Vẻ đẹp nhân tạo + THUẬT THÔI MIÊN
THUẬT THÔI MIÊN
Translator + Editor : chicken_777 (aka KFC aka Jung Hyun Young)
Pairing : Chibi Yunjae, thêm cả chibi Heechul, chibi Changmin
Rating : T
Genre : fluff
Disclaimer : They belong together
Length : oneshoot
Summary : Một Yunho trưởng thành đến từ thế giới khác bị mắc kẹt trong cơ thể của một Yunho bé
Hypnotism - Thuật thôi miên
Heechul đang ngồi trên bậu cửa sổ trong phòng nhạc, tay cậu cầm một cuốn sách nói về thôi miên, và không hiểu cậu có thể học được gì từ loại sách đó. Cậu đọc nó một cách im lặng trong khi nghe những giai điệu phát ra từ cây đàn piano được chơi bởi bé Jaejoong. Cô Park, đứng bên cạnh Jaejoong, đang xem học trò của mình nhấn những ngón tay nhỏ xíu xuống phím đàn. Hôm nay là chủ nhật, và chủ nhật là ngày nghỉ, nhưng Heechul và Jaejoong phải dành thời gian cho một bài học piano đặc biệt. Heechul đã hoàn thành bài học của mình, trước Jaejoong.
" Được rồi, hôm nay em làm tốt lắm Jaejoongie…" Cô Park khen ngợi Jaejoong.
" Cám ơn cô Park, Joongie thích bản nhạc này." Jaejoong vừa nói vừa vui vẻ vỗ tay. " Em muốn đàn nó cho Yunnie nghe…" Bé nói với cô Park về người chồng tương lai bé nhỏ của mình.
" Chắc chắn em có thể mà." Cô Park bật cười khúc khích. Cô thích nghe cái tiếng bập bẹ của Jaejoong. Đứa bé năm tuổi xinh xắn luôn nói rất nhiều về gia đình, bạn bè và đặc biệt là Yunnie của mình. Cô thấy điều này thật đáng yêu. " Được rồi các chàng trai, chúng ta đã xong bài học của ngày hôm nay, các em có thể tập luyện nó sau." Cô Park nói với Hechul và Jaejoong.
Buổi học kết thúc và cô Park rời khỏi biệt thự của nhà họ Kim. Heechul lại gần em trai mình, người đang bận tô màu cho cuốn sách tranh.
" Joongie… muốn chơi cùng anh không.??" Cậu hỏi, Jaejoong ngước nhìn lên anh trai.
" Muốn ạ… nhưng Yunnie và Minnie cũng sẽ chơi cùng em nữa cơ, Yunnie nói họ sẽ đến ngay."
" Họ có thể chơi cùng chúng ta."
" Thật ạ? Em sẽ kể cho Yunnie và Minnie khi họ đến đây." Jaejoong nói.
" Khi hai người kia đến hãy dẫn họ lên phòng của anh được chứ Joongie…" Jaejoong gật đầu.
" Được ạ hyungie…" Heechul cầm lấy cuốn tạp chí thời trang trẻ em trước khi lên lên phòng mình. Heebum bám theo sau cậu chủ của nó, với miếng băng quấn quanh đuôi, di chuyển yếu ớt.
Cùng lúc đó ông Kim bước ra khỏi phòng của mình, chuẩn bị đến buổi họp lớp thời trung học, khi ông nhìn thấy Heechul trên hành lang. Tay cậu đang cầm một quyển tạp chí và Heebum ngồi gần chân trái của Heechul.
" Ba." Heechul chào cha mình.
" Chào Chullie…, con hoàn thành bài học piano rồi à?" Ông Kim hỏi đứa con trai.
" Dạ… Ba chuẩn bị ra ngoài sao? Đi đâu vậy ba…?" Hechul tò mò hỏi cha mình.
" Đúng, con trai, ba phải tham gia một buổi họp mặt."
" Mẹ cũng đi cùng ba chứ ạ?" Cậu hỏi tiếp.
" Không, mẹ không đi. Mẹ ở nhà với cô Sunye và cô Haneul, họ sẽ đến ngay cùng Yunnie và Minnie. Còn những ông chồng, sẽ đi đến buổi họp mặt." Ông Kim nói với con trai mình.
" Vậy ba và các chú sẽ đi mà không có mẹ và các cô ???" Heechul nói, nheo mắt nhìn cha mình nghi ngờ.
" Ừ Chullie. Bởi vì nó là buổi họp lớp thời trung học của bọn ba, không phải của mẹ con và các cô."
" Ba~ Ba sẽ không gặp người đàn bà khác sau lưng mẹ con chứ… phải không…??" Cậu thì thầm với cha mình, ngón trỏ gõ gõ lên cằm, giống hệt một thám tử hay làm khi thẩm vấn các nghi can của vụ giết người. Nhưng trong trường hợp của Heechul, nó là vụ một ông chồng có khả năng lừa dối vợ.
" Con đang nói về cái gì vậy Chullie… dĩ nhiên ba không làm rồi." Ông Kim tự biện hộ.
" Nhưng con nghĩ sẽ có rất nhiều phụ nữ trong buổi họp mặt đúng không ba…?" Cậu vẫn tiếp tục hỏi.
" Cho con chút thông tin này Chullie, KHÔNG… sẽ chẳng có người nữ nào, bởi vì ba học ở một trường nam sinh." Ông Kim trả lời.
" Vậy ba chỉ việc gọi cho một người đàn bà khác rồi…"
" Aish… thằng quỷ nhỏ… không có phụ nữ nào cả và ba cũng sẽ không lừa dối mẹ con." Ông Kim nhanh chóng ngắt lời Heechul.
" Ba… ba gọi con là ác quỷ… cho dù con là con trai của ba… ba không yêu con phải không..?" Heechul buồn bã nói mắt, cậu bắt đầu ngân ngấn. Ông Kim cảm thấy có lỗi, ông cúi xuống vuốt ve nhẹ nhàng mái tóc của Heechul.
" Ôi Chullie ba xin lỗi con… dĩ nhiên là ba yêu con, con và Joongie là những thiên thần của ba, chỉ cần đừng nói những lời vô nghĩa về ba cùng người phụ nữ khác thôi.." Ông nói nhẹ nhàng.
" Th… Thật chứ..? Ba yêu con?" Heechul hỏi lại.
" Đúng vậy con trai."
" Thật ạ..? Thế nếu ba yêu con, ba sẽ làm mọi thứ vì con phải không?" Heechul hỏi, vẫn giữ cách thức buồn bã của mình.
" Chắc chắn… Ba sẽ làm mọi thứ vì con, vì gia đình mình." Ông Kim trả lời chắc chắn.
" Ba đã nói vậy, nên ba có thể mua cho con thứ này đúng không?" Heecul mở quyển tạp chí cậu đang cầm, và cho cha của mình thấy hình ảnh của một cái đồng hồ đeo tay màu hồng dành cho trẻ em, và cũng không quên nhắc rằng nó rất đắt.
" Cái gì?? Aish thằng bé này.." Ông Kim lầm bầm với chính mình. Heechul dành cho cha mình ánh mắt cún con.
" Thôi được rồi.. Ba sẽ mua nó cho con." Ông Kim thở dài chịu thua, ông sẽ sớm bị phá sản nếu đứa con trai lớn cứ tiếp tục đòi mua những thứ đắt tiền cả ngày.
" Ôi papa giờ thì con biết là ba yêu con, con cũng yêu ba lắm~" Cậu cười toe hạnh phúc.
" Sao con luôn chọn những thứ nổi tiếng và đắt tiền vậy. Có chắc là con mới 7 tuổi không Kim Heechul?" Ông Kim nói với con trai.
Heechul chỉ nhún vai " Con cũng không chắc nữa..!! Sao ba vẫn còn ở đây… đi thôi… ba sẽ trễ nếu cứ tiếp tục đứng đây, tạm biệt.." Heechul nói, sau đó vui vẻ bước về phòng mình với Heebum bám theo phía sau, bỏ lại người cha đang đứng đơ ra.
Ông Kim lắc đầu " Aish sao mình lại có một đứa con trai kì lạ thế chứ." Ông lẩm bẩm một mình. Con trai út của ông, Kim Jaejoong, là một thiên thần trong sáng, ngây thơ và ngọt ngào.. Và ông chắc chắn đứa con lớn, Kim Heechul, là một tiểu ác ma ngụy trang bằng hình dáng thiên thần. Tuy nhiên ông vẫn yêu cả hai rất nhiều.
Trong phòng Heechul.
" Diễn xuất của tao hay không Heebumie..?" Cậu bé Heechul hỏi con mèo của mình trong khi nó chỉ kêu meo meo như một câu trả lời.
" Tao đã nói là tao sẽ sớm có cái đồng hồ đeo tay màu hồng tuyệt vời đó mà.. hahahaha." Cậu nói và bắt đầu cười với hai tay chống hông.
" Tao chắn chắn mình sẽ là một diễn viên giỏi, như Bae Young Jun ấy, trong tương lai." Cậu nói với bản thân một cách tự tin. Dĩ nhiên Heechul luôn có cách riêng để đạt được mọi thứ cậu muốn.
" Bây giờ, chúng ta còn một việc phải làm.." Cậu nói, sau đó cầm lấy cuốn sách màu hồng mà cậu đã đọc khi nãy trong phòng phòng nhạc.
" À. Mình phải chờ mọi người đến mới có thể làm điều này.. kekeke…" Cậu đọc lại quyển sách lần nữa trong khi đợi Jaejoong, Yunho và Changmin đến.
" Vậy, chúng ta chơi cái gì?" Bé Changmin hỏi bằng cái miệng đầy bánh quy.
Yunho và Changmin đang ở trong phòng Heechul cùng với Jaejoong theo đúng như Heechul yêu cầu.
Trong khi mẹ chúng làm bánh và một số việc lặt vặt mà các bà nội trợ thường làm. Các cậu bé cũng đang làm thứ gì đó mà những đứa trẻ thường làm.. chính là ‘chơi đùa’. Heechul bắt các cậu bé chơi trong phòng của cậu, nên nó phải là thứ gì đó đặc biệt đến nỗi cậu phải yêu cầu mọi người tập trung tại phòng mình.
" Hyungie.. chúng ta sẽ chơi cái gì?" Bé Jaejoong hớn hở hỏi. Yunho ngồi trên tấm thảm bên cạnh bé, những ngón tay của cậu và Jaejoong dính lấy nhau.
Heechul cho các cậu bé xem quyển sách màu hồng mà cậu đã đọc. " Nhìn này… anh vừa đọc xong quyển sách viết về thuật thôi miên (Làm thế nào mà một cuốn sách về thôi miên lại có có màu hồng ??? Đừng thắc mắc, tôi cũng không có ý kiến đâu) … và anh muốn thử khả năng của mình trên ai đó.
" Thôi miên ???" Jaejoong nói và chớp chớp mắt.
" Em đã nghe về cái này ở đâu đó!!.." Bé Yunho thêm vào. Môi cậu mím lại khi cố gắng nhớ.
" Em biết… Em biết… Lúc trước em thấy nó trong rạp xiếc, ảo thuật gia làm thuật thôi miên." Changmin hăm hở nhảy cẫng lên.
" Em đã xem à ??" Yunho nhìn Changmin.
" Uhm.. Uhm.." Changmin gật đầu như một câu trả lời.
" Woa.. Anh cũng muốn xem." Jaejoong bĩu môi. " Yunnie… còn cậu thì sao?" Jaejoong hỏi Yunho.
" Uhm.. mình cũng muốn xem nữa, vậy chúng ta sẽ chơi trò này hả hyung.."
" Tốt.. quyết định rồi.. anh sẽ thực hành nó với các cậu." Heechul nói.
" Anh có chắc là mình có thể làm việc này không Chullie hyung.." Changmin do dự.
" Dĩ nhiên anh có thể… Lúc trước anh đã thử rồi.."
" Anh đã làm thử..?" Jaejoong hỏi. Sau đó Heechul bế Heebum lên.
" Nhìn đi.. Anh đã thử trên Heebum, anh đã thôi miên và ra lệnh cho nó tự cắn đuôi mình… và nó đã làm theo." Heechul chỉ dải băng quấn quanh vết thương trên đuôi Heebum, Heebum chỉ kêu meo meo.
" Aww Heebumie đáng thương~" Jaejoong thương hại con mèo nhỏ, nhưng bé không đủ can đảm để chạm vào Heebum.
" Ok chúng ta bắt đầu nào.., ai đầu tiên..??"
" Yunnie…" Changmin chỉ vào Yunho.
" Sao lại là anh..? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu huyng khiến anh cắn đuôi mình như đã làm với Heebum." Yunnie nói.
" Nhưng cậu không có đuôi Yunnie.." Jaejoong nói và săm soi mông của Yunho, tìm xem có cái đuôi nào mọc trên người Yunho không.
" Dĩ nhiên anh sẽ không làm thế, ngoài ra giống như Joongie đã nói, em không có đuôi." Heechul nói.
" Em không muốn chơi với anh nếu anh có một cái đuôi Yunnie.." Changmin bồi thêm.
" Mmm, vậy thì được." Yunho nói với cái bĩu môi.
" Ngồi xuống cái ghế này đi, Yunnie." Heechul dặn. " Và tự làm mình thoải mái hết mức có thể. Ngả người ra sau và thả lỏng chân. Bây giờ em phải tập trung chú ý vào anh.. nghe những gì anh nói và nghĩ về việc giữ bản thân thoải mái."
Yunho ngồi bất động, cười toa toét. Heechul chọn chiếc gương màu hồng của mình và cầm nó trong tay rồi yêu cầu Yunho nhìn nó.
" Đừng rời mắt khỏi cái gương." Cậu dặn. " Bây giờ em rất rất mệt mỏi. Em muốn đi ngủ.."
" Không không thế." Yunho bất bình. " Em không buồn ngủ chút nào."
" Anh biết, nhưng chúng ta chỉ đang giả vờ.." Heechul vội nói. " Chỉ vờ là em rất mệt, và em muốn đi ngủ. Chân em cảm thấy rất rất nặng… chân em rất nặng…"
Yunho ngồi yên khoảng năm phút thì mắt cậu bắt đầu cụp xuống. Jaejoong và Changmin chỉ xem trong im lặng.
" Bây giờ em thả lỏng tay phải của mình Yunnie.. đừng cố dịch chuyển nó… hãy để nó làm những gì nó muốn, nó sẽ giơ lên không khí. Tay phải của em sẽ gập lại.."
Và chầm chậm, tay phải của Yunho gập lại, giơ lên không trung và ở yên tại đó, như thế được giữ lại bởi một sợi dây vô hình.
" Woaaa nó hoạt động kìa.." Changmin nói.
" Liệu Yunho có sao không?" Jaejoong lo lắng hỏi.
" Nó ổn mà Joongie… nó chỉ bị mất ý thức vì thuật thôi miên của anh thôi." Heechul nói. " Nhìn này."
" Giờ thì giơ cả hai tay của em lên Yunnie.." Heechul chỉ đạo. Yunho giơ cả hai tay của mình lên không trung thật chậm.
" Thấy không.." Heechul hãnh diện nói.
" Woa tuyệt quá.." Changmin nhận xét, mắt không rời khỏi Yunho.
" Ưm hyungie.. làm ơn khiến Yunnie trở lại đi.." Jaejoong cầu xin anh trai, bé thật sự lo lắng cho Yunnie của mình.
" Aish em chả vui tính gì cả… thôi được rồi.." Heechul vỗ tay và bắt đầu gọi tên Yunho.
" Yunnie.. Yunho… Yunho…….Jung Yunho…… Anh gọi em trở lại với mọi người ngay bây giờ…" Cậu nói rồi lầm bầm cái gì đó như thần chú.
Cơ thể nhỏ bé của Yunho bất ngờ co giật, mắt cậu mở to, sau đó cậu nhìn xung quanh căn phòng.
" Yunnie…. Yunnie…" Heechul nói và vẫy vẫy tay trước mặt Yunho. Yunho có vẻ đã nhận thức được xung quanh.
" Này… nhóc, đừng xua tay trước mặt ta." Bàn tay của Yunho chộp lấy tay Heechul. Heechul rất ngạc nhiên bởi hành động này.
" Này… đừng gọi anh là nhóc…. Em nhỏ tuổi hơn anh đấy, em chỉ mới năm tuổi thôi." Heechul nổi cáu. Lúc này thì Jaejoong thực sự lo lắng, Yunnie của bé cư xử không giống cậu hay làm thường ngày.
" Ta?" Yunho nhướng mày nhìn Heechul. " Và ta đang ở đâu thế này?" Yunho hỏi, trông có vẻ bối rối.
Heechul rơi vào tình trạng bị sốc, Changmin chỉ im lặng ngồi xem mà không hiểu gì cả, và bé Jaejoong thì bắt đầu khóc, bé sợ có cái gì đó đã xảy ra với Yunho.
" Ý em là sao?? Em là Yunho, Jung Yunho… và em đang ở trong phòng của anh." Heechul nói.
Yunho xem xét chính mình và rên rỉ. " Ôi không…aish……. Dường như ta lại mắc kẹt trong một cơ thể khác của mình nữa rồi."
" Kẹt trong một cơ thể khác của anh là có ý gì?… Anh có phải là Yunho không??" Changmin bối rối hỏi. Cả ba cậu bé đã nhận thức về việc thay đổi hành vi của Yunho.
" Được rồi, nghe này mấy nhóc, ta đúng là Yunho, Jung Yunho… nhưng ta không trẻ như vầy, ta đã 24 tuổi và là hoàng tử của vương quốc Cassiopeia. Ta đang bận làm vài việc quan trọng với người vợ xinh đẹp của mình – Jae Jae, thì đột nhiên có ai đó gọi và kéo linh hồn ta đi, và rồi ta ở đây… trong cơ thể của bé Yunnie.
" Vậy anh… anh không phải là Yunnie của bọn em? Anh vẫn là Yunho nhưng đến từ một thế giới khác?? Đúng không?? Giống như trong phim của Lí Liên Kiệt mà em xem ấy… woa hay quá." Changmin nói.
" Em xem những loại phim đó hả Minnie??" Heechul ngạc nhiên. " Anh nghĩ em chỉ xem phim hoạt hình thôi chứ." Changmin nhún vai.
" Ừm ngươi có thể nói như thế, ngươi thông minh nhỉ..!! Ổn rồi, trước đây ta đã từng bị kẹt trong một cơ thể khác. Tên ngươi là gì nhóc?" Yunho hỏi Heechul.
" Này em đã nói không được gọi em là nhóc… và em là Heechul, Kim Heechul, bọn em đang chơi trò thôi miên, khi em cố đánh thức Yunnie thì anh lại xuất hiện thế vào."
" Thôi miên?? Và.. ngươi là Kim Heechul?? Không lạ khi ngươi có thể làm việc đó.. ở vương quốc Cassiopeia của ta, Kim Heechul là một phù thủy."
" Em là một phù thủy??? Không hay lắm." Heechul khịt mũi.
Tiếng sụt sịt nho nhỏ thu hút sự chú ý của họ vào bé Jaejoong đang khóc. Bé bị sốc vì Yunnie của mình hành động rất lạ, bé không nói được gì mà chỉ có thể khóc thôi.
Mắt Yunho hướng về Jaejoong. " Chúa ơi, là em.. Jae Jae của ta… đúng là em!" Yunho vừa nói vừa đi lại gần Jaejoong, người hiện vẫn đang khóc.
" Yunnie….. Yunnie của em đâu..?" Bé nức nở.
" Ôi em đúng là một cậu bé mít ướt. Em quá đáng yêu.. và xinh xắn… và lộng lẫy… và dễ thương… quá ngọt ngào và..mmm… quá đáng yêu..!! Ahh… em vẫn đẹp ngay cả khi ở trong phiên bản nhỏ nhắn này." Tay Yunho nâng cằm Jaejoong lên. Đôi mắt đầy nước của Jaejoong lúng túng nhìn Yunho, má bé đỏ như cà chua. " Yu…Yunnie…??!! Yunnie… là cậu??" Yunho cười dịu dàng.
" Đừng lo bé cưng… Anh là Yunho, nhưng không phải bé Yunnie của em. Cậu ấy không sao cả, cậu ấy sẽ trở về với em ngay thôi." Jaejoong chớp chớp mắt, những giọt nước mắt chảy xuống gò má bé. Yunho nhẹ nhàng lau sạch chúng.
" Eooo Yunnie hành động như một tên hư hỏng, chỉ có lời nói là giống ba em thôi." Changmin nói.
" Nó còn giống người lớn hơn cả anh." Heechul bĩu môi.
" Ôiii Jae Jae của ta trong hình dáng bé nhỏ này thật dễ thương quá." Tay Yunho vuốt ve gò má mềm mại và ươn ướt của jaejoong. Jaejoong ngượng ngùng, má bé càng đỏ hơn.
" Rất vui được gặp em bé cưng. . nhưng anh phải quay lại cơ thể của mình trước khi em… ý anh là trước khi Jae Jae của anh mất hứng và nổi giận, vì anh đã rời đi ngay khoảng khắc ngọt ngào của cả hai"
Jaejoong chớp đôi mắt to tuyệt đẹp của mình, bé không hiểu những gì Yunho vừa nói. (dĩ nhiên, bởi vì Yunho này, người đến từ một thế giới khác, đang nói về những thứ dành cho người lớn và Jaejoong thì vẫn còn ngây thơ lắm.)
" Em có yêu Yunnie của mình không bé cưng?" Yunho hỏi.
" Có… Joongie yêu Yunnie." Jaejoong gật đầu và trả lời chắc chắn. Yunho cười dịu dàng.
" Tin vào số phận nhé bé yêu… Yunho và Jaejoong được sinh ra để dành cho nhau và yêu nhau bất kể hai người sống ở đâu… thế giới này hay những thế giới khác trong vũ trụ… họ luôn luôn gắn kết với nhau!!"
Sau đó Yunho tiến sát và chiếm lấy đôi môi của Jaejoong bằng môi mình. Jaejoong bị sốc, mắt bé mở lớn, đây là lần đầu tiên Yunnie hôn bé ở môi. Bé cảm nhận được hơi thở ấm nóng của Yunho trên mũi mình, rồi bé thấy thoải mái hơn và nhắm mắt lại tận hưởng nụ hôn.
Miệng Changmin há ra trong khi mắt thì trợn lên. " Họ đang làm cái gì vậy…???"
" Woa… ôi Chúa ơi.. lãng mạn quááá…" Heechul mơ màng nhìm chằm chằm cảnh hôn nhau trước mặt. ‘ Sao Shiwonnie không bao giờ làm thế với mình nhỉ?’ Cậu nghĩ. Và bây giờ trí não Heechul bắt đầu nghĩ về việc thôi miên Shiwon.
Yunho thả môi Jaejoong ra, bé mở mắt, đỏ mặt ngượng ngùng và nhìn Yunho e thẹn.
" Đôi môi của em rất ngọt ngào đấy bé yêu…, anh phải đi đây…, Yunnie của em sẽ trở lại.. được rồi… tạm biệt bé cưng.." Yunho mỉm cười và nháy mắt với jaejoong trước khi cả người đổ ập xuống thảm.
" Yunnie…. Yunnie….. Làm ơn tỉnh dậy đi Yunnie." Jaejoong lay lay Yunho, gương mặt bé tràn đầy nỗi lo lắng. Heechul và Changmin tiến lại gần cơ thể bất tỉnh của Yunho.
Yunho chầm chậm mở mắt.
" Unnn Joongie…" Jaejoong cầm lấy tay Yunho và gọi cậu. " Yunnie…. Yunnie… cậu tỉnh rồi?? Có phải là cậu không Yunnie??"
" Joongie??" Yunho ngồi dậy và xoa đầu, cậu thấy hơi chóng mặt.
" Yunnie….. cậu…. cậu về rồi~" Jaejoong ôm chầm lấy Yunho, cảm thấy nhẹ nhõm vì Yunnie của bé đã quay lại.
" Bây giờ thì ổn rồi… Anh đi gọi điện cho Shiwonnie đây.." Heechul rời khỏi phòng và đi đến cái điện thoại ở lầu dưới. (và cậu vẫn còn nghĩ đến việc thôi miên Shiwon). Changmin theo sau cậu rồi đi vào bếp vòi mẹ và các cô thêm bánh quy.
Cùng lúc đó ở trong phòng.
" Yunnie… cậu thật sự không nhớ mình vừa làm gì sao??" Jaejoong bĩu môi.
" Tớ xin lỗi Joongie, tớ thật sự không nhớ gì cả." Cậu thở dài.
" Yunnie… cậu… nói rằng cậu đến từ một thế giới khác và…. và… cậu hôn mình." Jaejoong ngượng ngùng nói.
" Tớ đã làm thế? Tớ thật sự đã hôn cậu? Ở đâu? Trên má à?" Yunho hỏi. Jaejoong lắc đầu.
" Uhmmmm thế trên trán sao?" Cậu hỏi nhưng Jaejoong vẫn lắc đầu.
" Nếu không phải ở trên má, cũng không ở trên trán… vậy thì… thì tớ hôn môi cậu hả Joongie???" Yunho do dự hỏi. Jaejoong rụt rè gật đầu, má bé chuyển sang màu đỏ.
" Thật không? Ahhhhhhhhhhhhhhhhh thật không công bằng….." Yunho rên rỉ. " Tớ hôn cậu trên môi nhưng lại không thể nhớ điều đó…" Cậu nói và bắt đầu khóc.
" Uhmmm Yunnie.. thôi mà… nếu… nếu cậu muốn… chúng ta có thể làm lại, không có sự thôi miên nên cậu sẽ nhớ." Jaejoong nói.
Mặt Yunho lập tức sáng bừng lên. " Thật chứ Joongie?" Ôi bé Yunho cảm thấy vôôôô cùngggg hạnh phúc.
" Uh.." Jaejoong gật gật đầu thật đáng yêu.
Yunho cười ngoác đến tận mang tai, rồi tiến lại gần Jaejoong, trong khi Jaejoong bắt đầu nhắm mắt lại. Cậu chiếm lấy đôi môi đỏ hồng của Jaejoong một lần nữa. Cậu cảm thấy rất ấm áp… môi jaejoong quá ngọt ngào.
‘ Mmmm ngon.’ Yunho nghĩ và rồi cả hai tách ra.
" Yunnie.." Jaejoong gọi.
" Gì vậy Joongie." Yunho mỉm cười hạnh phúc khi thấy gương mặt của Jaejoong.
" Cậu quên mất vài thứ…"
" Quên cái gì Joongie???"
" Cậu không di chuyển lưỡi khi hôn tớ, giống như cậu đã làm khi hôn tớ lần đầu tiên ấy." Jaejoong nói. (đó là do Yunho trưởng thành đã đủ hư hỏng để sử dụng cái lưỡi của mình khi hôn một Jaejoong bé bỏng ngây thơ)
" Hả?? Di chuyển lưỡi..? Nh… Như thế nào?? Tớ phải làm à?" Yunho bối rối hỏi.
" Ờ… Joongie…"
" Vâng, Yunnie..?"
" Muốn thử lại không?" Yunho cười toe toét và Jaejoong chỉ cười khúc khích đáng yêu.
~ End fic ~
* * *
Vẻ đẹp nhân tạo
Title: Vẻ đẹp nhân tạo
Author: Zenkihami aka Thiên Ảnh
Pairing : YunJae, YooSu
Rating : PG-13
Summary: Có người nói: vẻ đẹp của Kim JaeJoong là vẻ đẹp nhân tạo…
Fic được viết tặng DSCH nhân dịp sinh nhật Jae hâm
Happy birthday to Kim JaeJoong
———————–
“Haizz…” Changmin thở dài não nuột, tay chọc chọc tàn tích còn sót lại của một thứ từng được gọi là pizza.
“Uhm… cái gì đấy?” Yoochun xém chút phun nước hoa quả trong miệng ra, nhưng anh mau chóng kìm lại được vì biết rõ sự đáng sợ của Kim JaeJoong nếu anh dám làm bẩn căn bếp yêu quý của hyung ấy. Nhưng Shim Changmin đang thở dài ư? “Minnie ah, tủ lạnh nhà chúng ta vẫn còn đồ ăn. Và nếu em thấy không đủ thì chúng ta có thể cùng đi mua. Dù sao thì…”
“Hyung có thể thôi suy diễn mọi thứ theo chiều hướng mà hyung cho là đúng không? Chẳng lẽ Shim Changmin này chỉ có mỗi phiền não liên quan đến đồ ăn thôi sao?” Changmin gào lên.
“Uhm, hyung cho là… ờ… hình như không” Yoochun vội chuyển hướng khi thấy cái nhìn tóe lửa của bé Min “Vậy rốt cục Minnie đáng yêu của chúng ta đang thở dài vì cái gì nào?”
Mắt Changmin rời khỏi người của Yoochun, hờ hững quay đầu nhìn về vô định, nhẹ nhàng cất tiếng.
“Dạo gần đây hyung không nghe tin đồn ầm lên sao? Có người nói: Vẻ đẹp của JaeJoong hyung là do phẫu thuật thẩm mỹ. Họ đưa ra các bằng chứng khác nhau chống lại hyung ấy.”
Lần này thì Yoochun đã phun ra thật. Nhưng không phải nước hoa quả mà là lát bánh mỳ, anh vừa đưa nó vào miệng mà. Mặt Yoochun nhăn tít lại.
“Có chuyện đó sao? Nhưng ai quan tâm chứ. Đây không phải là chuyện thường xuyên trong giới nghệ sĩ sao? Người này phẫu thuật nâng mũi, người kia sửa cằm… Mà nhân tiện, em nghĩ thế nào về việc những cô nàng nóng bỏng trong SNSD… Hyung thì cho rằng…”
“Hyung ah, anh có thể nói tiếp nếu không ngại Mông Vịt hyung…” Changmin nháy mắt cười đểu, chỉ chỉ “Đang đứng đằng sau hyung”
Vẻ mơ màng của Yoo chun lập tức thay đổi 180 độ, nghiêm khắc nhìn Changmin “Minnie, thôi ngay việc trêu chọc cái mông gợi cảm của SuSu đi. Bà xã dậy rồi à? Cho anh hun cái nào” Yoochun lập tức nhao về phía Junsu và dùng chiêu hiểm để lấp liếm cái chuyện mình vừa nói.
“Cút ra, râu đâm đau muốn chết. Đừng hòng lảng sang chuyện khác nhé. Đi mà ôm mấy cô nàng nóng bỏng của anh ấy” Nói xong đạp Yoochun vào nhà vệ sinh, đoạn quay sang Changmin “Mà em vừa nói cái gì ý nhỉ? Nói lại cho hyung nghe được không?”
“Ế… a ha ha… em không có nói hyung là Mông Vịt mà… thật mà. Ê hê hê…” Gãi gãi đầu.
“Chuyện đó hyung sẽ xử em sau. Ý hyung muốn nói đến câu trước đó cơ. JaeJoong hyung phẫu thuật thẩm mỹ á?” Cảm nhận được cái nhìn của Changmin, Junsu nói tiếp “Đương nhiên là hyung không tin cái chuyện đấy rồi. Nhưng để nói đến vẻ đẹp nhân tạo thì… hyung nghĩ chúng ta cần có bằng chứng…”
Xì xà xì xồ
“Bàn bạc xong. Tối nay bắt đầu hành động” Hai chàng trai mắt rực lửa cùng một kẻ không biết phải làm sao với lũ này.
“Tụi hyung về rồi đây” Vừa nói vừa khệ nệ bê đồ vào – Kim JaeJoong, nhân vật chính của câu chuyện đang được nhắc tới – bước vào cùng leader-shii của chúng ta – Jung Yunho – cũng đang bê đồ chỉ có nhiều hơn chứ không có kém vợ. Có ai chưa biết họ là một đôi không nhỉ?
Cưng chiều hôn lên má người yêu, Yunho nói “Joongie a~ Cứ vào nhà trước đi, còn lại để anh xách vào cho, em bê nãy giờ chắc mệt rồi nhỉ?”
Không ngần ngại hay nói vài câu khách sáo, JaeJoong tót vào bếp để mặc Yunho với đống đồ khổng lồ. Yoochun ái ngại nhìn “Hyung, anh chắc là không cần em giúp chứ?”
“Yeah… Anh tin là như vậy.”
Tối hôm đó
“Joonggie a, anh cần em giúp”
JaeJoong ngẩng mặt lên khi nghe người yêu gọi. Anh đang nằm dài trên ghế và tận hưởng cảm giác thư giãn sau một ngày dài.
“Anh cần em giúp anh chỉnh sửa lại bài hát này một chút. Anh nghĩ rằng nó không được ổn cho lắm.” Yunho nháy mắt.
Một lúc sau
“Anh thấy thế nào Yunnie? Em cho là nó thực sự ổn rồi” Đưa tập bài hát cho Yunho, JaeJoong thuận thế hôn nhẹ lên môi anh.
“Gru, anh đã định tha cho em. Nhưng chính em khiêu khích anh đấy nhé” Hôn lên cổ JaeJoong, Yunho lần mở những nút áo đầu tiên của người yêu.
“Ah… Không phải ở đây, Yunnie a…” Jae thoáng đỏ mặt.
Ngay lập tức bế tình yêu bé nhỏ vào phòng ngủ, quăng cậu ta lên giường, Yunho lập tức nhào vào ngấu nghiến BooJae của mình.
“Em đẹp quá Jae à, sao dạo gần đây anh thấy em ngày càng đẹp lên thế nhỉ?” Yunho bắt đầu sử dụng chiêu… cù “Khai thật đi, lén lấy tiền của anh đi thẩm mỹ phải không?”
“Ah… không mà…” Chiêu nước mắt cá sấu được áp dụng triệt để “Yunnie nghĩ em như vậy ư? Ứ thèm chơi với Yunnie nữa” JaeJoong lập tức vùng dậy, làm bộ giận dỗi.
“Aish, sao em ngày càng đáng yêu thế này? BooJae của anh” Lại bắt đầu thả dê “Hê hê, nói thế thôi, công lao của anh sao có thể để cho kẻ khác nhận vơ được? Vợ của anh là nhờ được tình yêu của anh tưới tắm hàng ngày mới được long lanh như thế này, nhỉ?” Nói xong không để JaeJoong tiếp lời, lập tức lôi kéo tình nhân vào một nụ hôn ướt át.
Ờ cách đó không xa, nói chính xác hơn là phòng của Changmin.
“Minnie à, em cứ quay tiếp đi nhé, hyung và SuSu có việc về phòng trước đây.” Chưa để ai kịp nói câu gì, một trận lốc xoáy vụt đến. Khi Changmin mở mắt ra được cũng là lúc hai kẻ kia đã chuồn.
“Giờ thì mình đã hiểu tại sao lại nói JaeJoong hyung có vẻ đẹp nhân tạo. Không, phải gọi là vẻ đẹp Yunho tạo” Lại thở dài “Haizz… cái nhà này… Chỉ còn bé Min ta là trong sáng. Ơ kìa Yunho hyung, tấn công tiếp đi chứ. Sao lại hôn mãi thế?”
End.
[ BÁO LÁ CẢI ]
BẢN TIN CHÍNH TRỊ
SỰ KIỆN TIÊU BIỂU TẠI LÃNH THỔ TOHOSHINKI TỪ 7H ĐẾN 10H SÁNG
* Warning: Dành cho fans của DBSK, OT5
Bài viết chỉ mang tính chất Troll, không dành cho những ai quá giữ gìn hình ảnh thần tượng :"x
Thân~
------------------------------------------------------------------------------------
- 7h sáng: Tổng thống Shimmặttrollsiêucấpđẹptrai có buổi gặp mặt thân mật với hoàng đế Kim JaeJoong niên hiệu JiJi Dây Dậy tiến tới quyết định thống nhất 2 thế lực thành Liên Bang Mông Lép Xinh Đẹp, liên kết hòa thuận hiện cuộc chiến tranh chống lại Xã hội Chủ Nghĩa Kim Junsu
- 7h 5 phút: Park Yoochun đứng ở vị trí trung lập, tranh thủ phát triển kinh tế bằng cách cung cấp vũ khí ( Dép lào chất lượng Trung Hoa, dép quai hậu không quai, dép tông cao cấp, …) cho 2 bên tham chiến
- 7h 30 phút: Kim Junsu gửi tối hậu thư đe dọa Shim Changmin chấm dứt chiến tranh, lấy tủ lạnh làm con tin. Shim Changmin lập tức ngừng bắn, dời căn cứ quân sự khỏi lãnh thổ Kim Junsu, kí Hiệp Định Chúng Tôi Đẹp Trai, chấm dứt chiến tranh lập lại hòa bình
- 8h: Họp Quốc hội lần thứ I về việc " Cải tạo, nâng cao chất lượng chỗ ở bằng việc dọn vệ sinh"
- 8h 30phút: Kim Jae Joong ra lời kêu gọi toàn quốc đứng lên chống giặc bẩn giặc hôi bằng biện pháp dọn vệ sinh với chủ trương " Mông lớn làm việc lớn, mông nhỏ làm việc nhỏ, mỗi người một việc, làm ít ăn nhiều làm nhiều ăn ít"
- 8h 31phút: Cuộc nổi dậy của tầng lớp Mông Vịt đả đảo chính quyền, gay gắt phản đối chủ trương đã đề ra
- 8h 33phút: Phong trào nổi dậy của quần chúng bắt đầu lan ra nhanh chóng, từ xã điểm Kim Junsu lan ra 2 xã lân cận Park YooChun và Jung Yunho, tạo thành cao trào cách mạng với cuộc khởi nghĩa " Khi những anh chàng đẹp trai nổi giận ", cùng hô vang khẩu hiệu 3 KHÔNG " Không nghe không làm không tuân thủ/ Một mực đả đảo chính quyền Mông Lép"
- 8h 35 phút: Đại diện Trung ương Đảng Kim JaeJoong ra sắc lệnh 4 KHÔNG " Không nghe không làm không tuẩn thủ lập tức không được ăn". Cuộc nổi dậy bị đàn áp, trật tự xã hội được thiết lập
- 8h 40 phút: Đại hội toàn quốc lần thứ II, Kim JaeJoong đề ra đường lối chung và cụ thể hóa đường lối bằng nhiệm vụ cho Ban Chấp Hành:
+ Quân đội Jung Yunho cùng hàng loạt vũ khí tối tấn như Chổi quét nhà chổi lau nhà thực hiện cuộc càn quét suốt dọc phạm vi từ phòng khách đến nhà bếp với mục tiêu "Tố bụi" "Diệt bụi" "Đưa bụi bẩn ra ngoài tầm mắt", "Sạch bong sáng bóng quân thù"
+ Trong điều kiện vi khuẩn đẩy mạnh chiến tranh xâm lược quần áo phá hoại vải vóc, quân đội Kim Junsu cần kịp thời vệ sinh hóa toàn dân, đưa quần áo đến vùng máy giặt, áp dụng chủ trương " Roẹt, trắng gì mà sáng thế "
+ Park Yoochun được lựa chọn là hậu phương vững mạnh, thực hiện nhiệm vụ cung cấp lương thực thực phẩm cho tiền tuyến tại nhà bếp trong cuộc kháng chiến "Bữa Trưa Muôn Năm". Vì tiền tuyến kêu gọi, hậu phương sẵn sàng đáp lại "Thóc không thiếu một cân, thịt không hao nửa lạng"
+ Liên bang Mông Lép quyến rũ nghiêm túc thực hiện kế hoạch "Một tấc không đi một ly không rời", yên vị tại phòng khác xem hoạt hình và uống Pepsi, chấp hành chủ trường đã đề ra " Mông lớn làm việc lớn, mông nhỏ làm việc nhỏ, mỗi người một việc, làm ít ăn nhiều làm nhiều ăn ít"
- 10 sáng: Ban Chấp hành hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ đã đề ra, cuộc Cách mạng hoàn toàn thắng lợi. Đất nước đi vào công cuộc xây dựng tạo lập Bữa Trưa
Extra:
Kim Junsu lên phòng viết vào cuốn "Chuyện cũ trong phủ THSK"
" Một buổi sáng uất ức đầy mình
Mình hứa, ngày mai sẽ nổi dậy "
Viết xong lật sang trang phía trước, phía trước, rồi phía trước nữa, … trang nào cũng viết 2 dòng trên
TO BE CONTINUE … :’>
Credit: Rinn-ThụcNữ Ship MinRinn-YunJae :’>
TAKE OUT WITH FULL CREDIT
* * *
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro