Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

  Buổi tối hôm ấy, ánh sáng từ chiếc đèn chùm lớn giữa hội trường rọi xuống sân khấu, nơi một nghệ sĩ trẻ ngồi lặng lẽ trước cây đàn piano. Ngô Thanh hít sâu một hơi, đôi tay gầy đặt lên phím đàn, cố gắng trấn tĩnh trước những ánh mắt đang chờ đợi. Đây là buổi biểu diễn quan trọng nhất trong đời cậu – cơ hội duy nhất để thoát khỏi cuộc sống khốn khó.

  Những nốt nhạc đầu tiên vang lên, nhẹ nhàng như tiếng sóng thủ thỉ, rồi bỗng trở nên mạnh mẽ, cuốn người nghe vào câu chuyện mà Ngô Thanh gửi gắm qua từng phím đàn. Khán giả im lặng, chỉ có âm nhạc lan tỏa, như thể thời gian ngừng trôi.

  Ở hàng ghế đầu, Phạm Kiến Vũ – người đàn ông nắm trong tay một đế chế giải trí hùng mạnh – dựa người vào ghế, ánh mắt chăm chú dõi theo từng cử động của nghệ sĩ trẻ. Anh không quen cảm giác này: sự tò mò. Từ giây phút đầu tiên tiếng đàn vang lên, anh đã bị cuốn hút, không thể dời mắt khỏi chàng trai đang tỏa sáng trên sân khấu.

  Khi bản nhạc kết thúc, cả khán phòng vang lên những tràng pháo tay. Ngô Thanh cúi đầu chào, nụ cười nhợt nhạt hiện trên gương mặt mệt mỏi. Đằng sau sự thanh thoát của tiếng đàn là những tháng ngày cậu phải chật vật mưu sinh, từ quán bar tồi tàn cho đến những sự kiện nhỏ không tên.

  Sau buổi biểu diễn, khi Ngô Thanh đang thu dọn đồ trong góc phòng hậu trường, một người quản lý tiến đến, trao cho cậu một tấm danh thiếp.
Có người muốn gặp cậu” anh ta nói, giọng lịch sự nhưng lạnh nhạt.

  Ngô Thanh ngạc nhiên nhìn tấm danh thiếp trên tay. Phạm Kiến Vũ, một cái tên mà ngay cả những kẻ mù tịt về giới giải trí cũng phải nghe qua. Bước chân cậu chần chừ, nhưng cuối cùng vẫn hướng về phòng VIP với tâm trạng vừa căng thẳng vừa tò mò.

  Căn phòng VIP sang trọng, ánh sáng ấm áp dịu nhẹ, và người đàn ông đang ngồi đó ngay lập tức khiến cậu cảm thấy bị lép vế. Bộ vest cắt may hoàn hảo, khí chất trầm ổn và đôi mắt sâu thẳm mang một vẻ quyền lực khó lẫn.

Cậu là Ngô Thanh?” Phạm Kiến Vũ lên tiếng, giọng trầm thấp đầy uy lực.

Ngô Thanh khẽ gật đầu. “Vâng… Là tôi.

Tôi rất ấn tượng với tiếng đàn của cậu.” Anh hơi nghiêng đầu, ánh mắt như đang đánh giá cậu từ đầu đến chân. “Cậu có bao giờ nghĩ đến việc thay đổi cuộc đời mình chưa?

  Ngô Thanh thoáng sững người. “Thay đổi… cuộc đời?

  Kiến Vũ cười nhạt, lấy một tấm danh thiếp khác đặt xuống bàn. “Tôi có thể giúp cậu. Với tài năng của cậu, chỉ cần ở bên tôi, cậu sẽ không còn phải chịu cảnh sống tạm bợ như bây giờ nữa. Tôi muốn đầu tư vào cậu – cả sự nghiệp lẫn con người.”

  Câu nói đó như một chiếc lưỡi dao sắc bén cắt ngang dòng suy nghĩ của Ngô Thanh. Anh ta nói như thể đã nắm chắc cậu trong tay, như thể mọi ước mơ mà cậu từng theo đuổi đều có thể được ban phát chỉ bằng một cái gật đầu.

  Ngô Thanh nhìn tấm danh thiếp trên bàn, lòng ngổn ngang những cảm xúc khó gọi tên. Phạm Kiến Vũ vẫn ung dung ngồi đó, ánh mắt sắc bén không rời khỏi cậu. Đó không chỉ là một lời mời gọi – nó giống như một thử thách.

  Cậu phải quyết định: liệu đây là con đường để tiến gần hơn tới giấc mơ, hay chỉ là một cái bẫy khó lòng thoát ra?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bl#boylove