Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19: Khế Ước Bản Mệnh


"Thôi kệ! À mà tiểu Phụng này có tu vi gì vậy?"

"Hiện tại Phượng Hoàng này mới sinh ra nên có tu vi nhị giai trung kì! Nếu như chăm sóc tốt và có Niết Bàn Thiên Hoả thì sau này có thể tiến giai thành cửu giai yêu thú!"

"Ngon vậy! Mà giờ cho nó ăn cái gì đây?" Vương thắc mắc, là linh thú nên chắc chắn việc nuôi tiểu Phụng này cũng khó hơn nuôi yêu thú bình thường.

"Linh thảo hoả hệ!"

"Linh thảo hoả hệ sao? Hình như ta có vài gốc!" Lấy ra vài gốc nhất giai linh thảo hoả hệ từ trữ vật giới chỉ, Vương nhẹ nhàng lấy một gốc linh thảo đưa lại gần tiểu Phụng.

Tiểu Phụng thấy đồ ăn, ngay lập tức tóm lấy gốc linh thảo bỏ vô miệng nhai ngon lành, ăn xong gốc linh thảo đó, tiểu Phụng ủe oải ngáp một tiếng sau đó nhắm mắt ngủ trong người Vương.

"Ủa mà sao vẫn chưa có thông báo hoàn thành nhiệm vụ vậy?" Vương hỏi, thời gian cũng trôi qua tương đối rồi mà vẫn chưa thấy thông báo của hệ thống.

"Ngươi đã ký khế ước với tiểu Phụng đâu mà đòi hoàn thành nhiệm vụ!"

Võ giả muốn muốn yêu thú hỗ trợ chỉ có thông qua hai cách, một là nói chuyện hợp tác với chúng.

Cách này thì gần như là khó, bởi yêu thú cấp thấp linh trí chưa đủ, chúng sinh tồn là hoàn toàn dựa vào bản năng.

Yêu thú bậc cao hơn muốn hợp tác rất khó, chúng vốn dĩ không tin tu giả, rất hiếm trường hợp như vậy. Do đó hữu hiệu nhất chỉ còn lựa chọn cách thứ hai, chính là ký kết khế ước.

Khế ước lại chia thành nhiều loại, ví như khế ước bản mệnh, khế ước nô lệ.

Mỗi loại sẽ có một tác dụng cũng như yếu nhược điểm riêng, tùy vào mục đích sử dụng của võ giả.

Ví như khế ước nô lệ, lúc này võ giả sẽ trở thành chủ và yêu thú làm nô, khác biệt chính là chủ chết thì nô cũng sẽ chết theo.

Ngược lại yêu thú chết, võ giả sẽ không việc gì, tuy vậy nhược điểm là yêu thú sẽ bị giảm linh trí và chiến lực của mình tùy vào cường độ khế ước nhưng nếu yêu thú tự nguyện thì những nhược điểm kia coi như không có.

Nhưng khế ước bản mệnh lại khác, khế ước bản mệnh là một loại khế ước vô cùng nghiêm nghị, trừ khi là do yêu thú tự nguyện, nếu không thì không thể cưỡng ép mà khế ước được, hơn nữa một khi khế ước yêu thú bản mệnh, như vậy hai bên sẽ cộng hưởng tính mệnh, đặc biệt nếu một người tử vong bên kia sẽ cùng tử vong nhưng nếu một bên có lợi bên kia cũng sẽ lợi. Hơn nữa mỗi một võ giả trong suốt cuộc đời chỉ có thể ký kết khế ước bản mệnh với một yêu thú.

Bởi thế có thể thấy được muốn ký kết với khác loài là vô cùng khó khăn, tự nhiên luôn cân bằng giữa được và mất.

Chẳng có loài nào sinh ra chỉ để phục vụ lợi ích cho nhân loại cả, con người tự cho là mình xứng đáng mà thôi.

"Ngươi nên ký khế ước bản mệnh, dù gì tiểu Phụng cũng là linh thú, nếu như để tộc Phượng Hoàng biết được ngươi ký khế ước nô lệ với tộc nhân của nó, chắc chắn sẽ không để cho ngươi yên ổn! Tất nhiên, sau khi ký khế ước bản mệnh thì sau này ngươi sẽ không thể ký khế ước bản mệnh với bất kì yêu thú khác nữa!" Hồn Tháp nói thêm.

"Rồi giờ làm thế nào để ký khế ước bản mệnh?"

"Khế ước bản mệnh lại là một loại khế ước vô cùng nghiêm nghị, trừ khi là do yêu thú tự nguyện, nếu không thì không thể cưỡng ép mà khế ước được! Ngươi nên đợi thêm vài ngày để tiểu Phụng dần dần có linh trí, trong thời gian này đừng làm việc gì để tiểu Phụng cảm thấy nguy hiểm, tự khắc nó sẽ muốn ký khế ước bản mệnh với ngươi! Ngươi còn năm ngày để hoàn thành nhiệm vụ!"

...

Bốn ngày sau.


"Thật tốn tiền a!" Vương than thở, mới qua bốn ngày mà tiểu Phụng đã ăn gần hết số linh thảo hoả hệ mà hắn đang có.

Lấy ra thêm một gốc linh thảo định cho tiểu Phụng ăn, nhưng đột nhiên tiểu Phụng lại cắn rách ngón giữa của hắn rồi dùng đầu đón lấy giọt máu.

Thoáng ngạc nhiên, nhưng Vương nhanh chóng nhận ra tiểu Phụng đang muốn ký khế ước bản mệnh với hắn.

Quả nhiên, khi giọt máu tươi từ ngón tay Vương nhỏ xuống đầu tiểu Phụng, trong đầu hắn liện hiện ra bóng dáng tiểu Phụng.

Mà từ mi tâm của tiểu Phụng cũng trôi ra một giọt tinh huyết. Hai giọt máu từ hai hướng từ từ bay đến, chúng va vào nhau cùng hòa quyện rồi lại vỡ ra thành nhiều hạt nhỏ....

Vương đột nhiên cảm thấy một cảm giác kì lạ, mình và tiểu Phụng hình như là có một loại liên kết vô hình, giống như là anh em song sinh, như là chung một dòng máu, trong lúc này cảm giác đó huyền diệu khó giải thích, cũng khó mà hình dung.

- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ thú sủng đầu tiên!

- Ban thưởng: 1000 điểm hệ thống. 1 vật phẩm bất kì dành cho thú sủng. Diệt Lôi Châu (x1).

- Điểm hệ thống đang có: 2125.

-Kí chủ có muốn sử dụng 1 vật phẩm bất kì dành cho thú sủng

"Xác nhận!"

- Đếm ngược thời gian triệu hoán: 48h00p00s...47h59p59s...

"Cái quỷ gì triệu hoán tận 2 ngày?"

"Triệu hoán càng lâu thì vật phẩm càng xịn!" Hồn Tháp đáp.

"Thật ư?"

Nhìn tiểu Phụng đang co mình nằm ngủ trong lồng ngực bộ dạng vô cùng đáng yêu khiến Vương nhịn không được cảm thán:

"Vận khí của ngươi thật may mắn a!"

Trong thời gian chờ đợi thì Vương tiếp tục tu luyện. Hắn nhớ là còn một viên đan dược có tác dụng chữa trị đang điền mà hắn chưa dùng đến. Ý niệm vừa động Vương liền vào trong không gian tầng 1 của Cửu Tầng Vạn Thư Tháp, trên tay hắn đang cầm một bình ngọc. Dốc ngược bình ngọc đổ ra một viên đan dược màu lam nhạt, trên đan có những đường vân huyền ảo, đây là Thất phẩm cao cấp đan dược - Phục Điền Đan.

Nói đoạn hắn bỏ đan dược vào miệng và cảm nhận chuyển biến từ cơ thể của mình, vùng đan điền nơi có vết rạn nứt đang được dược lực của Phục Điền Đan từ từ bao phủ chữa lành, tốc độ diễn ra cực chậm có thể thấy được quá trình bằng mắt thường.

...

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Đan điền của Vương đang được dược lực của Phục Điền Đan chữa trị, các vết nứt dần mất đi.

Thời gian từng chút một đi qua, bên trong đan điền vẫn đang kịch liệt diễn ra rung động.


Đột nhiên, Vương cũng cảm giác được trong đan điền bản thân truyền đến một trận thu nạp lực lượng to lớn, sức mạnh theo thu nạp này sinh ra, năng lượng phía chân trời hướng về trong cơ thể của mình ùa vào.

Liếc nhìn tình hình bên trong đan điền, Vương liền ngẩn người.

Đây là đan điền của ta?

Vương có một loại cảm giác không nhận ra.

Liếc nhìn lại, chỉ thấy đan điền đã không có bất kỳ khe hở.

Đây là đan điền hoàn hảo!

"Giờ nên tu luyện công pháp!" Vương lẩm bẩm, ý niệm vừa động, một ngọc bội liền hiện ra trong tay Vương.

"Không phải là quyển trục à?" Vương ngạc nhiên, bình thường tất cả công pháp hay chiến kĩ đều được lưu trong quyển trục nhưng công pháp này lại được lưu trong một ngọc bội.

"Dạng ngọc bội này thường được các thế lực lớn sử dụng để tránh truyền công pháp hay chiến kĩ ra ngoài! Nếu như ngươi đã nhỏ máu vào ngọc bội này rồi thì ngọc bội này sẽ không thể sử dụng được nữa, cho dù người khác có nhỏ máu vào cũng không thể xem được công pháp hay chiến kĩ bên trong! Còn có dạng ngọc bội chỉ có thể mở bằng huyết mạch của gia tộc, ngoại nhân không thể mở ra được, dạng này hay được các gia tộc lớn sử dụng!" Hồn Tháp lên tiếng giải thích.

Vương bắt đầu nhỏ máu vào miếng ngọc bội. Một luồng thông tin ập thẳng vào đầu Vương. Vô Ảnh Chiến Pháp là một công pháp rất đặc biệt có chứa đựng cả những chiến kĩ. Tiếp nhận xong các nguồn thông tin đó, đột nhiên hắn cảm thấy trời đất đột nhiên tối sầm lại, đầu óc trở nên quay cuồng, một cơn đau đớn đột nhiên xuất hiện khiến Vương hét lớn một tiếng sau đó ngất đi.

Khi hắn tỉnh lại, xung quanh đã là một chiến trường khốc liệt. Phía trước mặt Vương có một thân ảnh mặc hắc bào, tóc đen dài không gió tựa bay ung dung tiêu sái biến ảo giữa chiến trường khốc liệt, tay cầm hắc kiếm biến ảo khôn lường thân pháp quỷ dị thoắt ẩn thoắt hiện. Dù thân ảnh đó đứng rất ngần Vương nhưng dù cố gắng thể nào Vương cũng không thể nhìn rõ được thân ảnh đó. Chân Hắc y nhân vừa động một cái người đã bay ra xa. Kiếm vừa quẹt ngang không chút dao động, ngay lập tức đầu một tên võ giả khác đã rớt xuống. Điểm chung của hai chiêu là đều thấy đòn đánh nhung không thấy đường đánh nhìn như một chiêu thức đơn giản nhưng kình khí của đường đánh được dấu kín đến nổi không phát ra âm thanh hay dao động chiến khí nào, nếu không có đầu tên võ giả kia đang ở dưới đất thì những người xung quanh còn nghĩ rằng thân ảnh hắc bào kia còn chưa ra chiêu.

Lần nữa tỉnh lại, một luồng thông tin tiến thẳng đại não như hàng ngàn cây kim chích vào đầu khiến cho Vương đau buốt, cơn đau qua đi để lại dòng chữ hiện lên trong thức hải:

"Vô Ảnh Chiến Pháp! Di chuyển vô ảnh! Cước hạ vô tình!"

Yêu cầu võ giả cần có cả hai hệ: Ám hệ - Phong hệ.

Người tu luyện sau khi nắm bắt được khẩu quyết có thể hấp thu chiến khí từ thiên địa. Nhưng Vô Ảnh Chiến Pháp có một nhược điểm là chỉ có thể tu luyện vào buổi tối. Công pháp này chủ yếu là Ám hệ nên nếu võ giả tu luyện vào buổi sáng có nguy cơ tẩu hoả nhập ma rất cao.

Vô Ảnh Chiến Pháp có ba tầng: Hắc Ám Hoá Khí, Hắc Ám Hoá Sợi, Hắc Ám Hoá Hư Không.

Ở tầng một Hắc Ám Hoá Khí: Võ giả có thể hấp thụ chiến khí từ thiên địa sau đó từ từ hấp thụ hoá thành chiến khí của bản thân. Nhược điểm của tầng một Vô Ảnh Chiến Pháp là tốc độ tu luyện khá chậm.

Gồm ba chiến kĩ: Vô Ảnh Trảm, Vô Ảnh Cước, Vô Ảnh Bộ.

Để có thể sử dụng ba chiến kĩ này cần thuần thục cả Ám hệ lẫn Phong hệ.

Oanh!

Đúng lúc này, thân thể của Vương bỗng nhiên chấn động.

Vô số chiến khí trong thiên địa hội tụ ở trong thân thể, chỉ nghe thấy bùm một tiếng giòn vang, trên người hắn lập tức toát ra vô số thần quang. Giờ phút này Vương có thể thấy toàn bộ thân hình của mình giống như Thượng Đế thị giác, thân thể hiện lên trong suốt hình, một tỷ tám ngàn vạn viên phong thần loại như bầu trời đêm đầy sao.

Giờ phút này.


Ở trong một ngôi sao rút đi mặt ngoài tối tăm mờ mịt tầng mô kia, nở rộ thần quang vô cùng chói mắt.

Này một khỏa phong thần loại triệt để kích hoạt, tu vi của Vương không ngừng đột phá.

Chiến Khí 1 đoạn.

Chiến Khí 2 đoạn.

Trọn vẹn tăng lên tới Chiến Khí 3 đoạn mới dừng lại.

Đúng lúc này, toàn bộ bầu trời Phong Vân sơn mạch đột nhiên tối đi một chút, theo sát phía sau, từng đoá từng đoá thải sắc lôi quang đám mây xuất hiện, bao phủ toàn bộ Phong Vân sơn mạch, sau đó, một cỗ kinh khủng uy áp đến thương khung như núi lớn đè ép xuống.

"Ông!!"

Tiếng vù vù to lớn vang lên, trong nháy mắt, mọi thứ trong Phong Vân sơn mạch đều như dừng lại, hết thảy mọi người đều nằm sấp trên mặt đất, trong mắt tràn đầy sợ hãi, bọn hắn thậm chí cả ngón tay đều không thể động đậy một chút.

...

Nam Đế Quốc, một chỗ phía sau núi, một vị thanh y lão giả đột nhiên mở to mắt, hai đạo ngưng thực hàn quang từ trong mắt của hắn tuôn ra, chỉ thấy hắn thân thể chấn động một cái liền biến mất.

Nam Đế Quốc, Hoàng cung, một nam tử mặc long bào đang ngồi trên ngai vàng, đột nhiên phát hiện một khí tức quen thuộc đứng cạnh mình, sau đó một cái thanh y lão giả thân ảnh dần dần hiện ra, nam tử vội vàng cung kính nói: "Phụ hoàng!"

Lão giả vung tay lên, hai mắt lấp lóe nhìn chằm chằm phương hướng Phong Vân sơn mạch, nam tử mặc long bào thấy vậy liền thắc mắc hỏi:

"Phụ hoàng! Sao tự nhiên người lại xuất quan? Hơn nữa còn nhìn chằm chằm về phía đó?"

Lão giả thản nhiên nói: "Nếu như ta nhìn không lầm, hẳn là lôi kiếp! Không biết có vị đại năng nào đó độ kiếp hay thiên tài địa bảo xuất thế!"

Nghe vậy, nam tử liền ngạc nhiên, bình thường võ giả đều không dẫn tới lôi kiếp, một khi dẫn tới lôi kiếp, nhất định là như yêu nghiệt tồn tại, yêu nghiệt đến trời cao cũng ghen ghét hắn mới có thể hạ xuống lôi kiếp. Vậy mà hôm nay hiện tượng đó lại xuất hiện ở một nơi nhỏ bé ở Chiến Giả Đại Lục như Nam Đế Quốc.

"Được rồi! Con cho người tới chỗ đó ngay, lôi kiếp ở xa như vậy nên chắc mấy gia tộc kia còn chưa biết! Nếu như là thiên tài địa bảo thì coi như là vận khí của Triệu gia ta! Còn nếu là vị đại năng nào đó độ kiếp thì nên rời đi ngay lập tức!" Lão giả nói, sau đó biến mất khỏi Hoàng cung.

...

Phong Vân sơn mạch.

"Nhanh tiến vào tầng 1 của Cửu Tầng Vạn Thư Tháp!" Hồn Tháp đột ngột hối thúc Vương, giọng điệu cực kì khẩn trương.

Không chút chậm trễ, vừa động ý niệm Vương đã tiến vào không gian tầng 1 của Cửu Tầng Vạn Thư Tháp.

"Hồn Tháp! Nãy là gì vậy?" Hồi tưởng lại cảnh tượng vừa nãy mà Vương vẫn còn kinh hãi, cảm giác như thiên địa đang nhìn chằm chằm và muốn diệt sát hắn vậy.

"Đó là lôi kiếp! Trong truyền thuyết mỗi khi có một thiên kiêu yêu nghiệt đột phá cảnh giới, tu luyện công pháp cấm kị hay có thiên tài địa bảo xuất thế, đều sẽ có lôi kiếp hàng thế. Bởi vì loại kia thiên kiêu thiên tư liền là Thiên Địa cũng cảm thấy sợ hãi, đại đạo cũng vì đó run rẩy. Lôi kiếp, đã là hủy diệt, cũng là tân sinh, đã là kiếp nạn, cũng là cơ duyên. Không độ qua được, chính là phi hôi yên diệt, thần hồn cũng tiêu tán, không nhập luân hồi ở trong. Mà một khi vượt qua, thì là đại biểu cho thiên địa tán thành, sẽ thu hoạch được thiên địa hạ xuống cơ duyên, hoặc tăng lên cảnh giới tu vi, hoặc tăng lên thần thông công pháp, hay là tăng lên khí vận chi lực. Võ giả chỉ có một tu vi, bây giờ ngươi đã tu luyện thành công Vô Ảnh Chiến Pháp, tự nhiên sẽ có hai tu vi, võ giả có hai tu vi, Thiên Địa không cho phép, đại đạo không cho phép. Sẽ hạ xuống lôi kiếp, đem ngươi tru diệt!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro