NT 2. Rung động
Namjoon chật vật nằm dài trên bàn, đầu đè lên cánh tay nghiêng qua nhìn góc cửa đối diện, thở dài não nề một cái, em lại nhớ đến chuyện tối qua. Nói thật, từ ngày hắn xuất hiện là cuộc sống em luôn gặp những bất ngờ mà bản thân em chưa bao giờ trải qua trong cuộc đời cho đến tuổi mười bảy. Yoongi hôm qua cưỡng hôn em, đưa em về nhà rồi mang theo cả tâm trí của em theo luôn. Namjoon cứ mãi nghĩ đến nụ hôn hôm qua thôi, hơi bị đau đầu rồi nhá.
Bật dậy lắc đầu để thôi suy nghĩ nữa, đảo mắt nhìn lớp chỉ còn lác đác vài người, bụng nhỏ đột nhiên reo lên, vì giờ vốn là lúc ăn trưa mà, em nhỏ hay bỏ bữa trưa vì ăn lặt vặt lắm.
Như thường ngày, Namjoon bước ra lớp ngó nghiêng hai bên rồi mới an tâm đi. Em sẽ ghé mua cho mình vài bị bánh và một chai nước ngọt, đi thẳng ra sau khối mười hai ngồi ăn, kế hoạch hoàn hảo.
Nhưng khi mới lấy được nước, một lực mạnh túm chặt lấy vai em làm cho em nhăn nhó, khẽ rít lên đau đớn. Người kia xoay người em qua, gấp gáp kéo vào nhà vệ sinh nào, chọn đại một phòng trống, đẩy em vào rồi khóa cửa. Namjoon bây giờ mới nhận thức được tình hình hiện tại, em trừng mắt nhìn đối phương.
"Anh làm gì thế?"
"Làm cm gì kệ tôi."
"Thế sao lại kéo tôi vào nhà vệ sinh, bộ thích mùi ở đây lắm hả?"
Yoongi nhấn mạnh vai em vào tường, nãy giờ hắn nhịn đấy mà cái bạn nhỏ ở dưới lại làm hắn sôi máu.
"Đau tôi."
"Bạn nhỏ ngoan ngoãn nghe lời chút đi."
"Tôi mách giáo viên bây giờ."
Namjoon nghĩ mình thật kinh, nhìn mặt hắn thôi đủ sợ hãi né lên né xuống, bây giờ bị hắn cưỡng ép tiếp xúc lại chu mỏ lên nói lại. Bây giờ em mới biết mình có nhiều gan đến vậy.
"Ha... thách đấy?"
"Ưm... chứ giờ anh muốn gì?"
"Tôi đã bảo cậu ngoan ngoãn nghe lời đi, tôi chỉ làm cái này chút thôi."
"G-"
Hắn lại gấp gáp chẳng để em kịp buông ra câu nào đã tiến đến ngậm lấy môi em. Hắn đưa tay áp má nâng mặt em luôn, chăm chú di chuyển lưỡi. Namjoon lần thứ hai bị cưỡng hôn vẫn trợn mắt kinh ngạc, em đấm vào vai hắn, cố đẩy hắn ra nhưng mà người trước mặt lại như keo dán. Nụ hôn hôm qua còn đang vương lại trong tâm trí, hắn chơi xấu hôn thêm lần nữa để biến em thành người overthinking.
Nhưng có đấm đá hắn thế nào, người kia vẫn không để tâm. Namjoon cũng đành bất lực buông xuôi, mặc hắn đang mạnh bạo dày vò đôi môi của em. Dù thế, nụ hôn này đang lại cảm giác mới lạ, Namjoon chẳng còn thấy nó ghê tởm mà ngược lại còn rất tận hưởng.
Yoongi thả em ra, hơi thở hổn hển vang trong trong không khí. Đầu em nhỏ vẫn còn đang lâng lâng ở tầng mây nào, cả người đổ xuống người trước mặt, tay kia bấu víu áo trắng làm nó nhăn nheo. Hắn cười phì nhìn em nhỏ đang dựa dẫm lên thân mình, tay kia vỗ nhẹ vào lưng để em bình tĩnh.
Còn về sự việc hắn hành động như vậy là vì không chỉ riêng em, sau khi đã về nhà tận một tiếng, hắn vẫn cảm nhận được dư vị môi em vẫn còn ở nơi đầu lưỡi. Yoongi đã trằn trọc về nó cả đêm. Hắn không phải là kiểu người dễ rung động với ai đó, hắn cũng rất kén chọn trong việc người yêu, dù có giang hồ nhưng luôn đặt ra giới hạn cho mình. Thế bây giờ lại đang động tâm đến một bạn nhỏ với số lần gặp mặt đếm trên đầu ngón tay, bạn nhỏ này thu hút hắn một cách mãnh liệt, hắn còn chẳng biết mình bị sao nữa. Tỏ tình vì thua cược mà chọn trúng một em bé đáng yêu. Hắn thầm biết ơn bọn Donghyun.
Hắn vừa xoa đầu em nhỏ, vừa nhếch mép cười.
"Ha... bạn nhỏ này, tôi nghĩ tôi thích hôn môi cậu rồi đấy."
"Gì cơ?"
Khi Namjoon đã định được ý thức, em vội đẩy hắn ra rồi dựa vào tường, cả khuôn mặt nhanh biến thành quả cà chua chín mộng, miệng đã bị hắn vò cho sưng, đôi mắt còn nhè chút lệ. Hắn chậm rãi đưa tay xoa nước dưới khóe mắt em.
"Mắc đéo gì khóc?"
"Anh ức hiếp tôi."
"Sủa đúng cho tôi, tôi có làm cm gì... à không, có làm một chút."
"Anh nói gì đấy?"
"Ọc..."
Cả hai không hẹn mà đồng thanh nhìn xuống chiếc bụng nhỏ kìa, Yoongi phì cười khiến Namjoon đang xấu hổ càng xấu hổ hơn nữa, em rút người trong góc tường, khua tay bảo hắn đi ra.
"Anh mau đi ra đi."
"Ha bạn nhỏ đói đấy à? Được thôi, mau đi ăn đi."
Hắn bước người qua chừa lối cho em đi, Namjoon nhanh chạy nhưng mới đi ngang hắn lại nghe tiếng chuông vào lớp, trong lòng có chút bất mãn nhưng cũng không nói gì bước ra.
Vì hồi trưa chả bỏ gì vào bụng nên giờ nó reo không ngừng, em nhỏ chòm lên nhờ đứa bạn cao to trước mặt dịch qua che em, bạn Namjoon cũng vui vẻ mà đồng ý. Namjoon gục mặt xuống bàn, tay xoa xoa bụng đói, thầm nghĩ biết không gồng nữa mà quỳ lại hắn cho nhanh, em muốn xỉu luôn rồi. Thế là có một bạn gấu nhỏ phải nhịn đói trưa nay.
Khi nghỉ năm phút chờ giáo viên khác vào, bên kia lại có tiếng xì xào nhưng Namjoon chẳng muốn để tâm đến, em xoay mặt qua hướng cửa sổ nhìn ngắm trời xanh để xoa dịu cơn đói. Bỗng một chiếc bánh mì nhỏ được dán trước mắt em, gấu nhỏ giật người bật dậy.
"Gì vậy?"
"Tớ không biết, từ bên kia truyền qua. Nghe nói là của đàn anh Min Yoongi ở khối trên, Namjoon cậu có quan hệ gì với anh ấy ư?"
Bạn cùng bàn hỏi một lèo khiến mấy đứa gần đó cũng tụm lại hóng chuyện. Hmm... phải nói quan hệ gì đây, người yêu chăng, nhưng em nhỏ lại chẳng thấy giống chút nào, dù đã hôn hai lần rồi nhưng vẫn cứ thấy là lạ. Thôi tốt nhất là phủ nhận.
"Làm gì có chứ, tớ cũng không biết."
"Ops, có thật là không biết không?"
"Thật thật! Cậu mau quay lên đi, cô vào rồi."
Namjoon không chịu được tính hay tra hỏi, xua xua tay bảo bạn phía trên quay lên, còn mình lại chậm chạp cầm lấy bánh mì. Tự nhiên thấy Min Yoongi cũng tốt, Namjoon nhà ta đã hơi siêu lòng rùi đó. Nở một nụ cười ẩn ý, em nhỏ lại lén ăn vụn trong khi cô giảng bài.
--
Đến chiều tan học, gấu nhỏ lại xách cặp đi tìm hắn, vốn định sẽ trả lại số tiền kia và hỏi hắn cho ra lẽ. Namjoon nhanh tìm được Yoongi đang ngồi trên ghế đá, ngửa mặt lên trời nghe nhạc. Em nhỏ rón rén bước đến, đặt mông xuống, thấp thỏm đưa tay kéo vạt áo đối phương. Hắn chậm rãi mở mắt, định tẩn người kia một trận khi dám làm phiền thời gian riêng của hắn, nhưng khi thấy người kia lại là em, lửa trong lòng đã hạ hỏa. Hắn nhướng mày nhìn người nhỏ đang nắm lấy vạt áo của mình, mặt như đang cố nói, hết kiên nhẫn, Yoongi đành phải lên tiếng xoa dịu em.
"Này, sủa nhanh lên."
"Nè nè... cái bánh mì hồi trưa là của anh đấy hả?"
"Ừ."
"Tôi muốn hỏi chiếc bánh mì đó bao nhiêu tiền để tôi trả lại và cảm ơn anh rất nhiều. Anh không cần phải phiền phức như vậy đâu."
"Nói ít thôi, nghe đau cả tai."
Yoongi nhíu mày, nhưng trong lòng lại kinh ngạc với miệng nhỏ lanh lẹ này.
"Tôi tự mua nên không bắt cậu trả tiền."
"Nhưng..."
"Nhưng cc, nói một lần thôi không nghe à?"
Namjoon có chút thụt lùi trước thái độ của hắn. Quả thật Yoongi bỏ bùa gì rồi nên em chẳng dám đáp trả như hồi sáng. Nhưng em lại có quy tắc riêng cho bản thân, phải rõ ràng trước mọi việc và không thể nợ người khác được.
"Tôi muốn trả tiền."
"Biến lẹ."
Yoongi chẳng nhìn em nữa, ngửa cổ lên trời suy ngẫm vài điều. Thế mà gấu nhỏ vẫn lì lợm kiên quyết muốn trả.
"Cho tôi trả tiền."
"À..."
Hắn khéo léo cho mình một nụ cười trong vô cùng biến thái, chậm rãi quay sang nhìn em nhỏ. Namjoon có thể cảm thấy sự nguy hiểm cận kề trước mắt.
"Tôi không lấy tiền, nhưng để đền ơn tôi thì hãy hôn tôi đi."
Yoongi lưu manh nhìn em khiến Namjoon đỏ cả mặt, tay còn chỉ vào môi của mình.
"Nói vớ vẩn, không đâu."
"Quá muộn rồi."
Vẫn như lúc trưa, hắn vẫn không để em phản ứng mà ấn môi mình xuống. Namjoon vẫn giữ cho mình thái độ chống đối nhưng một lúc sau là mặc hắn làm. Mới hai ngày thôi mà hắn làm em biến em thành người overthinking với ba nụ hôn. Namjoon không phủ nhận cảm giác lâng lâng khó hiểu trong lòng mình, em chẳng rõ.
Thả em ra, hắn vẫn nhẹ nhàng vỗ lưng để em bình tĩnh. Miệng lại nở nụ cười đầy thỏa mãn.
"Ha... tuyệt thật đấy bạn nhỏ nhà tôi ạ."
Yoongi đưa tay bẹo má mềm, rít lên trêu chọc em nhỏ đang xấu hổ.
"Ha... Anh nói gì vậy? Nghe xấu hổ chết đi được."
Namjoon có hơi thích nhưng cũng phải giữ giá cho mình.
"Sao? Chẳng phải bạn nhỏ nhà tôi a? Chúng ta là người yêu cơ mà."
"Tôi chẳng thấy anh thích tôi chỗ nào mà bảo người yêu, hoàn toàn không giống với người đang yêu."
"Hồi trước không thích nhưng mà bây giờ thích rồi, chúng ta yêu nhau luôn đi."
Yoongi nói nghe có vẻ châm chọc nhưng cũng đầy sự nghiêm túc. Những gì hắn nói là thật, hắn nhận ra bản thân đã rung động với em lúc nào không hay. Chắc tại những lần thường xuyên xuống khối dưới ngắm em một cách khó hiểu và cả nụ hôn hôm qua và trưa nay. Hắn nghĩ hắn thích em và đang mong muốn có một mối quan hệ nghiêm túc với bạn nhỏ này. Thích của hắn ở đây không rõ, nhưng sẽ được vun vén thành yêu.
"Thế bây giờ tôi thích em rồi, chúng ta yêu nhau được không?"
Và bằng một cách kỳ lạ nào đó, Namjoon lại gật đầu ngay lập tức.
---
End NT 2.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro