Ngày, đêm và Anh
Thức dậy, em nhớ anh,
Bất chợt vu vơ, em nhớ anh,
Trước khi chìm vào giấc ngủ, em nhớ anh,
Mơ, em thấy anh, rồi tự vui, tự cười, rồi tỉnh, rồi hụt hẫng, rồi trống rỗng,
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Chênh lệch múi giờ ở Paris và Hà Nội là 5 tiếng.
Khi em trải qua buổi tối, bên anh mới là buổi chiều.
Khi em ngủ, anh mới kết thúc một ngày và đang ăn tối.
Vậy khi mơ em thấy anh, lúc đấy anh có nhớ em không?
Khi thức dậy em nhớ anh, khi đó anh có mơ về em không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro