máu huyết dụ
em nhớ anh
nhớ trời trưa anh và em gặp gỡ
nhớ mỗi tấc ôn nhu, sủng nịnh anh dành cho em
nhớ tư thế ngạo nghễ, ngông cuồng, cưỡng chế của anh
nhớ lời tỏ lòng ẩn nhẫn sự trăn trở của anh
nhớ sự háo hức mong chờ hồi đáp của anh
nhớ nỗi khắc khoải khôn nguôi anh mang
nhớ sự tủi hờn, bi thương tràn mi mắt anh
nhớ cách anh cố gắng kéo gần khoảng cách hai ta
nhớ bức thư đêm câu từ đơn giản nhưng chứa cả tấm chân tình của anh mà em bỏ ngỏ
nhớ bài hát nhẹ nhàng gửi biệt li mà mãi sau này em mới hiểu, còn trách lầm anh đang yên đang lành không từ mà biệt
là em ngu ngốc, ương ngạnh, ngông cuồng, tự cho mình là hiểu biết, ích kỉ tham luyến, tàn nhẫn chà đạp nhân tâm
là em có lỗi với anh
nhưng em xin lỗi, em vẫn muốn tham luyến hoài mong anh
Niệm...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro