Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6


Vegas không làm bất cứ cái gì vào buổi tối cả mặc dù hắn rất muốn hôn lên gương mặt nhỏ bé của Pete. Nằm trên giường, Vegas bắt đầu chậm rãi suy nghĩ, thời gian thực sự ở bên Pete chỉ có vài tháng nhưng hắn hầu như chỉ mang lại cho Pete những kỷ niệm đau buồn và ít cảm xúc trong sáng, hạnh phúc. Một tình yêu chưa kịp mở ra sự hạnh phúc đã bị đạn xuyên thủng một cách tàn nhẫn. Hiện tại, Vegas không muốn Pete biết cậu sẽ là người yêu tương lai của hắn, nếu sau này Pete vẫn yêu hắn nhưng cậu ấy vẫn sẽ nếm trải nỗi đau do chính mình tạo ra, hắn mong rằng khoảng thời gian này sẽ cho Pete nhiều hơn những kỷ niệm hạnh phúc vui vẻ. Ít nhất theo cách này Pete cũng có những khoảnh khắc dịu dàng thuộc về Vegas.

Với nhịp thở đều đặn của Pete, Vegas dần chìm vào giấc ngủ. Đột nhiên, hắn cảm thấy có ai đó đang nắm chặt tay mình, hắn muốn mở mắt ra nhìn nhưng dù cố gắng thế nào hắn cũng không thể làm được. Giọng nói của Pete nhẹ nhàng vang lên bên tai, "Vegas, em biết anh sẽ tỉnh lại. Không sao đâu, anh nên nghỉ ngơi thật tốt, em sẽ đợi anh..."

Ngày hôm sau Pete ngủ dậy khá muộn. Lúc cậu tắm rửa xong cũng đã gần trưa. Pete thay quần áo sau đó vẫy tay với Vegas và nói: "Đi thôi!"

"Đến giờ ăn trưa rồi đấy, đến nhà ăn đi rồi hẵng đi, muộn quá rồi." Vegas lo lắng Pete đói bụng.

"Mấy giờ rồi, anh không biết giờ làm việc của mình sao?" Pete bất mãn nhìn Vegas.

""Có vẻ như công việc giám sát của nhà chính đã hoàn thành tốt." Vegas mỉm cười, "Nhưng hôm nay thì khác. Trưa hôm nay tôi sẽ không có mặt ở sòng bạc như mọi khi, muốn gặp thì phải đợi đến buổi chiều."

Bởi vì Vegas đang bận đối phó với tên Bart những ngày này. Tên Bart đã từng nắm giữ đường dây kinh doanh dân số duy nhất của Bangkok. Về mặt này, các mối liên hệ và kênh thông tin của hắn ta rất quan trọng đối với gia tộc chính vào thời điểm đó. Mặc dù gia tộc chính đang trên đà phát triển nhưng họ không có đủ sức mạnh để hoàn thành mọi việc kinh doanh. Vì vậy, ông Korn đã chọn hợp tác với Bart, nhà cung cấp nguồn hàng chính và Bart chịu trách nhiệm vận chuyển và mua bán.

Nhưng ông Korn rõ ràng không hài lòng với điều này. Ông ta đang cố gắng đánh cắp các đường dây của tên Bart để có thể độc quyền kinh doanh. Bart đã bị dồn đến đường cùng và cuối cùng hắn chọn bắt cóc Tankul để tống tiền Korn. Khi đó Tankul 17 tuổi và ông Korn đã có ý định để Tankul làm người thừa kế.

Đây không phải lần đầu tiên Tankul bị bắt cóc và mọi vụ bắt cóc trước đó đều chỉ có ông Korn là người chiến thắng. Nhưng lần này, ông Korn đã đưa Kan và Vegas 14 tuổi đi cùng. Cuộc thương lượng cuối cùng diễn ra tốt đẹp, Tankul về nhà suôn sẻ, Korn và Bart tiếp tục hợp tác và dường như không có kẻ thua cuộc trong vụ bắt cóc này. Nhưng sau đó hành động của Tankul ngày càng thiếu suy nghĩ, ông Korn không còn bắt anh ta đi làm nữa và Tankul bắt đầu buông thả hoàn toàn.

Ở Bangkok ngày nay, nhiều thế lực đang phân chia thương vụ này và nguồn lực của Bart không còn đáng để nhắc đến đối với gia tộc chính. Korn rất rõ ràng, với tư cách là gia tộc thứ, Kan chỉ có thể có được những gì mà gia tộc chính không muốn. Nhưng Korn rất tự tin, ngay cả khi Kan lấy đi một số thứ mà ông ta vứt bỏ thì cũng không thể lay chuyển được sức mạnh của ông ta nên ông ta thường nhắm mắt làm ngơ. Nhưng lần này con lạc đà chết còn to hơn cả con ngựa, để cho Kan không nhặt được, Korn tự mình ra tay.

Gia tộc chính đã tấn công Bart rất nhanh chóng. Vegas nghĩ rằng Chan sẽ chỉ huy đội vệ sĩ, nhưng đến hôm qua hắn mới biết chính Pete là người đã làm điều đó. Sau khi kết thúc, phía Bart còn lại rất ít người và tài nguyên, lúc đó Vegas phải dành rất nhiều thời gian và sức lực để bí mật lấy đi những gì còn sót lại của Bart, đồng thời phải tránh tai mắt của ông Korn và Kan. Biến chất thải thành kho báu là điều Vegas giỏi nhất.

"Vậy tôi không muốn ăn cơm ở nhà ăn, tôi muốn đi ăn bên ngoài!"

"Vậy thì đến nhà hàng bên cạnh trường học của Macau đi. Buổi trưa thằng bé sẽ đến đo đấy. Em không muốn đưa tôi đến gặp thằng bé à?"

"Được rồi, dẫn đường!" Pete mở cửa và để Vegas đi ra ngoài trước.

Khi đến cửa nhà hàng, Pete nhận ra đây là một nhà hàng phương Tây, và nụ cười của cậu đã biến mất ngay lập tức, "Tôi không muốn ăn đồ Tây!" Pete phẫn nộ trừng mắt nhìn Vegas, xoay người định đi, nhưng lại tình cờ thấy Macau đang đi về phía này. Vegas cười khúc khích và đẩy Pete vào cửa, "Hãy cẩn thận với Macau."

Pete miễn cưỡng tim một bàn ở phía sau ngồi xuống, khoang tay thậm chí còn không muốn đọc thực đơn. Vegas chạm vào vai Pete và chỉ vào thực đơn, "Ở đây cũng có đò Thái đây." Pete liếc nhìn và bắt đầu gọi đồ ăn.

Macau một mình bước vào nhà hàng, đi tới chiếc bàn tròn nhỏ cạnh cửa sổ, ngồi quay lưng về phía Pete, sau đó gọi phục vụ.

Pete liếc nhìn Vegas rồi ngẩng đầu về hướng Macau ra hiệu cho hắn đi tới đó. Vegas đứng dậy và đi về phía Macau. Pete rất mong chờ điều đó, thật tuyệt nếu Macau có thể thấy Vegas. Vegas tiến đến và vỗ vai Macau nhưng lại xuyên qua.

Vegas thở dài, đi thẳng đến chiếc ghế đối diện Macau và ngồi xuống. Rõ ràng Macau không thể nhìn thấy Vegas. Pete nhìn Vegas giơ tay như muốn chạm vào đầu Macau nhưng không thể.

Vegas nở một nụ cười gượng gạo và quay lại với Pete với tâm trạng cô đơn. Thấy Vegas đang có tâm trạng không tốt, Pete cố gắng an ủi, "Không phải nói buổi chiều sẽ đến sòng bạc sao? Dù sao cũng không có việc gì đâu. Anh có thể đi cùng khun Macau mà."

"Còn em thì sao?"

"Tôi sẽ lặng lẽ theo dõi. Kỹ năng theo dõi của tôi là đỉnh cao đấy."

Vegas cười.

"ANh nghi ngờ khả năng của tôi à? Hừ, trừ khi tôi tự mình vạch trần bản thân nếu không sẽ không ai phát hiện ra." Pete nói một cách tự tin, nhìn chằm chằm vào Vegas.

Pete chớp mắt, "Làm sao anh nghĩ rằng tôi biết giờ làm việc của anh?"

—---------

Sao cái chương này cảm giác nó k mượt lắm nhỉ:0

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro