Chương 16
Chiếc xe giao hàng dừng lại trước cổng đi vào của nhà tập thể phía trước khu dinh thự bề thế của Thứ gia, Pete từ trên chiếc xe giao hàng bước xuống. Pete cố kìm trái tim đang đánh trống trong lồng ngực, cố gắng khiến mình trông như một người giao hàng. Cậu đi về thùng xe phía sau, tháo gỡ chiếc thùng hàng to đùng. Nhận thấy có vẻ quá khả năng của bản thân, Pete cười xởi lởi, vái chào người bên trong kêu gọi sự giúp đỡ "Giúp bê đồ được không các anh?". Rất may mắn, hai người đàn ông lập tức tiến tới giúp cậu.
"Cảm ơn ạ" Pete vui vẻ cảm ơn và vái chào họ.
Sau khi thùng hàng được đặt ngay ngắn trên xe đẩy, Pete cảm ơn một lần nữa và đẩy xe tiến sâu vào bên trong. Càng tiến sâu bên trong, nhịp tim càng nhảy loạn, dự cảm xấu lại một lần nữa vây lấy Pete. Cậu cắn chặt răng, ép bản thân phải bình tĩnh trở lại. Đến bước đường này rồi, cậu cũng không còn có thể quay đầu. Một bàn tay đột nhiên chạm vào thùng hàng, ngăn cậu lại trước khi tiến vào khuôn viên Thứ gia
"Kiểm tra đã"
Pete nhìn chằm chằm vào từng động tác của tên vệ sĩ gác cổng. Hắn dùng dao rọc giấy rạch một đường theo lớp băng keo trên thùng hàng. Mặc dù Pete biết rõ, cậu Kinn sẽ sắp xếp thật tốt nhưng cậu cũng không kìm được mà run nhẹ. Chiếc thùng được mở ra, bên trong là chiếc bình cổ phong gốm sứ từ thời xa xưa, có hoa văn rồng bay lượn màu xanh. Bọn vệ sĩ bắt đầu bới móc xung quanh để kiểm tra. Pete chỉ đơn giản là đứng nhìn họ làm việc cho đến khi bọn họ đóng lại thùng hàng và cho phép cậu rời đi.
Pete đẩy thùng hàng đi vào thì bị chặn lại một lần nữa.
"Gì đây?"
"Dạ, là hàng giao cho cậu Vegas. Bên ngoài đã kiểm tra và cho tôi vào" Pete trả lời
"Được rồi. Theo tôi"
Tên vệ sĩ đi trước dẫn đường, Pete thở phào rồi đẩy xe theo hắn. Dọc đường đi, vẫn có các vệ sĩ canh gác như lần trước, bọn họ tính không cho Pete đi vào nhưng tên vệ sĩ dẫn đường đã giải thích khiến đoạn đường còn lại trở nên dễ thở hơn rất nhiều. Hắn dẫn Pete đi qua sân chính tới phòng khách của Thứ gia, căn dặn Pete đặt hàng ở đây rồi rời đi. Pete cười vui vẻ vâng dạ nhưng khi hắn vừa quay đi thì ngay lập tức đánh ngất hắn, nhanh nhẹn né vào một góc khuất. Pete bật liên hệ qua tai nghe.
"Arm, nhanh chóng ghi đè cam giúp tao. Tao đến phòng Vegas đây"
"Được... xong rồi. Cẩn thận nhé Pete" Tiếng gõ máy tính lạch cạnh vang lên kèm theo câu dặn dò.
Pete nhanh chóng lục lại trong não bộ của cậu con đường dẫn đến phòng Vegas, vừa di chuyển vừa tránh né các vệ sĩ canh gác. Khoảng 3 phút sau, cậu xuất hiện trước cánh cửa phòng mà lần trước cậu không thể tiến vào. Pete đẩy nhẹ, cửa không khóa. Cái đầu nhỏ lập tức nảy sinh nghi ngờ, nép người sang một bên. Là cái bẫy chờ cậu nhảy vào hay là hắn thật sự bất cẩn quên khóa cửa? Pete đẩy nhẹ cửa để nó mở ra...chờ một lát, khi không nghe thấy bất kỳ động tĩnh gì bên trong thì cậu mới nhẹ nhàng tiến vào. Pete khép cánh cửa lại như cũ rồi nhanh chóng đi tìm bằng chứng xung quanh.
Căn phòng của Vegas có chút gì đó ghê rợn. Xung quanh tối đen, căn phòng kéo rèm che, không một tia sáng mặt trời nào có thể lọt qua nổi. Ánh sáng trong phòng chỉ đến từ chiếc đèn đỏ lè trên đỉnh đầu. Pete có cảm giác như mình vừa tiến vào địa ngục, nơi giam giữ những ác ma trong truyền thuyết. Cũng đúng, Vegas vốn dĩ là một sự tồn tại như ác ma cơ mà. Pete trông thấy một cái bàn, trên đó có tượng chúa Giê-su bị đóng đinh trên cây thánh giá, xung quanh bày những thứ đồ kì lạ mà Pete chưa từng thấy qua. Trên bàn còn có một quyển Kinh Thánh và một con dao còn vương chút máu. Xung quanh căn phòng khá bừa bộn nhưng cái bàn này vẫn được xem là gọn gàng. Ôi, Pete đang làm cái gì thế này! Cậu đâu phải tới đây để đi tham quan.
Càng đi sâu vào trong, Pete càng hoảng sợ, đủ hết mọi thiết bị tra tấn, còng tay, kềm điện, roi da... Pete nuốt nước miếng, cố gắng không nhìn về các dụng cụ tra tấn, tự trấn an chính mình và tìm kiếm bằng chứng. Pete tự nhủ rằng mọi người đang trông chờ vào cậu, cậu không thể khiến mọi người thất vọng. Chứng kiến hết những thứ này, đột nhiên cậu thấm thía câu nói của cậu chủ Tankhun... Vegas thật sự là một tên ác ma biến thái.
Pete lục lọi hết mọi thứ, bao gồm cả ngăn bàn làm việc và tủ sách nhưng không hề có bất cứ thứ gì. Mắt Pete liếc về chiếc laptop trên bàn, nhanh chóng kéo ghế ngồi xuống khởi động nó, cắm chiếc USB của thằng Arm đưa cho vào máy. Màn hình hiển thị cần mật khẩu đăng nhập... Con mẹ nó chứ. Pete nhỏ giọng qua tai nghe "Arm, nó cần mật khẩu đăng nhập. Mày hack mật khẩu có được không?"
"Mày đoán đại trước đi. Tao đang chuẩn bị tiến vào nhà kho, không có bên cạnh máy tính lúc này, hơn nữa hack mật khẩu mất thời gian rất lâu"
"Con mẹ nó, làm sao tao đoán được đây?"
"Đoán đại đi. Một cái gì đó liên quan đến anh ta hoặc một cái gì đó thực sự biến thái"
Pete cắn môi, bắt đầu nhập thử mật khẩu. Ban đầu là vài con số ngu ngốc như 0000, sau đó thì cậu thực sự nghe lời Arm nhập vài số liên quan đến ngày tháng năm sinh của hắn và Macau, biển số xe, số đuôi điện thoại... Mọi thứ, nhưng vẫn không đúng. Pete đen mặt, đừng nói là một con số thực sự biến thái chứ. Pete chần chừ, ngay sau liền thử! 6..9..6..9! Đm, thực sự vào được. Vegas thực sự là một tên điên biến thái.
Pete chờ máy tính nhận diện được USB của thằng Arm, nhanh chóng tiến hành các bước mà ngày hôm qua cậu đã học thuộc lòng. Pete nhập số điện thoại của Kinn và chờ một phút để USB tiến hành quét laptop, sau đó cậu điên cuồng click vào những thư mục khác nhau mà mình nhìn thấy. Có thông tin về các danh sách đặt hàng, về vũ khí và cả ma túy, những danh sách khách hàng chính thức và không chính thức, email giao dịch, lịch trình công việc. Pete liên tục nhấp mà không gửi thêm tin nhắn giải thích gì. Khi nhận được nó, cậu Kinn sẽ tự mình hiểu thôi. Toàn bộ tài liệu từ máy tính liền bị Pete nhanh chóng sao chép và gửi đi. Từ USB phát ra các tiếng tít tít nhỏ báo hiệu sao chép và gửi đi hoàn tất khiến Pete cảm thấy vững lòng hơn rất nhiều. Thông tin đã lấy được, nhiệm vụ của cậu lần này không thất bại, cậu không làm mọi người thất vọng.
Pete liên tục nhấp mở các thư mục khác nhau, cho đến khi cậu thấy một thư mục kì lạ. Ngoài 1 chữ X thì hoàn toàn không hiển thị gì khác. Pete mở thư mục thì thấy thư mục chỉ chứa video clip. Pete không ngần ngại gì nhấp vào đó và ngay lập tức cảm thấy hối hận. Cậu há hốc mồm khi thấy thân thể trần như nhộng của Vegas lăn giường cùng một người nào đó. Chết tiệt... đó chính là Tawan cơ mà. Cái tên khốn khiếp này.
Ngày hiển thị trên clip là từ vài năm trước, thời điểm này thằng chó Tawan vẫn còn đang hẹn hò với cậu Kinn. Cậu chủ sẽ bực bội đến mức nào khi biết mình bị phản bội từ sớm thế này chứ. Pete do dự một lúc lâu nhưng vẫn tiếp tục nhấp vào. Mặc dù cậu Kinn sẽ bị tổn thương nhưng cậu ấy nên biết về những thứ này. Ít nhất là để cảnh giác hơn hoặc nhanh tay lẹ chân hơn vì hiện tại thằng Porsche đã chạy về phía của Vegas rồi.
Thư mục này tràn đầy các clip của Vegas với các đối tác tình dục của cậu Kinn, ngoài Tawan còn có thêm những người khác. Pete hoài nghi nếu lần đó bọn họ không nhanh chóng tìm được Porsche, nó sẽ là đứa tiếp theo được thêm vào "bộ sưu tập" này. Tại sao Vegas lại làm điều này? Hắn muốn gì? Muốn tìm cảm giác ưu việt hơn khi chiếm được người của cậu Kinn sao? Pete cố gắng giữ bản thân bình tĩnh sau khi bị cái thư mục biến thái này dọa đến choáng váng.
"Lạch cạch"
Pete nghe thấy tiếng lên đạn và cảm thấy cái nòng súng lạnh tanh khi đang chỉa thẳng vào đầu mình. Cậu giơ hai tay ra hiệu bản thân đầu hàng, từ từ ngẩng đầu lên. Dù đã từng mường tượng đến cảnh tượng bị bắt rất nhiều lần nhưng khi thật sự bị bắt rồi, cảm xúc của Pete lúc này lại hoàn toàn khác. Không phải là sợ hãi, không phải run rẩy mà là tức giận. Cảm giác tức giận lan toả khắp lồng ngực, tức đến độ hít thở không thông.
"Ra đó là mày"
Pete nhịn xuống cơn tức giận, tránh để bản thân làm một việc gì đó quá ngu xuẩn. Hiện giờ Arm bên đó quá bận rộn để chú ý đến tình huống của cậu lúc này. Pete đứng dậy từ ghế ngồi, tìm kiếm cho mình cơ hội phản công và rời đi.
"Không cần. Ngồi yên đấy, tao sẽ tự tiến đến"
"Xem tên phản bội nói kìa! Mày sợ tao sao Ken?"Pete đưa tay về phía sau đầu, gõ gõ vào tai nghe hi vọng Arm chú ý đến cái tên nó vừa mới nói.
"Đương nhiên. Vệ sĩ trưởng của Tankhun, phó vệ sĩ đội vệ sĩ... Tao biết rõ thân thủ của mày mà Pete" Súng vẫn không buông lỏng, Ken từ từ tiến về Pete.
"Rốt cuộc Vegas đã cho mày thứ tốt gì để mày phản bội lại tụi tao như thế?" Pete đập bàn, gào lên, cố gắng khiến Arm chú ý nhưng dường như nó không còn mang tai nghe trên người
"Phản bội sao? Tao chưa bao giờ đứng về phía Gia tộc Chính" Ken cười, nụ cười đầy sự khinh thường khi nhắc đến Chính gia "mày biết không, cái mạng nhỏ này của tao là ông Kan cứu được từ chỗ gia tộc Chính đó! Lòng trung thành của tao là dành cho người cứu tao, không dành cho người đã truy sát cả gia đình tao. Mày đừng tin tưởng Korn quá, ông ta không như những gì mày nghĩ."
Pete thấy được sự hận thù trong mắt Ken, nó như cuốn lấy cậu, khiến cậu tin tưởng từng lời nó nói. Pete biết ông chủ Korn không phải người tốt nhưng Thứ gia cũng có kém cạnh gì đâu? Đặt lòng trung thành của mình ở đâu sẽ phải chịu trách nhiệm cho sự lựa chọn đó. Pete sẽ không hối hận vì đã chọn Chính gia, ít ra cho tới giờ phút này họ đã đối xử rất tốt với cậu, với gia đình và dân làng của cậu.
"Đừng cố gắng nữa. Trận chiến bên đó đang diễn ra rồi, sẽ không ai chú ý gì tới mày đâu Pete!"
Pete căm phẫn nhìn thái độ tự đắc của nó, muốn tìm cơ hội rời đi nhưng nòng súng đen ngòm đã được lên sẵn đạn, lại không chút nào buông lỏng cảnh giác với từng chuyển động của cậu. Ken cảm thấy buôn chuyện như thế là đủ, nhanh như cắt dùng báng súng phang trực tiếp vào đầu đánh ngất Pete. Nó cho người tiến đến đem Pete trói lại, báo cáo cho Vegas rồi rời khỏi Thứ gia. Chính bản thân nó cũng không biết, cái mạng được Thứ gia cứu vớt lại bị chính Thứ gia lần nữa đoạt đi, bản thân trở thành vật hi sinh giữa cuộc đấu tranh của hai gia tộc. Ông Kan, người cứu lấy Ken, lại trở thành người cắt đầu nó dâng lên Chính gia, tuyên bố nó chính là kẻ phản bội mà cả hai gia tộc đang tìm kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro