mà cậu được ở với cậu ấy, cậu phải biết ơn tôi mới đúng!"

"Nói bậy, tiền học của Jaejoong là do chú của bạn cậu ấy cho mượn!" Yunho nói.

"Cậu thử hỏi lại xem? Không phải đâu, cậu ở bên này suốt, chuyện bên kia một chút cũng không biết, không biết Jaejoong đi thi, không biết Jaejoong đi ăn với tôi, không biết chuyện tôi thích Jaejoong, cậu cái gì cũng không biết!"

"Ừ, tôi không biết nhưng mà tôi biết Kim Jaejoong chỉ yêu mình tôi!" Yunho nói thẳng, nghe những gì Hyunbin nói có phần bất ngờ, không biết có phải là thật hay không nhưng mà Jaejoong từ lúc sang Anh tới giờ, vẫn trước sau như một, tình cảm của hai người không có gì thay đổi.

"Cậu tin Jaejoong như vậy à?"

"Chỉ cần là Jaejoong nói, tôi đều tin!" Yunho gật đầu.

"Yunho. . ." Jaejoong xuất hiện ở cửa phòng, hút lấy ánh mắt 2 người kia.

"Jaejoong!"

"Kim Jaejoong" Yunho lập tức buông cổ áo Hyunbin.

Jaejoong chậm rãi tiến về phía Yunho, nắm tay anh, đặt lên môi khẽ hôn một cái. Mắt không rời khỏi mắt Yunho.

"Yunho, cảm ơn anh đã tin em như vậy, em thật rất vui, ở bên anh em không hề hối hận chút nào!"

"Jaejoong . . . " Yunho nắm chặt tay Jaejoong, tay Yunho hơi run lên.

"Hyun bin giáo sư, em thực sự cảm kích thầy cho em học bổng, nhưng mà em đã vay được tiền học năm thứ nhất rồi, Yunho và em hiện giờ đi làm cũng có tiền. Phong bì này là tiền của thầy, vốn định để tốt nghiệp rồi sẽ trả lại cho thầy, nhưng bây giờ gặp được thầy ở đây rồi, em trả luôn!" Jaejoong đưa phong bì ra cho Hyunbin.

"Kim Jaejoong . . . " Hyunbin hơi sững lại "Em . . . thật không muốn nhận tiền của tôi sao?"

"Em thực sự rất cảm kích giáo sư, nhưng cái này không phải chỉ đơn giản là nhận tiền giáo sư ! Chính là em không thể nhận giáo sư được." Jaejoong cười nói, một tay vẫn đang nắm chặt tay Yunho, tay kia đặt lên ngực, bởi vì ở đây của em đã bị một người chiếm hết rồi, nơi này vì thế mà tràn đầy hạnh phúc! Cho nên căn bản dù là ai đi nữa cũng không được, giáo sư, em thật xin lỗi! Jaejoong từ đầu đến cuối đều cười nói.

"Kim Jaejoong yah, ai nói tôi thích cậu?" Hyunbin đột nhiên thay đổi 180 độ "Lần này đến gặp cậu là để nói cho cậu biết tôi sắp kết hôn! Tên nhóc này, đừng nghĩ nhiều quá được không!" Hyunbin cú đầu Jaejoong.

"Nè, ai cho đánh Jaejoong!" Yunho chịu không được, gạt tay Hyunbin ra.

"Giáo sư sắp lấy vợ hả?"

"Ừ, em đã cự tuyệt tôi một lần, chẳng lẽ tôi còn có thể mất mặt chạy đến tìm thua nữa à?"

"Thật vậy sao? Chúc mừng giáo sư! Ai là người may mắn lấy được giáo sư vậy?"

"Vốn là do em đó! Jaejoong!" Hyunbin sầm mặt quay lại muốn ôm lấy Jaejoong, ,lại bị Yunho nhảy vào chặn giữa 2 người.

"Bà xã anh thật tội nghiệp, chắc lúc nào cũng phải lo lắng! Bảo bối, em yên tâm anh không phải loại người như vậy!" Yunho tranh thủ thể hiện.

"Biết rồi! Ông xã của em ngoan nhất!" Không biết có phải vì Hyunbin hay không mà Jaejoong cư nhiên đáp lại Yunho như vậy làm Yunho vừa mừng mà vừa hết hồn.

"Cô ấy cùng họ với em, cũng họ Kim! Tên rất đáng yêu! Là Samsoon!"

"Kim Samsoon?" Jaejoong Yunho đồng thanh.

"Này, đây là cô ấy! Đáng yêu không?" Hyunbin lấy hình trong ví ra khoe.

"Woahahahaha, tên gì mắc cười quá! Ha ha ha!" Yunho ôm bụng người phá lên, cho tới mức ngồi chồm hổm gập người lại mà cười, mặc cho Jaejoong đá đá Yunho nhắc anh phải để ý lễ tiết, mà bản thân Jaejoong cũng không nhịn được bật cười.

"Có gì mà cười chứ?!" Hyunbin tức khí "Jung Yunho nghe cũng mắc cười, Kim Jaejoong cũng mắc cười đó thì sao! Ha ha ha!"

"Cái gì chứ rõ ràng là cô kia tên Sam . . . Ha ha ha Samsoon, Samsoon đó. . . nghe mắc cười thiệt chứ sao! Ha ha" Yunho cười rũ rượi.

Cuối cùng Hyunbin bị chọc tức đến mức phải bỏ đi. Đi rồi, Yunho ôm Jaejoong mãi không chịu buông.

"Sao vậy Yunho?"

"Mai mốt không được giấu anh chuyện như vầy nghe chưa!" Yunho nói nghiêm túc.

"Em xin lỗi!"

"Em nghĩ vậy thật hả?"

"Cái gì?"

"Trong tim chỉ có anh tràn ngập?"

". . . " Jaejoong xấu hổ.

"Mắc cỡ rồi hả? Sao lúc nãy nói tỉnh queo hay vậy?" Yunho cố ý chọc Jaejoong.

" . . . " Jaejoong vừa nắm tay tính đánh Yunho một quyền.

"Anh cũng bị em lấp đầy tim rồi! Jaejoong, em phải tin anh yêu em, như anh tin em vậy nha!"

"Em tin anh, Yunho!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: