Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Ủy thác

Truyện tự viết của mình nha :3

Thể loại: siêu năng lực (dị năng), hiện đại, hành động (?)...

Ngoại trừ đăng trên Wattpad thì trước mắt mình có đăng trên cả Enovel với tên là Tugney the Fool. 

-----Tugney on wattpad-----


"Vãn Linh... Vãn Linh... Cơ thể em thật đẹp..."

"Em có thích không?"

"Chỗ này... chỗ này... rồi chỗ này nữa..."

Theo từng câu nói thốt ra là cảm giác lạnh lẽo nhảy nhót trên da thịt, Hồ Vãn Linh hoảng sợ bật dậy khỏi cơn ác mộng. Cô thở hổn hển, mồ hôi từng giọt từng giọt lăn dài thấm đẫm cả người.

Vội liếc nhìn xung quanh, ánh đèn đường len qua tấm màn rọi rõ căn phòng nhỏ của cô. Cửa sổ vẫn khép kín, cửa phòng khóa chốt, trong phòng chỉ có một mình cô. Không có người ngoài, càng không có dấu hiệu lạ.

Đã hai tuần liên tiếp rồi, Hồ Vãn Linh bật khóc nức nở. Nếu là ác mộng thì quá mức chân thật, nếu là hiện thực tại sao cô không phát hiện được gã chết tiệt kia ở đâu?

Tình trạng quỷ dị này bắt đầu xuất hiện từ đầu tháng. Trong giấc ngủ, Hồ Vãn Linh cảm giác bị người vuốt ve khắp cơ thể, cùng với giọng nói thì thầm luôn miệng khen cơ thể cô xinh đẹp ra sao.

Đôi tay lạnh băng đến từ "gã" kia sờ soạng khắp thân thể khiến cô ghê tởm đến sa sút tinh thần, không cách nào tập trung vào cuộc sống hàng ngày. Tiêu biểu như ở chỗ làm, cô thường thất thần gây ra sai sót, đồng nghiệp chỉ chạm nhẹ cô liền phản ứng thái quá làm người ta giật mình nhiều lần.

Kết quả, Hồ Vãn Linh bị cấp trên rầy la, đồng nghiệp tránh mặt, gần đây còn mất ngủ trầm trọng. Nếu cứ tiếp tục, cuộc sống êm đẹp của cô sẽ tan thành mây khói!

Hồ Vãn Linh với lấy chiếc điện thoại trên bàn, còn chưa tới năm giờ sáng. Vì gần đây làm hư quá nhiều tài liệu nên tối qua cô đã phải thức tới ba giờ khuya sửa chữa toàn bộ đống tài liệu hỏng rồi mới lên giường ngủ. Ngủ chưa được hai tiếng đồng hồ đã bừng tỉnh, thế nhưng hiện tại cô cũng không thể ngủ lại được nữa. Mỗi lần nhắm mắt cô sẽ bất giác nghĩ đến cảm giác bị vuốt ve đáng sợ kia.

Lết thân thể mỏi mệt khỏi giường, cô quyết định chạy ra ngoại ô một chuyến tìm kiếm sự giúp đỡ.

Văn phòng thám tử chuyên nhận mọi loại ủy thác miễn phù hợp với chuẩn mực đạo đức xã hội - Văn phòng Eightz.

Hôm qua dốc hết can đảm tâm sự chuyện này cho em họ cô, cô bé đã đề nghị Hồ Vãn Linh tìm tổ chức xử lý ủy thác vì vấn đề của cô có thể thuộc loại phi tự nhiên. Ban đầu cô từng nghĩ mình sẽ tìm đến các văn phòng thám tử siêu năng lực để nhờ giúp đỡ, nhưng nghe nói giá cả cho một vụ ủy thác khá mắc. Giờ đứa em họ tự tin giới thiệu, Eightz không chỉ là nơi uy tín mà giá lại phải chăng, cộng thêm tình hình của mình càng lúc càng tệ, cô dứt khoát thử một lần.

*****

Lái chiếc xe máy cũ chạy băng băng qua đường quốc lộ vắng tanh trong mùa đông lạnh lẽo, Hồ Vãn Linh cảm thấy mình thật dạn dĩ.

Nếu là của mấy tháng trước, cô khẳng định mình chẳng dám chạy một mình trên quốc lộ lúc mặt trời còn chưa mọc vậy đâu. Giờ thì khác rồi. Tinh thần cũng sắp hỏng đến nơi nên dù có cướp chặn đầu giữa đường thì cô nhất định vẫn phải đến được văn phòng Eightz.

Mà kể cũng lạ, rõ ràng trong thành phố làm ăn sẽ phát đạt hơn, cớ sao tổ chức này lại phải dọn ra tận ngoại ô để sống vậy chứ?

Đến khi tới vị trí trong điện thoại hiển thị, Hồ Vãn Linh xem như hiểu được phần nào lý do họ chọn ngoại ô.

Trước mắt cô là văn phòng của họ, cũng như nơi họ sinh sống, một căn biệt thự hai tầng trắng ngà sang trọng to gấp năm lần nhà cô đang ở.

Xung quanh cũng có mấy căn biệt thự, chẳng qua không căn nào to bằng và có kiến trúc giống như căn này. Bên trái biệt thự là gara, trong khi bên phải là một vườn nhỏ đủ các loại kỳ hoa dị thảo. Chính giữa hai cánh cửa chính có bậc thang bước lên, mái hiên vững chắc, bên trên còn treo bảng nhỏ Văn phòng thám tử Eight.

Bỗng nhiên Hồ Vãn Linh có xúc động muốn quay về. Xem họ ở tận ngoại ô mà vẫn giàu như thế, có lẽ nào một vụ ủy thác thường rất mắc không?

Chưa để cô có thêm suy nghĩ khác thì sau lưng vang lên một giọng nam trầm dễ nghe.

"Xin lỗi, chị có yêu cầu cần ủy thác sao?"

Hồ Vãn Linh quay người thì nhất thời choáng ngợp bởi vẻ đẹp trai của một cậu tinh anh xã hội từ người nọ. Cậu ta có mái tóc xanh thẳm và đôi mắt cùng màu bị ẩn sau cặp kính, mặc bộ đồ thể dục đơn giản.

"À, à... Vâng. Tô...Tôi đến sớm quá nên không biết văn phòng đã mở cửa chưa..." Hồ Vãn Linh bối rối cười.

Cậu trai ấy gật đầu dẫn Hồ Vãn Linh đi vào trong: "Thường giờ này trừ tôi thì chưa có thành viên nào dậy và giờ mở cửa chính thức là bảy giờ sáng. Nhưng đã tình cờ gặp chị lúc tập thể dục về, vậy mời chị vào trong nói chuyện."

Hiện tại mới hơn sáu giờ, mặt trời chỉ vừa lấp ló nơi chân núi, tỏa những tia nắng ấm đầu tiên trong ngày.

Vào bên trong, nhiệt độ từ máy điều hòa xua tan đi khí lạnh ngoài kia. Hồ Vãn Linh quan sát nơi này, rộng rãi nhưng giản đơn, dọc hành lang trang trí vài bức tranh phong cảnh treo tường, sát vách đặt vài chậu thực vật xanh tươi, kết hợp đèn chùm treo trên trần phát ra ánh sáng vàng dịu nhẹ khiến cảm giác hoài niệm ấm áp đổ về.

Người kia dẫn cô đến gần cuối hành lang thì mở cửa phòng bên trái, lịch sự chờ cô vào trước rồi mới tới lượt mình.

Bên trong phòng tiếp khách cũng hết sức rộng rãi, nhưng nhiệt độ thấp hơn ngoài hành lang. Nơi góc trái phòng đặt một kệ sách lớn, đối diện cửa ra vào là bàn làm việc đầy đủ dụng cụ văn phòng với cửa sổ đóng rèm sau lưng, góc phòng còn lại để một tủ kính đựng ly dĩa và một tủ lạnh hai ngăn vừa có chức năng giữ ấm, vừa có chức năng làm lạnh.

Ngay trung tâm phòng là bộ sofa da êm ái hình U dùng để tiếp khách, trên băng ghế dài còn có một... ừm, đống chăn mền?

Hồ Vãn Linh nhìn kỹ hơn khối chăn mền thì thấy giống như một ai đó trùm kín mít nằm bên trong.

"Haaa... " Cô chợt nghe thấy tiếng thở dài bên cạnh mình: "Sao V lại ngủ ngoài này nữa rồi?"

Vi hay V? Nếu là V thì đây là biệt hiệu à?

Người dẫn cô vào đi tới cạnh sofa, lật chiếc mền xanh trắng lên để lộ ra mái đầu đỏ bắt mắt bên trong.

"V, đi về phòng ngủ. Phòng tiếp khách không phải chỗ ngủ đâu."

"Hưm... Gì vậy Fung?" Đôi mắt màu xám trong của V nhập nhèm liếc nhìn người lấy đi chiếc chăn ấm áp của mình.

Phụng? Hồ Vãn Linh tự hỏi.

Sở dĩ cô nghe nhầm cũng không lạ, các thành viên trong Eightz toàn gọi nhau bằng tên tiếng Anh. Không ai biết liệu đó có phải tên thật của họ hay đơn thuần là biệt danh.

"Có khách." Fung nghiêm mặt đáp lời.

Lúc này, V như bị điện giật, tỉnh cả ngủ đưa mắt nhìn chỗ cửa ra vào thì thấy một người phụ nữ đang đứng cười chào mình.

Cậu đỏ mặt vội vã ngồi dậy, nhỏ giọng trách Fung: "... Ít nhất anh nên đuổi em về phòng trước khi dẫn khách vào chứ?"

Đáp lại cậu là đôi mắt biết nói của Fung đầy ý trách móc "chắc anh biết cậu ngủ ngoài đây". Rồi hắn quay sang nói với Hồ Vãn Linh.

"Mời qua đây ngồi. Chị muốn uống cà phê hay trà ấm?"

"À vâng... Vậy cho tôi xin ly trà ấm." Hồ Vãn Linh đáp.

"Cậu lấy giúp anh đi V."

V: "..." Em tưởng anh kêu em về phòng ngủ?

"... Được." V gượng cười trả lời. Cậu còn chưa vệ sinh cá nhân đấy nhá. Vuốt gọn mái tóc đỏ hơi dài của mình, cậu cuối nhẹ về phía cô như lời chào rồi đi sang chỗ hai chiếc tủ.

Sau khi ngồi xuống đối diện Hồ Vãn Linh, Fung mới giới thiệu bản thân và văn phòng mình.

"Xin giới thiệu, tôi là Fung, quản lý của Văn phòng Eightz chuyên tiếp nhận mọi loại ủy thác miễn phù hợp với chuẩn mực đạo đức của xã hội.

Xin hỏi ủy thác của chị là gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: