Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mafia thôi mà . Dễ xử lắm . Để tôi

- Hừ . Cậu lo cho thân mình trước đi . Chỗ này để tôi xử cho . - Lưu Lâm Hạ chỉ tay vào ngực mình , nói rõ ràng .
Sau đó , cô định tiến lên thì bàn tay Lorennerk đã nắm chặt lấy tay cô , nói :
- Cậu điên vừa phải thôi . Bây giờ mà xông ra đánh nhau thì chẳng phải bại lộ thân phận sao ? Động não chút đi nội .
- Nhưng ... nhưng chẳng lẽ để bọn họ đánh nhau trong trường sao ? Đây ... đây là trường chúng ta mà . - Lưu Lâm Hạ rối rem bảo .
- Chuyện này ắt sẽ có người giải quyết , cậu lo cho thân mình đi . - Lorennerk nhíu mày bảo .
- Thế ... ai giải quyết vậy ? - Lưu Lâm Hạ tò mò hỏi .
- Nói nhiều . - Lorennerk cốc nhẹ vào đầu Lưu Lâm Hạ cười nhẹ .
Đúng lúc này , một bóng người xuất hiện đằng sau của hai người rồi đập vào vai họ nói :
- Hai người đang nói chuyện gì mà cứ kéo kéo đẩy đẩy vậy ?
- Giật cả mình . - Lorennerk và Lưu Lâm Hạ không hẹn cùng đồng thanh .
Quay lại đằng sau , một người có thể nói cực kì ... cực kì có sức ảnh hưởng .
Tư Mã Sâm !
Chưa kịp nói chuyện , ba người còn lại cũng tiến đến .
Lưu Lâm Hạ cảm thấy rất đau . Bệnh đâu dạ dày của cô lại tái phát . Khi vừa nãy bụng của cô vẫn bình thường . Vậy mà sau khi Tư Mã Sâm đập nhẹ vào vai thì lập tức bị đau dạ dày .
Không còn chần chừ gì nữa , Lưu Lâm Hạ nhanh chóng chạy đi nhưng chưa ra khỏi cửa thì một tên trong băng đản Mafia chĩa thẳng nòng súng vào mặt cô .
Lưu Lâm Hạ nhớ tới lời Lorennerk đã dặn . Tuyệt đối không thể dùng võ của mình . Đành phải giả vờ thôi .
Nhưng đến giờ cơn đau dạ dày đã lấn áp hết sức lực của Lưu Lâm Hạ .
Dù có muốn dùng sức cũng chẳng có mà dùng .
Lưu Lâm Hạ toát mồ hôi lạnh nói rất yếu ớt những vẫn có thể khiến đối phương nghe hết :
- Đại ca à , tôi bị đau dạ dày . Rất đau luôn . Anh liệu có thể cho tôi đi được không ?
- Mày mơ à . - Tên Mafia trông hung tợn nhắm chuẩn mục tiêu chuẩn bị bắn thì bị một lực không hề nhỏ vặn ngược lại .
- Câu này phải để tôi nói mới đúng chứ ? Một tên đàn ông đi ức hiếp một đứa con gái , bộ không biết nhục là gì à ? - Cận Quân Liệt lạnh giọng nói .
Đau ! Cực kì đau !
Lưu Lâm Hạ vẫn đang đấu tranh với cơn đau dạ dày .
Cô không ngừng toát mồ hôi , ôm bụng đau quằn quặn nằm dưới sàn nhà lạnh lẽo .
Ít ai chú ý tới cô vì họ cũng đang phải đối mặt với đám Mafia kia mà .
Ngay lúc này , một viên đạn bắn ' Pằng ' về phía Lưu Lâm Hạ .
May mắn thay , cách  đầu của cô 0.1 mm nữa là cô mất mạng .
Tiêu Dao Tử lúc này thực sự rất tức . Không phải vì Lưu Lâm Hạ mà là vì anh suýt nữa thì bị bắn trúng .
Lúc này , mọi người đang cố gắng xoay sở chỉ để kéo dài thời gian giáo viên tới . Nhiều học sinh bị bắn trúng . Căn bản là vì học sinh chẳng ai có súng mà mấy tên Mafia kia thì đứa nào cũng có súng loại vip hẳn hoi . Làm sao sánh được chứ .
Chứng kiến cảnh này , Lưu Lâm Hạ không nhịn được mà cố gắng bò tới chỗ của một tên Mafia đã bị trúng đạn . Cô rút khẩu súng của tên đó ra . Cô thầm rủa .
Đúng là chưa chiến đã bại . Quá yếu đuối .
Lưu Lâm Hạ tuy bị cơn đau dạ dày làm khó chịu nhưng cô vẫn còn lí trí .
Cô cười ngượng một câu nói :
- Mafia sao ? Nhằm nhò gì chứ . Cái này phải để mình .
Đôi mắt như lờ đờ lảo đảo . Lưu Lâm Hạ muốn kháng cự đến cùng nhưng cơn đau dạ dày không cách nào nguôi đi .
Ngã xuống rồi . Ngã xuống ai không ngã . Lại ngã đúng Cận Quân Liệt . Mắt cô muốn đóng lại . Cô gắng nói một câu :
- Cậu bắn tên mặc áo đỏ bên trái và áo vàng bên phải là kết thúc thôi . Làm theo ... làm theo .... lời ... tôi !
Nói xong , Lưu Lâm Hạ liền ngất đi .
Cận Quân Liệt hơi do dự .
Sao cô ta biết chuyện này .
Đến cả Cận Quân Liệt anh ta còn chưa nghĩ đến người thủ lĩnh của hai phe Mafia là ai thì khi Lưu Lâm Hạ nói , anh hơi có chút ngạc nhiên .
Thà giết nhầm còn hơn tàn sát . ( Mình tự chế nha )
Cận Quân Liệt nhắm chuẩn mục tiêu và ' Pằng ' . Tên áo đỏ đã nằm im bất thình lình .
Đội bên trái dường như không còn kiêu căng như lúc đầu . Họ như rắn mất đầu chạy tới chỗ người áo đỏ đó .
Lần này không còn do dự gì nữa , Cận Quân Liệt chuyển tầm ngắm sang tên áo vàng . Rồi tiếng súng vang lên .
Nhưng .... đó không vào người áo vàng mà vào người khác . Một cô gái và cũng là học sinh của trường .
Diệu Huyền Trang !
Vừa nãy khi cô ấy đi tìm Lưu Lâm Hạ thì một đám người ở đâu xông tới bắt lấy cô và trói đến đây .
Diệu Huyền Trang ôm chỗ vừa bị đạn bắn qua .
Một ngụm máu đỏ tươi phun ra .
Đôi mắt Cận Quân Liệt cay xè lên . Khẩu súng mà Lưu Lâm Hạ đưa anh rơi xuống nền đất .
Liên Hồng Tước , Tư Mã Sâm , Tiêu Dao Tử nhanh chạy đến chỗ Cận Quân Liệt nói :
- Muốn chết à ? Sao bỏ súng xuống ?
- Tôi .... tôi vừa bắn vào người của một cô gái . - Cận Quân Liệt run rẩy nói .
Ba người kia nhìn nhau . Ánh mắt thể hiện sự đồng cảm .
Ba người bây giờ chỉ biết dốc toàn bộ sức lực của mình để bảo vệ bản thân và những người khác .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Các bạn nghĩ sao ? Liệu chị nữ chính có thể sớm tỉnh lại không ? Nếu cô ấy tỉnh lại thì sẽ như thế nào ? Tại sao khi chạm vào người của Liên Hồng Tước và Tư Mã Sâm thì nữ chính lại đau dạ dày . Các bạn cứ đón xem chap sau nhé !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro