2
-Pete-
Tôi thấy Vegas lo lắng nhìn con nhím đang thoi thóp trên tay, hắn nói nó bị tiêu chảy, lại còn không ăn uống gì từ hai hôm nay rồi, điều đó làm hắn thấy rất hoang mang. Vegas vội lấy một chiếc khăn, vắt lên vai rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng.
- Đi đâu vậy? - Tôi hỏi hắn
- Đưa nó đi gặp bác sĩ.
Vegas đã đi, tôi nhìn lên trên giường, là CHÌA KHÓA! Hắn làm rơi nó ở đây sao? Hay là hắn cố tình muốn cho tôi bỏ trốn? Không nghĩ nhiều, tôi lấy nó để mở còng tay rồi mở tủ quần áo của hắn lấy đại một chiếc áo sơ mi khoác vào chạy ra ngoài. Tôi bỗng khựng lại khi thấy hắn đang ngồi bệt trên bãi cỏ, hắn đã bảo là đưa con nhím đi gặp bác sĩ mà? Sao lại ngồi ở đây? Chắc tôi điên thật rồi, tôi không chạy trốn nữa mà đi tới chỗ Vegas, ngồi xuống bên cạnh hắn. Hắn quay lại nhìn tôi, rồi bảo "nó chết rồi..", tôi chẳng biết làm gì ngoài việc đặt tay lên vai hắn vỗ nhẹ, im lặng không nói gì cả.
Hắn bọc con nhím trong chiếc khăn mỏng ban nãy lấy đi theo cùng, chôn nó ở một mô đất sau vườn. Vegas cúi xuống đặt một bông hoa sứ trắng toát lên mộ con nhím rồi đứng dậy đi về, tôi cũng lặng lẽ đi theo hắn trở về phòng.
.
.
-Vegas-
Trong suốt một tháng giam cậu ta để ép cung, hành hạ, lăng nhục... tất cả tôi đã làm, thật không hiểu tại sao tôi lại làm vậy mặc dù bản thân có thể giết chết cậu ta để diệt khẩu nhanh chóng chỉ bằng một phát súng. Tôi đã cố ý làm rơi chìa khóa trong lúc đưa con nhím đi gặp bác sĩ, tôi cứ nghĩ là Pete sẽ bỏ trốn về Chính gia, sau đó báo lại cho ngài Korn và chắc chắn hậu quả tôi sẽ lãnh đủ. Nhưng không, cậu ta mở khóa còng tay, khoác lấy chiếc áo sơ mi đen của tôi chạy ra ngoài. Tôi bất ngờ khi thấy Pete ngồi xuống bên cạnh tôi. Con nhím đã chết, cậu ta ngồi an ủi tôi rồi cùng tôi an táng cho nó. Nghe có vẻ buồn cười nhỉ? Nhưng cậu ta đã làm như thế đó.
Pete theo tôi về phòng, tôi hỏi tại sao cậu ta không bỏ trốn, Pete nhìn tôi rồi cúi mặt xuống, chỉ đáp một câu.
- Tao cũng không biết nữa
Tôi cũng chẳng biết nói gì, chỉ im lặng một chút rồi nói:
- Ba cho tao nuôi nó, rất nhiều, nhưng con nào cũng chết hết, nó là con cuối cùng, và cũng là con sống lâu nhất. Tao nghĩ nó sẽ sống với tao lâu hơn thế này, giờ chính nó cũng bỏ tao mà đi. Ngay cả cái tên tao còn chưa đặt cho nó. Tao tệ lắm đúng không Pete? Ba tao, ông ấy lúc nào cũng chửi tao với thằng Cau là đồ vô dụng, không xứng làm con của ông ta. Mày biết không? Sinh ra trong gia tộc phụ, chỉ cái tên thôi cũng đứng thứ 2 rồi, cho dù làm tốt đến mấy thì tao cũng chẳng bao giờ bằng anh hai, chẳng ai công nhận.
Nói rồi tôi tự đưa tay lên tát chính mình, miệng lẩm bẩm chửi
- Mày là đồ ngu, đúng vậy, Vegas, mày là đồ vô dụng, bất tài. Tại sao tao lại sinh ra trong cái gia tộc khốn kiếp này chứ?
- Vegas?? Mày làm cái mẹ gì vậy?
Pete hoảng sợ luống cuống nắm chặt lấy 2 cổ tay tôi, miệng không ngừng hét lớn "Vegas, dừng, mày dừng lại cho tao!!!".
- Sao mày lại cản tao? Mày xía vào làm gì? - Tôi hét vào mặt cậu ấy.
- ... - Pete đứng im nhìn tôi
- Thấy tao trong bộ dạng thảm hại này, mày thấy hả hê lắm đúng không?
- ... tao biết bây giờ mày đang buồn, tao cũng biết là tao không có quyền cản mày. Nhưng làm ơn đừng tự hành bản thân có được không? Đúng là ngu si.
Tôi vuốt mặt một cái rồi ngước lên nhìn cậu ta.
- Chẳng phải mày thích nhìn tao bị như thế này sao?
Tôi đứng dậy túm vạt áo kéo cậu ta lại, nhìn gương mặt hoang mang đó kìa, trông đáng yêu chết đi được.
- Mày định làm gì? - Pete nói
- Mỗi khi tao có tâm trạng tồi tệ, ánh mắt mày tố cáo là mày thích nhìn tao bị như thế - tôi không thèm trả lời câu hỏi của Pete.
Càng lúc tôi càng kéo cậu ta sát vào người mình, thưởng thức hương lavender dịu nhẹ phát ra từ người cậu ta. Tay tôi xoa nhẹ từ gáy Pete, rồi từ từ di chuyển đến xương hàm thanh mảnh của cậu ấy.
- Tao biết là tao cần gì, còn mày thì sao? Thích kiểu nào?
Nhìn thẳng vào mắt Pete, tôi cũng đủ đoán rằng cậu ta muốn gì, ánh mắt cứ mơ màng như kẻ nghiện. Tôi cũng chẳng bất ngờ khi thấy Pete chửi tôi là "Đồ thần kinh!". Tôi trước đây có thể sẽ tức giận sau đó cho cậu ta một cái tát, trái lại, tôi lại cười một cách khoái chí khi nghe câu đó.
- Không cần phải kìm nén đâu, tao biết mày muốn nó, giải tỏa nó ra đi - Tôi ghé sát mặt mình vào cậu ta, nhưng sau đó lại rời đi. Chắc Pete hụt hẫng lắm nhỉ? - Nhưng người như mày, miễn cưỡng quá chẳng có gì thú vị cả.
Tôi toan bỏ đi nhưng Pete chẳng nói gì, kéo tôi lại và chủ động áp môi cậu lên môi tôi. Tôi không chống lại hành động đó, hòa mình vào nụ hôn. Phiến môi hồng, mềm làm tôi càng thấy phấn khích.
-Pete-
Tôi đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều giữa việc để tên Vegas cứ thế rời đi và việc kéo hắn lại ở với mình đêm nay. Và tôi đã chọn điều thứ hai, tôi muốn hắn, phải chăng tôi cũng có cảm giác với hắn sao? Tôi thừa nhận là mình không phải là gay, chỉ là tôi muốn Vegas, chỉ hắn thôi. Tôi kéo Vegas vào nụ hôn, tay hắn áp lên má và gáy tôi, xoa nhẹ. Tôi thích cảm giác đó. Pheromone alpha trội của hắn tỏa ra mạnh tới mức khiến chân tay tôi bủn rủn, đứng không vững và gần như sụp xuống. Tuyến thể của tôi bắt đầu tỏa ra tin tức tố hương lavender đậm hòa cùng pheromone hương khói và biển của Vegas.
Hắn bắt đầu lột chiếc áo sơ mi tôi khoác bên ngoài ra, trên người tôi là những băng gạc đã được hắn băng bó hôm trước, chắc thấy có lỗi với tôi nên hắn mới làm vậy. Vứt chiếc áo sơ mi xuống sàn, hắn nhanh chóng cởi chiếc áo thun của mình ra rồi lao vào hôn tôi một cách ngấu nghiến. Vegas xoay người tôi lại, áp sát tôi vào tường, hắn hôn lên gáy tôi - nơi tuyến thể phát ra mùi hương mạnh mẽ nhất, tham lam hít hà nơi đó.
Vegas hôn lên hình xăm ở hông tôi, hắn cười khẩy một cái rồi đọc.
- "No legacy is so rich as honesty"... không có gì quý giá hơn lòng trung thành.
Cắn lên hình xăm đó một cái, Vegas từ từ kéo chiếc quần lót của tôi xuống, hắn bắt đầu hôn dọc theo sống lưng tôi. Tách mông tôi ra rồi liếm vào nơi đó, cả cơ thể run lên từng cơn, hai chân run lẩy. Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc vịn lên bàn và phát ra những âm thanh đứt quãng, hệt như con mèo cái đang đến kì phát tình. Hắn rải trên lưng tôi những nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại cực kì nóng bỏng, điều đó làm tôi cảm nhận được pheromone của chính mình tỏa ra đậm hơn trước đây. Tôi ngửi thấy mùi hương của khói hòa cùng hương biển trên người của Vegas, nó không còn gay gắt mạnh bạo như trước nữa, dường như anh ta đang cố điều chỉnh pheromone đang tiết ra của mình một cách hợp lý để tôi cảm thấy thoải mái. Hắn ghé sát tai tôi thủ thỉ vài câu rồi cắn nhẹ vành tai của tôi "do you know how sexy you are? Pete?". Cả cơ thể tôi run lên nhè nhẹ bởi sự kích thích đó từ Vegas.
Đẩy tôi về phía giường, Vegas hôn nhẹ lên môi tôi thêm vài cái nữa. Tôi thấy Vegas với tay lên phía đầu tủ lấy một gói bcs và gel lạnh, hắn cúi xuống hôn tôi một lần nữa sau đó dùng răng xé rất mượt và thành thạo như đã làm điều đó rất nhiều lần.
Hắn bắt đầu đổ gel ra tay hắn lẫn bên dưới của tôi, bắt đầu đưa từng ngón tay vào bắt đầu nới lỏng nội bích non nớt. "Ah.. đa.u quá.." tôi khẽ thốt lên. Vegas chồm lên hôn đôi mắt đang ngấn lệ của tôi, khẽ an ủi.
- Thả lỏng...
Cảm giác có vật lạ xâm nhập vào bên dưới làm tôi có chút hơi khó chịu và đau, tôi thử thả lỏng ra giống như Vegas bảo, một luồng khoái cảm bao trùm lấy tâm trí tôi.
-Vegas-
Khi cảm thấy bên trong của Pete đã thuận lợi rồi, nhìn cậu ta thật đáng yêu. Tôi bắt đầu đưa vào từ từ, nhấp nhẹ từ chút một để Pete được thoải mái. Tôi chưa muốn vội. Nói thật thì tôi đang cố kiềm chế để không chơi chết cậu ta, chết tiệt! Tại sao cậu ta lại có thể quyến rũ như thế cơ chứ? Tôi muốn cậu ta thuộc về mình mãi mãi. Bên tai tôi là những âm thanh đứt quãng, tiếng thở gấp gáp của Pete. "DAMN IT!" tôi chửi thề một câu đồng thời đẩy hông nhanh hơn vì có lẽ Pete cũng muốn được như vậy.
Khuôn mặt của Pete ửng đỏ, đôi mắt ngấn nước mơ hồ nhìn tôi, miệng cậu ta liên tục rót vào tai tôi những tiếng "ưm.. ah.." mê muội. Tôi thích nó, cúi người xuống hôn lấy phiến môi của Pete. Môi cậu ta đã sưng lên trước đó vì những nụ hôn của tôi. Cho dù có dùng nụ hôn chặn lại thì những âm thanh đó cứ như bị chèn ép, nghẹn lại nơi cổ họng cậu ấy. Yêu nghiệt! Tôi muốn dày vò người dưới thân mình, muốn nhanh hơn nữa, muốn Pete chỉ là của riêng Vegas Korawit Theerapanyakul này thôi.
- Chậm... áh .. thôi ..
- Sao? Bé cưng của tôi muốn chậm á? Gọi tên tôi đi?
- Veg..as .. ha~ chậm thôi
Làm sao tôi có thể giữ lời được, từng lời nói của Pete như châm thêm hàng ngàn ngọn lửa trong tôi, chỉ có cháy to hơn chứ không thể dập tắt được.
-Pete-
Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng, bên dưới truyền cảm giác sung sướng đến não bộ. Ngay lúc này, tôi chỉ muốn Vegas. Cơ thể tôi rung lên từng đợt, vách thịt bên trong như bị giã nát. Cả căn phòng của Vegas ở Safe house tràn ngập những âm thanh ái dục và mùi tin tức tố của tôi và hắn tỏa ra ngập tràn mọi ngóc ngách.
"Shit, you're mine, Pete... ah.. Just you and me tonight".
Trong cơn mê muội tôi nghe loáng thoáng vài câu từ Vegas thốt ra. Bụng dưới của tôi râm ran như có hàng ngàn con kiến đang bò ở đấy. Vegas lật tôi dậy, quay mông về phía anh ta. Mông tôi bị anh ta nắn bóp một cách thô bạo. Tôi cảm thấy anh ta đang muốn chơi tôi đến chết, thứ chết tiệt làm tôi dục tiên dục tử kia đang đâm vào nơi sâu nhất. Tôi giật bắn người, có lẽ đụng vào tuyến tiền liệt rồi. Tên Vegas cười lớn một cái rồi nhắm vào điểm nhạy cảm đó mà liên tục đâm rút.
Vách tràng non nớt bị dày vò mãnh liệt. "Ahh.." tên khốn Vegas và tôi rên lên một tiếng. Dù chỉ cách một lớp bao mỏng manh, nhưng bên trong tôi vẫn cảm nhận được sự va chạm của tinh dịch ấm nóng và vách thịt bên trong. Cả cơ thể tôi mệt nhừ, người đổ mồ hôi như tắm, không còn chút sức lực nào mà ngã khuỵu người xuống. Vegas thấy tôi như vậy thì vỗ mông tôi một cái:
- Bé ngoan, hôm nay em giỏi lắm - dứt lời hắn hôn lên rãnh lưng tôi rồi đỡ tôi nằm xuống bên cạnh.
Đôi mắt tôi phủ một lớp nước, nằm xuống thở từng hơi khó nhọc. Hắn hôn lên trán tôi rồi đến chóp mũi. Tôi cứ thế mà chìm vào giấc ngủ.
-Vegas-
Gương mặt của Pete cùng làn da trắng nõn của cậu ấy ửng đỏ, trên đó còn có những vết hôn do tôi để lại. Hôn lên trán rồi đến chóp mũi. Tôi ngả người sang bên cạnh nhìn Pete đang dần ngủ thiếp đi. "I love you, Pete" tôi thủ thỉ vào tai Pete ấy mặc cho cậu ấy có nghe thấy hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro