
Và Như Thế
Và như thế, mỗi buổi chiều anh đến
Bỏ lại sau mình,cái ánh nắng chói chang
Trên con đường yếu ớt ánh nắng vàng
Ngõ vắng đơn sơ,đường làng thân thuộc
Và như thế, một mình anh vội bước
Sợ lạc đường ngay ngõ vắng thân quen
Vì một lần anh để lạc mất em
Rồi mãi mãi anh không bao giờ tìm lại được
Và như thế, như một điều biết trước
Ánh nắng tàn phai theo giọt nước mắt trôi
Em đã đi xa tít phương trời
Anh lạc bước trong những chiều nhạt nhẽo
Và như thế, khi mùa đông lạnh lẽo
Trên đường xưa bỗng nhớ bóng dáng ai
Biết làm chi khi bóng nắng tàn phai
Chân vội bước khi chiều về xóm nhỏ
Lđ 22/10/2017
tinhtinh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro