nếu
nếu em không còn nữa
người hãy
đừng buồn
và khóc
và khổ đau
vì em chết
để được sống tiếp.
hồn em chết
ở tuổi mười lăm
bởi nỗi đau, và thống khổ
bởi những hoang dại,
em tự mình ảo tưởng nhiều đêm
bởi những lần em khóc héo hon
như chết khô,
chết tàn
chết dại
bởi nỗi đau, và thống khổ
bởi chẳng có ai hiểu được em
rồi hồn em đã chết tự mười lăm
để phiêu du nơi bạt ngàn ánh sáng
xác còn
hồn em tan tác từ lâu
em không ổn,
và hạnh phúc
nhưng không ai hiểu được em cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro