Chương 3
Arm để Pete ngồi xuống chiếc ghế sofa nhỏ sau đó cầm lấy áo vest trong tay Pete và ném nó vào giỏ quần áo. Tankul đang ngồi trên chiếc ghế xoay sau bàn làm việc, vẫn chửi bới trong khi Pol đang an ủi anh ta.
Pete đang rất mệt mỏi, nhiệm vụ này do ngài Korn trực tiếp gia cho, giải quyết một vụ làm ăn đen đủi mà gia tộc chính muốn dẹp bỏ. Ban đầu, công việc này được giao cho gia tộc phụ hoàn thành, hầu hết các công việc buôn bán đen này đều cho năng suất thấp và rủi ro cao và không có giá trị gì đối với gia tộc chính nên cần cắt bỏ chúng càng sớm càng tốt. Phương thức cắt bỏ cũng rất đơn giản, đưa cho người phụ trách một khoản tiền để đưa hắn ra khỏi gia tộc chính. Suy cho cùng thì ai cũng là người không, không cần phải bóp chết con gà mái không đẻ được trứng, vứt đi vẫn thu về được một khoản tiền thì sao lại không dù sao vẫn còn nhiều gà mái vẫn có thể đẻ trứng. Về phần vì sao lại do gia tộc phụ làm, bởi vi gia tộc chính có thể danh chính ngôn thuận không đối xử tệ bạc với cấp dưới mà không kiếm ra tiền, xem ra gia tộc chính giàu như vậy nhưng vẫn có lúc keo kiệt. Cũng thật có lý khi gọi gia tộc phụ là côn đồ của gia tộc chính.
Tuy nhiên, lần này, ông Korn không gia nhiệm vụ cho gia tộc phụ mà trực tiếp ra lệnh cho Pete đưa người đi xử lý. trước khi rơi đi, ông Korn đưa cho Pete một hộp đô la Mỹ và nói: "Tốt hơn hết là nên nói chuyện tốt với ông Bart trước. Vấn đề không phải là có thể giải quyết bằng tiền nhưng Bart là một người
"Vâng thưa ngài Korn, tôi sẽ xử lý thỏa đáng." Dù câu trả lời của Pete không nói rõ, nhưng cậu biết mục đích cuối cùng của ngài Korn là tự mình giết chết người phụ trách.
Ông Korn không nói và Pete cũng vậy, miễn là mệnh lệnh được thực hiện. Đây là một trong những lý do tại sao ông Korn coi trọng và đề bạt Pete lên làm vệ sĩ trưởng, một vũ khí thông minh và sắc bén.
Ông Korn thật sự rất giỏi trong việc nhìn người và Bart thật sự rất mạnh mẽ, cái giá Pete phải trả là bị chém vào ngực.
Sau khi trở về nhà chính để điều trị vết thương, Pete cũng không quan tâm đến việc nghỉ ngơi mà ngay lập tức đến văn phòng của ông Korn để báo cáo. Ông ta tỏ ra lo lắng cho vết thương của cậu và cho phép cậu có thể nghỉ ngơi hai ngày. Trước khi rời đi, ông Korn dường như đang tự nói với chính mình mà cũng dường như đang nói với Pete: "Con người luôn phải học cách từ bỏ, Bart chỉ là quá cứng đầu, đấu tranh cho những thứ không thuộc về mình thì không có giá trị."
Pete không nói gì. Hồi nhỏ học không giỏi nhưng ngoại ngữ không tệ và rất có năng khiếu đọc hiểu. Khi còn nhỏ, khi được ba chở đi chơi đấm bốc, cậu thường xuyên đọc hiểu. Với tài năng và sự chăm chỉ, Pete luôn đạt điểm cao. Nhưng nếu có thể, Pete chỉ muốn trở thành một "kẻ ngốc" như Tankul. Vì vậy Pete giữ im lặng, cúi đầu chào ông Korn rồi quay đi, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi một chút dù sao vết thương vẫn còn hơi đau.
Và bây giờ, Pete gặp nhiều rắc rối hơn là công việc được giao. Cậu sẽ giải thích thế nào về việc cậu gặp ma giữa thanh thiên bạch nhật?
Vegas bước đến chỗ Pete và ngồi trên chiếc ghế sofa không lớn nhưng hai người đàn ông vẫn ngồi vừa.
Pete cũng không muốn chạm vào Vegas, cái cách hắn đi xuyên qua cơ thể một người có chút gì đó đáng sợ. Pete liếc nhìn xuống chân Vegas và có thể thấy nó không chạm đất.
Pete bị Vegas bắt gặp khi đang nheo mắt nhìn trộm, hiển nhiên là hắn đoán được Pete đang nghĩ gì, mỉm cười nói: "Tôi đi tới, không phải lơ lửng."
Giọng nói của Vegas có chút trêu chọc, nhưng nó rất nhẹ nhàng và người bình thường có thể hơi ngại khi nghe thấy nó. Nhưng khi qua tai Pete, giọng nói nhẹ nhàng của Vegas dường như có thêm hiệu ứng âm thanh như trong mấy bộ phim ma, khiến cậu nhớ đến bộ phim ma mà cậu đã xem cùng khun nủ. A, không giống là ma nói chuyện!
Thực ra Pete không sợ hãi như vậy, cậu chỉ hơi suy sụp một chút thôi, cậu muốn tìm lý do để giải thích tất cả nhưng rõ ràng là cậu không thể.
Đầu óc của Pete đang rối bời và sự luyên thuyên của cậu Tankul khiến cậu không thể tập trung suy nghĩ được.
"Pete! Tao đang hỏi mày đấy, ai chém mày tao sẽ giết hắn ta!" Tankul hét lên.
"Là một người tên Bart. Chúng tôi đã giải quyết xong rồi, cậu chủ đừng lo lắng." Pete tạm thời vứt bỏ những suy nghĩ kỳ lạ trong đầu.
Nghe đến cái tên đó, đôi mắt của Vegas tối sầm lại rồi hắn trầm ngâm nhìn Tankul. Không có biểu hiện gì đặc biệt trên khuôn mặt của Tankul nhưng anh ta cũng không trả lời ngay. Sau một lúc im lặng, Tankul hỏi Pete với giọng điệu như thường ngày, "Làm gì vậy? Hắn ta chết rồi? Có phải ba tao đã ra lệnh cho mày giết hắn ta không?"
"Vâng, cậu chủ, hắn đã chết." Pete không trả lời câu hỏi cuối của Tankul.
"Chà, ai bảo hắn ta dám làm tổn thương Pete bé bỏng của chúng ta. Nếu hắn không chết, tao sẽ để Arm và Pol đi báo thù cho mày! Phải không?" Tankul nhướng mày vui vẻ nhìn Arm và Pol. Pol đứng bên cạnh gật đầu lia lịa, Tankul vỗ vai Arm bên cạnh nói:" Đừng lo, nếu hai chúng mày xảy ra chuyện gì, tao sẽ bảo Pete báo thù cho chúng mày."
"Cậu chủ, nếu cậu bớt xem phim truyền hình mỗi tối thì chúng ta sẽ ổn thôi..." pol tiếp lời. Tankul đã hơi tức giận và vươn tay định đánh Pol, nhưng cậu ta tránh được và đánh vào tay Arm. Arm thở dài và ngăn Tankul khỏi những 'Hành động tàn bạo" hơn nữa.
Pete dụi đầu sang một bên, trên mặt nở một nụ cười dễ thương, nhưng trong lòng đang nghĩ, không phải mọi người đến đây gặp tôi sao, tại sao lại quậy phá ở đâu và gạt tôi sang một bên vậy. Sao không để cho tôi yên tĩnh nghỉ ngơi một lát đi, tiện để tôi xử lý con má này nữa chứ.
Cuối cùng thì Tankul cũng ngừng tấn công 2 vệ sĩ của mình và liếc nhìn Pete đang ngồi trên sofa, "hãy nghỉ ngơi thật tốt đi Pete, tao đặc biệt cho phép mày không cần phải xem TV với tao tối nay. Chà...ngày mai, ngày kia, vậy thôi." Tankul nhân từ nói, đứng dậy rời đi.
Tiếng đóng cửa vang lên, căn phòng cuối cùng cũng im lặng. Pete lập tức đứng lên khỏi ghế sofa, đi đến ngồi trên giường của mình, thận trọng nhìn Vegas trên ghế sofa đối diện, nhìn hắn có vẻ không ngạc nhiên chút nào về việc mình sẽ biến thành một con ma. Pete liên tục nhìn vegas từ trên xuống dưới, cố gắng tìm ra manh mối nào đó để giải thích cho tình hhinhf hiện tại.
Vegas cũng lặng lẽ nhìn Pete như vậy và dưới con mắt dò xét của Pete, nhìn hắn vẫn như thể đang ngồi trên ghế sofa trong phòng ngủ của mình vậy.
Vegas nhìn dáng vẻ cảnh giác của Pete, mặc chiếc ao sơ mi trắng dính đầy bụi và máu, giống như một con mèo trắng bẩn thỉu vậy, sẵn sàng giơ móng cào cấu chủ nhân nếu không chịu tắm rửa cho mình. Vegas chưa bao giờ thấy Pete dễ thương như thế này trước đây và hắn khá hài lòng với trí tưởng tượng của mình.
Vegas ngẩng đầu ra hiệu với Pete, "Em đi tắm rồi thay quần áo trước đi. Đừng lo lắng chuyện khác, em nên nghỉ ngơi trước."
Nghe thấy những gì Vegas nói, Pete lập tức bắt chuyện và nói: "Được rồi khun Vegas, cậu hãy về nhà một mình đi. Tôi muốn đi tắm và nghỉ ngơi nên không tiện tiễn cậu. Tạm biêt."
Với một nụ cười nhẹ nhõm trên khuôn mặt Pete, cậu tự hỏi chính mình, "Hãy về nhà và đầu thai đi, khun Vegas."
Sau cùng, Pete bước tới của, mở cửa, mỉm cười chờ Vegas, đóng giả là một công chức của thế giới ngầm hướng dẫn việc đầu thai cho linh hồn. Pete rất vui mừng, đây là linh hồn cuối cùng chờ được đầu thai hôm nay, chỉ cần khun Vegas đi qua cánh cửa này, KPI hôm nay sẽ hoàn thành tốt đẹp và cậu-một công chức trong thế giới ngầm có thể nghỉ ngơi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro