Giang gia náo loạn (1).
Vài lời tào lao của tớ.
Sau phần 4 vừa rồi tớ phát hiện mình không edit kĩ càng đã tải lên khiến cho việc khi đọc cốt truyện trở nên khá khó chịu. Tớ xin lỗi vì lỗi cẩu thả và sai sót của mình. Mong các bạn thông cảm cho mình.
Lần này tớ sẽ kiểm tra kĩ càng và cẩn thận trước khi đăng.
OK... Vào truyện thôi.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau
Kim gia- Giờ Mão (5h đến 7h)
Phòng khách
Lam Hi Thần vẫn đúng theo quy củ mà từ từ mở mắt, y muốn ngồi dậy thì thấy bên tay trái của mình hình như bị người nào đó đè lên, nhìn kĩ lại thì ra chính là Giang Trừng-Giang tông chủ. Lam Hi Thần trong đầu thật hoảng hốt, y cố gắng để nghĩ xem hôm qua sau khi uống hai hớp rượu kia thì y đã làm gì, Lam Hi Thần dù cho bình thường thông minh sáng suốt đến đâu thì khi say cũng sẽ như người thường - chính là một chút cũng không nhớ. Lam Hi Thần ngẩn ra một lúc cũng chả nhớ được gì liền thở dài quay đầu định nhẹ nhàng rút cánh tay của mình ra. Chính lúc không hiểu sao khi nhìn thấy mặt Giang Trừng say ngủ bên cạnh y lại không tự chủ được mà muốn nhìn người này lâu hơn một chút. Giang Trừng ngủ ,khuôn mặt dãn ra, ngũ quan vốn dĩ xinh đẹp càng trở nên nhẹ nhàng hơn lúc bình thường, mái tóc dù vậy được búi cao nhưng lại lưa thưa vài lọn tóc, y nhìn hắn lúc này thật sự rất ... rất đẹp đi, Lam Hi Thần hình như thấy tim mình hình như lỡ mất một nhịp rồi. Y thật sự muốn cúi xuống hôn y một cái, muốn thưởng thức đôi môi đẹp đẽ nhưng lại hay phun ra những lời độc địa kia. Lam Hi Thần nghĩ đến đây liền bị chính ý nghĩ của mình dọa sợ, lẩm bẩm.
- Ta bị làm sao vậy chứ ? Giang tông chủ tuy rất xinh đẹp nhưng hắn.....
Lam Hi Thần cố gắng thanh tỉnh lại đầu óc mình... Lúc trước sau khi Kim Quang Dao chết dù Lam Hi Thần bế quan, thiên hạ có nghi ngờ y si tâm với Tam đệ của mình nhưng chính y biết rằng chỉ là y đau lòng vì sự ngây thơ của bản thân mà gián tiếp hại chết đại ca, đau lòng ấy cũng chỉ dừng lại ở tình huynh đệ chí cốt, không hơn không kém. Cũng chính y hiểu rõ rằng lúc bế quan thì hình ảnh khi Giang Trừng khóc ở Quan Âm miếu vẫn luôn hiện ra trong tâm trí y. Những lúc đó y chỉ nghĩ rằng có lẽ ngày hôm ấy trong miếu ngoài y ra thì Giang Trừng cũng mang tâm trạng đau lòng như y nên có lẽ sinh ra đồng cảm.
Nhưng chính khoảng khắc này y chợt nhận ra rằng y không phải là đồng cảm ...mà...mà là động tâm với...với Giang tông chủ - Giang Trừng - Giang Vãn Ngâm mất rồi. Y nở ra một nụ cười nhẹ ...rất nhẹ nhưng đầy sủng nịnh và yêu thương với người phía dưới.
Cứ mãi ngắm Giang Trừng mà Lam Hi Thần vẫn giữ một tư thế như vậy đến khi một ánh mắt sắc lạnh nhìn y, Giang Trừng tỉnh rồi. Hắn thấy Lam Hi Thần đang ngây ngốc nhìn mình liền thẹn quá hóa giận, không nương tình mà thẳng chân người kia một cái, thành công đưa người kia lăn xuống giường, trở về với đất mẹ. Hắn quát lên:
- Lam Hi Thần người nhìn cái gì ....Cút xuống cho lão tử.
Lam Hi Thần bị ăn đạp một cái nhưng y dường như lại chẳng thấy đau, ngược lại nhìn thấy khuôn mặt của người kia liền cảm thấy tràn đầy yêu thương. Giang Trừng nhìn thấy Lam Hi Thần cứ ngây ra nhìn mình liền suy nghĩ xem có phải tên tửu lượng kém kia có phải hay không vẫn chưa tỉnh rượu. Hắn liền bước xuống giường, cẩn thận lại gần Lam Hi Thần, quơ quơ tay, cất giọng nói
- Lam tông chủ....Lam tông chủ
Lam Hi Thần bây giờ mới thấy mình thật thất lễ liền đứng nhẹ nhàng mở miệng
- Giang tông chủ
- Lam tông chủ đã tỉnh ?
Giang Trừng cẩn thận hỏi lại lần nữa
-Ân, đa tạ Giang tông chủ quan tâm.
Lam Hi Thần thật ra rất muốn gọi y là Vãn Ngâm nhưng lại sợ y giận nên đành cố gắng nghiêm túc hết sức. Y bây giờ rốt cuộc đã hiểu lòng mình nên y sẽ cố gắng theo đuổi người trước mắt, dù sao thời gian hẵng còn dài.
Bên này Giang Trừng thấy Lam Hinh Thần không sao liền muốn về phòng mình tắm qua một lượt, chỉnh sửa y phục và tóc tai, dù sao hôm qua chạy qua đây gấp lại còn uống rượu mệt quá mà ngủ luôn chưa đi tắm, mà với một người cuồng sạch sẽ như Giang Trừng thì việc ngủ mà không tắm thật sự rất khó chịu đi, hắn còn về Giang gia chỉnh lí công việc hôm qua hắn bỏ dở nữa chứ. Nghĩ rồi hắn hướng Lam Hi Thần nói
- Vậy Giang mỗ xin đi trước.
- Giang tông chủ định đi đâu vậy ?
Giang Trừng nghe hắn hỏi liền cảm thấy không đúng, suy nghĩ ' Ta đi đâu liên quan gì đến ngươi chứ ' nhưng vì cố giữ lễ nghi của một tông chủ nên hắn chỉ nói
- Giang mỗ về phòng của mình. Lam tông chủ, xin phép.
Nói rồi Giang Trừng bước đi, hướng phòng mình ở Kim gia mà đi ( Ở Kim gia, Giang Trừng cũng có phòng riêng của bản thân hắn, lúc đầu Giang Trừng không thích nhưng vì Kim Lăng nói muốn hắn có phòng của riêng mình ở đây, cậu còn nũng nịu bám lấy Giang Trừng năn nỉ nên hắn cũng coi như gật đầu đồng ý, bất quá từ lúc đó đến đây hắn chưa từng ở lại căn phòng đó bao giờ ). Lam Hi Thần mặc dù muốn giữ người kia lại nhưng thấy như vậy thì thật thất lễ, mà chính y cũng muốn chỉnh trang lại mình vì lúc này đây bộ dạng của Lam Hi Thần thật không ra sao mà. Mạt ngạch dù vẫn trên trán nhưng hơi lệch, quần áo vì hôm qua chạy khắp chợ mà nhiễm bụi không ít, thật là lôi thôi mà. Lam Hi Thần đành để Giang Trừng đi, y lát nữa lại đi tìm hắn vậy.
Đột nhiên lúc này một gia nhân của Kim gia chạy
- Lam tông chủ, Ngụy công tử có bức thư gửi ngài gấp ạ.
- Ừm, đa tạ ngươi
Gia nhân lui xuống, Lam Hi Thần liền mở bức thư ra đọc. Trong thư Ngụy Vô Tiện chỉ kêu Lam Hi Thần nhất định phải giữ Giang Trừng đến tối mai mới được cho hắn về Liên Hoa Ổ vì ngày mai mới là sinh nhật hắn, về hôm nay không được.Ngụy Vô Tiện thừa biết độ cuồng việc của sư đệ nhà mình nên mới dặn dò Lam Hi Thần như vậy. Lam Hi Thần gấp lại bức thư rồi nhanh chóng thanh tẩy mình để còn chạy qua Giang Trừng mà ngăn cản hắn.
----------------------------------------------Giờ Mão--------------------------------------------------------------------
Phòng Kim Lăng
-Tông chủ..tông chủ
Lam Tư Truy nghe thấy tiếng người bên ngoài liền mở mắt dậy, lay lay người nằm cạnh mình. Kim Lăng thấy mình bị lay dạy liền không vui vẻ mà dụi dụi vào người bên cạnh một chút. Lam Tư Truy liền ôn nhu mỉm cười nhưng vẫn nhẹ nhàng gọi cậu dậy.
- A Lăng, mau dậy đi, gia nhân tìm ngươi kia.
Lúc này Kim Lăng mới lười biếng mà ngồi dậy, rửa mặt cho tỉnh táo rồi lại ra ngồi trước gương đợi Lam Tư Truy chải tóc cho cậu, Lam Tư Truy sau khi chỉnh trang xong liền tiến đến Kim Lăng, ôn nhu giúp hắn chải tóc. Gia nhân vì hôm qua biết Lam công tử có đến nên không dám hối thúc tông chủ của họ. Chuyện của Kim Lăng và Lam Tư Truy kết thành đạo lữ ai ai cũng biết, Giang Trừng lúc đầu còn không đồng ý nhưng vì thương cháu đành chấp nhận chuyện này, duy chỉ vì lam Hi Thần bế quan nên mới không biết mà thôi.
Hai khắc sau Kim Lăng mới lên tiếng
- Vào đi
-Tông chủ, Sáng hảo _ Gia nhân thi lễ với Kim Lăng
- Có việc gì ?
- Bẩm tông chủ, Ngụy công tử có thư khẩn gửi cho tông chủ
- Được rồi ngươi lui ra đi ra đi
Gia nhân lui ra, Kim Lăng mở thư của Ngụy Vô Tiện ra, thoáng một cái liền hô không hay. Trong thư Ngụy Vô Tiện nói rằng việc chuẩn bị sinh nhật cho Giang Trừng gặp trục trặc, Kim Lăng cần qua Liên Hoa Ổ để trợ giúp. Lam Tư Truy đứng bên cạnh thấy cậu như vậy liền quan tâm hỏi cậu.
- A Lăng, có chuyện gì sao?
- Bên Giang gia, việc chuẩn bị cho sinh nhật cữu cữu xảy ra chuyện rồi. Tư Truy mau đi thôi.
- Ừm
Lam Tư Truy cũng biết việc Kim Lăng chuẩn bị tiệc sinh nhật cho Giang tông chủ, nay lại thấy cậu nói như vậy cũng không tránh khỏi bản thân khẩn trương theo.
Kim Lăng dặn dò với đệ tử trong gia rằng nếu cữu cữu có hỏi thì nói cậu đi ra ngoài giải quyết công vụ rồi sẽ đi săn đêm với Lam Tư Truy, có thể tối không về. Cẩn thận dặn tất cả không để cho cữu cữu mình ra khỏi Kim Lân Đài. Kim Lăng không quên để lại một câu khiến toàn bộ đệ tử Kim gia ra một thân mồ hôi lạnh
-Ai để cữu cữu ta bước ra khỏi đây, gia pháp cứ vậy liền chấp hành.
Ai mà không biết gia pháp Kim gia sau khi Kim Lăng lên làm tông chủ liền thay đổi đi, thêm thật nhiều điều nha ,thật muốn lấy mạng người mà. Họ biết rằng tông chủ của họ dù vẻ ngoài lúc nào cũng như chưa lớn mà dựa dẫm vào cữu cữu của cậu nhưng thật chất ra cậu là một tông chủ giỏi và rất quan tâm đến bọn họ, nhưng cũng rất nghiêm khắc với bọn họ.
----------------------------------------------------------Hết chap 5-------------------------------------------------------
Mọi người nhớ cho ta một ít ý kiến nha.
Chap này hình như hơi bình yên , tình cảm của Lam đại đã rõ rồi kìa.
Mọi người có thấy như vậy hơi nhanh hay không? Có gì cứ đóng góp ý kiến cho mình nha.
Chap 5 kết thúc ở đây, muốn biết Giang gia sao náo loạn? Buổi tiệc bất ngờ cho Giang Trừng sẽ đi về đâu? thì nhớ đón xem phần tiếp theo nha. Dự là ta sẽ ra vào khuya nay nha
Cho tớ xin 1 vote nếu các cậu thấy hay.
Thanks all.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro