Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cô bé bán sim

Parody by: GunHF

Đêm giáng sinh hôm ấy, ngoài trời tuyết rơi triền miên không ngớt, cái rét thấu xương như càng tô điểm thêm cho một ngày giáng sinh đặc biệt trong năm, ngày này là 9 tháng 10 ngày sau khi bố của chúa chịch mẹ của chúa... Cô bé, tay ôm bao giấy chứa rất nhiều những thẻ sim. Vừa lướt Facebook, cô bé vừa comment để mời rao.

Trời lạnh, mọi người ở nhà on facebook để đón giáng sinh, những đứa trẻ thì chờ đón ông già noel tới phát quà. Còn cô bé, cô phải lê đôi chân trần qua từng nhóm facebook nhỏ rao bán từng số sim nhỏ. Con iphone7 cũ nát của cô bé đã bị bọn sửu nhi nghịch ngợm cho chó ăn vào sáng nay. Dường như không có ai để ý tới cô bé mặc dù comment bán sim của cô bé vẫn đang ở với giọng văn ngây thơ nửa van xin, nửa spam. Không hiểu vì sao, cô bé chỉ bán 500 chai một sim như thường ngày cô vẫn bán mà hôm nay tuyệt nhiên không ai hỏi đến, phải chăng họ vô tâm hay vì sim họ quá đẹp...

Trời càng về đêm, tuyết lại càng rơi, khắp nơi phủ một màu trắng xóa của tuyết. Cô bé bán sim giờ đã bị bug màu, tài khoản facebook của em giờ đã bị khóa, không còn một chút cảm giác. Giờ đây, cô bé chỉ ước ao một điều hết sức nhỏ nhoi, đó là được trở về nhà nằm cuộn tròn trên chiếc giường cũ kĩ trong góc nhỏ ngủ một giấc tới sáng để quên đi cái đói, cái nhục. Nhưng khi nghĩ tới những lời mắng nhiếc, những đe dọa trừ lương của tổng đài, cô rùng mình vì sợ hãi, tạo facebook mới rồi vội vã lướt mau trên facebook.

Suốt một ngày trời em không bán được gì cả, cũng không ai bố thí cho em chút nào. Cô bé đói rét đáng thương vẫn phải lang thang trên facebook dưới cái tiết trời lạnh giá để bán từng số sim. Những reply chửi bám đầy trên cái cmt bán sim dài dài của em, em cũng không để ý và em cũng không còn cảm giác.

Trên facebook, bảng tin rực rỡ ánh đèn, selfie cùng một đống ngỗng quay không cần ngửi cũng biết là thơm nức. Đêm giáng sinh mà nên nhà nào cũng vui vẻ ăn uống linh đình. Nhìn thấy vậy, em lại nhớ lại năm xưa, khi soái hiền hậu yêu quý chưa bỏ em, em và soái ca vui vẻ đón giáng sinh ở nhà, cũng có ngỗng quay, cũng có bánh thơm,cũng có quả ngọt. Nhưng thật không may, một con phò ghẻ nào đó đã cướp soái ca khỏi em, quà của em bị đòi hết và em đã phải rời xa ngôi nhà xinh đẹp và ấm áp nơi có dây trường xuân quấn quanh để rồi tới một xó tối tăm tồi tàn ẩm mốc. Ngày nào, em cũng chịu những gạch đá của dân cư mạng và những lời chửi rủa mắng nhiếc tới thậm tệ.

Sim hết data, em đành phải nhắn tin mời gọi nhưng cũng chả ai quan tâm. Cô bé đáng thương ngồi thu lu một góc buồn chán không biết làm gì.

Chà! Giá như có 3G để lên xvideos xem cô dâu 8 tuổi, giá như em được dùng sim trong giỏ để lên mạng cho đỡ chán. Cuối cùng, em cũng lắp thử một sim. Sim 3G rất nhanh, mạng lúc lúc đầu 10KB/s, dần dần đi chuyển sang 10KB./phút. Em đưa đôi tay mình lên bấm bấm điện thoại. Chà! Cái bài báo này mới giật gân làm sao ! Em tưởng như mình đang ngồi trước một chiếc lò sưởi ấm cúng. Trong lò những thanh củi cháy đến là vui mắt tỏa ra cái hơi ấm dịu dàng. Báo giật tít: "Lò sưởi made in China phát nổ, Nhà Trắng bị cháy rụi". Khi trời giá rét, ngồi thu lu ở nhà, chả có việc gì làm mà được ngồi xem mương14 hàng giờ bên những chiếc điện thoại thì quả là thích biết bao!

Em đang phởn thì 3G vụt tắt, trang web biến mất. Em nhận ra rằng, mình vẫn đang ngồi giữa trời đông giá rét với cái thẻ sim đã cạn tiền trên tay, em giật mình vì nhớ ra rằng tổng đài em đã giao cho em nhiệm vụ đi bán sim, nếu đêm nay mà trở về tay trắng, chắc chắn em sẽ bị đuổi việc.

Em lại đánh liều dùng tiếp thẻ sim thứ hai, trang web lại load, bản tin hiện ra với một tấm rèm bằng vải màn, em nhìn thấu tận bên trong nhà. Bàn ăn đã dọn đầy đủ các món, trên bàn là một con ngỗng quay thơm phức, những bộ bát đĩa bằng sứ đẹp đẽ, chiếc khăn phủ bàn màu trắng tinh, những giỏ hoa quả đầy ắp, còn có một ổ bánh mì nóng hổi ra lò. "Ngỗng quay bẩn gây tiêu chảy mãn tính"

Chợt... trang web thứ hai lai vụt tắt, những bức tường lạnh lẽo xung quanh em lại trở về, ngoài trời tuyết vẫn rơi lạnh lẽo.

Em rút thẻ sim thứ ba ra dùng, lần này em bật Arza lên, bỗng trước mắt em là một cây thông noel rất lớn, xung quanh cây thông được tranh trí lộng lẫy, những chiếc đèn nháy cuốn quanh nháy lên từng đợt rất vui mắt, hàng ngàn ngọn nến sáng rực lấp lánh trên những cành lá xanh tươi. Ánh sáng từ điện thoại tỏa ra khắp xung quanh, em nhìn thấy rõ ràng soái ca Noel đang mỉm cười với em.

– Ông's già's Noel's ơi's! - Cô bé reo lên mừng rỡ - ông's cho's chaú's theo's ông's với's! Cháu's biết's rằng's khi's diêm's vụt's tắt's thì's ông's cũng's biến's mất's, xin's ông's đừng's bỏ's rơi's cháu's một's mình's nơi's này's. Lúc's cháu's 16's tuổi's, cháu's với's ông's đã's từng's ngủ's chung's giường's vui's vẻ's biết's bao's, ông's cũng's từng's bảo's cháu's rằng's, lúc's nào's ông's ra's tù's sẽ's tặng's cháu's Iphone8's. Ông's ơi's! Cháu's muốn's đi's theo's ông's!!

Tài khoản sim sắp hết, trang web cũng thế mà vụt tắt, những ảo ảnh về ông già Noel trong ánh sáng mờ ảo của điện thoại biến mất trước mắt của cô bé. Em cố gắng dùng hết số sim còn lại trong bao, em muốn níu kéo ông già Noel của em ở lại! Chưa bao giờ em thấy hình ông già Noel lại to lớn và đẹp trai đến thế. Ông cầm lấy tay em, hai người cùng bay lên trời cao, cao mãi, ở nơi đó không còn spam, cũng không còn bán sim. Họ đã bay lên bâù's trơì's (sky), trở về với Sơn's Tùng's.

Sáng ngày hôm sau, tuyết vẫn phủ kín khắp nơi, những ánh mặt trời đầu tiên xuất hiện trên bầu trời xanh ngắt. Mọi người vui vẻ tắt facebook bước ra khỏi nhà.

Trong buổi sáng lạnh giá ấy, người ta thấy ở một góc tường nhỏ, có một cô bé bán sim với đôi má ửng hồng, đôi môi cô bé đang nở một nụ cười hạnh phúc. Em đã bị ông già Noel cán chết trong đêm giáng sinh.

Hết.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro