54
Trong này nghe những lời Vegas nói vọng vào Venice bịt tai lại rúc xâu vào lòng em dường như không muốn nghe lời hắn nói, còn Pete chỉ dửng dưng như không nghe thấy gì mà im lặng thẩn thờ nhìn về hướng khác.
Bỗng chốc căn phòng trở nên ngột ngạt chừ mỗi tiếng của Vegas ra không còn âm thanh nào khác, bên này mẹ ngài nhìn về phía phát ra âm thanh nghe những lời kêu gào của con trai trong lòng bà bỗng thấy sót xa...nhưng cũng không làm gì ngoài việc im lặng! Dẫn đến chuyện ngày hôm nay xảy ra đều do Vegas tự chốt lấy.
Người đã rất nhiều lần nhắc nhở nhưng Vegas hắn vẫn không chịu ý thức ra việc làm sai trái của mình, đến bây giờ khi biết hết thảy sự thật và hối hận cũng đã muộn rồi...người lúc này cảm thấy rằng mình cũng chính là một trong số người khiến mọi việc đi xa thành ra như thế này! Dung túng cho con trai tạo cơ hội cho nó chưa tính rằng mình chính là người năm xưa đã cầu xin Pete khiến em phải nhận nỗi oan ức.
Quay lại nhìn về phía Pete thấy em đang thẩn thờ bà nghẹn đắng ở cổ mà nói ra:
"Pete...mẹ xin lỗi con."
Nghe lời xin lỗi phát ra từ người em chốc lát tỉnh táo lại gương mặt thẩn thờ còn vương vài giọt nước mắt nhìn về phía mẹ ngài một cách khó hiểu.
"Mẹ.....?!"
Bà vẫn không phản ứng gì từ từ chậm rãi cúi đầu nói tiếp.
"Ta xin lỗi vì mọi chuyện mà ta đã đem lại cho con Pete.
~xin lỗi con vì năm xưa đã bắt ép con chuyện nói dối Vegas nhận toàn bộ sai lầm về mình...năm đó ta đã sai! Sai vì chính sự ích kỉ của mình để dành cái danh người bị hại cho con trai mình mà chưa từng để ý cảm xúc của con,ta thật vô tâm khi không nhận ra rằng thời điểm đó con cũng là người bị tổn thương rất nhiều.
Không những anh trai mà cả ba mẹ con đều ra đi trong cái ngày định mệnh đó, con từ một đưa trẻ tràn ngập hành phúc bỗng trở thành mồ côi không nơi nương tựa...vậy mà ta chỉ dửng dưng đưa ra lời đề nghị gả con cho Vegas để làm bồi thường cho bao nhiêu tổn thương đó của con.
Ta...ta...thật sự đã sai rồi, xin lỗi con về tất cả mọi chuyện mà chính ta và Vegas gây ra cho gia đình và con! Pete.
nói lời xin lỗi này không mong được việc tha thứ của con vì chính ta và Vegas không xứng được nhận...chỉ mong rằng nói ra sẽ khiến con cảm thấy vơi đi nỗi đau mình chịu đựng phần nào mà thôi."
Kết thúc câu nói khóe mắt người cảm thấy se se cay nhưng vẫn cố kiềm nén không khóc,còn Pete nghe những lời thật lòng của mẹ ngài em cảm thấy dường như sự tủi thân mấy năm nay phải chịu đừng đều xua tan đi nhanh chóng bởi 1 câu nói:
Em nhẹ nhàng nhìn người mỉm cười mà nói:
"Mẹ thực ra chuyện năm xưa Pete đã bỏ qua lâu rồi không còn cảm thấy khó chịu hay tức giận nữa, giờ đây con chỉ mong rằng Venice sau này sẽ không phải chịu khổ như con...miễn là thằng bé sống một đời bình an là được rồi!"
Nói xong em khẻ nhích người lấy chiếc hộp được giấu dưới gối đưa ra trước mặt người :
"Mẹ...đây là miếng ngọc bội năm xưa Venice đang trao khi làm người thưa kế của gia tộc.
Hôm nay con xin gửi lại cho mẹ...con thay mặt Venice xin từ bỏ quyền thừa kế của gia tộc mình.
Thực ra khi xưa lúc mẹ tuyên bố với toàn thể mọi người con đã muốn nói với mẹ về việc này nhưng vì khi ấy nói ra sẽ gây ra hiểu lầm giữa mọi người nhất là Vegas,đồng thời một phần muốn bảo vệ Venice bởi thời điểm bấy giờ nên hôm nay mới có cơ hội để nói...con thật sự không mong cầu Venice sẽ làm người thừa kế hay làm chức vụ cao sang gì cả, chỉ mong thằng bé một đời bình an và tự do quyết định! Con không muốn Venice như con một đời đi theo con đường được chỉ định để rồi thành ra như thế này.
Vì vậy con xin mẹ nếu sau này con không còn ở đây nữa chỉ mong mẹ có thể bảo vệ Venice giúp con! cho đến khi nó đủ trưởng thành để bảo vệ mạng sống của mình, con biết rằng tương lai sẽ có người tài giỏi hơn Venice có thể đảm nhiệm trọng trách người thừa kế của gia tộc."
Dứt câu Pete liền đặt chiếc hộp vào bàn tay người, còn mẹ ngài khi nghe tất cả thì không có phản ứng gì chỉ lẳng lặng gật đầu ngầm đồng ý rồi nhận lại chiếc hộp...tại sao người làm vậy ư?! Đơn giản vì mẹ ngài biết rằng điều Pete lo lắng:
"Người biết rằng Pete lo lắng an nguy cho Venice sau khi mình rời đi nên đã nhanh chóng trả lại quyền thừa kế, nôm na hơn em là người rất thông minh khi đã đoán trước được tương lai...Pete biết rằng cái quyền người thừa kế gia tộc này không đơn giản chỉ là cái danh vì một khi ngồi lên nó phải chuẩn bị một cái đầu lạnh.
Ai ai cũng có thể là người đang muốn thủ tiêu mình để đoạt ngôi, chưa kể phải gặp bao nhiêu của ải mà các kẻ thâm hiểm tạo ra! Do đó em không muốn rằng con trai mình sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng bởi cái ngôi vị đó...Pete lo như vậy vì em đã trứng kiến sự việc Vegas sau khi lên ngôi người đứng đầu gia tộc, may mắn hắn có một cái đầu rất thông minh theo đó là võ công cao siêu do vậy nên bây giờ mới có thể đứng vững ở đây.
Thế nên Pete chọn cách để con từ bỏ trở thành một người bình thường tự do tự tại sống cuộc đời mình,không phải con mồu mà người khắc nhắm đến để trừ khử!"
Vì lẽ đó mẹ ngài không có ý kiến gì với việc này của Pete, chỉ đành tiếc nuối nhận lại chiếc hộp và hứa với em sẽ bảo vệ Venice tới cùng.
"Được rồi Pete...ta hiểu con vì sao làm như vậy! Ta hứa với con sẽ bảo vệ Venice cho đến khi cái thân già này không còn nữa.
~con yên tâm nhé!
Giờ cũng muộn rồi con nghĩ ngơi đi ngày mai còn lấy sức...còn thằng bé Vegas mẹ không mong con sẽ tha thứ cho nó ,tất cả mọi chuyện xảy ra như bây giờ đều là tự nó chuốc lấy."
Nói rồi người mỉn cười nhẹ với em rồi mở cửa rời đi.
•Vegas ở bên ngoài này dường như đã không còn sức để la vào trong,khi nghe tiếng cửa mở hắn liền tưởng rằng em mà vui vẻ ngước mặt lên nhìn.
Nhưng đập vào mắt hắn là người mẹ của mình, không tự chủ được Vegas bật ra một tiếng 'mẹ' với người nhưng đáp lại hắn là sự phủ phàng.
"Ta đã nói đừng gọi ta là mẹ nữa vì con của ta không phải người như vậy."
Nghe thế hắn liền thấy hối lỗi lê lết tiến về phía mẹ mình mà nắm lấy tay người cầu xin:
"Mẹ....hức...hức...mẹ con sai rồi...con biết mình sai thật rồi...cầu xin mẹ giúp con gặp em ấy được không, con không thể đánh mất em ấy một lần nữa...hức...hức."
Nhìn thấy đưa con trai mình không màng hình tượng mà tiến đến cầu xin trong lòng người bỗng dâng lên chút thương xót với đưa con trai ương bướm này của mình,tự dặn với mình không được mền lòng với Vegas nhưng cuối cùng người cũng đành giúp hắn lần nữa.
"Haizz...ta lúc trước rõ ràng đã cảnh cáo con hãy suy nghĩ trước khi làm việc gì đó gây tổn thương Pete đừng để đến lúc hối hận thì đã muộn rồi! Nhưng con không thèm nghe lời nói ta ra gì để vụt mất đi cơ hội dẫn đến bây giờ hối hận muốn bắt đầu lại thì mọi chuyện đã muộn không thể cứu vãn được nữa rồi.
thực sự không thể giúp con lần này được nữa Vegas, mọi chuyện xảy ra khiến Pete và Venice thành ra như này lỗi một phần do ta mà ra! Do ta đã quá dung túng cho con....
Ta thật sự cũng không còn tư cách để ra mặt cầu xin thay con nữa rồi, bây giờ ta chỉ có thể nói với con một điều xem như là lần cuối giúp con là:
~ngày mai Pete nó sẽ rời đi chuyển đến chỗ Porsche sống con chỉ còn thời gian từ giờ đến sáng để thay đổi quyết định của thằng bé...và tất nhiên việc này phải dựa vào bản lĩnh con mà thôi ta không thể giúp gì hơn, nếu như thất bại thì đồng nghĩ với việc kết thúc và con cũng nên từ bỏ luôn đi.
Lời muốn nói ta đã nói xong không còn việc gì nữa ta đi đây."
Dứt câu mẹ ngài liền thoát khỏi đôi tay đang niu mình lại dứt khoát bỏ đi để lại Vegas đang còn ngẫn ra suy nghĩ những lời vừa rồi của người.
______________________________________
Nữa tháng không gắo còn ai nhớ tôi không đây☺?!
Cmt choa zui nhà zui cửa nhe mí bà🌚
*lưu ý
Fic do tôi tự nghĩ ra🚫❌lấy chất xám
và có j không vừa ý các bà nhớ cmt na
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui🌚💓mãi iu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro