Chương 11
Trên đường trở về chính gia, cả hai người đều không nói với nhau câu nào. Pete tình cờ biết được một số bí mật và cậu không biết mình nên có thái độ như thế nào về những vấn đề này, và chính Vegas cũng đang bối rối về nó.
Từ khi đến đây, Vegas đã đắm chìm trong cuộc sống hàng ngày với Pete và hắn dần quên đi tương lai của mình vẫn nằm trong sự kiểm soát của ông Korn và Pete vẫn có thể gặp nguy hiểm trong tương lai. Việc quay trở về quá khứ có thể giúp hắn làm một vài việc gì đó để thay đổi tương lai cũng như lật đổ ông Korn. Nhưng để có thể làm được như vậy, hắn chỉ có thể dựa vào Pete, lợi dụng cậu và hắn không muốn làm điều đó. Pete hiện tại không hề yêu hắn nên hắn không thể làm gì để khiến Pete tin tưởng cả. Ngay cả khi Pete yêu hắn, Vegas cũng không muốn sử dụng Pete như một công cụ chỉ để thỏa mãn dục vọng của bản thân. Tương lai của họ không biết rồi sẽ như thế nào nếu hắn làm điều này.
Trở lại phòng, Pete muốn nói gì đó nhưng ngay khi cậu định nói thì Tankul lao vào phòng cậu hét lớn: "Pete! Cuối cùng mày cũng về rồi! Tao lo cho mày chết đi được! Nghe Arm nói là thằng Vegas chưa chết hả?" Nói đến đây đột nhiên Tankul thay đổi sắc mặt, nở một nụ cười bình thường, "Làm tốt lắm Pete!"
Pete gật đầu, "Cảm ơn khun nủ!"
"Cảm ơn cái gì, nhanh lên phim truyền hình sắp bắt đầu rồi. Pol, Arm, chúng mày nhanh lên, về phòng mở phim lên cho tao." Tankul nắm lấy cánh tay của Pete và kéo cậu ra khỏi cửa.
Pete bí mật quay đầu lại, lo lắng liếc nhìn Vegas. Vegas cười nói, "Cứ đi đi, nếu không anh cả sẽ lại gây chuyện làm ầm lên. Tôi không sao." Hắn xua tay trấn an Pete.
Sau khi xem phim với Tankul xong, Pete trở về phòng với bộ dáng mệt mỏi, Vegas đã nằm nghỉ trên giường. Thật ra thì Pete không biết phải nói gì, cậu chỉ là vệ sĩ của gia tộc chính, đột nhiên cậu lại biết được một vài bí mật mà các cậu chủ che dấu khiến cậu cảm thấy rất nguy hiểm. Tuy nhiên, Pete vẫn cảm thấy rất đau lòng cho Vegas, không được ba yêu thương, giống như cậu vậy.
Trong vài ngày tiếp theo, Vegas không còn đi theo Pete nữa. Tậm trạng của hắn bây giờ rất hỗn loạn. Ở bên Pete càng lâu, hắn càng lo lắng về tương lai của họ. Vậy nên dạo này hắn luôn giả vờ bận đi tìm manh mối để tránh mặt Pete. Pete biết nhưng cậu không để lộ ra ngoài, nhưng cậu lại cho rằng Vegas đang buồn vì thất bại của mình và thái độ của ba hắn. Cậu muốn nghĩ cách để an ủi Vegas, chính gia đang ngày càng theo dõi sát sao thứ gia.
Sau vụ đánh bom đó, khun Vegas đã bị thường, nhưng chuyện này luôn được giấu kín. Pete được giao nhiệm vụ theo dõi khun Vegas. Như mọi khi, hắn ta đi khắp mọi nơi, làm việc, làm xong thì đi đón Macau. Nhưng hành động của hắn ta trở nên quyết đoán và tàn nhẫn hơn bao giờ hết. Trong mắt người khác, đây có thể là sự tức giận sau khi bị ông Korn cảnh cáo và đe dọa, nhưng chỉ có Pete mới biết rằng những điều này không đánh trúng hắn ta mà càng khiến Vegas quyết tâm hơn, mạnh mẽ hơn và tàn nhẫn hơn. Khun Vegas là một người mạnh mẽ, là loại người mà Pete luôn ngưỡng mộ, ngay cả khi cậu biết khun Vegas sẽ thua trong tương lai.
Trong vô thức, cán cân trong lòng Pete đang dần nghiêng về phía Vegas, nhưng cậu vẫn chưa nhận ra. Cậu vẫn đang tuân thủ nghe nguyên tắc của vệ sĩ.
—----"Pete, nếu em là tình yêu của tôi, em sẽ chọn gì nếu tôi thua?" Vegas đột nhiên hỏi vào một buổi tối.
Pete nghĩ rằng Vegas đã đi ngủ như mọi khi, nhưng khi nghe thấy câu hỏi này, cậu nín thở và không biết phải trở lời như thế nào, "Tôi không biết người yêu của anh như thế nào và tôi cũng không biết người ấy sẽ chọn gì."
"Em ấy cũng là một vệ sĩ như em. Bây giờ nhìn lại, ấn tượng đầu tiên của tôi về em ấy là tại một cuộc đấu giá nơi mà em ấy đi theo Kinn đến để làm nhiệm vụ bảo vệ. Em ấy đứng ở cửa thoát hiểm, mặc một bộ vest đen với chiếc áo cổ lọ màu đen bên trong. Thật ra, vẻ ngoài của em ấy rất hấp dẫn tôi, nhưng em ấy chỉ là một vệ sĩ và lúc đó tôi cũng không nghĩ em ấy có giá trị sử dụng nào cả và tôi đã không để ý em ấy nữa." Giọng của Vegas rất sáng trong bóng tối. Có vẻ như tâm trạng của hắn đang rất tốt.
"Thì ra là vệ sĩ của cậu Kinn? Nhưng cậu Kinn vẫn chưa tham gia bất kỳ cuộc đấu giá nào cả." Pete nghĩ thầm, "Không biết ai lại may mắn được làm người yêu của Vegas.
Vegas tiếp tục chậm rãi kể lại, "Sau này em ấy được giao nhiệm vụ theo dõi tôi. Nhưng kỹ năng của em ấy đúng là quá kém, lần nào cũng bị tôi phát hiện. Lúc đó tôi nghĩ tại sao lại có vệ sĩ kém như vậy, ngay cả macau cũng phát hiện ra. Tôi thậm chí còn mua cho em ấy bánh mì và thuốc xịt muỗi." Vegas có mua thêm một thứ khác nhưng Pete không muốn nhận.
"Kinn luôn tin tưởng em ấy. Một lần, có một nhiệm vụ hợp tác giữa chính giá và thứ gia và cậu Kinn đã để em ấy hỗ trợ tôi. Lần nó, ấn tượng của tôi về em ấy đã thay đổi. Em ấy tốt nhưng cũng rất tàn nhẫn. Tôi cảm thấy em ấy cũng rất giống tôi. Nhưng thật sự thì kỹ năng theo dõi của em ấy quá tệ, chẳng biết Kinn đã huấn luyện em ấy như thế nào nữa. Một lần tôi và Macau đến chùa, em ấy cũng đi theo nhưng đã bị chúng tôi phát hiện. Tôi và Macau đã kéo em ấy vào nghe thuyết pháp cùng và đổ nước thánh cùng nhau. Lúc đó tôi đã nghĩ em ấy cũng khá dễ thương." Vegas cười khẽ.
"Vậy anh yêu người ấy từ khi nào?" Pete chưa bao giờ tò mò về chuyện riêng tư của người khác và cũng sẽ không cho phép mình hỏi những câu như vậy, nhưng bây giờ cậu lại đang đặt ra câu hỏi.
Vegas im lặng và Pete nhận ra mình đã hơi thất lễ, "Xin lỗi, lẽ ra tôi không nên hỏi. Tôi buồn ngủ rồi, chúc ngủ ngon Vegas."
Sau vài giây im lặng, Vegas thở dài thườn thượt và Pete nghe thấy giọng nói trầm ấm của Vegas, "Lần sau, lần sau tôi sẽ nói với em."
Không biết lần sau sẽ là khi nào, nhưng Pete nghĩ cậu có thể chờ được.
------------------------------
P/s: Hehee sorry mn lâu lắm mới quay lại bộ này
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro