Chương 62: Tấn công
Đích đến của nhóm thứ gia, nhà chứa giam giữ người, là một khu nhà kho thuộc một khu công nghiệp cũ, diện tích lớn, cấu trúc phức tạp, khó thủ khó công.
Cuộc gọi ngắn ngủi từ ngài Gene như một sợi dây thừng thắt ngang tim Pete, khiến hắn cảm thấy bất cứ thứ gì đang diễn ra đều có sự nhúng tay từ hội đồng.
Rời khỏi nhóm 2 đã 6 năm, hắn không còn nắm rõ cách thức hoạt động của nhóm sát thủ chuyên nghiệp đó nữa.
Nhưng có một điều chắc chắn, họ thiện chiến và khát máu hơn các vệ sĩ chỉ làm công ăn lương.
Vegas nhận ra Pete đang lo lắng, hắn đi đến gần Pete khi các vệ sĩ khác đang di chuyển đến các vị trí tập kích bên ngoài nhà chứa, hương bạch đậu khấu tỏa ra quanh Vegas chậm rãi trấn an Pete.
"Đừng suy nghĩ nhiều quá. Cứ như bình thường thôi em."
Pete cau mày nhìn Vegas:
"Những người này buôn thuốc, rất có thể sẽ sử dụng vũ khí sinh học. Nếu hội đồng có nhúng tay vào vụ này... Vegas, nhóm 2 luôn tiêm thuốc khử pheromone khi đi làm nhiệm vụ. Pheromone không có lợi lúc này đâu..."
"Pete!" Vegas bình tĩnh gọi Pete càng nói càng lo lắng, nhìn thẳng vào mắt hắn, "Bên trong chủ yếu là Omega và Beta hoặc Alpha cấp thấp bị bán, số lính vũ trang chỉ bằng ba phần tư số vệ sĩ chúng ta mang tới."
Đây là tin tức mà người của hắn thu thập được, những người hắn có thể tin.
"Mục tiêu của hội đồng không phải giết anh."
Vegas vỗ về Pete, hắn còn chưa xuôi trong tai nghe đã vang lên tiếng các vệ sĩ dẫn đội ở vị trí khác nhau báo cáo đã vào vị trí.
"Sẵn sàng đợi lệnh." Vegas bình tĩnh ra lệnh qua tai nghe, đồng thời vỗ nhẹ lên vai trấn an Pete.
Lúc này trong tai nghe của Pete và Vegas đồng thời vang lên giọng nói trầm trầm của Kinn:
"Bên tao sẵn sàng rồi, bên mày sao rồi Vegas?"
"Cũng thế." Vegas vừa trả lời vừa gõ nhẹ vào thiết bị liên lạc nhét trong áo chống đạn ra hiệu với Pete.
"Uồi đỉnh ghê" Giọng Porsche reo lên, "Pete mày có đó không? Xa thế mà cũng nói được á? Thế điện thoại đem vứt đi cho rồi."
Porsche luôn có khả năng biến mọi sự kiện căng thẳng trở thành một cuộc chơi thong thả.
"Tao đây."
Pete vừa lên tiếng bên kia đã vang lên tiếng cãi cọ qua lại vì Kinn nhắc Porsche im lặng, mà Posche thì hoàn toàn không nghe lời Kinn, mãi cho đến khi có vẻ như Porsche bị cưỡng chế bịt miệng, trong tai nghe mới lại yên tĩnh.
"Ba phút nữa sẽ tấn công." Kinn nói.
Vegas chỉ ừ một tiếng rồi buông nút đàm thoại ra, vươn tay kéo Pete vào lòng:
"Súng đạn không có mắt, em phải tự cẩn thận."
"Anh cũng phải cẩn thận." Pete nhỏ giọng nói.
Vegas đội nhiên nắm cả hai vai Pete kéo ra, nghiêm khắc nhìn hắn:
"Em không còn là vệ sĩ nữa, em không cần bảo vệ ai hết, mạng của em là quan trọng nhất, hiểu không?"
Vegas còn không cho Pete thời gian để do dự, nhanh chóng phủ đầu:
"Trả lời anh."
Pete chỉ thể gật đầu trước ánh mắt Vegas.
Vegas xoa nhẹ tóc Pete, sau đó cúi đầu nghiêm túc nhìn đồng hồ.
Đúng 8h30 phút tối, lính bắn tỉa được bố trí xung quanh nhanh chóng xử lý các trạm gác trên cao trong sự tĩnh lặng tuyệt đối.
Ngay sau báo cáo một loạt báo cáo 'Clear' vang lên trong tai nghe, phía nam khu nhà chứa vang lên một tiếng nổ ầm trời, người của Vegas đồng loạt lao vào bên trong từ phía Tây.
Nhóm vệ sĩ đều dùng súng có lắp giảm thanh, vòng giám sát bên ngoài của đối phương bị hạ trước khi chúng kịp nhận ra.
"Số 10, báo cáo." Vegas hạ súng máy xuống, lạnh lùng nói qua tai nghe.
"Một nhóm lớn có vũ trang đã đi về phía vụ nổ, nhóm con tin ở phía 8h, có một số cá thể tách biệt xung quanh, có thể là lính canh." Lính bắn tỉa ở vị trí cao nhất của Vegas nhanh chóng báo cáo lại.
Trong đêm tối, hắn chỉ thể quan sát qua hệ thống cảm biến nhiệt, hoàn toàn không thể nhìn rõ trang bị của từng người.
"Số 3?" Vegas đảo mắt nhìn về hướng 8h.
"Đã kiểm soát hệ thống an ninh, các camera giám sát đều đã đặt lại."
Vegas quay đầu nhìn Pete, bình tĩnh nói:
"Pete dẫn đội 1, 2 về hướng 8h, kiểm soát con tin. Còn lại theo tôi về phía vụ nổ."
Hầu hết lực lượng địch đều ở phía vụ nổ, phía con tin chỉ cần Pete kiểm soát tình hình tốt thì sẽ không có mấy nguy hiểm.
Pete rõ ràng bất mãn với sự phân chia này của Vegas, nhưng ánh mắt Vegas không cho phép hắn dị nghị, và trong một chiến dịch, mệnh lệnh của người chỉ huy là tuyệt đối. Hắn chỉ thể nghiến răng gật đầu với Vegas rồi nhanh chóng dẫn đội, di chuyển.
Nop ở trong đội 2, cùng đi với Pete.
Vegas nghiêng đầu nhìn Pete biến mất sau khi rẽ ngang hông tòa nhà cũ nát bên cạnh, khi hắn quay đầu, trong mắt đã không còn chút cảm xúc nào nữa.
Hắn cúi đầu đổi chế độ bắn, bình thản nói với các vệ sĩ đang đứng yên chờ lệnh từ hắn:
"Giết hết."
Đối phương rõ ràng cũng đã được cảnh báo về cuộc tấn công đêm nay, sự náo loạn vì vụ nổ chỉ diễn ra trong ít phút, bọn chúng nhanh chóng lấy lại tinh thần kiểm tra thiệt hại và phân công nhiệm vụ.
Nhưng chúng còn chưa kịp tản ra các nơi, một quả lựu đạn giống như trên trời rơi xuống, đáp ngay dưới chân nhóm người đang tụ tập.
Bọn chúng vội hoảng loạn nhảy về tứ phía để né tránh.
Bùm một tiếng, khi chúng còn đang quằn quại trong cơn choáng chưa thể gượng dậy thì lựu đạn khói từ nhiều hướng đã đồng loạt lao về phía chúng, vây chúng lại trong sự hỗn loạn mịt mù.
Và mưa đạn không biết từ nơi nào đồng loạt xả xuống khiến chúng không kịp trở tay, nhanh chóng mất hoàn toàn sức chiến đấu.
Vegas bình tĩnh đứng giữa la liệt người đang rên rỉ, nhìn các vệ sĩ của hắn đang khống chế những kẻ còn ngắc ngoải một cách vô cảm.
Những kẻ này năng lực quá tệ.
Bọn chúng có thể bành trướng nhanh đến mức thành cái gai đâm vào chân một gia tộc lớn như nhà Theerapanyakul thì không thể yếu như thế được.
Vậy thì...
"Pete, báo cáo đi."
Vegas mở đàm thoại, bình tĩnh gọi Pete.
Không có tiếng trả lời.
Hắn ngay lập tức mở kênh liên lạc vệ tinh với Kinn, sa sầm mặt gọi:
"Kinn?"
Vẫn là một khoảng im lặng.
Vegas nhíu chặt mày quay đầu nhìn Mean đứng rất gần hắn, đưa tay chạm vào tai nghe:
"Mean, nghe thấy không?"
Mean nghi hoặc nhìn hắn, không hề có phản hồi.
"Số 3?" Vegas trầm giọng gọi.
Đương nhiên, cũng không có ai đáp lại hắn.
"Con mẹ nó, nhóm 3 ở lại, còn lại theo tôi."
Vegas quát lên, rồi nhanh chóng đi về phía nhà chứa.
Rõ ràng, bọn họ bị chặn sóng liên lạc.
Đám buôn người này tinh nhuệ hơn mớ hỗn tạp Vegas vừa đạp phải, và dường như Pete đang lao đầu vào một mối nguy hiểm lớn hơn hắn nghĩ.
Con mẹ nó.
Vegas vừa chửi thầm trong đầu vừa sải dài bước chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro