Chương 5: Tôi Cái Gì Cũng Có Thể Thiếu Chỉ Không Thiếu Tiền
Lalisa chưa làm gì thì người đại diện Kang Sohee đã đưa cho cô một vai diễn, là một nha hoàn bưng trà đưa nước bên người nữ chính hai, xuất diễn có thể xem như vô cùng ít. Hai ngày sau, “Nịnh Thần” tiến hành lễ khai máy tại thành phố bên cạnh, Park Chaeyoung diễn nhân vật này, cô cơ bản không cần phải gấp gáp đi đến, chỉ là tâm tình cô bây giờ muốn ngay lập tức nhìn thấy Kim Jennie đã chiến thắng tất cả. Cô biết Kim Jennie vẫn chưa hết giận, cô cũng biết sau khi Kim Jennie dọn ra, nàng sẽ ở chỗ nào nhưng cô lại không dám đi đến, thậm chí đứng ở dưới lầu nơi nàng chuyển đến cũng không dám.
“Không ăn mềm cũng không ăn cứng, thật là dầu muối không ăn.” Oa ở trong xe, Park Chaeyoung chọc màn hình điện thoại oán giận nói. Cô thấy dưới Twitter của mình như Tu La Tràng, ồn ào một phen. Mà Kim Jennie bên kia cũng không có bất kỳ hồi âm, nàng không có công bố tin tức ly hôn, cũng không thuận theo lời bày tỏ của Park Chaeyoung về chuyện tình cảm của hai người, nàng chỉ đơn giản chuyển phát tin tức của đoàn phim.
Bộ điện ảnh “Nịnh Thần” này là một dự án lớn, được cải biên từ tiểu thuyết đang nổi “Nịnh Thần”, lúc trước fans nguyên tác đã sớm suy đoán diễn viên, chờ đến khi công bố danh sách vai chính càng nổi thêm. Fans nhà này fans nhà kia còn có fans nguyên tác lập thành một nhóm, mỗi người đều có suy nghĩ của chính mình, với nguyên tác đảng mà nói chính là chờ mong nhân vật mình thích được điện ảnh hóa, về những phương diện còn lại chính là sợ diễn viên không đủ tiêu chuẩn mà phá hỏng toàn bộ bộ phim. Bọn họ đối với nữ chủ Song Miyeon trên cơ bản là không có một câu oán hận, Kim Jennie lớn lên xinh đẹp, hơn nữa nàng từ nhỏ đã xuất đạo, bản thân lại rất có thiên phú, kỹ thuật diễn đến nay là không thể bắt bẻ. Chẳng qua nữ chính hai, đã từng có người suy đoán là Park Chaeyoung, khiến cho không ít anti fans phản đối, hiện tại danh sách đã có là một tân tiểu hoa đán, gương mặt nữ chủ là nhu nhược đáng thương như Mary Sue, lúc trước có quay một vài kịch bản thanh xuân vườn trường, phía dưới có người bình luận sôi nổi: “Thật đúng là không bằng Park Chaeyoung.”
Nhìn thấy tin này, Park Chaeyoung nhịn không được cười khúc khích.
Khiến cho Kang Sohee bên cạnh kinh ngạc nhảy dựng, nàng trừng mắt nhìn Park Chaeyoung đang ôm gối vui vẻ chơi điện thoại, vỗ tay đoạt lấy điện thoại của cô, nghiến răng, nàng có chút hận sắt không thành thép nói: “Em cười cái gì? Em còn có mặt mũi để cười? Em có thể có tiền đồ một chút không? Chị vất vả lắm mới lấy được một vai cho em, kết quả thế nào? Một hai muốn diễn một tiểu nha hoàn không có sức tồn tại, đúng là càng sống càng đi lùi mà. Kỹ thuật diễn có thể tôi luyện, hiện tại em có thể dựa mặt kiếm cơm, vậy vì sao còn không nhanh chân tạo độ hot?”
“Sao?” Park Chaeyoung chớp chớp mắt, có chút vô tội đáp: “Em đương nhiên biết khuyết điểm của mình cho nên muốn bắt đầu từ dưới đi lên, trước mắt diễn vai quần chúng sau đó chậm rãi đi lên.”
Nghiêm trang nói hươu nói vượn, có quỷ mới tin Park Chaeyoung? Kang Sohee tức giận đáp: “Em cho rằng chị không biết? Hấp dẫn em là danh khí của đạo diễn Lee Han sao? Trước đó hắn chỉ trích kỹ thuật diễn của em, em không phải thề chết cũng không diễn kịch bản của hắn. Hiện tại thì sao? Em là vì Jennie sao? Chị không biết hai em lại nháo cái gì, chị chỉ biết em cứ tiếp tục như vậy, công ty sẽ đóng băng em, chị cũng sẽ bị đuổi khỏi nhà.”
Quản diễn viên giống như thuộc hạ của mình, trên đời này chỉ có một mình Kang Sohee. Park Chaeyoung cười cười, cô vỗ vỗ mu bàn tay của Kang Sohee, tự tin nói: “Sohee unnie, chị nếu như bị như vậy, em đây sẽ thuê chị, làm bà chủ của chị.”
“Em sao?” Trong mắt Kang Sohee hiện lên vài phần nghi ngờ, nàng nói với Park Chaeyoung: “Vậy em có bao nhiêu tiền tiết kiệm? Đừng để đến lúc đó chúng ta đều ngủ ở gầm cầu.”
Park Chaeyoung xoa xoa gối ôm, mỉm cười nói: “Sẽ không, em cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu tiền.”
“Chậc.” Ánh mắt Kang Sohee đánh giá Park Chaeyoung từ trên xuống dưới, hồi lâu mở miệng nói: “Em không phải con gái của một đại gia tài phiệt chứ?” Nàng rất ít khi nghe Park Chaeyoung nhắc đến ba mẹ cùng gia đình mình, tư liệu trên mạng cũng trống không, chỉ để tên người phối ngẫu là Kim Jennie. Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, rốt cuộc thời điểm nàng vừa dẫn dắt Park Chaeyoung, cô vẫn còn non nớt chật vật, đụng phải không ít rắc rối, nếu như có bối cảnh lớn phía sau vì sao cô lại chịu đựng như vậy?
Hoàn toàn không biết suy nghĩ của Kang Sohee đã bay đến phương nào rồi, Park Chaeyoung vẫn duy trì dáng vẻ thần bí, khóe môi cô cong lên, câu ra nét tươi cười hoàn mỹ không tì vết, cố tình đè thấp thanh âm nói: “Chị đoán đi.” Thanh âm của Park Chaeyoung rất êm tai, khác với Kim Jennie, giọng Kim Jennie mát lạnh cất giấu một tia nhu mị cùng mê hoặc.
Ngay từ đầu đã nhận định giọng của Park Chaeyoung là dẻo cường nếu được mài giũa, cô có thể trở thành ca sĩ hạng A, chỉ là con bé này một hai muốn dựa mặt xuất đạo.
Kỹ thuật diễn của Park Chaeyoung luôn được đồn thổi, cô luôn dùng khuôn mặt này làm công cụ lừa gạt, đi đến nơi nào cũng gây ra xôn xao. Bình hoa cũng phân ra nhiều loại, loại như Park Chaeyoung là bình hoa thượng đẳng, có rất nhiều fans nhan khống, cô không cần có kỹ thuật diễn, cô chỉ cần đẹp, rốt cuộc lớn lên xinh đẹp có thể muốn làm gì thì làm. Vừa vào đoàn phim, Park Chaeyoung đã nhìn thấy rất nhiều ánh mắt nhìn về phía mình, chẳng qua từ nhỏ cô đã luôn là tâm điểm nên sớm đã quen với chuyện này, tháo kính râm xuống đối với nam nữ già trẻ cong miệng cười, phần lớn mọi người sẽ lễ phép cười đáp lại. Kim Jennie ở giữa sân thoáng ngạc nhiên rồi lạnh mặt xem như không thấy. Ánh mắt Park Chaeyoung quét qua một vòng, Kang Sohee vội vàng nhìn gương mặt nhăn nhó của Lee Han đơn giản nói quấy rầy rồi, cảm ơn ngài, rốt cuộc Park Chaeyoung cũng là cưỡng ép vào.
Vai diễn nữ bên trong kịch bản không nhiều, nhìn tư thế của Park Chaeyoung, không lẽ là có vai diễn bị thay đổi sao? Nghĩ đến một ít tin đồn đãi trên mạng, trong đó có vài tiểu diễn viên trẻ tuổi đưa mặt vào nhau vừa thì thầm vừa đưa mắt nhìn tân tiểu hoa đán Lee Yunhee. Nhân vật xuất sắc nhất trong “Nịnh Thần” đương nhiên là nữ chủ Song Miyeon, chỉ là nữ chủ hai là công chúa một tấc cũng không nhường, khí chất nàng trên người là ung dung hoa quý hoàng tộc cùng sự máu lạnh tàn khốc được tôi luyện trong hậu cung. Lee Yunhee này vẫn luôn đi trên con đường tiểu nữ sinh điềm mỹ, thật sự có thể diễn được vai Bình Dương công chúa này sao? Huống hồ nữ chủ hai ngay từ đầu đã định sẵn là nàng, trong đó dùng bao nhiêu quan hệ, căn bản không cần nghĩ đến. Anh nàng là biên kịch của “Nịnh Thần” Lee Dohuyn, đồng thời cũng là bạn tốt của Lee Han. Với dạng quan hệ này, chỉ sợ căn bản không chỉ vào được đoàn phim còn có thể diễn cùng với diễn viên thâm niên như Kim Jennie.
Mà Lee Yunhee tâm cao khí ngạo bên kia đương nhiên cảm giác được đám người kia chỉ chỉ trỏ trỏ, nàng biết rõ bản thân vì sao có thể vào được đoàn phim, ánh mắt người khác đều như dao bén, những lời nói trong lúc vô ý đều hóa thành nhục nhã, hung hăng đánh vào lòng nàng. Người trong lòng có quỷ luôn kiêng kị nhất là chuyện này. Nàng thấy Park Chaeyoung bên kia, nàng không hiểu trừ việc lớn lên xinh đẹp thì có gì để đáng giá để kiêu ngạo. Trên mạng bàn luận về vai diễn của nàng, lại luôn đem nàng của Park Chaeyoung đặt chung một chỗ mà so sánh. Nàng cùng hầu hết mọi người đều cho rằng Park Chaeyoung chỉ là một bình hoa di động, tức nhất chính là việc một người xuất thân chính quy như nàng lại bị cho rằng không bằng Park Chaeyoung, nàng nhìn về phía Park Chaeyoung mang theo vài phần oán độc cùng đố kỵ. Khi nhìn thấy Park Chaeyoung, lòng nàng vẫn nhịn không được có chút hoảng loạn, có phải cô ấy đến để cướp vai diễn của mình không?
Lee Yunhee tươi cười tựa như đóa kiều hoa trong sương gió.
Park Chaeyoung liếc mắt một cái đã nhìn thấy một nữ nhân hồn nhiên nhu nhược đi về phía mình, mày cô vì không thấy mà nhăn lại, cô không thích loại mảnh mai có chút làm ra vẻ này. Mang theo ánh mắt nghi hoặc đánh giá Lee Yunhee một chút, tầm mắt Park Chaeyoung lại lướt qua từng gương mặt, rồi dừng lại tại thân ảnh Kim Jennie đang ngồi bên cạnh người đại diện. Rất nhiều người muốn tiến đến gần, nhưng lại chùn bước không đến vì bị khí tràng người lạ chớ đến gần của cô dọa lui, huống chi, lại không biết Park Chaeyoung vì sao xuất hiện ở đây.
“Chaeyoung unnie.” Thanh âm tiểu bạch hoa tựa như gương mặt kiều nhu của nàng, chỉ là dáng vẻ tự phụ vẫn trước sau như một.
Trở về thời điểm ba năm trước, Park Chaeyoung 25 tuổi, tuổi này trong giới giải trí thật sự rất dễ bị gọi là chị. Vì vậy Park Chaeyoung đã sớm quen với xưng hô này, nhưng khi cô nghe Lee Yunhee gọi, trong lòng vẫn có cảm giác bị cái gì đó đâm một chút, cô cảm giác muốn nghẹn nhưng rất nhanh đã áp suy nghĩ này xuống. Cô không nói gì chỉ hơi nâng cằm, trong mắt hiện lên một tia khinh thường.
Nói như thế nào thì gần đây Lee Yunhee cũng là tiểu hoa đán, rất nhiều người nhìn thấy nàng cũng sẽ thân thiện bắt chuyện nhưng Park Chaeyoung lại cố tình lộ ra thái độ lạnh nhạt, khiến cho Lee Yunhee trong lòng có chút không cao hứng, ánh mắt cũng thay đổi, chỉ là trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhu nhược, đây là vũ khí lớn nhất của nàng, khiến người khác nhìn vào sẽ thấy nàng nhu nhược, đáng thương. “Chaeyoung unnie, chị đến thăm ban sao? Vẫn chưa bắt đầu quay đâu. Chị như vậy là đến xem Jennie unnie sao? Em biết tin đồn trên mạng là giả mà.” Nàng mở miệng, lần này không đợi Park Chaeyoung trả lời đã đem những lời trong lòng nói ra.
Ngữ khí thân thiện này là sao đây? Park Chaeyoung không chút che dấu biểu tình của mình hơi nhíu mày nhìn Lee Yunhee, vẻ mặt hiện lên sự không kiên nhẫn nói: “Tôi đến diễn.”
Lee Yunhee trong lòng lộp bộp một chút, nàng cười cười, vờ như lơ đãng hỏi: “Không biết Chaeyoung unnie diễn nhân vật thần bí gì?”
“Nha hoàn.” Ánh mắt thoáng nhìn về phía Kim Jennie đang đứng lên, Park Chaeyoung bỏ lại một câu, nhanh chóng đi về phía trước..
_____________________
Hết Chương 5
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro