Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mầm yêu .

Lại thờ thẫn đến trường , tôi rảo bước nhanh qua dãy hành lang , khuôn mặt thiếu sức sống và đôi mắt thâm quầng . Đầu óc như ở trên trời , tôi chả quan tâm đến mọi thứ xung quanh nữa . Quá nhạt nhẽo .
Mấy ngày hôm nay không hiểu sao mỗi lần đi qua lớp chuyên Lý là y rằng lũ con trai hò hét om sòm lên . Cái lũ này đụng phải dây thần kinh hay sao ấy , tự nhiên đang yên đang lành lại loạn cả lên . Tôi tặc lưỡi , lơ đi tụi nó rồi vào lớp . 
" Vân Khanh , chờ tớ !"
Bước chân vội vã của ai đó đang cố đuổi theo tôi . Tôi quay lại nhìn . Một chàng trai vừa lạ vừa quen đã đứng ngay trước mặt tôi .
" Cậu là...?"
" Kiệt ! Chuyên Lý đây . Anh chàng bị cậu đuổi khỏi chỗ của chính mình đây ." Mặt cậu ta hớn hở .
" À...Tôi không nhớ. Có chuyện gì không ." Vẻ mặt của tôi tỏ vẻ chả mấy quan tâm , thậm chí tôi còn không thèm nhìn cậu .
" Cho cậu nè ." Cậu ta dí vào tay tôi một hộp sữa dâu , miệng cười toe toét . Dưới ánh bình minh buổi sáng sớm , tóc cậu nhuộm thành màu hạt dẻ , bồng bềnh như tơ , mồ hôi còn nhễ nhại , mắt toát lên thứ gì đó rất dịu dàng ấm áp . Tôi nhận lấy hộp sữa từ tay cậu , chưa kịp nói lời cảm ơn thì cậu ta đã chạy mất biến .
Trước giờ tôi rất ghét sữa dâu , nhưng hộp sữa cậu ta đưa cho tôi thì tôi lại uống hết sạch . Uống một cách ngon lành . Có phải nắng đã về trên đôi môi em ?
Tôi bắt đầu cười đùa trở lại từ hôm đó . Đã lâu lắm rồi tôi mới được người khác quan tâm đến vậy . Cuộc sống thiếu Hoài Nam trở nên khác hẳn . Kiệt giúp đỡ tôi rất nhiều thứ , thi thoảng lại quăng cho tôi viên kẹo , cái bánh mì , hộp sữa . Cậu nói rằng :" Khanh đã gầy rồi thì phải ăn cho đầy đủ vào . Người gì đâu mà toàn cúp bữa sáng "
Cậu cười thật tươi khi mỗi lần thấy tôi .  Cậu chờ tôi về chung , dắt xe ra giúp tôi, cài mũ bào hiểm cho tôi . Mấy hôm trời mưa , cậu còn đưa cho tôi chiếc áo mưa duy nhất của cậu ấy , giọng nói vẫn ấm áp :
" Khanh cầm lấy mà về . Dầm mưa là đau đó ."
Cậu quá tốt với tôi,Kiệt à .
Nhưng tôi vẫn không thể quên được Hoài Nam . Tôi vẫn còn yêu anh ấy .
Hoài Nam là cuộc sống của tôi . Anh ấy vẫn là người tôi mong ngóng từng ngày . Thời gian bên cậu rất vui và tràn đầy tiếng cười . Nó đã giúp tôi xoa dịu đi niềm đau khi Hoài Nam rời xa , nhưng không thể nào xoá sạch kí ức về anh ấy trong tim tôi được . Tôi thấy quá có lỗi với cậu . Vì thế mà trong ngày cậu nói cậu thích tôi , tôi đã một mực từ chối . Tôi biết cậu sẽ rất đau lòng , chỉ là cậu không nói ra thôi . Vì tôi cảm nhận được nụ cười của cậu có phần gì đó đau thương giống như tôi hồi trước vậy .
" Kiệt à , cậu là người đã bước đến bên tớ khi tớ cảm thấy buồn bã và chán nản nhất . Quãng thời gian bên cậu thật tuyệt . Nhưng xin lỗi , tớ không thể làm bạn gái cậu "
" Vì sao vậy ?"
" Vì tớ còn quá yêu một người . Một người vô cùng đặc biệt "
Cậu cười . Mắt có phần hơi sụp xuống vì thất vọng . Tôi biết ai khi nghe đến đây đều sẽ chửi tôi là một con nhỏ tồi . Sẽ đều hỏi tôi vì sao Kiệt tốt đến thế mà tôi vẫn chọn Hoài Nam . Tôi không phủ nhận việc này . Nhưng mà , tôi chấp nhận thì khác gì việc lừa dối Kiệt ? Thôi thì cứ nói thẳng ra , con tim của chúng ta sẽ tự biết phải làm gì .
Sau hôm đó , Kiệt vẫn tiếp tục trò chuyện cùng tôi , vẫn kiên trì nuôi dưỡng tình cảm ấy .
Kiệt à ? Sao cậu lại ngốc đến vậy ? Cậu biết yêu tớ là vô vọng sao lại cứ tiếp tục làm gì cho thêm đau khổ ?
Tớ cũng đã trải qua những cảm giác đó nên chính tớ cũng hiểu được những vết thương cậu phải âm thầm giấu kín . Nên cậu ơi , hãy tìm người khác xứng đáng hơn đi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro