Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4. Lễ phân loại

Cả đoàn thuyền cùng rời bến, băng ngang qua mặt hồ phẳng lặng. Mọi người đều im lặng, đăm đăm nhìn lên tòa lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ. Cập bến, bọn trẻ bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá. Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, nhằm theo ánh đèn của lão Hagrid mà đi đến tòa lâu đài. Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tịm trước cánh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi. Lão Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa tòa lâu đài ba lần.

Cánh cửa lâu đài mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa, bà có một gương mặt nghiêm nghị.

Lão Hagrid giới thiệu: "Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall."

"Cảm ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi."

Bà mở cửa và dẫn bọn trẻ đi vào trong tòa lâu đài, đến một hành lang rộng lớn, bà dừng lại. Bà quay ra và nói chào mừng bọn trẻ đã đến với trường Hogwarts, bà giới thiệu sơ qua cho bọn chúng về tòa lâu đài, các sinh hoạt ở trong trường, và bà đề nghị bọn chúng hãy sửa soạn cho chỉnh tề trong khi chờ đợi chuẩn bị tham dự lễ phân loại.

Một lúc sau, giáo sư McGonagall quay lại và dẫn bọn chúng đi theo hàng đến một căn phòng vô cùng rộng lớn. Căn phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Phía trên trần nhà giống như được thông với bầu trời bên ngoài kia.

"Nhìn ra ngoài trời sẽ bị hôn ám đó. Trong sách lịch sử Hogwarts có ghi như vậy." Cô bé khi nãy gặp trên chuyến tàu đi bên cạnh Lycoris lẩm bẩm nói.

Lycoris đã nhìn thấy được cái nón phân loại mà anh Dragons nhắc đến, nó được đặt trên một cái ghế trên bục cao, và nó rất bẩn, nhếch nhác, như thể được lấy ra từ trong bếp lò. Mọi người cũng đang dán mắt vào cái nón. Trong vài giây, không gian im lặng, rồi cái nón bỗng vặn vẹo, một miếng toạc gần vành mũ như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát:

Ờ này ta dẫu không xinh

Nhưng mà chớ xét ngoại hình

Xét về thông minh, sắc xảo

Đố nón nào qua mặt ta

Các người cứ đội nón hoa

Mũ cối, mũ nồi tùy chọn

Không sao, ta đây chấp hết

Nón ta: Phân loại Hogwarts

Những điều giấu chẳng nói ra

Ta đọc được từ trong óc

Hãy chải đầu và vuốt tóc

Đặt lên, ta nói cho nghe

Người nào vô Gryffindor

Cái lò luyện trang dũng cảm

Người nào vô Hufflepuff

Nơi đào tạo những kẻ kiêng trung

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng

Đáng tin, đúng người chính trực

Ai vào Ravenclaw được

Nơi đào tạo luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành

Hoặc Slytherin cũng thế

Dạy cho ta đa mưu túc trí

Làm sai miễn đạt mục tiêu

Hãy đội lên! Hãy đội nào!

* * *

Giáo sư McGonagall đang cầm trên tay một cuộn da dê dày cộp, đứng bên cạnh chiếc mũ.

"Bây giờ tôi sẽ đọc tên, khi đến tên ai thì người đó hãy bước lên đây và đội chiếc nón lên đầu, chiếc mũ sẽ giúp tìm ra nhà thích hợp cho các trò."

"Đầu tiên, Hannah Abbott."

Một cô bé với đôi má hồng và mái tóc bím vàng hoe bước lên ngồi lên chiếc ghế và đội cái nón lên đầu. Rất nhanh chiếc nón hô lên:

"Nhà Huflepuff."

* * *

"Hermione Granger."

Là cô bé đã đứng bên cạnh Lycoris, thì ra cô bé ấy tên là Hermione Granger.

Hermione chạy như bay lại ghế và chụp ngay cái nón lên đầu. Cái nón hô lên.

"Nhà Gryffindor."

"Ron Weasley". Là cậu bé tóc đỏ vừa nãy cô gặp khi xuống tàu

"Nhà Gryffindor" Như chẳng cần suy nghĩ, ngay lập tức chiếc nón hô.

Phía dãy nhà Gryffindor hồ hét lên. Trong đó còn có nhiều mấy người có quả đầu màu đỏ chói lọi.

"Draco Malfoy."

Malfoy bước lên, nước da vẫn nhợt nhạt, cậu khệnh khạng tiến tới, ngay lập tức cái nón còn chưa chạm đầu đã hô lên:

"Nhà Slytherin."

Malfoy cười ngạo nghễ bước về phía nhà Slytherin. Bên đó cũng rất hoan nghêng sự gia nhập của Malfoy, nhưng khác với nhà Gryffindor, Slytherin quý tộc họ chào đón Malfoy bằng những tràng vỗ tay nồng nhiệt. Một người ngồi ở chỗ huynh trưởng còn đứng lên ôm và vỗ vai cậu một cách nhiệt tình. Có thể thấy Malfoy được hoan nghênh đến mức nào. Cậu ta kiêu ngạo nhìn mọi người và ngồi xuống.

Giáo sư McGonagall đúng lúc này đọc tiếp: "Kế tiếp, Harry Potter."

Harry Potter bước nên chỗ cái nón, những bước chân cho thấy sự lóng ngóng, hồi hộp của cậu. Harry đội chiếc mũ lên, không giống như những lần trước, lần này cái nón phải mất nhiều thời gian hơn. Lycoris còn nhìn thấy miệng Harry đang lẩm bẩm, theo khẩu hình thì có lẽ là: "Đừng vào nhà Slytherin."

Và như mong muốn của cậu, cái nón hô: "Nhà Gryffindor."

Lúc này nhà Gryffindor có người gào to: "Chúng ta có Harry Potter, chúng ta có chúa cứu thế, ha ha..". Ngược lại với nhà Gryffindor, nhà Slytherin im ắng, Malfoy thì nhếch mép cười khinh bỉ.

Giáo sư McGonagall phải mất một lúc để giữ trật tự đám đông đang náo nhiệt.

"Giờ là, Lycoris Radiata."

Lycoris giật mình khi nghe thấy tên của mình, rồi rất nhanh cô bình tĩnh, từ từ bước lên chỗ cái mũ, cô ngồi xuống và đội chiếc mũ lên. Lúc này bên trong chiếc mũ phát ra một giọng nói truyền đến tai cô.

"Ồ khó đây, hôm nay thật nhiều người làm cho ta phải phân vân suy nghĩ.. một cô bé thông minh, dũng cảm, nhưng cũng rất lý trí.. ừm xem nào.. Nếu vậy thì.. Nhà Slytherin."

Hai từ nhà Slytherin được chiếc mũ hô lên. Giáo sư McGonagall nhấc chiếc mũ ra khỏi đầu cô bé. Cô vẫn ngồi sững sờ trên chiếc ghế. Giáo sư McGonagall phải nói nhỏ bên tai cô: "Hãy về chỗ ngồi của trò tại nhà Slytherin nào trò Radiata."

Lycoris đứng dạy từ từ đi xuống. Phía bên nhà Slytherin, huynh trưởng đã đứng dậy bắt tay với cô, Malfoy thì nhìn cô chăm chú cậu cười. Bên cạnh cậu lúc này cô nhìn thấy Pansy, cô ấy vẫn giống như thường bám dính lấy Malfoy. Huynh trưởng nhà Sltytherin đưa cô về chỗ ngồi, vừa vặn chỗ đó ngồi đối diện với Malfoy và Pansy.

Blaise ngồi cạnh cô nhìn cô với ánh mắt thú vị, cậu nói:

"Chào mừng đến với nhà Slytherin, Radiata."

"Cảm ơn, Blaise."

Malfoy không nói gì, chỉ nhìn cô một chút rồi liền quay lên tiếp tục theo dõi buổi lễ.

Đúng lúc này phía trên đã hoàn thành buổi lễ phân loại, người cuối cùng là Neville Longbottom vào nhà Gryffindor.

Hiệu trưởng Dumbledore đứng lên phát biểu, cụ tươi cười với các học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn. Cụ nói:

"Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!"

Cụ đi về chỗ rồi ngồi xuống, mọi người vỗ tay hoan hô. Lycoris còn tưởng sẽ có một bài diễn thuyết đầy cảm động đi vào lòng người sẽ xuất hiện, nhưng không tất cả chỉ có như vậy. Cô quay sang hỏi Blaise:

"Cụ ấy có bị mát không vậy?"

Blaise chưa kịp nói gì, thì phía bên kia Draco Malfoy khinh khỉnh đáp:

"Mát hả? Rất có thể. Người ta nói ông ta là một phù thủy giỏi nhất thế giới và là một vị hiệu trưởng vĩ đại nhất của trường Hogwarts. Nhưng cha tớ nói nếu như ông ta không có một vài hành động có thể là dở hơi thì còn tuyệt hơn nhiều. Còn có việc cho bọn Muggle đi học tại trường Hogwarst nữa, để cho những phù thủy thuần chủng phải ngang hàng với cái lũ máu.. Muggle đó"

Malfoy như nhận ra bản thân sắp nói ra những từ không hay ho gì cho cam, cậu liền im lặng không nói nữa.

Lúc này trên bàn đã xuất hiện cả một bàn đồ ăn đầy ắp, tụi học sinh thi nhau tìm và lấy đồ ăn mà mình thích vào trong đĩa của mình.

Bỗng cánh cửa có những cái bóng trắng bay xuyên qua cánh cửa. Lycoris ngạc nhiên, trợn mắt, kinh hãi kéo tay của Blaise.

"Đó là cái gì vậy?"

Malfoy lại tiếp tục cướp lời của Blaise: "Con ma của các nhà, con ma nhà Slytherin là Nam Tước Đẫm Máu."

"Ồ, cảm ơn" - Lycoris giống như hiểu ra, cô cúi đầu tiếp tục ăn.

Blaise thì nhìn bọn họ cười khúc khích, cho đến khi bị Malfoy liếc mắt thì cậu ta mới ngậm miệng lại. Pansy thì nhìn bọn họ với ánh mắt kỳ quái.

Khi các học sinh ngừng việc ăn uống lại, các thức ăn trên bàn liền biến mất. Lúc này giáo sư Dumbledore đứng dậy, cụ thông báo về các địa điểm mà các học sinh không nên bén mảng đến như rừng cấm và hành lang tầng ba phía tay phải. Sau đó cụ cho các học sinh hát bài ca của trường. Cụ vẫy cây đũa thần của cụ như thể đuổi ruồi đậu ở chót gậy. Và cả trường gào lên..

Đến khi hết bài cụ vỗ tay to nhất, vừa chùi mắt cụ vừa nói:

"Ôi! Âm nhạc. Đó là phép màu vượt xa mọi phép thuật mà chúng ta có thể làm được ở đây. Thôi, đi ngủ. Mọi người biến đi cho!"

Cụ là vị hiệu trưởng đặc biệt nhất mà Lycoris được biết từ trước đến giờ.

Huynh trưởng của bốn nhà dẫn đầu đám học sinh năm nhất đi về nơi ở. Huynh trưởng của nhà Stytherin nói:

"Ta là Robert Crouch, huynh trưởng nhà Slytherin. Học sinh năm nhất đi theo ta."

Bọn chúng nhanh chóng xếp thành hai hàng và đi theo huynh trưởng trở về nhà Slytherin. Crouch mang theo nhóm học sinh đi xuyên qua các hành lang ngoằn ngoèo, hướng đến hầm đi đến. Tất cả đều im lặng đi theo huynh trưởng không dám lên tiếng.

"Các trò cần nhanh chóng làm quen với đường đi ở đây, tôi không hi vọng sau một tuần đầu mà vẫn có người không nhớ được đường. Con ma nhà Slytherin là Nam Tước Đẫm Máu, ông ta sẽ thường xuyên lảng vảng xung quanh nhà Slytherin. Hãy cẩn thận với con yêu tinh Peeves, nó thích trêu chọc các học sinh. Tuy rằng nó rất ít khi trêu chọc học sinh nhà Slytherin, vì Nam Tước Đẫm Máu là người duy nhất có thể đánh bại được nó".

Crouch còn nhắc nhở tụi nó về các cầu thang có thể dịch chuyển và chúng nó cần phải để ý không thì rất dễ bị lạc đường. Đến một bức tường rêu xanh phủ kín, phía trên có treo một bức tranh của ngài Nam Tước, anh ta mới dừng lại nói "Mật khẩu là.. thuần huyết". Cánh cửa từ từ mở ra. Anh ta quay lại lạnh lùng nói: "Hãy nhớ cho kỹ."

Sau đó học sinh theo hàng từng người chui qua cánh cửa đi vào trong. Phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin là một căn phòng dài, thấp, nằm ngầm dưới đất, tường đá nhô, trần cũng lát đá, treo từng chuỗi đèn tròn tỏa ánh sáng xanh lợt lạt.

"Đây là phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin. Các trò sẽ phải trải qua bảy năm ở đây. Là một Slytherin, cần tuân thủ các quy tắc của nhà Slytherin: Cao quý, quyền lực, khát vọng, sức mạnh. Trước khi làm một điều gì đó thì hãy nhớ dùng cái đầu mà suy nghĩ không cần giống như những Gryffindor thô lỗ, thiếu suy nghĩ. Nhà Slytherin đã giữ vững chức vô địch nhà trong 6 năm qua.. Có trò có thể không chấp hành các quy định của trường, nhưng ta hy vọng các trò sẽ không phạm phải các sai lầm để bị trừ điểm." Crouch nói với một vẻ mặt lạnh lùng, rất giống một người, ừm chính là giáo sư Snape người mà hôm qua cô gặp.

"Chủ nhiệm nhà chúng ta là giáo sư Snape. Thầy ấy sẽ dạy môn độc dược, vào ngày mai cái trò sẽ được gặp giáo sư Snape. Hãy cầm theo bản đồ, cùng với thời khóa biểu. Ngày mai đúng 6 giờ, tôi mong muốn tất cả hãy tập trung tại phòng sinh hoạt chung để đi ăn sáng và đến lớp học. Còn bây giờ nhanh chóng chở về phòng ngủ, nam trái nữ phải, đồ đạc đã chuyển đến các phòng, trên mỗi phòng có ghi tên của học sinh. Giải tán."

Các học sinh nhanh chóng đi về phía phòng ngủ, Lycoris nhanh chóng tìm thấy phòng mình phía cuối hành lang. Vì học sinh nữ khá ít lên mỗi học sinh được phân ra một phòng riêng. Cô mở cửa phòng đi vào, bên trong căn phòng có một bàn và ghế để học tập, một cái giường được trải sẵn chăn đệm, một cái tủ, còn có một phòng tắm và nhà vệ sinh nhỏ. Rất tuyệt! Cô nghĩ.

Lycoris đi đến đống hành lý được để gần giường. Cô mở cửa lồng cho con Mosy, con mèo chạy ra và cọ cọ cái đầu vào chân của cô nũng nịu, cô lục tìm trong rương đựng đồ tìm ra túi thức ăn cho mèo cô đổ ra bát cho Mosy ăn. Sau đó cô quay ra sắp xếp đồ đạc cho thật gọn gàng.

Cô nhìn thời khóa biểu thì phát hiện ngày mai có 2 tiết lịch sử phép thuật và 2 tiết biến hình vào buổi sáng, sau đó là 2 tiết độc dược vào buổi chiều. Cô lấy sách ra đọc qua các nội dung của các môn để chuẩn bị cho tiết học vào ngày mai. Đến lúc cô đọc xong thì cũng đã là 11 giờ, cô nhanh chóng chuẩn bị rồi đi ngủ.

"Ngủ ngon, Mosy." Lycoris nói với con mèo trước khi thổi tắt nến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro