Văn Án
Một cô gái trẻ người non dạ....
Đôi mắt thẩn thờ dưới gốc đa...
Một cô gái hồn nhiên đến lạ....
Nhưng...
Tâm hồn sầu thảm đến thê lương ...
Tôi - một chàng trai đôi mươi, phải lòng cô gái đồng trang lứa....
Từ thuở ấu thơ, ngây ngô đến lúc bị sóng đời vùi dập....
Dù xuân qua bao bận, đông đến bao lần....
Tôi và em.....em và tôi...
Xin nhớ rằng.....
Tôi vẫn tha thiết....dại khờ.....
Thương em!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro