Về đi anh..
Về đi anh...
- Tôi không thể cứ đắm chìm mãi trong sự đau khổ như thế này, cũng không thể tiếp tục chờ đợi một niềm hạnh phúc quá xa xỉ bên người con trai vô tâm, vô tình như thế
Đã suy nghĩ rất nhiều và lưỡng lự rất lâu nhưng... hãy kết thúc đi anh, cứ dai dẳng kéo dài cuộc tình mãi cũng chỉ khiến cả hai thêm đau khổ mà thôi!
Tại sao con người ta lại khó hiểu như vậy nhỉ? Tại sao cuộc sống lại có những điều ngoài sức tưởng tượng như vậy chứ? Trong tình yêu, khi người ta không còn yêu nhau nữa, họ sẽ không thể nào trở lại làm bạn như bình thường được nữa... đôi khi, đó còn là lòng thù hận, sự căm ghét, ghê tởm một con người mà trước đây mình đã từng ôm hôn thắm thiết.
Tại sao khi không yêu nhau nữa, người ta lại cứ phải giày vò nhau như vậy? Trong tiềm thức của người ấy, tình yêu là gì? Chẳng nhẽ nó chỉ giống như một trò chơi thôi sao? Trái tim tôi cũng mỏng manh và yếu đuối lắm... làm sao tôi có thể mỉm cười vui sướng khi chính anh, người tôi đã từng yêu thương nhất khiến tôi tổn thương như vậy?
Những ký ức về tình yêu thật đẹp. Tôi không thể nào quên được những kỷ niệm yêu thương ngày còn bên anh, mối tình đầu của mình. Gần một năm trôi qua, tôi cố gắng vùi đầu vào công việc, cố gắng vứt bỏ quá khứ để sống tốt hơn... nhưng tôi không thể nào quên được những hình ảnh yêu thương ấy! Mặc dù không còn đau đớn như lúc anh rũ bỏ em để ra đi... nhưng trái tim vẫn quặn đau khi nhớ về những cử chỉ, những hình ảnh của người con trai ấy...
Về đi anh..., Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen ay, ban tre, les, gay, 9x, 8x
Có lẽ tôi cũng chẳng thể mở lòng mình để yêu thêm lần nữa...
Thế rồi, một hôm, người bỗng quay về... Anh lại quan tâm, lại bắt đầu mang đến cho tôi những cảm giác yêu thương như ngày xưa ấy. Tôi cứ ngỡ mình là người may mắn và hạnh phúc nhất, tôi vững tin và tiếp tục hi vọng, chờ đợi... Khi biết được anh vẫn còn yêu tôi, vẫn còn quan tâm, lo lắng cho tôi, anh có biết được tôi vui sướng đến mức nào không? Nhưng tại sao khoảng thời gian hạnh phúc lại ngắn ngủi như vậy? Anh đến và đi chóng vánh như một cơn gió lạ... để lại em một mình với nỗi buồn đau đến tái tê lòng...
Đã bao lần anh làm trái tim tôi đau đớn... nhưng chưa bao giờ tôi nhận được từ anh một lời giải thích hay xin lỗi. Dù có những lúc rất giận, nhưng tôi đều tự an ủi mình, đều tìm ra những lý do để thanh minh và tha thứ cho anh... Nhiều lúc, tôi tự hỏi mình, liệu đã khi nào tôi chạm đến được bến bờ của hạnh phúc hay chưa? Có lẽ bây giờ, tôi đã tự trả lời cho mình cái câu hỏi mà tôi đã phải dằn vặt trong suốt thời gian qua.
Tôi không thể cứ đắm chìm mãi trong sự đau khổ như thế này, cũng không thể tiếp tục chờ đợi một niềm hạnh phúc quá xa xỉ bên người con trai vô tâm, vô tình như thế và tôi cũng không thể phụ thuộc vào anh suốt đời như vậy được... cảm giác ấy, đáng sợ lắm anh ạ!
Tôi biết, sẽ chẳng ai yêu thương và trân trọng tôi bằng chính bản thân mình. Vì thế, tôi sẽ sống cho mình nhiều hơn, sẽ chăm chút cho bản thân mình nhiều hơn và sẽ bảo vệ trái tim yếu đuối của mình để nó không phải run lên đau đớn khi gặp phải một bất hạnh nào trong cuộc sống nữa?
Anh đi, để lại trong tôi một vết thương lòng quá lớn. Tôi đau. Tôi sợ... Có lẽ tôi cũng chẳng thể mở lòng mình để yêu thêm lần nữa... vì tôi hiểu, tôi vẫn còn yêu anh rất nhiều!
Tôi biết rằng, anh sẽ chẳng bao giờ đọc được những dòng chữ này... Nhưng tôi vẫn viết ra, chỉ để mong lòng mình được thanh thản, nhẹ nhõm hơn mà thôi!
Tất cả đã lùi vào dĩ vãng rồi, phải không anh?
Nhớ và yêu anh lắm... nhưng tình yêu của chúng ta cũng chỉ dừng lại ở đó thôi!
Tạm biệt nhé! Anh hãy đi đi...
0989668965
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro